Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 48




Chương 48

“Nếu cậu sắp xếp giúp để tôi hẹn hò với Lăng Phong, tôi liền cho phép các cậu xài chung phòng thí nghiệm này cùng tôi.” Cô gái cho là Mặc Vân Hi không nghe hiểu, lại lập lại một lần.

Mặc Vân Hi vừa rồi là bị điều kiện kỳ quái này sét đánh, lúc này cuối cùng cũng kịp phản ứng, “Tôi chỉ là bạn của Lăng Phong, loại chuyện này tôi không thể thay anh ấy làm chủ, cậu đổi điều kiện khác đi.”

“Chính là, dựa vào cái gì cần cô ta cho phép! Đây là xưởng dược nhà tớ!” Harvey đã ở một bên gào ầm lên.

“Hừ, không đáp ứng, các cậu cũng đừng nghĩ luyện tập.” Cô gái mắt to hung hăng địa oan Harvey liếc mắt một cái, “Tử mập mạp, tôi cho cậu biết, đắc tội tôi, đừng nói cậu, ba cậu cũng đều không hay ho!”

“Cậu…” Harvey không phục vừa định tiến lên cùng nàng kháp cái, chủ quản phòng thí nghiệm vẫn luôn lau mồ hôi ở một bên vội vàng tiến lên kéo Harvey cùng Mặc Vân Hi, qua “Harvey thiếu gia, cậu cũng đừng chọc vào cô ấy, cha cô ấy là quân bộ, chúng ta đắc tội không nổi, hơn nữa chúng ta ở nàng ba kia còn có đại ra.”

“Hừ, quân bộ rất giỏi a…” Harvey không phục nói.

Chủ quản lén lút cho Harvey nhìn tin tức trên máy thông tín của hắn, “Thiếu gia, chủ tịch đã nói, nghìn lần đừng chọc cô ta, nếu cô ta nói với cha cô ta, xưởng dược của chúng sẽ ta tổn thất lớn, các cậu về sau cũng cũng đừng nghĩ luyện tập, tính ta cầu ngươi, đây chính là ý của chủ tịch.”

Harvey liếc mắt máy thông tín của chủ quản, kia đúng là tin tức cha cậu gửi, không tình nguyện nói, “Tôi không hiểu chuyện buôn bán, bất quá cậu ấy…” Vừa nói, một bên nhìn Mặc Vân Hi bên cạnh.

Mặc Vân Hi cũng nghe ra, cô nhóc kia bối cảnh lợi hại, cậu cũng không muốn khiến nhà Harvey gặp phiền toái, chủ yếu chính là nếu bởi vì chuyện này, về sau không có phòng thí nghiệm luyện tập cũng không tốt, “Tớ đến nói chuyện với cậu ấy một chút, cậu ấy gọi là gì?” Mặc Vân Hi thấp giọng nói.

“Nga, kêu Emily, năm nhất ban A.” Harvey đáp.

“Khụ, Emily đồng học, chúng ta thương lượng, vốn là đặc biệt muốn giúp cậu.” Mặc Vân Hi thấy ánh mắt cô gái sáng ngời, nói tiếp, “Nhưng là thực đáng tiếc, cậu đã thích Lăng Phong, cũng nên biết tính tình của anh ta, anh ta không phải sẽ nghe người khác sắp xếp, cho dù hiện tại tôi đáp ứng cậu, cũng là vô dụng.”

Cô gái nghe xong lời Mặc Vân Hi nói, nhất thời có chút nhụt chí, Lăng Phong đích thật là sẽ không nghe người khác nói, cô còn từng nhờ người của hệ dị năng chiến đấu hẹn Lăng Phong, đều thất bại, “Kia… Kia như vậy, mọi người đều biết các cậu giữa trưa thường xuyên cùng nhau ăn cơm, tôi cũng ăn cùng, như vậy là được rồi đi!”

