Tô Mạt sử dụng khinh công, nhanh chóng đi qua chỗ hai người họ, hai người không hề phát hiện.
Trương mama đứng ở cửa phòng chờ nàng, "Tiểu thư, lão phu nhân đang đợi người."
Tô Mạt thấy trong phòng im ắng, ngay cả nha hoàn cũng không thấy đâu, có chút tò mò, "Trương mama, bà nội có chuyện quan trọng cần nói sao?"
Trương mama gật đầu, mời nàng đi vào, còn bản thân thì đứng ở bên ngoài canh cửa.
Tô Mạt đi vào trong, phát hiện trong phòng cũng không có hạ nhân hầu hạ, yên lặng đến mức có chút khiến người khác sợ hãi.
Trong phòng chỉ có tiếng tí tách rất nhỏ trong ly hương.
Tô Mạt vào phòng trong, phát hiện lão phu nhân ăn mặc chỉnh tề ngồi ngay ngắn trên bàn, nàng bước lên trước thỉnh an, "Bà nội, sao người không đi nghỉ ngơi vậy?"
Lão phu nhân đột nhiên quát, "Con quỳ xuống!"
Tô Mạt ngẩn người, lập tức hiểu ra, đành phải quỳ xuống.
Lão phu nhân nghiêm khắc nhìn nàng, "Con nói thật đi, có phải phụ thân con đã xảy ra chuyện rồi đúng không?"
Hốc mắt Tô Mạt đỏ lên, yết hầu đau nhức, nàng cắn môi, nhẹ nhàng gật đầu.
Sắc mặt lão phu nhân lập tức vỡ vụn, cả người lùi lại phía sau, thở dài, "Ta biết mà, ta biết mà, hoàng đế sẽ không để cho nó bình an rời đi."
Tô Mạt nói: "Bà nội, cũng không liên quan đến tiên đế, chúng con tra được chuyện này là do bạch y nhân của quân gia, hơn nữa còn có liên quan tới Thẩm gia, cho nên con muốn đi tìm hiểu cho rõ."
Lão phu nhân nhìn nàng một cái, lau đi nước mắt, lấy lại bình tĩnh, "Tóm lại bà cảm thấy nhất định có liên quan tới triều đình. Ngày đó phụ thân con có nói với bà, triều đình nhất định không dung được nó, không chỉ vì nó công cao, còn bởi vì nó cùng tiên đế nhiều lần vào sinh ra tử, tiên đế có lỗi với nó, tiên đế coi trọng mặt mũi nhất định sẽ không để cho người khác nói hắn không đúng. Hơn nữa còn một lý do, đó là vì mẫu thân của con."
Đây là lần đầu tiên lão phu nhân nhắc tới Cố di nương.
Tô Mạt lẳng lặng nghe.
Lão phu nhân nói: "Mẫu thân của con là Cố Doanh Nhi, là một nữ tử vô cùng thông minh, bà ấyy rất yêu phụ thân của con, nhưng không để ý đến danh phận. Thông thạo binh thư, có thể nói là một người vợ tốt của phụ thân con, ở ngoài chinh chiến vài năm, bà ấy giúp phụ thân con không ít việc, đánh thắng không ít trận. Tiên đế vẫn lo lắng, phái rất nhiều người âm thầm giám thị bọn họ...ha!"
Bà cười lạnh, triều đình không có ai là nghiêm túc bàn bạc chính sự, đều là âm mưu quỷ kế, đối phó trung thần, từ trước đến nay đều là dùng đến nhiều thủ đoạn.
Khi thực hiện âm mưu quỷ kế, luôn có nhiều người làm theo.