Chương 17: Bán đấu giá phong vân (thượng)
------------
Khi Cố Thần lần nữa lên mạng Tinh tế liền thu được từng cái từng cái tin nhắn.
Cố Thần tìm một cửa hàng giải khát ngồi xuống kiểm tra tin nhắn.
Cửa hàng giải khát trên mạng Tinh tế trang hoàng đặc biệt có phong cách trái đất, Cố Thần đặc biệt yêu thích, có một loại cảm giác nhớ về quá khứ.
Gọi một cốc nước trái cây không biết làm từ quả gì, Cố Thần bắt đầu kiểm tra từng cái tin nhắn.
Tin nhắn có một cái là ban tổ chức của thi đấu Chế thẻ sư lần trước phát tới, chúc mừng cậu đạt được giải nhất, phần thưởng phong phú đã gửi đến không gian giả lập của cậu. Đồng thời biểu thị vì tác phẩm dự thi của cậu đặc thì, hi vọng cậu có thể tới tham gia hội giao lưu Chế thẻ sư trên mạng lần sau.
Trong cửa hàng giải khát cũng có người đang bàn luận về buổi đấu giá lần này, Cố Thần dựng lỗ tai lên.
"Hiện tại đấu giá càng ngày càng tệ, buổi đấu giá cỡ trung lần trước một tấm tốt nhất chẳng qua là một tấm thẻ bài bay sao, thực lãng phí thời tinh lực tham gia."
"Anh giai, đừng có 'không ăn được nho thì nói nho chua' được không, không biết là ai không tranh được hoa Diễn Vĩ Mê Huyễn mà ảo não chừng mấy ngày, đó cũng không phải là thẻ bài cấp bay phổ thông, là Mạc Ly làm có được hay không?"
"Phí lời, hiện tại Chế thẻ sư cấp cao số lượng có hạn, hơn nữa không phải người thế gia thì cũng là người được thế gia bắt được, chúng ta loại Ma thẻ sư cấp trung không có bối cảnh, cơ hội được nhân gia ưu ái căn bản là không có."
"Ha ha, ông cũng biết ông mới chỉ Ma thẻ sư cấp trung, cho ông thẻ bài cấp cao, đây không phải lãng phí à."
"Cũng không thể nói như vậy nha, tiếp xúc nhiều với thẻ bài cấp cao mới có cơ hội đột phá đến cấp cao nha."
"Anh giai, ông cho rằng ông là Mộ Dung gia hay là Văn gia Quý gia hả, dùng thẻ bài để rèn luyện Tinh thần lực, ông cho là ông có người anh trai như Mộ Dung Dịch, có cái Thương hội Dịch Ly làm hậu thuẫn mỗi ngày sản xuất thẻ bài cấp cao chắc?"
Cảm thấy thất bại, Cố Thần mở ra xem thử tập kế hoạch về buổi đấu giá do sàn đấu giá gửi tới.
Sàn đấu giá Tinh Tế mỗi lần có buổi đấu giá, bất kể là cỡ lớn hay là cỡ nhỏ, đều sẽ gửi cho tất cả khách hàng có vé vào cửa tập bán đấu giá, như vậy mọi người có thể quyết định trước một chút muốn mua những thứ đó, đánh giá trước một chút cần chuẩn bị bao nhiêu tiền, xây dựng tâm lý mong đợi một chút, đây là điểm được đại chúng rộng rãi khen ngợi cùng hoan nghênh.