Mặc Vân Hi nghĩ nghĩ, kỳ thật cùng nhau ăn một bữa cơm ở canteen học viên cũng không có gì, Harvey cùng Mark đều cùng ăn, chính là…

“Cậu là bạn tốt, nếu cậu ấy đáp ứng kết giao cùng tôi, cậu cũng coi như làm một chuyện tốt không phải sao?” Cô gái thấy Mặc Vân Hi còn có chút do dự, liền dùng một tư thái yểu điệu, ngọt ngào nói, “Coi như bận bịu vì tôi một chút, nếu Lăng Phong không thích tôi, đối với cậu cũng không tổn thất gì.” Nếu không phải trước mắt Mặc Vân Hi là người duy nhất có khả năng tiếp cận Lăng Phong, cô mới sẽ không ăn nói khép nép cầu cậu ta như vậy đâu.

Nhìn cô gái thái độ chuyển biến 180 độ, nháy mắt từ Mẫu Dạ Xoa cuồng bạo chuyển thành tiểu loli ngọt ngào, Harvey cùng Mặc Vân Hi cả người run lên, nổi lên một thân nổi da gà, cô gái này tốc độ biến sắc mặt cũng quá nhanh đi.

Mặc Vân Hi nhìn Harvey mập mạp, lại nhìn nhìn vẻ mặt khẩn cầu của chủ quản phòng thí nghiệm, lại nói bình thường ông chú đối với bọn họ cũng không tệ lắm, “Khụ, cùng nhau ăn bữa cơm, tôi nghĩ là có thể, dù sao canteen học viên là tùy tiện ngồi.”

Cô gái nghe xong cực kỳ cao hứng, vén mái tóc dài xõa tung vén ra sau tai, “Ân, vậy chuyện hôm nay tôi sẽ không nói cho ba tôi, dụng cụ bên kia cho các cậu dùng, đừng ầm ĩ quá biết không? Thứ hai gặp ở canteen.” Nói xong, liền kiêu ngạo giống như một nàng công chúa, đi luyện tập ở dụng cụ bên kia.

“A phi ~” Harvey khẽ gắt nói, “Có cái gì vui chứ, nếu con gái mà đều là loại đức hạnh này, tớ tình nguyện tìm anh em như cậu để làm bạn đời.”

“Ân.” Mặc Vân Hi không yên lòng đáp.

“…” Harvey mở to đôi mắt nhỏ, kinh ngạc nhìn Mặc Vân Hi, “Vân Hi, tớ nói đùa thôi, cậu cũng đừng tưởng là thật…”

“A? Cậu nói cái gì?” Mặc Vân Hi phục hồi tinh thần lại, “Ai, nhanh luyện tập đi, chậm trễ thời gian dài như vậy.”

Harvey bĩu môi than thở nói, “Cậu luyện đi, tớ nhìn, không có tâm tình.”

“Ân, được rồi, buổi chiều cậu luyện thêm đi.” Mặc Vân Hi vừa lúc muốn cho khoai tây nhỏ hấp thu năng lượng, cũng không chối từ, từ trong không gian lấy dược liệu đã mua ra, bắt đầu ước lượng phân chia.

Harvey kéo ghế dựa, ngồi ở trên, nhàm chán nhìn Mặc Vân Hi thuần thục làm chiết xuất dược liệu, động tác lưu sướng tự nhiên, không có một chút thao tác dư thừa, thật sự rất khó tưởng tượng cậu ấy mới chỉ luyện qua vài lần như vậy, lại nghiêng đầu nhìn nhìn Emily bên kia, thiết ~ ban A cái gì, còn không lợi hại bằng một nửa Vân Hi.

Mà lúc này Mặc Vân Hi tựa hồ có chút không yên lòng, lời Emily nói làm cậu có chút không thoải mái, nếu bọn họ thực thành, kia… Chính mình có tính là một chuyện tốt không đây? Không được, cô gái như thế không xứng với Lăng Phong, nếu Lăng Phong thật sự bị mê hoặc, nhất định phải hảo hảo khuyên anh ta!

