Chương 94: Biến thân
-----------------
Móng vuốt màu đen...
Mộ Dung Trác Thất một đường chạy chậm đến một bên của hồ nước gần đó, dựa vào ánh sáng yếu ớt của buổi tối, hắn phát hiện hắn biến thành tiểu Hắc Long.
Đúng, Vật cộng sinh Tinh thần lực của hắn, tiểu Hắc Long, nhưng không phải là trạng thái chiến đấu, mà là trạng thái mini.
Mộ Dung Trác Thất không có bị dọa sợ, ngược lại có chút bất đắc dĩ, hắn không rõ tại sao sau khi Tinh thần lực tiêu hao toàn bộ lại biến thành bộ dáng này, tình huống như thế trước đây chưa từng nghe nói.
Hiện tại điều quan trọng nhất là phải tìm một chỗ an thân. Mặc dù Vật cộng sinh của mình rất nhiều người từng gặp, không đến nỗi bị xem nhầm là dị thú. Nhưng Vật cộng sinh Tinh thần lực trước khi chủ nhân đạt đến cấp chín thì không thể thoát ly chủ nhân quá lâu, tình huống của mình đến lúc đó phải giải thích như thể nào.
Mộ Dung Trác Thất thử nói ra một câu đầy đủ, kết quả vừa lên tiếng lại là âm thanh y y a a lúc bình thường của tiểu Hắc Long.
Vật cộng sinh Tinh thần lực trước cấp chín không có năng lực ngôn ngữ, quả nhiên giống như đúc với tiểu Hắc Long, Mộ Dung Trác Thất bất đắc dĩ đỡ trán. Hiện tại chỉ có thể đến bên cạnh người quen thuộc.
Mộ Dung Trác Thất suy nghĩ cẩn thận một chút, cha đóng quân ở khu vực ngoại tinh, mẹ gần đây đi ở cùng cha rồi, anh trai gần đây 'rồng thấy đầu không thấy đuôi' thường thường không biết chạy đi đâu rồi, có lẽ về nhà cũng không thấy được người.
Bạn bè thì Lâm Hách Chi thần kinh, có lẽ không thể nhận ra tiểu Hắc Long chính là mình, cũng không biết sẽ đối xử như thế nào với tiểu Hắc Long, đương nhiên nếu nhận ra rồi thì có nhân sinh sau này sẽ phải nhiều thêm một phần lịch sử đen tối.
Cố Thần bình thường khá yêu thích tiểu Hắc Long, cũng rất thiếu tốn thường thức, có lẽ sẽ không nghĩ tới tồn tại vấn đề tại tiểu Hắc Long rời khỏi mình lâu như vậy, càng quan trọng hơn, Mộ Dung Trác Thất vừa nghĩ tới có thể tiếp xúc da thịt gần gũi với Cố Thần, bỗng nhiên có chút kích động.
Tuy rằng loại suy nghĩ có chút hèn mọn, nhưng lúc này đi tìm Cố Thần chính là lựa chọn tốt nhất. Mộ Dung Trác Thất thử dùng đôi cánh nhỏ trên lưng một chút, sự thật chứng minh dù biến thành Vật cộng sinh, trí thông minh của Mộ Dung Trác Thất không giảm xuống, rất nhanh hắn liền nắm giữ được phương pháp bay vững vàng.
Rừng dị thú cách ký túc xá Chế thẻ sư một khoảng khá xa, Mộ Dung Trác Thất vẫy cánh bay trong màn đêm.
Cố Thần gần đây đường làm quan rộng mở, sau khi bán thẻ ở chợ đen thì kho bạc nhỏ sung túc. Gần đây chế thẻ đặc biệt thuận lợi, bài tập Thiên Linh bố trí cậu đều có thể đúng hạn hoàn thành, còn có thể cùng cơ hữu tốt trên mạng Giáo Tế tổ đội kiếm điểm tích phân đổi đồ tốt.
Ngày hôm nay mí mắt Cố Thần nháy liên tục, mọi người đều nói mắt trái khiêu tài mắt phải khiêu tai, loại hai mắt nháy không ngừng cũng không biết là tình trạng gì.