So sánh với đó, bị người lên án nhất hình thành chênh lệch tương đối lớn chính là Sàn đấu giá Thương hội Dịch Ly. Thương hội Dịch Ly với tư cách là thương hội lớn nhất Liên Bang, phong cách sàn đấu giá cùng với ông chủ của nó Mộ Dung Dịch loại người nói không làm Ma thẻ sư sẽ không làm Ma thẻ sư tùy hứng giống nhau. Buổi đấu giá phổ thông của Thương hội Dịch Ly mỗi lần bán đấu giá nhiều nhất năm món đồ, có đôi khi là rác thải đến ngươi không nghĩ ra nó làm thế nào có thể không ngại ngùng lấy ra làm vật đấu giá, có lúc lại là tinh phẩm đến khiến ngươi đột nhiên không kịp chuẩn bị. Sàn đấu giá Dịch Ly khi mới khai trang liền đấu giá tấm thẻ bài cấp mười phi thường hoàn mỹ Thiên Sứ Phil, làm cho người ở chỗ này trợn mắt ngoác mồm, kết quả tuy giá khởi đầu không cao, nhưng bởi vì tất cả mọi người không có chuẩn bị, cho nên tới cũng không phải cá sấu lớn gì, mà cho dù không có cá sấu lớn, nếu như trước đó biết đến có đồ đấu giá như vậy khẳng định đã sớm điều động tài chính tốt không tiếc giá nào giành lấy, dĩ nhiên trơ mắt nhìn món đồ đấu giá cứ như vậy không ai giơ bài mà lưu vỗ*. Sau sự kiện này, sàn đấu giá Thương hội Dịch Ly có thể nói là danh tiếng vang xa, mặc dù chút nữa khen nửa chê, thế nhưng không ngăn được mỗi buổi đấu giá đều chật ních người. Mà sàn đấu giá Dịch Ly quả nhiên cũng không làm cho mọi người thất vọng, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn có cái loại đồ đấu giá khiến người hắc tuyến không thể nào hiểu được làm sao lên sàn được, thế nhưng tinh phẩm nhỏ cùng tinh phẩm lớn có thể nói là nối liền không dứt.
*chảy vỗ( lưu vỗ/流拍) : trong buổi đấu giá thường có gõ búa quyết định giá cao nhất được ra lúc ấy, mà lưu vỗ là khi giá vật phẩm đấu giá quá cao như trường hợp thẻ bài Thiên Sứ Phil mà mấy người đến đấu giá không có đủ tiền để thậm chí bắt đầu đấu giá aka còn không bằng giá khởi điểm, nên cuối cùng người chủ trì gõ búa đủ ba lần mà không ai mua được.
Cố Thần nhìn xuống tập kế hoạch, bên trong quả nhiên có thẻ bài của mình cùng tinh hạch dị thú của Tăng Giang, thế nhưng tập kế hoạch quả nhiên là kế hoạch đến mức rất triệt để, ngoại trừ tên gọi vật phẩm, trên cơ bản không giới thiệu vật phẩm.
"Có lầm hay không, hai loại thẻ bài Dơi Hoang Dã cùng Thủy Mạn này còn có thể mang lên sàn đấu giá, người của sàn đấu giá Tinh Tế là bị dị thú ăn hả." Một người ngồi chỗ sát vách đang lật xem tập bán đấu giá nói.
"Cũng có thể là người của sàn đấu giá đem người của sàn đấu giá Dịch Ly đào đến đây làm chủ quản." Một người khác cũng trêu chọc.
Cố Thần nghe thế cũng cảm thấy rất xấu hổ, bên trong tập kế hoạch thẻ bài khác ít nhất cũng là thẻ bài năm sao, mặc dù giống như Tăng Giang nói thì thẻ bài của cậu tương đối đặc thù, nhưng thuộc tính là trị số vừa nhìn liền so với thẻ bài năm sao kém hơn rất nhiều.
"Sàn đấu giá Tinh Tế so với sàn đấu giá Dịch Ly có thể đáng tin cậy nhiều lắm, sẽ không ra thẻ bài lung ta lung tung gì, mấy tấm thẻ bài này nhất định có cái gì đó tương đối đặc thù."
"Tuy nói là vậy, nhưng là sàn đấu giá Dịch Ly gần nhất còn tinh phẩm không ngừng, so với sàn đấu giá Tinh Tế vô công vô qua, tôi còn thấy sàn đấu giá Dịch Ly càng thu hẹp thỉnh thoảng có kinh hỉ."
