Chương 182: Dâng tặng lễ vật
——Trừ Vân Liệt ra, không ai biết bên trong là cái gì——
Một luồng ý thức mạnh mẽ lan ra khắp cung điện trong nháy mắt, mọi người còn chưa kịp ổn định nhịp tim thì đã thấy trên ngai vàng cao cao xuất hiện một bóng người. Đó là một nữ tử dáng người mảnh khảnh, cả người lấp lánh ánh sáng xinh đẹp, toát ra vẻ thần bí mà khó lường, mơ mơ hồ hồ khiến người nhìn không rõ bộ dạng chân thật của nàng là thư thế nào.
Có rất nhiều tu sĩ vô tình thả ra thần thức, nhưng khi đến gần ngai vàng mấy trăm bậc thang đã bị đánh trở về, căn bản không thấy rõ được điều gì. Bóng dáng nữ tử cũng trở nên cao lớn hơn trong mắt họ, trở nên cực kỳ cường đại không ai dám nghi ngờ. Nữ tử không cần lộ ra bất kỳ uy áp nào cũng đã khiến cho tất cả mọi người ở đây kinh tâm động phách.
Sau đó một giọng nói giống như nước suối mát lạnh vang lên, không to rõ, nhưng mỗi một câu mỗi một chữ đều như khắc vào thức hải của mọi người.
"Các vị đến đây quả thật vinh hạnh cho Như Ý tiên trang."
Giọng nói rất thánh thót, cũng cực kỳ động lòng người, khiến người nghe nhịn không được tình nguyện dâng hiến bản thân mình ra, phục vụ hết mình cho nữ tử kia. Thậm chí còn không hề miễn cưỡng, mà là vui lòng phục tùng, kính dâng hết nhiệt tình của mình. Sức quyến rũ kinh người như vậy cơ hồ khiến đạo tâm tất cả mọi người dao động không thôi!
Nữ tử này chính là nhân vật chính của thọ yến lần này, trang chủ đương nhiệm của Như Ý tiên trang, Ngọc nữ Tôn giả Mộc Vô Tâm. Năm nay chính là đại thọ mười ngàn năm của nàng, nên tiên trang đã phát thiệp khắp thiên hạ, mời các tuấn kiệt của các danh môn đại phái cùng với cao thủ tu vi cực cao trong tán tu đến dự tiệc.
Theo lời đồn đãi thì từ lúc năm nghìn tuổi Mộc Vô Tâm đã bước vào Đại thừa kỳ, sau khi sư tôn nàng phi thăng thì đảm nhiệm vị trí trang chủ, đến giờ đã qua năm nghìn năm. Với tuổi thọ dài lâu vô tận, không ai biết nàng đã tu luyện được nhiều ít thuật pháp cao thâm, cũng không ai biết đến bây giờ tu vi của nàng đã đạt đến mức nào?! Đến cảnh giới như nàng thì dung mạo bề ngoài như thế nào đã không còn quan trọng, cho dù nàng xấu đến ma chê quỷ hờn thì lâu ngày ngồi trên vị trí cao cũng đã tôi luyện cho nàng một thân khí độ bất phàm, khiến nàng có thể bễ nghễ nhìn xuống chúng sinh thế gian này!
Tu sĩ Đại thừa kỳ ở bất kỳ thế giới tu chân nào đều tương đương với bán tiên! Các anh tài tuấn kiệt thấy vị tiên tôn ngọc nữ này đến thì đều yên tĩnh lại, không bàn tán nữa, vẻ mặt đều lộ ra vẻ kính ngưỡng.
Sau Đại thừa kỳ chính là Độ kiếp kỳ, tu sĩ Độ kiếp kỳ chỉ cần cảm ứng được lệnh gọi của tiên giới sẽ độ kiếp phi thăng. Sau khi độ kiếp thành công thì sẽ bước vào cảnh giới cao nhất mà mọi tu sĩ tu chân nào đều tha thiết ước mơ, thành tiên.
