Chương 36: Đổng Ngọc Dương
-------------
Rất nhanh hai má của Cố Thần biến thành bộ dáng nạn dân chết đói, hoàn toàn quên sạch lời thề xem thường trước đấy của mình, bị đánh mặt nhiều cũng thành thói quen rồi.
Cố Thần biểu thị nếu không phải tận mắt nhìn thấy quả thực không thể tin được chàng công tử cao cao tại thượng dĩ nhiên có thể làm được một tay đồ ăn ngon kinh diễm, so sánh ra thì lúc mới bắt đầu thấy đồ ăn Tăng Giang làm đã cảm thấy là 'trên đất không có, duy nhất trên trời', ăn xong đồ ăn Mộ Dung Trác Thất làm xong cậu biểu thị mình quả nhiên là ếch ngồi đáy giếng, giờ khắc này cậu đối với Mộ Dung Trác Thất ái mộ, à không đúng, là kính phục, như nước sông cuồn cuộn kéo dài không dứt.
(Ada: chỉ một bữa trưa đã không còn tí tiền đồ như vậy sao hả Thần)
Chuyện ẩm thực này, ở trên tinh cầu này cũng không phải sự tình được chú trọng lắm, mọi người suốt đời đều theo đuổi lực chế thẻ với lực ma thẻ càng cao hơn, hiếm có người có thể đối với chuyện như thế này lãng phí thời gian. Tuy rằng trên tinh cầu này không thiếu đại mỹ thực gia, mà căn bản đều là tiện tay dưỡng thành, cũng không có tận lực theo đuổi. Ví dụ như hắn, trù nghệ chính là rèn luyện vào lúc tiếp nhận nhiệm vụ. Mà như Cố Thần như vậy, mặt viết đầy mỹ thực chính là tình yêu chân thành tui dành cả đời để theo đuổi, tuyệt đối là một kỳ ba.
Dùng cơm nước xong xuôi Mộ Dung Trác Thất rõ ràng cảm giác độ thiện cảm của Cố Thần đối với mình tăng lên hai bậc, phát hiện đối phương đặc biệt dễ thỏa mãn, Mộ Dung Trác Thất cảm thấy rất có cảm giác thành công.
Sau khi cơm nước no nê, ấn tượng về đối phương của Cố Thần đã từ người thắng cuộc nhân sinh làm người chán ghét biến thành bé dễ thương điểm trù nghệ tối đa, được rồi tuy cái mặt lạnh lùng kia cùng từ bé dễ thương này không có liên quan gì, Cố Thần chính là muốn biểu đạt một chút hảo cảm mà thôi.
Phấn chấn lên, Cố Thần ôm tiểu Hắc Long tiếp tục đi theo bên cạnh Mộ Dung Trác Thất, mãi đến tận ở cuối hành lang gặp người quen.
Lâm Hách Chi biểu thị so với người khác, hệ thống ghép đôi đối với hắn cũng không tệ, hợp tác của hắn mặc dù coi như bình thường không có gì lạ, nhưng thẻ bài chế tác ra cũng tương đối khá, dù là Chế thẻ sư cấp ba thiên phú cấp C, nhưng thẻ bài dùng cũng không kém.
Chẳng qua so sánh với các tổ hợp càng kỳ ba này đó, ví dụ như Thượng Quan Tuyệt có thể dễ dàng chế tạc ra thẻ bài năm sao, đồng đội lại là đồng đội ngay cả sử dụng thẻ bài một sao cũng có chút lao lực, còn có Ma thẻ sư đồng dạng ưu tú khác, đồng đội lại nhiều lần chế tác thẻ bài thất bại, đến bây giờ còn chưa xuất phát, mình vẫn còn may mắn.
Nghĩ đến đây Lâm Hách Chi bỗng nhiên có chút quan tâm người anh em tốt mặt lạnh kia, sẽ không phải bị cái thiếu niên nhỏ thiên phú F- kia dằn vặt đến chết đi. Đại khái có cảm giác trong lòng, ý nghĩ này của Lâm Hách Chi vừa nổi lên trong đầu, liền thấy người anh em của hắn cùng Cố Thần đang từ phía đối diện bọn họ đi tới.
Lâm Hách Chi có chút tò mò nhìn hai người, luôn cảm thấy từ hai người tản ra hơi thở ái muội, rõ ràng khác với bầu không khí lúc mới tham gia.