"Ông bớt lời đi, thật giống như có kinh hỉ ông liền có thể mua được ấy."
"Thật sự có đồ tốt thì táng gia bại sản cũng phải lên nha."
"So với đồ đấu giá của sàn đấu giá Dịch Ly, tôi ngược lại thật ra càng có hứng thú với ông chủ của bọn họ Mộ Dung Dịch. Đã từng là Tứ đại tài tử, Ma thẻ sư được coi trọng nhất, làm sao bỗng nhiên liền bắt đầu kinh doanh. Đương nhiên nhân tài ở đâu cũng là nhân tài, làm ra cái Thương hội Dịch Ly cũng có thể xưng bá thiên hạ, nhưng chung quy vẫn không bằng phân thận Ma thẻ sư mà."
"Ông bận tâm vớ vẩn gì, nhân gia loại cấp độ kia chỗ nào cho ông phỏng đoán."
Cố Thần yên lặng nhớ kỹ một từ, sàn đấu giá Dịch Ly. Lần sau có cơ hội nhất định phải đi nhìn một chút.
Ngày hôm sau Cố Thần tiễn Tăng Giang đi làm nhiệm vụ, một mình lên mạng Tinh Tế, quét vé vào cửa cấp sao sàn đấu giá gửi tới, rất nhanh đăng nhập vào trong phòng đấu giá.
Sàn đấu giá có ghế đại sảnh cùng chỗ ngồi theo lô, chỗ ngồi theo lô so với ghế đại sảnh quý giá gấp mười lần có thừa, chủ yếu cung cấp cho một số người không thích náo nhiệt, thân phận tương đối đặc thù hoặc là khách VIP của sàn đấu giá, đương nhiên cũng có rất nhiều người quyền cao chức vọng lại yêu thích hưởng thụ ánh mắt kính ngưỡng cùng kɦoáı ƈảʍ khi tiêu tiền như nước trong mắt mọi người, cho nên nhóm thổ hào lựa chọn ghế đại sảnh cũng không ít.
Như Cố Thần người có món đồ đấu giá, sàn đấu giá đều có gửi vé đến, nhưng vì giá trị món đồ đấu giá cũng không cao lắm, cho nên Cố Thần nhận được là vé đại sảnh. Cố Thần dựa theo số ghế trên vé tìm được vị trí, vị trí cũng không tệ lắm, tuy rằng không phải sát vào phía trước lắm, thế nhưng rất trung gian, tầm mắt nhìn sân khấu đấu giá cũng rất tốt.
Đại khái Cố Thần đến sớm, trong cả cái sân không có bao nhiêu người, Cố Thần tẻ nhạt lật tới lật lui chỗ ngồi. Trước chỗ ngồi có một màn hình loại nhỏ, có thể truyền đến hình ảnh của món đồ đấu giá trên sân khấu, bên cạnh có một cái khay nhỏ, đặt một ít đồ uống đồ ăn vặt.
Mắt Cố Thần nhất thời sáng ngời, đến thế giới này lâu vậy rồi cậu còn không có thưởng thức qua đồ ăn vặt nơi này, nhất thời hứng thú tăng nhiều. Mở ra một bao tương tự với món donut trên trái đất, thả một cái vào miệng, Cố Thần nhất thời cảm thấy mỗi tế bào trong khoang miệng đều vui vẻ lên, ăn thật ngon, Cố Thần trong đầu chỉ còn dư lại ba chữ này.
"Quỷ nghèo từ đâu tới ngay cả ăn thức ăn rác(Junk food) còn có thể một mặt say sưa." Một giọng nói dễ nghe mà tràn ngập châm chọc từ phía sau truyền đến.
Cố Thần ngoài miệng còn cắn một cái donut, vô tội quay đầu, nhìn thiếu niên mặc trang phục hoa lệ biểu tình kiêu căng phía sau cậu.