Từ Tử Thanh nhìn trang chủ Như Ý tiên trang, trong lòng vô cùng hướng tới. Hắn nhìn thấy cả người Mộc Vô Tâm đều ẩn giấu khí thế cường đại, giống như lốc xoáy không ngừng xoay tròn, khiến nàng như hóa thành một lỗ đen mở rộng cái miệng khổng lồ của nó, tùy thời tùy lúc đều muốn nuốt chửng người khác. Thật sự là... cực kỳ rung động, cực kỳ cường đại.
Mộc Vô Tâm vừa ngồi xuống thì tiệc mừng thọ cũng bắt đầu. Nàng nói xong mấy câu thì khí thế quanh người đã giảm bớt không ít, mọi người cũng không cảm thấy bức bách như khi nãy nữa, nên không khí trong cung điện cũng thoải mái hơn.
Trước khi vào tiệc thì theo quy củ chính là đọc lễ vật dâng tặng.
Một nữ tu áo hoa tóc như mây bồng bềnh tiến đến trước, khẽ mở miệng nói: "Thỉnh chư vị đồng đạo dâng tặng lễ vật mừng thọ trang chủ ——"
Thoáng chốc mười mấy nữ tu lắc mình bước ra, tiến đến trước các dãy ghế, gặp người dẫn đầu các môn phái lấy lễ đan, rồi dâng lên cho nữ tu áo hoa kia.
Ngũ Lăng tiên môn cũng không ngoại lệ, một giai nhân mặc váy nhu màu đỏ nhanh nhẹn đi tới, cười duyên nói: "Không biết lễ đan đang ở trong tay vị nào?"
Theo cách nói chuyện có thể thấy nàng cũng là người có thân phận, hơi thở nồng đậm quấn quanh người, tu vi đã tới Kim đan.
Vân Liệt phất tay lên, đưa qua một tấm thiệp: "Mời."
Giai nhân liếc nhìn Vân Liệt một cái, nụ cười cứng đờ. Nàng nhanh chóng nhận lấy thiệp, rồi xoay người rời đi. Lúc đến thì cười duyên quyến rũ, lúc đi thì nụ cười phai nhạt dần, hiển nhiên là vì thấy Vân Liệt quá mức lãnh đạm với mình. Các đệ tử Ngũ Lăng tiên môn thấy vậy cũng đành cười khổ.
Nếu người cầm lễ đan là Âu Mộ Bách thì khi đối đáp với giai nhân nhất định là đủ dịu dàng đủ phong độ đủ lễ phép, sao có thể giống bộ dạng như đẩy người ra xa ngàn dặm của Vân Liệt chứ. Thiệt lãng phí tấm lòng muốn thân cận của giai nhân, khiến giai nhân buồn bực không thôi.
Lúc này bên kia bỗng thấy một vị Kim đan chân nhân đi ra, nhẹ nhàng vuốt ve vòng trữ vật trên cổ tay, thoáng chốc trên tay vị Kim đan chân nhân này liền xuất hiện một hộp ngọc rộng chừng một mét, nhẹ nhàng nâng lên.
Nữ tu đứng phía trên cũng lấy ra một tấm thiệp ghi tên quà tặng, nói lớn: "Hồng Hà lão tổ mừng đại thọ trang chủ, hiến một khối Bạng châu vạn niên ——"
Từ Tử Thanh giật mình, lực chú ý cũng tập trung lại. Hiếm khi có thể tham gia một bữa tiệc mừng thọ của tôn giả Đại thừa kỳ, ai nấy đều tập trung quan sát tăng trưởng kiến thức cho mình rồi.
Chỉ thấy vị Kim đan chân nhân bấm tay niệm pháp quyết, nhẹ nhàng vuốt hộp ngọc trước mặt. Phút chốc, hộp ngọc mở ra, ánh sáng rực rỡ chiếu sáng cả cung điện, khiến mọi người đều chói đến khó có thể mở mắt ra. Cũng may, ánh sáng chỉ lóe lên trong chớp mắt, rất nhanh đã tắt dần, nhưng vẫn để lại một tầng ánh sáng dịu nhẹ lấp lánh phủ lên hộp ngọc, thoạt nhìn cực kỳ dịu hòa xinh đẹp.