Tuy rằng trong óc nghĩ loạn thất bát tao, nhưng thao tác tay của Mặc Vân Hi một chút cũng không bị ảnh hưởng, trình tự thao tác này tựa hồ đã trở thành một loại quán tính, mà trong biển ý thức khoai tây nhỏ ngửi thấy hơi thở năng lượng, không đợi Mặc Vân Hi chỉ thị, đã tự động phóng xuất ra lực ý thức phối hợp với năng lượng dược liệu, hình thành tuần hoàn năng lượng, bắt đầu hút.

“Uy, Vân Hi, Vân Hi?” Harvey hô, cậu không muốn quấy rầy Mặc Vân Hi luyện tập, nhưng nhìn cậu ấy tập trung tinh thần, một chút dấu hiệu dừng lại đều không có, “Nên ăn cơm, Vân Hi.”

“A?” Mặc Vân Hi lấy lại tinh thần, xấu hổ nhìn mười phần dược liệu mới vừa phân ra đã chẳng còn thừa lại là mấy, thật là, cậu nghĩ cái gì vậy, một tia ý thức lực đảo qua hai hàng ống nghiệm chỉnh tề, hoàn hảo dung dịch chiết xuất đều thành công, cũng không biết khoai tây nhỏ thế nào.

“Uy, anh em, ngươi phát cái gì ngốc đâu? Nên ăn cơm!” Harvey thúc giục nói, sáng sớm sinh một trận buồn phiền, hiện tại cậu ta đang muốn hóa bi phẫn thành sức ăn, đang đói.

“Nga, đã giữa trưa a.” Ngẩng đầu nhìn đồng hồ điện tử, đã mười hai giờ rưỡi, “Cậu đi trước đi, tớ đem mấy phần này làm xong, tớ có dinh dưỡng đan.” Mặc Vân Hi lấy ra một viên dinh dưỡng bỏ vào trong miệng.

“Đi, cậu luyện đi, tớ đi trước.” Harvey cũng đã quen, thời điểm luyện tập Mặc Vân Hi luôn là cái dạng này, ngẫm lại có lẽ là ở cùng Lăng Phong thời gian dài, cắn dược cũng có thể lây bệnh?

Mặc Vân Hi thấy Harvey đi ra ngoài, quay đầu lại nhìn nhìn bàn thí nghiệm bên kia, ân, cái cô bé kia cũng không ở đây, liền cầm lấy tài liệu còn lại, bắt đầu tiếp tục thao tác chiết xuất, bất đồng chính là, lần này cậu lặng lẽ nhắm hai mắt lại, đi vào biển ý thức, “Khoai tây? Khoai tây?”

Trong biển thức một trời sương mù màu vàng, nồng độ năng lượng so với bình thường cao hơn rất nhiều, biến thành Mặc Vân Hi thoáng chốc tìm khắp nơi cũng không thấy khoai tây ở đâu.

Trong sương mù màu vàng, một khối tròn vo gì đó nhào vào trong lồng ngực Mặc Vân Hi, “Hi Hi, Hi Hi.”

“Ngạch ~ khoai tây?” Mặc Vân Hi cúi đầu nhìn khoai tây nhỏ trơn bóng trong lồng ngực, “Ai? Nhóc mọc cánh?”

Lúc này sau lưng khoai tây nhỏ mọc ra bốn phiến cánh hình tròn trong suốt, uỵch uỵch trong lồng ngực Mặc Vân Hi, thoạt nhìn còn thập phần non nớt, “Hi Hi, khoai tây trưởng thành!” Nhóc con dùng thanh âm nhuyễn nhu nói, vừa nói còn một bên khoe ra đôi cánh nhỏ cho Mặc Vân Hi xem.