Thiếu niên thoạt nhìn lớn tuổi hơn Cố Thần một chút, thấy Cố Thần cắn donut nhìn hắn, nhất thời bị nghẹn họng.
Vốn tưởng là đối phương phải xấu hổ không chịu nổi hoặc là phẫn nộ không thể trách, không nghĩ tới đối phương chỉ là có vẻ mê mang nhìn hắn, cái cảm giác này cùng với cảm giác muốn bốc lên chiến hỏa lại gặp phải một kẻ ngu si thực sự giống nhau một dạng.
Thiếu niên nhất thời ngừng chiến, nhìn vé tìm kiếm chỗ ngồi, kết quả phát hiện dĩ nhiên là ngay bên cạnh Cố Thần.
Hai người bốn mắt nhìn nhau chốc lát, Cố Thần hỏi thăm chút tiếp theo sau đó tìm trong khay nhỏ loại sản phẩm đồ ăn vặt mới.
Thiếu niên cau mày nhìn Cố Thần trước mắt bộ dáng ăn say sưa không hề hay biết đến ánh mắt của người khác, nhất thời muốn triệu hoán cái tường cách ly đem cách ly người này.
Đồ ăn trong mạng Tinh Tế đều là giả lập, sau khi ăn xong không có bất kỳ tác dụng phụ mà cũng sẽ không có bất kỳ hiệu quả tăng thêm, cho nên cũng chỉ có người rảnh rỗi không chịu nổi mới ăn mấy thứ này, đương nhiên còn có một loại chính là đặc biệt bần cùng chỉ có thể ở trên mạng Tinh Tế ăn đến nghiện miệng.
Mà mấy thứ đồ ăn vặt trên mạng này căn bản không ai đi thử nghiệm, tức là không đắt giá không tiện ăn, sàn đấu giá Tinh Tế để mấy thứ này ở đây là dành cho thời điểm có người tâm tình nôn nóng yên ổn lại, loại người như đấu giá còn chưa bắt đầu đã một bên ăn đặc biệt say sưa ngon lành Cố Thần thực sự là đặc biệt kỳ ba.
Cố Thần liền mở một bao tương tự thịt bò khô trên trái đất, vừa xốp vừa có nước thịt lại có rất có sức nhai, quả thực so với tất cả loại thịt Cố Thần từng ăn trên trái đất còn ngon hơn gấp mấy lần. Cố Thần đặc biệt vui vẻ cầm một miếng lên hỏi thiếu niên bên cạnh: "Có muốn thử một miếng không."
Thiếu niên ánh mắt ghét bỏ đều sắp có thể thực thể hóa, tại sao lại có người có thể mặt dày như vậy, thiếu niên ở trong lòng hò hét.
Hoàn hảo không lâu sau buổi bán đấu giá liền bắt đầu mở màn, thiếu niên cảm thấy mình được giải thoát, rốt cuộc có thể đem lực chú ý đến trên sân khấu mà không cần nhìn cái kỳ ba bên cạnh kia.
Mặc dù cảm thấy hứng thú với đồ vật đấu giá thế nhưng trong túi ngượng ngùng hơn nữa cảm thấy tiêu phí nhiều tiền như vậy để mua tấm vé thực sự là bại gia, Cố Thần quyết đoán ăn đồ ăn vặt đem buổi đấu giá coi như một buổi xem phim.
Người bán đấu giá là một nam tử trẻ tuổi tuấn tú, điều này làm cho Cố Thần có hơi thất vọng, theo như mong đợi của cậu, loại bán đấu giá trên mạng này, người bán đấu giá không phải là mấy người diêm dúa lẳng lơ diễm lệ xinh đẹp vô song nào là trang phục nữ thỏ, trang phục bó ngực, trang phục tri thức cấm dục, được rồi được rồi, cậu chỉ là tùy tiện nghĩ thôi, mới không có ý nghĩ xấu xa gì đâu.