Lúc này các tu sĩ mới thấy rõ trong hộp ngọc đặt một viên ngọc trai to cỡ nắm tay người, trong suốt rực rỡ, cực kỳ xinh đẹp. Một viên ngọc trai lớn như vậy không biết do loại trai nào nuôi nào ra nữa, có người lập tức nhớ đến lúc nãy nữ tử áo hoa từng nói đây là Bạng châu vạn niên, lúc này mới hoảng sợ không thôi. (bạng chính là con trai đấy, bạng châu là ngọc trai.)
Bạng châu vạn niên, nuôi trong vạn niên....
Chợt nghe Kim đan chân nhân kia cực kỳ đắc ý mở miệng nói: "Hạt châu này là do sư tôn Hồng Hà lão tổ một mình đấu với một con yêu bạng cấp bảy mấy ngày mới giết chết được nó, lấy được một viên bạng châu vạn năm này. Sư tôn đặc biệt đến hiến cho trang chủ, nguyện trang chủ phúc thọ khôn cùng, sớm ngày thành tiên!"
Yêu thú cấp bảy tương đương với Nguyên anh kỳ, mà yêu bạng lại là một yêu thú cực kỳ đặc biệt, trong cơ thể nó không sinh ra yêu đan, mà nuôi ra bạng châu, tụ hội toàn bộ tu vi và tinh hoa suốt đời của nó. Một viên bạng châu này kỳ thật tương đương với một vị Nguyên anh tu sĩ, không ngờ vị Hồng Hà lão tổ này lại dâng lên một bảo vật như vậy, quả thật khiến người khiếp sợ không thôi. Chả trách đồ đệ phụ trách dâng tặng lễ vật của vị đại sư này lại nở mày nở mặt như vậy.
Các chân nhân, đệ tử xuất chúng ở đây tự nhiên là nhìn ra giá trị của viên ngọc trai vạn năm này, thậm chí có một ít đệ tử tuổi còn trẻ, còn ngây thơ nhịn không được lộ ra vẻ kinh dị và hâm mộ.
Tôn giả Ngọc nữ ngồi trên cao cười khẽ một tiếng, phút chốc, cả viên ngọc trai và hộp ngọc đều cùng bay vào tầng sương mù lượn lờ trước bậc thang, biến mất không thấy.
Mộc Vô Tâm lúc này mới chậm chậm nói: "Hồng Hà lão tổ có lòng, hạ lễ ta đã nhận." Tiếp theo một luồng sáng vàng phóng ra, bay thẳng vào mi tâm của vị Kim đan chân nhân bên dưới, "Đây là một bộ quyền pháp trung phẩm địa giai ta được đến trong một lần diệt ma, coi như quà gặp mặt tặng cho đệ tử ngươi vậy."
Kim Đan chân nhân kia vô cùng vui mừng, cuống quít hành lễ: "Đa tạ Trang chủ! Đa tạ Trang chủ!" Nói xong liền nhanh chóng lùi về.
Hồng Hà lão tổ nghe vậy cũng cười "ha ha", đứng dậy hành lễ với Mộc Vô Tâm, tỏ ý tôn trọng. Tán tu như họ cũng muốn truyền thừa y bát, có càng nhiều đệ tử thì mới có hy vọng khai tông lập phái. Mà muốn đạt tới mức đó thì trong người nhất định phải có không ít công pháp thượng đẳng. Đó cũng là lý do vì sao đường đường là Nguyên anh chân nhân lại ba ba chạy đến mừng thọ, còn liều chết giết một con bạng yêu có cấp bậc tương đương làm lễ vật dâng lên nữa. Tất cả đều vì công pháp thượng đẳng chỉ có trong danh môn đại phái!
Bây giờ Mộc Vô Tâm hiển nhiên có chút vừa lòng với viên bạng châu này mới tặng quyền pháp trung phẩm, coi như bánh ít đi, bánh quy lại, thỏa mãn tâm nguyện của Hồng Hà lão tổ. Như vậy không những khiến Hồng Hà lão tổ cảm ơn, cũng có thể chương hiển thực lực của Như Ý tiên trang trước mặt các đệ tử danh môn đại phái khác!