Mặc Vân Hi cũng cao hứng ôm khoai tây, nhìn cánh nhỏ trên lưng nó, bốn phiến cánh tròn nhỏ còn vô cùng mềm mại, nếu nhìn kỹ, mặt trên còn có một tầng lông tơ màu vàng tinh tế, “Thật lợi hại, mới tới trưa nhóc đã mọc cánh, bất quá… Chẳng lẽ không phải nên mọc tay chân trước sao?”

“Hi Hi, khoai tây còn muốn càng nhiều càng nhiều năng lượng, mới có thể mọc ra tay.” Khoai tây thoát khỏi Mặc Vân Hi, cao hứng cao thấp vây quanh cậu.

“Đúng rồi, nhóc đều đã trưởng thành, bây giờ có thể làm cái gì?” Mặc Vân Hi nghĩ trò chơi sủng vật tiến hóa đều có kỹ năng mới, khoai tây nhỏ có thể cũng có hay không?

Khoai tây chớp chớp đôi mắt to màu xanh biếc, “Hút năng lượng, phóng thích lực ý thức, ngủ, lớn lên!”

Mặc Vân Hi vô lực gục đầu xuống, đơn giản mà nói, trừ bỏ phóng thích lực ý thức, nhóc chính là tên ăn hàng phải không?

Khoai tây lại nghĩ nghĩ, a, đúng rồi, nhóc bây giờ còn có thể bố trí biển ý thức, cho chủ nhân kinh hỉ! Khoai tây nhỏ chui vào trong sương mù màu vàng, chỉ chốc lát sau, sương mù bắt đầu tiêu tán, Mặc Vân Hi kinh ngạc nhìn cảnh tượng trong biển ý thức bắt đầu phát sinh biến hóa, đây là… Là phòng ăn nhà bọn cậu!

“Khoai tây?” Không gian hiện ra rõ ràng đầy đủ trước mắt Mặc Vân Hi, giống như đúc phòng ăn trong nhà bọn họ, “Vì cái gì đem nơi này biến thành phòng ăn?” Xem ra khoai tây đã có khả năng ở trong biển ý thức làm hiện ra không gian, ân, coi như là có tiến bộ, bất quá vì cái gì là phòng ăn chứ?

Khoai tây nhỏ tranh công bay đến trước mặt Mặc Vân Hi, “Nơi Hi Hi thích nhất, Hi Hi thích.”

“…” Mặc Vân Hi buồn bực, ai nói cậu thích nhất phòng ăn, làm như ai cũng là ăn hàng giống nhóc a! Bất quá… cảnh này như thế nào quen thuộc như vậy, ngọn đèn nhu hòa, khăn trải bàn ô vuông vàng nhạt, trên bàn còn có… ly rượu không?

Mặc Vân Hi tổng cảm thấy cảnh tượng này có chút quen mắt, nhưng lại không được tự nhiên đến nói không nên lời. Khoai tây oai đầu, Hi Hi không thích? Nga, đúng rồi!

Một thân ảnh cao gầy thon dài xuất hiện bên bàn ăn, Lăng Phong tùy ý mặc áo ngủ tơ tằm màu đen, tóc còn chưa khô hết, không biết khi nào thì hơn ly rượu đầy phân nửa chất lỏng trong suốt, uống một ngụm, ánh mắt nóng rực nhìn về phía Mặc Vân Hi, tiếng nói ám ách mị hoặc vang lên, “Vân Hi, rượu này hơi mạnh…”

Oanh! Mặc Vân Hi nghĩ tới, nhất thời khí huyết dâng lên, đây là phòng ăn đêm hôm đó, trời, nghĩ lại cũng là đêm cậu xấu hổ nhất! Khoai tây nhỏ một phen chen vào nháy mắt to chờ đợi khen ngợi, “Nhóc con chết tiệt, mau biến trở về cho ta!”

Khoai tây nhỏ oai đầu, không rõ Hi Hi vì cái gì đột nhiên tức giận?