Người bán đấu giá trên đài mặc dù trẻ tuổi, nhưng là một trong những người bán đấu giá cấp cao của sàn đấu giá Tinh Tế, rất nhiều người trong sân đều nhìn rất quen mắt, cũng chỉ có thiếu niên vô tri hồ đồ như Cố Thần mới cảm thấy một người bán đấu giá như vậy thật là vô vị.
Người bán đấu giá tên là Ô Ngưng, hắn phi thường hiểu phải làm thế nào khiến cho lực chú ý của khán giả đều bị món đồ đấu giá hấp dẫn, làm sao có thể kích phát lớn nhất lòng nhiệt tình mua sắm của quần chúng, để cho món đồ đấu giá có giá trị sử dụng lớn nhất không bị lưu vỗ. Buổi bán đấu giá cỡ trung như này, thường là sẽ không mời Ô Ngưng dạng người bán đấu giá cấp cao này đến tọa trấn, thế nhưng ông chủ biểu thị buổi đấu giá này có mấy vật khá có ý tứ, rất đáng giá người bán đấu giá như Ô Ngưng đến phát huy, tăng cao giá cả của thương phẩm một chút.
Ô Ngưng xuất hiện không thể nghi ngờ làm cho những người ở đây cảm thấy trận đấu giá này hẳn có không ít kinh hỉ, dù sao có thể làm cho người bán đấu giá như vậy đến tọa trấn, đồ vật sẽ không quá kém.
Ô Ngưng lộ ra một nụ cười sạch sẽ, không nói mấy câu liền đem màn mở đầu tiến vào giai đoạn bán đấu giá chính thức.
Món đồ bán đấu giá đầu tiên rất nhanh được kéo lên màn mở đầu. Một con Ngựa Bay Mộng Ảo bị thuần hóa.
Mặc dù khi xem tập kế hoạch đã thấy Ngựa Bay Mộng Ảo, nhưng giờ khắc này nhìn thấy vật thật Cố Thần vẫn sợ ngây người, quả có thể so với chủng vật trong thần thoại xưa, da lông như tuyết trắng kia, thêm vào cặp cánh xa hoa, cùng với hào quang màu bạc quanh thân.
Ngựa Bay Mộng Ảo thuộc về dị thú cấp năm, kỳ thực đẳng cấp cùng lực công kích đều rất bình thường, thế nhưng là lựa chọn làm vật cưỡi tốt nhất.
Ngựa Bay Mộng Ảo thành niên phi thường khó bắt, mà Ngựa Bay Mộng Ảo muốn nuôi lớn lên cũng tiêu tốn một khoản tiền lớn, cho nên mở màn là Ngựa Bay Mộng Ảo thành niên hình thái tốt đẹp như vậy, lập tức hấp dẫn nhiệt tình của mọi người.
"Vật cưỡi trình độ như vậy có thể nói là tương đối khó gặp, bỏ lỡ qua chính là không còn nữa, khởi giá 40 triệu." Ô Ngưng ngữ khí bình thản nói, không có đánh máu gà như trong tưởng tượng của Cố Thần.
"60 triệu."
"65 triệu."
"80 triệu."
...
Tăng giá tiến hành rất nhanh, Cố Thần nhất thời cũng không ăn linh thực nữa, giá cả như vậy đối với Cố Thần mà nói là thật xa xôi, vốn là gần đây bởi vì bán thẻ mà túi cũng có bảy chữ số Cố Thần nguyên bản cảm thấy rất thỏa mãn, cho là bước chân vào hàng ngũ người thắng cuộc nhân sinh, hiện tại mới phát hiện giá hàng của thế giới này thật lòng khiến người ta tổn thương không chịu nổi.
Phát hiện ra thực tế mình còn là cái điểu ti nghèo xoắn xoắn(?), Cố Thần thở dài, tiếp tục cầm lấy đồ ăn vặt nhìn buổi đấu giá không có quan hệ gì với mình.