(Ada: ... là cả hai cùng đến chăng?)
Cố Thần thoát khỏi mạng Giáo Tế từ rất sớm, đi vào buồng tắm tắm rửa, dự định làm con ngoan ngủ sớm dậy sớm.
Con sâu tắm xong, toàn thân Cố Thần bốc hơi nóng, mặc vào áo ngủ yêu thích, đặc biệt thích ý.
Đã bò lên giường chuẩn bị làm một giấc ngủ yên lành, Cố Thần chợt nghe thấy tiếng vang ngoài cửa sổ.
Bên phía này của cửa sổ nhà ký túc xá là một vườn hoa sau nhà khá có quy mô, bình thường rất ít khi có người bồi hồi ở đây vào buổi tối. Cố Thần từ trên giường bò dậy đi tới bên cạnh cửa sổ, đang định tìm hiểu ngọn ngành, liền thấy một cái bóng đen xuất hiện bên cửa sổ.
Mộ Dung Trác Thất đang định ở bên ngoài cửa sổ trước tiên quan sát một lúc, cũng nhìn thấy Cố Thần xuất hiện ở bên cạnh cửa sổ. Đang định chào hỏi, lại chỉ có thể phát ra âm thanh y y a a.
Toàn bộ mặt của tiểu Hắc Long gần như là kề sát ở trên kính, dẹt dẹt nhìn đặc biệt pha trò. Cố Thần xì xì cười ra tiếng, kéo cửa sổ ra, ôm tiểu Hắc Long vào lòng. Sau đó cậu thăm dò nhướng người ra ngoài cửa sổ dự định nhìn một chút xem Mộ Dung Trác Thất có ở gần đấy hay không, cuối cùng chỉ nhìn thấy lá cây chập chờn trong gió đêm.
Chẳng lẽ là tiểu Hắc Long tự mình chạy ra ngoài? Cố Thần hơi nghi hoặc một chút.
Cố Thần ở máy truyền tin ra, định liên hệ với Mộ Dung Trác Thất, nhưng bên kia vẫn luôn trả lời lúc này lại ở trong khu vực không dịch vụ?
Cố Thần nhìn tiểu Hắc Long trong lòng, lắc lắc đầu, thôi, chờ chủ nhân tự mình tới cửa tìm đi.
Cố Thần không biết, tiểu Hắc Long trong lòng lúc này, không, phải nói là Mộ Dung Trác Thất, đã sớm mang một gương mặt đỏ chót, nếu không phải nhan sắc ban đầu của tiểu Hắc Long là màu đen nhìn không rõ ràng, thì gương mặt kia nhất định có thể nhỏ máu.
Cố Thần vừa tắm xong nóng hôi hổi, cổ áo ngủ vẫn đang mở rộng, Mộ Dung Trác Thất bị Cố Thần ôm trong ngực, mặt vừa vặn ở chỗ xương quai xanh của Cố Thần. Làn da mềm mại còn có mùi thơm sau khi tắm xong, Mộ Dung Trác Thất không khỏi có chút hồn vía lên mây.
Cố Thần vốn có chút buồn ngủ, nhìn thấy tiểu Hắc Long không khỏi lên tinh thần một chút.
Tuy rằng trước khi xuyên qua không có duyên với sủng vật, nuôi một con chết một con, ngay cả con rùa mạng dài như vậy cũng bị cậu nuôi chết, nhưng cậu vẫn như cũ cực kỳ yêu thích động vật nhỏ, đặc biệt là loại sinh vật trong truyền thuyết vừa nghe liền thấy bạo ngược cực kỳ như rồng này, huống hồ tiểu Hắc Long không chỉ có bạo ngược còn ôn nhu đáng yêu cu te phô mai que.
Cố Thần ôm tiểu Hắc Long lên giường, từ trong vòng tay chứa đồ lấy ra bánh ngọt mình tích trữ, đây là Tăng Giang làm cho cậu hồi kỳ nghỉ, cậu vẫn luôn để dành.