“Vân Hi, ta giúp cậu…” Bên kia “Lăng Phong” còn cẩn thận làm hết phận sự nói xong lời kịch của mình.

Mặc Vân Hi xấu hổ giận dữ tóm cánh nhỏ non mềm của khoai tây lắc loạn một trận, “Mau biến trở về cho ta! Biến trở về!”

“Anh anh, Hi Hi thật đáng sợ.” Khoai tây ủy khuất cực kỳ, hưu một tiếng, cảnh tượng trong biển ý thức một trận chớp lên, biến trở về một mảnh sương mù màu vàng.

“Hừ, về sau không cho phép rình coi, buổi chiều không cho nhóc hút năng lượng, tự xét lại mình cho tốt.” Mặc Vân Hi quăng khoai tây nhỏ, thở phì phì ra khỏi biển ý thức.

Thời điểm Harvey ăn uống no đủ trở lại phòng thí nghiệm, liền nhìn thấy Mặc Vân Hi mặt đỏ bừng đang ngồi nghiến răng, “Vân Hi, cậu làm sao vậy? Không thoải mái?” Không phải là phát sốt chứ, xem mặt đỏ như vậy.

“Không, không có gì.” Mặc Vân Hi xấu hổ nói, “Buổi chiều chính cậu tự luyện tập đi, tớ có việc đi trước.” Dùng hộp bảo quản đem tinh hoa dược vật chiết xuất cẩn thận bỏ vào không gian, liền vội vàng ly khai.

Ở cửa thang máy đụng phải Emily ăn cơm trở về, “Cậu không luyện tập?”

“Ừ, tôi đột nhiên có chút chuyện.” Mặc Vân Hi lúc này gặp cậu ta không biết làm sao, tâm tình càng hỏng bét.

“Nga, cậu đừng quên chuyện giữa trưa thứ hai, canteen học viên.” Emily nhắc nhở nói.

“Đã biết.” Mặc Vân Hi chạy vào thang máy, rất nhanh nhấn nút đóng cửa, nói thực ra cậu hiện tại đã có chút hối hận.

Hừ, ban D quả nhiên chính là ba phút đồng hồ nhiệt độ (không hiểu luôn), Emily khinh thường nói, khi cô trở lại phòng thí nghiệm, nhìn thấy Harvey tay chân vụng về luyện tập chiết xuất, “Quả nhiên là phế vật.”

Lăng Phong cảm thấy hôm nay Mặc Vân Hi rất không thích hợp, từ lúc bắt đầu bữa tối vẫn luôn né tránh anh, hiện tại đi ngủ, cũng cuộn tròn nằm một bên đưa lưng về phía anh.

“Vân Hi, cậu làm sao vậy?” Lăng Phong lo lắng hỏi han.

“Không, không có gì.” Mặc Vân Hi hiện tại tâm tình thực phức tạp, đối với chuyện ngày mai, thời điểm cậu đối mặt Lăng Phong có điểm chột dạ, hơn nữa vừa nghĩ tới mình và Lăng Phong làm cái gì, bên kia khoai tây nhỏ đều có thể nhìn thấy, đã nói không được có bao nhiêu không được tự nhiên.

Lăng Phong mặt nhăn mày nhíu, “Lại đây, cậu là gối ôm của ta.”

“Thực xin lỗi, hôm nay tôi … linh thức thăng cấp, tôi hôm nay mệt chết đi, muốn nghỉ ngơi.” Mặc Vân Hi biết Lăng Phong không chịu từ bỏ, chỉ có thể tùy tiện tìm cái cớ.

Lăng Phong không nói gì, trực tiếp tắt đèn, trong phòng ngủ một mảnh tối đen, im lặng chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của hai người.