Thiếu niên bên cạnh đều sắp ói ra một ngụm máu, tại thời điểm toàn trường căng thẳng phấn chấn cao độ, thậm chí còn có người ở bên cạnh ăn đồ ăn vặt.
================================================================================================
Chương 18: Bán đấu giá phong vân (trung)
------------
Cho dù thiếu niên bên cạnh thổ huyết như thế nào, Cố Thần vẫn như cũ không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác trong lòng, ăn đồ ăn vặt nhỏ. Đương nhiên thời điểm giá cả cao đến bạn khẽ cắn răng nỗ lực một chút phỏng chừng còn có thể gánh chịu, bạn sẽ cảm thấy phiền lòng, khi giá cả đã cao đến mức trừ khi bạn chỉ có thể trúng vé xổ số hoặc cướp ngân hàng các loại con đường không bình thường mới có thể gánh nổi, mấy con số nhanh chóng tăng lên dưới cái nhìn của cậu liền không có ý nghĩa, cũng giống như giá phòng một mét vuông còn nhiều hơn tiền lương một năm của cậu trước khi Cố Thần xuyên qua.
Cho nên dù trong hội trường gió nổi mây vần như thế nào, Cố Thần vẫn như cũ bình tĩnh gặm một bao lại một bao đồ ăn vặt. Chú ý tới thiếu niên bên cạnh vẫn đang nhìn mình, Cố Thần lấy ra đồ ăn vặt trong tay: "Muốn ăn à?"
Muốn ăn em gái mi ý! Tia lửa trong lòng thiếu niên nộ phóng.
"Chúc mừng vị tiên sinh phòng ngăn số 16, dùng giá 190 triệu thu được món đồ đấu giá." Ô Ngưng hướng về phía ghế lô, lộ ra một nụ cười.
Nụ cười này thật dễ nhìn, Cố Thần trong lòng nghĩ, sau đó như một khán giả nhiệt tình vỗ tay, vỗ tay xong tiếp tục xé bao đồ ăn vặt tiếp theo.
Thiếu niên bên cạnh đối với Cố Thần thì ấn tượng ban đầu là quỷ nghèo nhà quê từ đâu tới, tiếp theo là thật lương thiện(Ada: Σ(O_O) liên quan vậy), đến bây giờ thấy Cố Thần thực sự từ đầu đến cuối cứ ăn đồ vặt, nhất thời cảm thấy người này chính là nhân tài à, khó giải thích được sinh ra một loại cảm giác cùng chung chí hướng. Đúng, chính là không logic như thế.
Vì vậy Cố Thần dưới tình huống mình không biết, chiếm được khẳng định của một thiếu niên trung nhị.
"Cậu tên là gì? Kết giao bằng hữu đi." Thiếu niên trung nhị hỏi Cố Thần.
Cố Thần quay đầu nhìn một chút thiếu niên vẫn luôn ghét bỏ mình, không hiểu rõ tại sao hắn lại trở nên nhiệt tình, lại vẫn rất vui vẻ làm quen thêm một người bạn, bằng không với tính cách ấm áp và trình độ xã giao bằng không của cậu, không biết đến năm nào tháng nào mới có thể nhận thức một người bạn mới.
"Tôi tên là Cố Thần."
"Tôi tên là Uất Trì Vũ." Thiếu niên trung nhị có cái tên khá giống một nam chính.
Cố Thần trừng mắt nhìn: " Cá ăn cá? Cá mập ăn cá voi?"*
*cái này là do phát âm của bạn Vũ na ná giống với 'cá ăn cá', là hài âm với Ngư... tội nghiệp, tên rõ ràng rất uy phong lại bị nghe ra thành cá...
Từ trước đến nay có cái tên mình phi thường yêu thích, thiếu niên trung nhị cảm thấy tâm chịu một đòn.
"Cậu tại sao tới tham gia buổi đấu giá này?" Trong mắt Uất Trì Vũ, loại người thoạt nhìn đối với buổi đấu giá một chút nhiệt tình tham gia cũng không có như Cố Thần này sẽ không mua vé tới tham gia.