Từ sau khi mình có tiểu Kim Long, Cố Thần cũng biết không ít thường thức về Vật cộng sinh Tinh thần lực, ví dụ như Vật cộng sinh Tinh thần lực không cần ăn uống, chỉ cần tình trạng Tinh thần lực của chủ nhân thỏa mãn nó, nó có thể khỏe mạnh. Đồng thời cũng không có đồ ăn gì nó không thể ăn, tóm lại là cái gì cũng có thể ăn, nhưng ăn vào thì không có tác dụng gì, chỉ thỏa mãn du͙ƈ vọиɠ ăn uống mà thôi.
Với quan niệm luôn tin chắc rằng mỹ thực là sản lực hàng đầu, Cố Thần tuyệt đối không đành lòng tiểu Hắc Long không ăn không uống, cậu chia sẻ bánh ngọt nhỏ mình yêu thích nhất ra.
Tiếu Hắc Long giờ khắc này, phải nói là Mộ Dung Trác Thất, vừa vặn đói bụng cồn cào, nhìn thấy bánh ngọt nhỏ Cố Thần đưa ra, nhất thời cảm thấy người trước mắt không chỉ thiện tâm, còn săn sóc ôn nhu đến 'không muốn không muốn'.
Từ trước đến giờ Mộ Dung Trác Thất lúc ăn cơm đều phi thường tao nhã, dùng cách nói của Cố Thần thì nhìn hắn ăn cơm quả thực giống như xem phim điện ảnh vậy.
Đáng tiếc Mộ Dung Trác Thất hiện tại chỉ có móng vuốt, muốn ở trước mặt người yêu tao nhã gì đó cũng hữu tâm vô lực. Móng vuốt nhỏ nâng bánh ngọt lên chậm rãi gặm, trong lòng cảm thán may mà bây giờ ở trong trạng thái tiểu Hắc Long.
Cố Thần nhìn quai hàm tiểu Hắc Long một cỗ một cỗ, cảm giác mình hóa thân thành fan boy, không ngừng sờ sờ mặt tiểu Hắc Long, đuôi tiểu Hắc Long, cậu cảm thấy chính mình lưu manh cực kỳ.
Mà tiểu Hắc Long bị lưu manh, à không Mộ Dung Trác Thất, giờ khắc này cũng không thể nói là hưởng thụ. Nhiệt độ ngón tay của Cố Thần rất cao, rất mềm mại, Mộ Dung Trác Thất cảm thấy bàn tay cậu xoa xoa giống như có từng dòng điện chảy qua làm cho hắn cảm thấy không khỏi run rẩy một cái.
Chờ tiểu Hắc Long ăn xong bánh ngọt, Cố Thần tiếp tục ôm tiểu Hắc Long vào trong ngực, nằm ở trên giường câu được câu không tán gẫu với xem tin tức. Tiểu Hắc Long còn chưa biết nói chuyện, nghe nói sau khi chủ nhân của Vật cộng sinh Tinh thần lực đạt đến cấp chín, Vật công sinh Tinh thần lực mới có đầy đủ công năng giao lưu ngôn ngữ, Cố Thần đặc biệt chờ đợi không biết bộ dạng khi tiểu Hắc Long nói chuyện như thế nào, giống như em bé nói chuyện không rõ? Hay là giọng nói yểu điệu oa oa?
Nhìn tiểu Hắc Long, Cố Thần nghĩ tới tiểu Kim Long của mình.
Tiểu Kim Long của mình là "sinh non", từ sau lần vào bí cảnh trước đấy, tiểu Kim Long lại tiếp tục không thấy bóng dáng, Cố Thần căn bản không biết phải làm thế nào mới triệu hoán được tiểu Kim Long ra.
Mộ Dung Trác Thất từng an ủi cậu, nói rằng đợi đến khi Tinh thần lực của cậu đến cấp sáu thì có thể ổn định triệu hoán Vật cộng sinh Tinh thần lực. Mà tiểu Kim Long có thể quần dũng như vậy ở bí cảnh, có lẽ có liên quan đến vật chất đặc thù tạo thành nên vách tường mà nó ăn. Năng lượng ăn xong bị tiêu hao trong chiến đấu, cho nên tiểu Kim Long lại lần nữa trạng thái ngủ sâu.
