Nàng quay đầu liếc nhị tiểu thư một cái, đối Tô Việt nói:“Nhị ca, ngươi dẫn người tự mình đi vườn hoa, mang A Cổ Thái vào, nói là sư phó chúng ta thỉnh tới.”
Tô Việt cũng không hỏi vì sao, lập tức liền dẫn người đi.
Hắn đã quen Mạt nhi ở những thời điểm lơ đãng làm ra những hành động kì quái, mà những hành động lúc ấy sau này lại phát hiện là vừa đúng.
Tô Mạt đón đại tiểu thư cùng Tô Hinh Nhi ngồi cạnh nàng.
Ai quy định các tiểu thư phải ngồi phía sau, ngồi mặt sau thấy được gì ngoài ót của người khác đâu chứ.
Trận đầu nghỉ dưỡng sức một canh giờ, dù sao ngựa cũng mệt.
Có người đề ra ý kiến muốn nhóm người thái tử cùng ngũ hoàng tử gia nhập vào hai đội tỷ thí.
Nhưng tìm khắp nơi cũng không gặp Hoàng Phủ Cẩn cùng Hoàng Phủ Giác, hô nửa ngày cũng đành từ bỏ.
Cuối cùng quyết định thái tử tham gia đội hắc y, cùng Tần Nguyên Quân đối đầu.
Đội viên bắt đầu cưỡi ngựa vào sân, đội tạm dẫn đầu cưỡi ngựa quanh khán đài một vòng nhận lấy sự ủng hộ nhiệt tình từ phía khán giả.
Tần Nguyên Quân cưỡi bạch mã dẫn đầu đội viên, lúc đi qua sương cư Tô gia, hắn quay đầu nhìn qua, Tô Mạt lập tức đứng lên hướng hắn vẫy tay.
Tần Nguyên Quân ha ha cười, hướng nàng huy huy gậy, lập tức ôm quyền lớn tiếng nói:“Đa tạ đa tạ!”
Hắn nhìn Tô Mạt cảm kích cười cười, cảm thấy giống như bằng hữu lâu ngày gặp lại, không có một chút ngăn cách, vốn định trêu chọc hai câu bảo nàng nhỏ giọng xuống, mời nàng rảnh rỗi đánh cầu với hắn.
Song chưa kịp mở lời, hắn chợt nhìn thấy một thiếu nữ bên cạnh nàng, độ khoảng 16 tuổi, khí chất đoan trang tao nhã tựa hồng mai, đôi mắt trong như nước hồ thu nhưng lại ẩn chứa muôn ngàn cảm xúc, thản nhiên nhìn thấu mọi sự vật chốn nhân gian giống như mặt nước hồ mùa xuân xua tan băng giá.
Nàng lơ đãng liếc hắn rồi chuyển khai tầm mắt. Hắn lại giống như bị sét đánh trúng, tim đập thình thịch, máu cả người sôi sục như muốn tìm chỗ thoát ra.Hắn cảm thất tim mình ẩn ẩn đau.
Hô hấp đình trệ, Tần Nguyên Quân hít sâu một hơi, tim hắn lại như mở rộng, máu toàn thân dồn lại một chỗ, khôn mặt đỏ bừng.
Đại tiểu thư bị hắn nhìn đến bối rối nhưng tính nết quật cường không cho phép nàng lùi bước, nàng không chịu yếu thế, nhẹ cắn môi trừng lại.