"À, tôi là có món đồ bán đấu giá, sàn bán đấu giá đưa vé vào cửa." Cố Thần vẫn rất thành thật đáp.
Tên ngốc như vậy làm sao còn có thể có vật để bán đấu giá. Uất Trì Vũ nghĩ trong lòng, chẳng qua vẫn tiếp tục nói "Cậu có coi trọng thứ gì hay không?"
Cố Thần lắc lắc đầu. Cố Thần ý là không mua nổi, chẳng qua thiếu niên trung nhị hiểu lầm, cho là Cố Thần không nhìn lọt vật đấu giá, nhất thời cảm thấy cảnh giới Cố Thần sâu không lường được.
"Kiện đồ bán đấu giá thứ sáu là tinh hạch Sư Tử Lửa cấp năm, là mới được săn bắn, trạng thái vật phẩm hoàn chỉnh, năng lượng no đủ, phi thường thích hợp cho Ma thẻ sư am hiểu hệ Hỏa nâng cao Tinh thần lực. Giá khởi điểm 600,000 nguyên." Ô Ngưng trên đài nói.
Ồ! Cố Thần nhất thời sáng lên, đây không phải món đồ đấu giá của Tăng Giang à!
Cố Thần nhất thời không để ý tới tiểu đồng bọn mới nhận thức, chuyên tâm chờ đấu giá trên sân.
Uất Trì Vũ nhìn thấy bộ dáng tập trung tinh thần hiếm thấy liền biết phỏng chừng đây là món đồ đấu giá của Cố Thần. "Cái này là của cậu hả?"
"Không phải, là bạn của tôi, của tôi chính là thẻ bài."
"Cậu còn có thẻ bài?" Uất Trì Vũ biểu thị không thể tin được.
Cố Thần không có để ý nhiều, bởi vì lực chú ý hiện của cậu đều ở gọi giá trong sân. So với mấy món đồ đấu giá người ra giá nối liền không dứt trước đấy, cái tinh hạch này tựa hồ không được hoan nghênh như vậy, chỉ một ít người đang ra giá, giá cả nâng lên cũng rất chậm chạp.
"Cái này chỉ là tinh hạch cấp năm, tuy rằng trạng thái vật phẩm tốt, thế nhưng dù sao người tiếp nhận có hạn, chỉ thích hợp Ma thẻ sư tương đối an hiểu hệ Hỏa, cho nên giá cả tôi đoán chừng chính là khoảng 2 triệu 4 trăm đến 2 triệu 6 trăm." Uất Trì Vũ nói.
"2 triệu 550 lần một, 2 triệu 550 lần hai, 2 triệu 550 lần ba, chúc mừng vị người mua số 145 này thành công đấu giá." Ô Ngưng tiếp tục lộ ra nụ cười sau khi mỗi lần bán đấu giá thành công.
"Xem đi xem đi, tôi nói đúng không." Uất Trì Vũ rất đắc ý.
Cố Thần không có phản ứng với hắn, mà yên lặng tính toán một chút, một cái tinh hạch 2 triệu 550, một con Ngựa Bay Mộng Ảo 190 triệu, nói cách khác đại khái phải có 75 cái tinh hạch Sư Tử Lửa mới có thể mua được. Tuy rằng Tăng Giang nói săn được Sư Tử Lửa phi thường không dễ, mà dù sao số lượng 75 cái cũng không phải phi thường không thể tiếp thu, Cố Thần biểu thị thật giống như nhìn thấy chút hi vọng.
"Tiếp theo vật phẩm đấu giá này là một loạt bộ thẻ bài, tổng cộng có 11 tấm, bao gồm 7 tấm Thủy Mạn cùng 4 tấm Dơi Hoang Dã." Ô Ngưng nhìn món đồ đấu giá được mang lên, ánh mắt tối sầm tối tăm nói.
Dưới sân khấu có chút ồn ào, các loại bàn tán xì xào vang lên.