Cảm giác mình như bị tham quan, Mộ Dung Trác Thất nhíu nhíu mày: "Nhìn cái gì chứ."
Lâm Hách Chi xoa xoa cằm. "Mấy người mới xảy ra chuyện gì?"
Rõ ràng không có phát cái gì, ở chung rất bình thường, Mộ Dung Trác Thất không biết tại sao lại có chút chột dạ: "Không có gì, có thể có cái gì chứ."
Tiểu Hắc Long ngồi trong lồng ngực Cố Thần, kiên quyết hướng mặt về ngực Cố Thần sáp lại, cái mông nhỏ thật giống chó con lay động không ngừng.
Lâm Hách Chi chà chà hai tiếng: "Ông xem, tiểu sủng vật của ông so với ông còn thành thực hơn nhiều."
Lâm Hách Chi còn muốn nắm chắc thời cơ tiếp tục trêu ghẹo người anh em của mình, không nghĩ tới lại bị cắt đứt, người đánh gãy cư nhiên là hợp tác dọc theo đường đi cũng không nói nhiều lắm, Đổng Ngọc Dương.
Đổng Ngọc Dương tướng mạo bình thường, ở giữa Mộ Dung Trác Thất cùng Lâm Hách Chi dung mão xuất sắc cùng với Cố Thần tuy ngũ quan cũng không phải kinh diễm cỡ nào lại có một loại khí chất tự nhiên khiến người cảm thấy thoải mái, càng ngày càng phai mờ tầm thường.
"Anh chính là học trưởng Mộ Dung sao, em vẫn luôn thật là sùng bái anh, thật tiếc không được phân cùng tổ với anh." Đổng Ngọc Dương có chút ngại ngùng nhìn Mộ Dung Trác Thất.
(Ada: mèo, mới mở miệng nói một câu tui đã thấy ghét rùi...)
Mộ Dung Trác Thất nhíu nhíu mày, nói như vậy thật sự ổn sao, người hợp tác của mình còn ở bên cạnh lại nói hi vọng tổ đội với người khác, thiếu niên này là thiếu thông minh hay là vẫn chưa va chạm nhiều đây. Chẳng qua nói tới đơn thuần, hắn vẫn tương đối yêu thích một khoản này của người hợp tác Cố Thần của hắn, bất tri bất giác hắn đã đem Cố Thần nhét vào phạm vi người của mình.
Lâm Hách Chi làm tiểu vương tử giải hòa, lập tức nói tiếp: "Ai tiểu Mộ Dung, mị lực của ông đều lớn đến người cũng đến giành với tôi, nếu không chúng ta trao đổi một chút người hợp tác một chút, đem tiểu Cố Thần cho tôi đi, thuận tiện mang theo tiểu Hắc Long của ông."
Đổng Ngọc Dương lúc này cũng chú ý tới tiểu Hắc Long Cố Thần đang ôm trên tay: "Đây chính là Vật cộng sinh Tinh thần lực sẽ xuất hiện sau khi trình độ Tinh thần lực tăng cao đến mức nhất định sao?"
Chích Hắc Long bản thu nhỏ một thân da đen mang hoa văn màu lửa hiện ra đặc biệt manh, Đổng Ngọc Dương không khỏi đưa tay ra muốn ôm lấy từ trong lòng Cố Thần. Mộ Dung Trác Thất nhíu mày vừa muốn ngăn lại, liền thấy tiểu Hắc Long nhận ra có người tiến vào phạm vi an toàn của nó, xoay người phun một ngọn lửa. Lửa không lớn, dùng vì mục đích nhắc nhở, không có ý tứ tổn thương người, nhưng Đổng Ngọc Dương vẫn là bị dọa sợ đến lùi về sau hai bước.
Cảm giác toàn bộ bầu không khí lúng túng khó giải thích được, Lâm Hách Chi bắt đắc dĩ lần thứ hài giải hòa: "Ai nha hợp tác của tôi cũng chỉ là muốn sờ sờ tiểu Hắc Long xem có gì hay ho, chẳng mấy chốc tôi cũng sẽ có Vật cộng sinh Tinh thần lực, đến lúc đó nhất định vừa ôn nhu vừa đáng yêu, cho cậu sờ sờ."
Đổng Ngọc Dương gật gật đầu, mà đôi mắt vẫn nhìn tiểu Hắc Long.
Bốn người quyết định cùng đi.