Rất nhiều tán tu khác thấy Hồng Hà lão tổ được lợi ích, trong lòng cũng rục rịch không thôi. Đại thọ mười ngàn năm của tông chủ một tông môn tam phẩm vốn là chuyện lớn, còn các tán tu có thể tu luyện đến Nguyên anh mà không có hậu thuẫn của tông môn, trải qua nhiều năm tích tụ tự nhiên cũng không thiếu thứ tốt. Trong tình huống bình thường thì những tán tu không có hậu trường này cho dù lấy thứ tốt ra bán cũng chưa chắc đổi đến thứ mình muốn, còn đem tới đây làm quà mừng thọ thì bét lắm cũng được thứ tốt cho mình.
Rất nhanh thì lại thêm vài vị Nguyên anh lão tổ sai bảo đệ tử mình lên hiến lễ vật, có ngọc tủy vạn niên, thạch nhũ ngàn năm, Ma tinh Thiên ma Tu la.... Vô số bảo vật quý hiếm. Trong tất cả những lễ vật này thì thứ trân quý nhất chính là một ngọn lửa trời được đựng một hộp hàn ngọc ngàn năm, tinh khiết không nhiễm một tia tạp chất, chính giữa ngọn lửa phát ra màu trắng nhàn nhạt. Ngọn lửa cháy bập bùng trong hộp hàn ngọc, mỗi một phút một giây ngọn lửa đều khiến hộp hàn ngọc bị đốt cháy, hòa tan, từ từ biến mỏng hơn. Các tu sĩ trẻ tuổi nhìn thấy đều được mở rộng tầm mắt.
Loại chân hỏa sinh ra từ trời đất này quả thật không tầm thường, vị Nguyên anh lão tổ này được đến ngọn lửa này cũng phải tốn rất nhiều vật trân quý, nghĩ vô số biện pháp mới giữ được đến lúc này. Mộc Vô Tâm cũng cực kỳ vừa lòng với chân hỏa này, sau khi nhận liền ban thưởng một bộ công pháp địa giai.
Các tán tu khác cũng lần lượt hiến lễ vật lên, dù không kịp hai vị Nguyên anh lão tổ hiến bạng châu và chân hỏa, nhưng vẫn như cũ chiếm được không ít thứ tốt, cực kỳ thỏa mãn nguyện vọng của họ. Sau khi các Nguyên anh lão tổ hiến lễ xong thì đến đệ tử các tông môn.
Đệ tử các tông môn đều là Kim đan chân nhân, vì thực lực không đủ nên đành ngồi phía sau các Nguyên anh lão tổ, nhưng với thân phận của mình, họ sẽ không tùy ý trêu chọc Nguyên anh lão tổ, lại chưa chắc là có bao nhiêu e ngại họ. Đồng thời, các lão tổ tán tu nếu còn muốn tiếp tục truyền thừa đi xuống thì cũng không dám trở mặt với các đệ tử tông môn lớn. Thậm chí lúc gặp được các đệ tử đặc biệt vĩ đại, họ cũng không thiếu hạ mình thăm dò, bắt chuyện với đối phương, nếu đối phương đáp lại, không nói gì khác, chỉ làm bạn vong niên cũng là một chuyện cực tốt rồi.
Diện tích Đông vực cực kỳ rộng lớn, có vô số tông môn lớn nhỏ khai tông lập phái ở đây, nhân tài đông đúc, yêu nghiệt thiên tài như mây như biển. Ngũ Lăng tiên môn là tông môn nhị phẩm, có thể nói là số một số hai ở đại thế giới Khuynh Vẫn này, ngoại trừ vài tông môn nhị phẩm ở các vực khác có thể sánh bằng nó ra thì các tông môn khác đều phải xếp phía sau.