Nghĩ tới đây, Cố Thần thở dài, sờ sờ cái bụng mềm mại của tiểu Hắc Long, tâm tình khá hơn một chút.
Trong lúc không chú ý, tiểu Hắc Long, không, Mộ Dung Trác Thất, hắn xấu hổ phát hiện mình vậy mà vì được xoa xoa mà phía dưới nổi lên phản ứng. Mộ Dung Trác Thất chỉ có thể vui mừng rằng hiện tại mình là rồng, nếu không có lẽ Cố Thần sẽ một tay hất bay tên lưu manh, ném hắn đi.
Cố Thần nhìn thấy tiểu Hắc Long bỗng nhiên từ trong lòng cậu nhảy ra chui vào chăn, cho là tiểu Hắc Long buồn ngủ. Cố Thần trải chăn ra, sau đó tắt đèn, nằm xuống giường, rất nhanh đi vào mộng đẹp. Trong bóng tối, tiểu Hắc Long chui từ trong chăn ra, lẳng lặng chăm chú nhìn Cố Thần đang ngủ khò khò.
Ngày hôm sau Cố Thần bị tiếng nhắc nhở không ngừng của máy truyền tin đánh thức.
Cố Thần bò dậy từ trên giường, phát hiện tiểu Hắc Long đã sớm tỉnh lại, đang ở trên bàn đưa tay đưa chân, giống như đang tập thể dục buổi sáng vậy.
Ngay cả tiểu Hắc Long cũng chăm chỉ như thế, Cố Thần dở khóc dở cười, cảm thấy vừa so sánh liền thấy mình thật sự không còn thuốc chữa. Cậu đương nhiên không thể biết tập thể dục buổi sáng là thói quen của Mộ Dung Trác Thất.
Cố Thần mở máy truyền tin ra, phát hiện có không ít người gửi tin cho cậu. Tăng Giang, Lâm Chi Chi, thậm chí còn có Thiên Linh.
Cố Thần trước tiên mở tin nhắn của Tăng Giang, liên tiếp mười mấy cái tin cậu hôm qua không sao chứ lặp lại, Cố Thần cảm thấy không hiểu cái mô chi. Tăng Giang bình thường là loại hình lời ít ý nhiều, loại khí chất tiểu vương tử xoát bình đập vào mặt này thế nào vậy?
Sau đó Cố Thần mở tin nhắn của Thiên Linh ra, tin nhắn của Thiên Linh là tin nhắn gửi cho nhiều người, cư nhiên là thông báo hôm nay nghỉ học một ngày. Cố Thần càng thêm không hiểu ra sao, loại thông báo nghỉ học đột nhiên này nếu đặt ở trái đất trước đây, thường là thiên tai bỗng nhiên giáng lâm, bão cát gì đó, mà giờ khắc này ngoài cửa sổ vẫn rất bình thường, thật sự nhìn không ra có dị dạng gì.
Cố Thần lại mở ra tin nhắn Lâm Chi Chi gửi tới, một cơn gió lắm chuyện đập vào mặt. Dựa vào hết bài phí lời này đến bài khác, một học sinh khối văn đường hoàng như Cố Thần cũng thật vất vả mới tìm ra được từ khóa mấu chốt.
"Tối hôm qua rừng dị thú của trường học bạo động, lớp học và ký túc xá gần đó gặp tình huống tai họa khá nghiêm trọng."
Tuy rằng tìm ra được từ mấu chốt, nhưng Cố Thần vẫn cảm thấy khó hiểu. Rừng dị thú bạo động? Tình huống thế nào?
Cố Thần tiếp tục nhìn xuống dưới, là tin nhắn Uất Trì Vũ gửi tới, nội dung đại khái là quan tâm cậu hôm qua có bị thường hay không. Cố Thần càng thêm nghi hoặc, quay lại tiếp tục mở tin nhắn khác, nội dung đại khái cũng không khác mấy với những cái trước đấy.
Cố Thần càng thêm buồn bực, tiểu Hắc Long vẫn luôn cùng cậu xem tin nhắn, cũng chính là Mộ Dung Trác Thất thì hiểu rõ.