Dọc đường đi, nguyên bản vẫn không nói lời nào Đổng Ngọc Dương trạng thái nói nhiều khác thường. Thấy Mộ Dung Trác Thất không phản ứng với mình, hắn đi tìm Cố Thần tiếp lời.
"Cậu và học trưởng Mộ Dung rất quen thuộc sao? Mấy người trước đây quen biết à?"
Cố Thần lắc đầu một cái: "Không quen thuộc, không quen biết."
"Tôi là đến từ Á Lệ Tinh bên cạnh Trung Ương Tinh, cậu cũng là lớn lên ở Trung Ương Tinh sao?"
Cố Thần tiếp tục lắc đầu: "À không phải, tôi là từ Lam Tinh đến, năm nay mới tới đây."
Đổng Ngọc Dương chớp mắt một cái: "Lam Tinh, đấy không phải cái tinh cầu rất xa sao."
Cố Thần gật gật đầu: "Đúng vậy, ngồi phi thuyền ngồi đến sống không bằng chết."
"Cậu sẽ không phải cũng là đến cầu học đi? Tôi dự định năm nay chuẩn bị tham gia kỳ thi của Học viện Triều Đế, hi vọng có thể cùng học trưởng Mộ Dung cùng học trưởng Lâm làm đồng học đấy." Đổng Ngọc Dương nói có chút ngượng ngùng liếc mắt nhìn Mộ Dung Trác Thất.
Cố Thần gãi đầu một cái, được rồi mình đại khái cũng coi như là đến học tập đi, bồi Tăng Giang đi thi hẳn cũng tính là miễn cưỡng đi.
Hai người một hỏi một đáp, nhìn như không hài hòa(?), chỉ có Mộ Dung Trác Thất có chút không vui nhíu mày, người này là đến điều tra hộ khẩu sao, bé hợp tác của hắn cũng thật là 'biết gì nói nấy'.
Mấy người đi tới cầu thang của pháo đài, lúc này Mộ Dung Trác Thất chú ý tới bên người có cái camera phi hành.
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
Nhan Trì có chút hưng phấn nằm nhoài trước cửa sổ phát sóng trực tiếp: "Ai nha thiếu niên bé nhỏ tôi rất yêu thích đã biến mất rất lâu từ trong ống kính phát sóng trực tiếp của chúng ta rốt cuộc xuất hiện rồi. Tôi biết ánh mắt của các bạn đều hội tụ ở trên người Mộ Dung Trác Thất, không liên quan tôi không cướp với mấy người, chúng ta mỗi người một cái phân chia hết."
"Chú ý tính nghiêm túc, chúng ta là dẫn chương trình cao cấp, không phải dắt mối (bán dâm)." Đỗ Uẩn liếc mắt cái mặt thanh xuân hồ đồ của Cố Thần trong ống kính, cảm thán ánh mắt Nhan Trì thật kém, loại thằng nhóc này cũng để mắt.
Bên trong ống kính phát sóng trực tiếp nguyên bản hình ảnh bình tĩnh bỗng nhiên kịch liệt, hóa ra là khúc quanh của cầu thang bỗng nhiên xuất hiện hai con Quạ Độc Nguyền Rủa.
Quạ Độc Nguyền Rủa, dị thú ba sao, thích ăn thi thể mục nát của dị thú, bởi vậy thường bị cho là đồ vật không trong sạch. Am hiểu công kích rít gào cùng va chạm.
"Các bạn khán giả các bạn thật sự là may mắn nha! Hình ảnh mới bắt được thân ảnh nam thần các bạn, dị thú liền bị tâm hồn sắc sảo của mọi người các bạn triệu hoán đến, chúng ta rốt cuộc có thể thưởng thức đến phong thái của nam thần." Nhan Trì có chút hưng phấn.
Nhưng mà ngoài ý muốn chính là Mộ Dung Trác Thất không có ra tay, ngược lại Lâm Hách Chi vẫn luôn không được Nhan Trì đề cập lại ra tay rồi, thoải mái triệu tập ra một tấm thẻ bài Chim Ưng Tân Khắc.
Chim Ưng Tân Khắc, dị thú ba sao, một trong chủng loại ưng nhạy bén nhất. Am hiểu tìm kiếm điểm yếu của kẻ địch mà tiến hành công kích trọng điểm, được gọi là một trong những thẻ bài ba sao thông minh nhất.
