Nhìn tư thế chạy của nàng, đâu có nữ tử nào lại chảy như vậy, mấy người thị vệ đi theo liền nói: "Trình đại ca, chắc là nam cải trang nữ, chúng ta không cần để tới hắn nữa, không gây chuyện là được rồi."
"Được rồi." Tên thị vệ kia gật đầy, tiếp tục đi tuần tra.
Tô Mạt kéo Hoàng Phủ Cẩn đi, hai người cùng vận khinh công, trực tiếp nhảy đạp lên mặt nước mà qua, nhanh chóng cách xa chỗ đình vừa nãy.
Khi hai người bay ngang qua nhà thủy tạ, có một nữ tử đang đứng hóng mát hô lên: "A, có người bay qua kia."
Người còn lại cũng nhìn theo, nhưng chỉ thấy bóng mờ mà, nàng cười nói: "Ngươi nhìn nhầm rồi, nơi này có rất nhiều loại chim hạc."
Giọng nói của các nàng tuy nhỏ nhưng Tô Mạt vẫn nghe thấy, nàng cười ngã vào khuỷu tay của Hoàng Phủ Cẩn, khí tức bị loạn, dưới chân trầm xuống, khiến cho đế giày bị ướt.
Hoàng Phủ Cẩn dứt khoát ôm lấy nàng, hai người cùng nhau bay qua mặt nước, rồi nhẹ nhàng hạ xuống, nếu ở đây có ánh đèn, tất nhiên sẽ nhìn thấy tư thế tuyệt đẹp của hai người họ.
Bởi vì đình giữa hồ ở xa, hơn nữa lại hơi nhỏ, Tri phủ phu nhân sợ buổi tối không chiếu cố được tốt, nhiều người chen chúc nhau sẽ không tốt, cho nên bà đặt ra phạm vi, tất cả thuyền hoa, du thuyền, hầu hết đều dừng lại ở vườn Hải đường.
Như vậy sẽ dễ dàng quản lý.
Quanh ngọc hồ có mấy vườn hoa khác nhau, trong đó vườn Hải Đường là lớn nhất, bên cạnh là vườn Phong Hà, có mấy vùng nước lớn liên tiếp, có thể đi thuyền ở đó.
Hơn nữa trên mặt nước còn có một số nhà thủy tạ, kích thước vừa đủ, như thế các tiểu thư có thể biểu diễn tài nghệ khiêu vũ của mình, bên trong nhà thủy tạ, lụa mỏng tung bay, hoa sen nhẹ nhàng đong đưa, so với sấn khấu kịch trên mặt đất còn đẹp hơn vài phần.
Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn ngồi lên đỉnh đình, Hoàng Phủ Cẩn uống rượu, Tô Mạt lấy ống nhòm ra thưởng thức ca múa ở xa.
Tiếng đàn vang lên, cũng được coi là du dương uyển chuyển.
Nhìn một lúc, nàng khẽ cười nói: "Cẩn ca ca, sân khấu này thật ra là ăn cắp bản quyền của chúng ta."
Chương 1792:
Năm đó nàng ở vườn hoa sửa lại sân khấu cho mấy ca cơ kia múa, Bùi Bảo Khương cũng đến, hơn nữa nàng còn chỉ điểm cho nàng ấy một vài chỗ, vốn là định sửa lại nơi nghỉ mát.
Kết quả là Tống Dung Hoa cùng Tống Ngũ tới quấy rồi.
Nàng không có ý định theo bọn họ, liền đem ý tưởng sáng tạo cho đám người Từ Thiếu Khôn, còn miễn phí đưa những vũ cơ đó cho bọn họ, để bọn họ hợp tác kiếm tiền.
Sân khấu của bọn họ, hều hết các đèn đều do nàng thiết lế, đèn chiếu, đèn màu,....
Hiện giờ tất cả lại tái hiện ở trên sân khấu này, phía xa liền vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Tô Mạt kéo ống tay Hoàng Phủ Cẩn, "Cẩn ca ca, huynh uống xong rượu đi, chúng ta đến đó thử xm rượu của bọn họ có ngon hay không."
Hoàng Phủ Cẩn uống có hơi say, nhẹ cười một cái, nha đầu này rõ ràng là muốn đi xem, lại nói rằng hắn muốn rượu ở đó.
Cũng được, dù sao cả đời này làm bạn với nhay, hắn đều nghe theo nàng là được.
Hắn ôm nàng nhảy lên, lại một lần nữa đạp nước bay qua, giống như tiên hạc giương cánh, rất nhanh liền đến vườn Hải Đường.
Hai người nhẹ nhàng hạ xuống không để ai phát hiện, sau đó hắn nhìn xung quanh, rồi mang Tô Mạt nhảy lên một gốc cây nhãn bên cạnh võ đài.
Cái cây này tuổi thọ phải vào trăm năm, tán cây rậm rạp, bên dưới tán lá, tri phủ phu nhân cùng đám người danh viện đang ngồi nghiêm chỉnh xem biểu diễn trên võ đài.
Tô Mạt ở trong lòng Hoàng Phủ Cẩn tìm một chỗ dựa thoải mái, nhìn nữ tử trên sân khấu, trên người mặt thất thải vũ y, đang nhảy điệu nghê thường, ánh đèn không ngừng thay đổi màu sắc, chiếu lên người nàng ta, dưới đài tri phủ phu nhân liên tiếp gật đầu, các vị tiểu thư khác tuy ngoài mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng đã gợn sóng không yên.
Bây giờ, nàng ta muốn đoạt lấy danh hiệu kia rồi.
"Nàng ta rõ ràng là bắt chước theo Thẩm tam tiểu thư thôi, ngươi xem, các ngươi xem,..." Có vị tiểu như nhìn không được, nói với người bên cạnh.
Lập tức có người phụ họa theo nàng, "Đúng vậy, cái này là thất liên chuyển, nhưng mà nàng ta không làm tốt được như Thẩm tam tiểu thư."
"Dù sao người ta từ nhỏ đã có thầy chỉ dạy, hơn nữa khinh công cao cường, tất nhiên người bình thường sẽ không sánh được." Người ủng hộ Thẩm tam tiểu thư lập tức khiêu khích nói.
Tô Mạt vui vẻ xem náo nhiệt.
"Xem ra, năm nay vẫn không có người có thể vượt qua được Thẩm tam tiểu thư rồi." Tri phủ phu nhân thở dài, bộ dạng có thể không được vui cho lắm.