Nhớ tới ngày mai, Mặc Vân Hi đột nhiên nghĩ đến, nếu Lăng Phong thật sự yêu đương, về sau bọn họ còn có thể ở chung như vậy sao? Tuy rằng cậu vẫn cảm thấy hình thức ở chung như vậy tựa hồ có điểm không đúng, nhưng cậu tựa hồ đã quen…

Mặc Vân Hi phiền lòng ngủ không được, đi vào biển ý thức, năng lượng màu vàng dày đặc đã bị khoai tây nhỏ hấp thu không sai biệt lắm, trong biển ý thức lại khôi phục một mảnh màu vàng nhạt sáng ngời nhu hòa. Khoai tây nhỏ rũ cánh nhỏ, ỉu xìu ghé vào trong góc, một bộ dáng đáng thương, làm Mặc Vân Hi buồn cười một hồi, này dù sao cũng là linh thức tương thông ý thức của cậu.

Khoai tây nhỏ ủy khuất xoay người, mắt to màu xanh biếc còn ướt át trong bóng, “Hi Hi, khoai tây lần sau không dám, Hi Hi không cần chán ghét khoai tây.” Linh thức bị chủ nhân chán ghét là đáng thương nhất.

“Lần sau còn dám trộm rình coi hay không?” Mặc Vân Hi cố ý nghiêm mặt, trầm giọng nói.

Khoai tây cái hiểu cái không nhìn Mặc Vân Hi, “Hi Hi, khoai tây là linh thức của Hi Hi, Hi Hi nhìn thấy thì khoai tây cũng có thể nhìn thấy.” Nó thật sự không rõ cái gì gọi là rình coi.

Nhìn khoai tây nhỏ bộ dáng ngây thơ, Mặc Vân Hi vô lực thở dài, ôm nhóc vào trong ngực, “Ai, quên đi, vậy về sau nhóc nhìn thấy… cái gì, coi như không thấy là được.”

Khoai tây nhỏ nhu thuận cọ cọ Mặc Vân Hi, “Về sau Hi Hi bảo khoai tây làm cái gì thì khoai tây làm cái đó, có được không?”

Nhéo nhéo mảng lông xù trên cánh nhỏ, “Được, tuần sau mang nhóc đi hút năng lượng, hôm nay ta cũng không nên phát giận với nhóc, thực xin lỗi.”

Khoai tây nhỏ lập tức hưng phấn lên, “Hi Hi không tức giận, thật tốt quá, hút năng lượng hút năng lượng.”

Mặc Vân Hi mỉm cười, nhóc con này căn bản cái gì cũng đều không hiểu, chính mình đây là làm sao vậy, cùng nó nóng nảy cái gì, “Đến, để ta nhìn xem bản lĩnh của nhóc, ân… chuẩn bị suối nước nóng đến ngâm đi.” Mặc Vân Hi cố gắng tưởng tượng hình dáng suối nước nóng.

Khoai tây nhỏ chớp chớp mắt, lập tức ngầm hiểu, biển ý thức nháy mắt vặn vẹo, dần dần rõ ràng, trước mắt đã là một suối nước nóng trong suốt sâu rộng tỏa ra hơi nóng, một vòng trăng sáng nhô lên trên cao, xa xa là dãy núi nhấp nhô, bên cạnh suối nước nóng là một gốc cây bạch mai bay lả tả vài đóa hoa, lọt vào màn bụi nước mịt mù.

“Chậc chậc, ý cảnh này, thật sự là quá thích hợp!” Mặc Vân Hi vỗ vỗ khoai tây nhỏ cổ vũ, khẩn cấp nhảy vào, sự ấm áp thoải mái kích thích cảm quan của cậu, thật sự là quá chân thật … Thở nhẹ một hơi, giống như cái gì phiền não đều lập tức quên hết.

Thẳng đến khi hô hấp Mặc Vân Hi dần trở nên thư hoãn kéo dài, một đôi mắt tối tăm như sao mở ra, cánh tay dài duỗi ra, đem người ngủ say kéo vào trong lòng, người đang ngủ say cũng theo thói quen hướng nới ấm áp nhích lại gần.