"Vị thiếu niên từ thế oai hùng hiên ngang trên màn ảnh này là học sinh đến từ Học viện Triều Đế, cấp năm đỉnh cấp. Chúng ta có thể thấy phán đoán của hắn rất chính xác, sử dụng Chim Ưng Tân Khắc tính nhạy bén mạnh mẽ đi đả kích Quạ Độc Nguyền Rủa yêu thích công kích lén lén lút lút là lựa chọn phi thường chính xác. Hơn nữa chúng ta nhìn thấy, trạng thái của con Chim Ưng Tân Khắc này phi thường tốt, thuộc tính tuy rằng không thể nào biết được nhưng là từ tình hình chiến đấu xem ra cũng là một tấm thẻ bài không tệ. Chúng ta nhìn một chút tư liệu đồng đôi của Lâm Hách Chi, là một Chế thẻ sư cấp ba thiên phú cấp C, nhưng xem từ biểu hiện của hắn, cái phán xét này chỉ là một cái phán xét qua loa mà thôi, cũng không thể đại biểu thực lực chân chính của hắn." Đỗ Uẩn vì không để cho Nhan Trì vẽ vời kỳ quái, lập tức giải thích.
Nhan Trì đối với thuyết minh đường hoàng ra dáng như thế lườm một cái, không hiểu hiện tại khán giả muốn chính là bùng nổ một chút à, nếu như toàn bộ hành trình đều khả quan tẻ nhạt như thế tỉ lệ người xem ti vi đã sớm đập chợ rồi.
Mà ở một đầu khác màn hình.
Lâm Hách Chi dùng Chim Ưng Tân Khắc đối phó với hai Quạ Độc Nguyền Rủa cùng cấp, tuy rằng hắn có thể đem Chim Ưng Tân Khắc sử dụng năng lực cao hơn thuộc tính, nhưng tiếp tục đối chiến thì vẫn có chút vất vả.
"Đồng học tiểu Mộ Dung, tôi nói ông có thể đừng ở bên cạnh một bộ dáng xem kịch vui được không, còn không nhanh chóng phụ một tay."
Mộ Dung Trác Thất do dự một chút, lấy ra Dơi Hoang Dã mà Cố Thần vừa mới chế tác, triệu hồi ra.
"Anh giai ông đừng đùa được không, Dơi Hoang Dã loại dị thú dò đường này ông đem ra công kích là muốn chỉnh chết tôi sao?" Lâm Hách Chi có chút bất đắc dĩ.
Mộ Dung Trác Thất không có nói tiếp, mà là nghiêm túc chỉ huy Dơi Hoang Dã tiến hành một ít công kích nhiễu loạn, đừng nói, còn thật sự thay Chim Ưng Tân Khắc chia sẻ không ít áp lực.
Vẫn luôn không có động tĩnh gì bên cạnh, Đổng Ngọc Dương bống nhiên ngồi xuống tại chỗ lấy ra thẻ bài màu trắng bắt đầu chế thẻ, Tinh thần lực dồi dào lập tức bao phủ lấy thẻ bài màu trắng, ở trong trận chiến kịch liệt đặc biệt dễ thấy.
"Chúng ta nhìn thấy hợp tác vẫn luôn không có độ tồn tại gì của Lâm Hách Chi bỗng nhiên phát lực, an vị tại chỗ chế tác thẻ bài, nói thật đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Chế thẻ sư chế tác thẻ bài đấy, nghĩ đến còn hơi kích động đây." Nhìn Trì nhìn màn ảnh thở dài nói.
Đỗ Uẩn bên cạnh nhíu nhíu mày, ở tình huống bình thường Chế thẻ sư sẽ không ở tình huống chiến đấu kịch liệt dị thường không có né tránh không có lựa chọn kỹ càng vị trí liền bắt đầu chế tác thẻ bài, này không chỉ có thể hạ thấp tỷ lệ thành công chế tác thẻ bài, càng quan trọng là sẽ ảnh hưởng đến phát huy của Ma thẻ sư đang chiến đấu. Cái người Đổng Ngọc Dương này, là nên nói hắn rất nóng lòng cứu nguy đến trong lòng dầu sôi lửa bỏng, hay là có ý đồ khác.
=
=
Ada: đảm bảo có ý đồ khác luôn, muốn quyến rũ Thất của Thần á, đừng hòng.
=
=