Ở Đông vực này tổng cộng cũng chỉ có một tông môn nhị phẩm mà thôi. Nên lúc này tự nhiên là do đệ tử Ngũ Lăng tiên môn dẫn đầu đưa ra lễ vật mừng thọ. Mà thọ lễ của Ngũ Lăng tiên môn tự nhiên là nằm trong tay người dẫn đầu, Vân Liệt.
Vân Liệt đứng dậy, không nhanh không chậm đi tới trước bậc thang. Các đệ tử khác đều ngồi tại chỗ nhìn chằm chằm y. Từ Tử Thanh cũng không ngoại lệ, trong lòng hắn lúc này có chút tò mò, vì trừ sư huynh ra, không ai biết lễ vật là gì cả.
Vân Liệt đưa tay lên, một thứ gì đó đột nhiên xuất hiện trong cung điện. Phút chốc, ánh sáng đỏ bao phủ cả bầu trời.
———ooOoo———
Chương 183: Thâm hải huyết long
——Sư huynh có thể ăn cơm à? = 口 =——
Thì ra chiếc nhẫn trữ vật tông chủ đưa cho Vân Liệt giữ được khóa lại bởi pháp lực cực kỳ mạnh. Khi đến Như Ý tiên trang lấy ra, nếu nhẫn cảm nhận được hơi thở của trang chủ sẽ tự động phóng thứ bên trong ra, đó cũng là lý do vì sau có cảnh tượng kỳ dị như khi nãy.
Lễ vật tông chủ tặng cho trang chủ Như Ý tiên trang chiếm đầy khoảng trống rộng lớn trước bậc thang. Đó là một gốc cây cực kỳ lớn, xòe ra vô số nhánh cây, tỏa ra sức mạnh mãnh liệt, nhanh chóng lan ra khắp tám phương. Gốc cây đó cực kỳ trong suốt tinh thuần, ánh lên ánh sáng đỏ lấp lánh, như có máu đang lưu chuyển bên trong vậy.
Các tu sĩ ở đây không một ai có thể nhận ra gốc cây này là thứ gì. Bề ngoài của gốc cây như một rạn san hô lớn, không chỉ chiếm gần nửa cung điện, mà chiều cao của nó cũng gần chạm tới đỉnh điện, có thể nó là cực kỳ khổng lồ! Còn những cành cây vươn ra đã sắp chạm đến tu sĩ ngồi hai bên, bọn họ không thể đụng chạm vào, những có thể quan sát kỹ càng hơn. Nhưng khi quan sát rõ ràng, họ lại lắp bắp kinh hãi.
Thì ra trên nhánh san hô còn mọc lên rất nhiều mụn đỏ như máu, màu sắc cũng đậm hơn so với màu của toàn rạn san hô, tỏa ra mùi hương thơm ngát như hoa mai vậy. Còn màu máu lưu chuyển trong nhánh cây, nếu nhìn kỹ sẽ thấy nó như ngọc hổ phách vậy, lấp lánh tinh tế, đẹp đến nao lòng.
Rạn san hô này vừa xuất hiện, cả điện đều tĩnh lặng. Phải thật lâu sau mọi người mới từ vẻ đẹp khiến người ta hít thở không thông này thoát ra, đều cùng thở dài một hơi.
Lúc này, nữ tu áo hoa mới xướng lên: "Ngũ Lăng tiên môn mừng đại thọ trang chủ, tặng một bộ xương Thâm hải huyết long ——"
Câu này mới dứt thì toàn bộ mọi người đều kinh ngạc không thôi. Một bộ xương của Thâm hải huyết long! Lễ vật mà Ngũ Lăng tiên môn tặng Như Ý tiên trang lại là bộ xương của Thâm hải huyết long! Quả thật khiến cho người ta khó mà tin nổi.
Bất kể đệ tử tông môn hay là tán tu, nếu muốn đi ra ngoài trải nghiệm tu luyện thì đều phải có hiểu biết nhất định về yêu thú trên đời này. Ban nãy thấy được một khối san hô máu lớn như vậy thì đã vô cùng chấn động, bây giờ nghe được bốn chữ "Thâm hải huyết long" thì quả thật như sấm bên tai, phút chốc liền hiểu ra.
