Tô Mạt cười cười,“Cũng được, tùy ngươi.”
Nàng vẫy tay một cái, nói:“Tiểu cầu vồng, Thủy Muội, đi thôi.”
Nam hài nhi đang ở chân tường kéo tóc Thủy Muội,“Thủy Muội, ngươi tới làm con dâu nhà ta đi. Tiểu cô năm ấy đồng ý, cho ngươi làm vợ ta.”
Hồ Tú Hồng nổi giận, đạp hắn một cước,“Cút ngay.”
Nam hài nhi cũng tức giận,“Làm sao thế nha đầu ngang tàng!”
Trương Đại Quý quát bảo con ngưng lại, hai vợ chồng đưa bọn Tô Mạt rời đi, nhìn bọn họ rời thôn trên một chiếc xe ngựa to.
Hai vợ chồng nhìn nhau cười, loại này xe ngựa là tốt nhất Bạch Thủy Đầu, rất nhiều tiền mới thuê được, hai người cắn đầu lưỡi, Trương Đại Quý cũng không về nhà, lập tức hướng thôn sau chạy tới, ngay cả mọi người hỏi trong nhà có ai viếng thăm hắn cũng không kịp đáp.
Tô Mạt trở về xe ngựa, Tĩnh thiếu gia vẫn ngồi chỗ đó thấy bọn họ trở về, đem Tô Mạt ôm vào trong lòng, hỏi:“Như thế nào.”
Tô Mạt thở dài, bên kia Thủy Muội nước mắt lưng tròng, Hồ Tú Hồng liên tục phẫn nộ,“Kia làm sao là cậu mợ, quả thực là hai ma cà rồng. Nghe thấy ngoại sinh nữ gặp nạn, liền ra bên ngoài đuổi, về sau có tiền liền lập tức cướp lấy, sau lại không biết là lạ ở chỗ nào, thế nhưng đồng ý rồi, còn nói ngày mai đến trấn trên tìm chúng ta.” Thật không biết bọn họ có chủ ý gì.
Tô Mạt nghiêng người nằm úp sấp với đến cửa kính xe,“A Lí, ngươi đi làm chút chuyện.”
A Lí nghiêng người lại, khom người, thực dáng vẻ cung kính, đối với nữ nhân thiếu gia thích, so với thiếu gia còn cung kính hơn mới được.
Tô Mạt thấp giọng phân phó vài câu, A Lí lên tiếng, cũng không lại chỗ Tĩnh thiếu gia xin chỉ thị, lập tức lắc mình đi.
Hồ Tú Hồng kinh ngạc nhìn Tô Mạt,“Ngươi cho hắn đi đánh bọn Trương Đại Quý à?”
Thủy Muội cũng nóng nảy, xua tay nói,“Không, không cần đánh bọn họ.”
Hồ Tú Hồng kéo tay nàng,“Vì sao không thể, lúc này ngươi về ở với bọn họ. Sẽ đánh bọn họ một chút, làm cho bọn họ đối với ngươi tốt, nếu không sẽ giết bọn họ.”
Tô Mạt trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, Hồ Tú Hồng lập tức khí thế chùng xuống dưới,“Mạt Mạt tỷ tỷ, ngươi nói làm sao bây giờ.”
Tô Mạt cười nói:“Đương nhiên phải dùng trí.”