Xem ra đàn Sâu Thi Thể Bạo Chiến ngày hôm qua hắn gặp phải cũng không phải tình huống ngoài ý muốn tự nhiên gì, rừng dị thú khẳng định xảy ra chuyện gì đó. Đáng tiếc Mộ Dung Trác Thất sốt ruột cũng vô dụng, hiện tại hắn còn ở trong bộ dáng của tiểu Hắc Long, muốn làm gì cũng hữu tâm vô lực.
Cố Thần mở mạng Giáo Tế ra, lên diễn đàn vây xem, toàn bộ trang đầu trên diễn đàn quả nhiên đều là về sự kiện rừng dị thú bạo động.
Cố Thần mở ra mấy bài viết thoạt nhìn logic rõ ràng không bị xào bài nhiều lắm, rốt cuộc biết rõ đầu đuôi sự tình.
Hóa ra là tối qua rừng dị thú vẫn luôn cực kỳ bình thường bỗng dưng phát sinh việc dị thú nóng nảy, vô số dị thú từ trong rừng dị thú có lưới điện ngăn cản nghiêm mật trốn ra xông tới, đồng thời không hiểu sao lại công kích lớp học và ký túc xá cảu học viện, không ít học sinh bị thương.
Chẳng qua đáng ăn mừng là giáo viên học viện tới kịp thời, đồng thời điều động không ít Ma thẻ sư lớp trên, trải qua một phen ác chiến, cuối cùng đánh chết mấy con dị thú hỗn loạn đó.
Đêm qua Cố Thần ngủ rất sâu, hơn nữa ký túc xá Chế thẻ sư cách ký túc xá Ma thẻ sư một khoảng khá xa, cậu hoàn toàn không có cảm giác.
Cố Thần nhìn cẩn thận mấy cái ảnh được đăng trong diễn đàn, nhìn mà đặc biệt cảm thấy giật mình. Phía trước ký túc xá toàn bộ đầy trên mặt đất là thi thể dị thú, máu chảy thành sông, đặc biệt khủng bố.
Rất nhanh Cố Thần liền nhìn thấy một bài viết được đưa lên trang đầu. Cố Thần mở bài viết ra, hóa là sự việc dị thú bạo động ngày hôm qua không chỉ xảy ra ở Học viện Triều Đế, còn có Học viện Thần Hoàng.
Điều đáng mừng duy nhất là, bạo động của hai học viện đều là do dị thú từ cấp năm trở xuống, không xuất hiện sự kiện tử vong.
Cố Thần còn đang cảm thán hiện trường vô cùng thê thảm, tiểu Hắc Long bên cạnh từ lâu đã nhíu mày suy tư.
Lúc đầu hắn còn suy đoán là biến dị tự nhiên hoặc là chất lượng đồ ăn xảy ra vấn đề, đến đến một phần dị thú trong rừng dị thú của Học viện Triều Đế xuất hiện nhân tố nóng nảy không rõ.
Nhưng loại nóng nảy này cũng không chỉ xảy ra ở Học viện Triều Đế, đồng thời còn xuất hiện ở Học viện Thần Hoàng, dị thú nóng nảy này đều là dị thú đẳng cấp không cao, chuyện này... là tự nhiên xảy ra hay là do con người tạo nên?
Đáng tiếc hiện tại Mộ Dung Trác Thất dù có trăm nghìn loại suy nghĩ cũng suy đoán, nhưng không cách nào nói ra hết, hắn đưa tay ra nhìn cánh tay đen đen thô ngắn, không khỏi than thở. Không biết trạng thái tiểu Hắc Long sẽ kéo dài tới khi nào.
=
Ada: ố ồ, cốt truyện triển khai rồi... ai sẽ là người đứng sau màn... hồi sau sẽ rõ... tui chưa đọc truyện đâu nên tui cũng không biết đâu...
PS: trước đó tui vẫn nghĩ rằng tiểu Hắc Long với Kim Long là rồng phương đông, cơ mà hôm nay đọc lại thử mấy đoạn nhắc đến chúng nó mới muộn màng nhận ra hình như hai con rồng này là rồng phương tây... có ai nhầm lẫn như tui không?
=
=
=