Rồng là tiên thú, trời sinh khác loại, lớn lên ở tiên giới, chỉ nghe qua trong truyền thuyết, đồn đãi. Có điều trong giới tu chân cũng có không ít ngoại tộc có dòng máu rồng trong người, họ được gọi là "dòng giống của rồng". Trong tất cả các ngoại tộc thì có tộc Long Lý có thể nhảy qua long môn phi thăng lên tiên giới hóa thành rồng. Nhưng Long Lý cực kỳ hiếm thấy, lại thêm không ai biết Long môn ở đâu nên ngàn năm vạn năm qua, chưa ai từng thấy được. Lại có một loại rắn, trải qua nhiều năm khắc khổ tu hành, độ lôi kiếp hóa thành thuồng luồng. Lại thêm ngàn năm vạn năm tu hành, tiếp tục độ lôi kiếp hóa thành rồng. Có điều rắn trước khi hóa thành thuồng luồng thì phải đánh thức được dòng máu rồng trong người, mới có thể độ kiếp thành rồng, những loại này đều gọi chung là "Long Xà". Dưới tiên giới, hễ vật gì có dính lên từ "Long" cũng bằng nghĩa với cực kỳ cường đại, khó tìm ra tung tích, có liên quan đến tiên giới. (lý là cá chép đấy.)
Thâm hải huyết long chính là ngoại tộc có dòng máu của rồng, là yêu thú sống dưới biển sâu! Loài yêu thú này vừa sinh ra đã dài đến mấy trượng, luôn sống ở dưới biển sâu ngàn mét, trừ "bản gốc" ra, nó có thể phân thành vô số "bản phụ", có vô số cái đầu. Cứ cách ba ngày thì nó sẽ mở miệng hút nước vào, nuốt chửng toàn bộ sinh vật sống quanh nó, khiến đáy biển hình thành mạch nước ngầm, lốc xoáy khắp nơi.
Điều đáng sợ nhất chính là Thâm hải huyết long vừa sinh ra đã là yêu thú cấp bốn, tương đương với tu sĩ Trúc cơ kỳ. Sau đó ăn được càng nhiều thì tu vi của nó càng tăng nhanh, càng nhiều bản phụ được sinh ra, mà mỗi bản phụ đều cực kỳ tráng kiện dũng mãnh. Thâm hải huyết long chỉ ăn không phun, cắn nuốt tất cả máu thịt xương cốt của tất cả sinh vật, hóa thành chất dinh dưỡng cung cấp cho nó, vì vậy mà các nhánh xương cốt của nó mới có màu đỏ đậm như vậy.
Thâm hải huyết long sau khi chết sẽ mất hết máu thịt trong nháy mắt, chỉ để lại bộ xương cứng rắn, đây chính là linh tài tốt nhất. Lại thêm nó sinh ra trong biển, nếu lấy xương luyện chế pháp bảo sẽ mang đến một đặc tính tương ứng, khiến cho vô số tu sĩ tham lam muốn giành lấy. Bình thường thì trong phố giao dịch cũng xuất hiện một số xương của Thâm hải huyết long, nhưng chỉ là xương của những con Thâm hải huyết long còn nhỏ bị giết hại thôi. Còn bộ xương trước mặt, không chỉ chiếm diện tích nửa cung điện, mà trên mỗi nhánh xương còn sinh ra vô số Huyết xá lợi nữa —— điều này đủ chứng minh bộ xương này là của một con Thâm hải huyết long đã trưởng thành. Mà Thâm hải huyết long trưởng thành chính là yêu thú cấp chín!
Ngũ Lăng tiên môn đưa tặng một bộ xương cốt này cũng đồng nghĩa đưa lên một bộ thi thể của một cường giả Xuất khiếu kỳ cực kỳ mạnh, mà trong thi thể này còn ẩn chứa tinh hoa cả đời của yêu thú nữa! Mọi người tự nhiên là cực kỳ chấn kinh rồi. Cũng chỉ có một tông môn quái vật như Ngũ Lăng tiên môn mới có thể lấy trân bảo tuyệt thế vô song này làm thọ lễ tặng người