Nhưng kẻ cầm đầu bên địch đã chạy mất, nơi này đã không còn tác dụng gì nữa.
Kiểm tra một lúc, Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn quay về phủ Quốc công, Hoàng Phủ Giới dẫn người quay về cung, mặt khác cũng để lại không ít người canh chừng nơi đây, tiếp tục tìm kiếm xung quanh.
Dân chúng xung quanh chỉ biết là nơi này bị quan binh vây quanh, đêm qua còn có tiếng nổ lớn, có người nửa đêm đi nhà xí bị tiếng nổ lớn làm cho giật mình suýt rơi xuống.
Dù là người giỏi săn tin tức nhất, dù có quan hệ rộng đến đâu, cũng không hề biết là có chuyện gì xảy ra.
Càng khiến cho câu chuyện càng thêm thần bí, thậm chí có người nói nơi này có quỷ, triều đình phái pháp sư có pháp lực cao cường đến bắt quỷ, hiện giờ muốn nhổ tận gốc, để cho con quỷ đó biến mất hoàn toàn.
Đám người Tô Mạt nghe thấy những điều đó đều cảm thấy buồn cười, không biết chân tướng càng dễ đoán mò.
Gốc rễ thì không có, chỉ có tầng hầm, không quá lớn, nhưng cũng chứa đựng được không ít thứ.
Đám thị vệ đã tìm được ở trong đó một thiếu nữ sắc mặt tái xanh, tiều tụy.
Đó chính là Thủy Muội!!
Hoàng Phủ Giới tự mình đưa Thủy Muội đến phủ Quốc Công giao cho Tô Mạt, nói lớn: "Tô Mạt, ngươi định cảm ơn ta như thế nào đây? Chúng ta đào đất đưa nha đầu này lên, mệt đến mức khiến ta eo mỏi lưng đau."
Tô Mạt nhướn mày, nếu không phải tại hắn vội vàng, lỗ mãng thì sẽ khiến nhiều huynh đệ phải bỏ mạng vậy sao.
Thủy Muội giống như tỉnh dậy từ cơn ác mộng, khi nhìn thấy Tô Mạt, liền bật khóc, nhào vào trong lòng Tô Mạt.
Hoàng Phủ Giới vội hô: "Này này, ngươi thử kiểm tra xem có đúng là nha đầu kia không, nhỡ đâu là kẻ thù dịch dung, trà trộn vào."
Tô Mạt tức giận trừng mắt nhìn hắn, một bên an ủi Thủy Muội, sai người nhanh chóng gọi Kim Kết đến.
Kim Kết vừa đến, liền nhanh chóng tiến lên ôm lấy Thủy Muội khóc: "Thủy Muội, đều là do ta không tốt, khiến muội phải chịu ủy khuất rồi."
Nàng vừa khóc vừa kéo Thủy Muội kiểm tra một lượt từ trên xuống dưới, từ trên đầu, cánh tay, chân, rồi lại hỏi xem nàng bị kẻ xấu hành hạ ra sao.
Hoàng Phủ Giới sợ nhất là thấy con gái khóc, không chào hỏi gì, để lại một câu đến Tề vương phủ, liền rời đi.
Khóc một lúc, Thủy Muội từ từ bình tĩnh lại, kể ngắn gọn lại những chuyện đã xảy ra.