"Trước đấy xem tập kế hoạch sàn đấu giá tuyên truyền ra tôi còn tưởng là in sai rồi đây, vậy mà thật sự bán thẻ bài cấp hai."
"Có nhầm hay không, loại thẻ bài này cửa hàng Chế thẻ sư khắp nơi đều có, đem thứ này ra bán làm gì, hơn nữa trạng thái vật phẩm hình như còn là thẻ bài có khiếm khuyết."
"Có phải thẻ bài biến dị hay không?"
"Ông tưởng là thẻ bài biến dị ở đâu cũng có à, nếu biến dị cũng sẽ không phải loại thẻ bài cấp thấp này được không."
Ô Ngưng nhìn đám người châu đầu ghé tai dưới sân khấu, ra hiệu màn hình mở lớn ra. "Mọi người nhất định tò mò tại sao sàn đấu giá lại đẩy ra một bộ thẻ bài cấp thấp, mọi người có thể tới nhìn một chút thuộc tính của bộ thẻ bài này."
Màn hình lớn đem hình chiếu khuếch đại của tư liệu thẻ bài chiếu lên màn hình, người không thấy rõ ở phía dưới cũng có thể thông qua màn hình nhỏ để quan sát.
Vòng Rồng Nước: Dòng nước gần giống lốc xoáy, có thể tập kích con mồi rất nhanh, đem tiêu diệt. Thời điểm phát động thuộc tính thẻ bài gấp 5 lần thuộc tính ban đầu.
Hơi Nước Liên Miên: Khi phát động dòng nước hóa thành sương mù đầy trời, gây trở ngại tầm mắt đối phương. Đồng thời kéo dài giảm máu đối phương trong sương mù. Có tỷ lệ phát động huyết vụ nhất định, khi phát động huyết vụ tốc độ giảm máu đối phương tăng gấp bội.
Thủy Mạn Kim Sơn: Từ trên trời giáng xuống dòng nước chảy cự đại đem phe địch nhấn chìm, trong nước có thể sinh ra công kích sấm sét kéo dài đến công kích vật lý của lính tôm tướng cua. Thời điểm phát động kỹ năng có tỷ lệ nhất định phát động Cơn giận của Bạch Xà, có thể sinh ra chóng mặt kéo dài trên diện tích lớn, hiệu quả kỹ năng căn cứ vào lực ma thẻ của người dùng phán đoán.
...
Toàn trường ồ lên, nguyên bản bàn tán xì xào biến thành càng thêm lợi hại.
"Cư nhiên là nguyên bộ thẻ bài biến dị, thật là lợi hại." Uất Trì Vũ nhìn màn hình kinh thán.
Cố Thần nghe đến biểu dương ngốc mao đều ngẩng lên, "Thật sao, nếu như tôi nói thẻ bài này là tôi làm thì sao."
Cố Thần chờ Uất Trì Vũ lộ "Oa, đại thần hóa ra là ngài, tiểu đệ có mắt mà không thấy núi Thái Sơn, xin nhận tiểu đệ một lạy."
Đáng tiếc suy đoán trong đầu cậu còn chưa có cấu tạo xong, liền thấy đối phương lườm cậu một cái, "Cậu nói cậu tình cờ may mắn làm ra một tấm thẻ bài biến dị tôi cảm thấy còn có chút chút chút chút đáng tin, loại này rõ ràng là nắm giữ phương pháp chế thẻ bài biến dị, có thể thành thục chế tác một loạt thẻ bài biến dị, tuyệt đối là Chế thẻ sư cấp cao tư lịch thâm hậu, chẳng qua bây giờ ngược lại còn chưa có nghe nói Chế thẻ sư nhà ai có thể làm ra thẻ bài như vậy."
Cố Thần trong lòng cười khổ một cái, đại sư chế thẻ chính là tui nha, nhưng là tui chính mình cũng không biết làm thế nào chế ra thẻ biến dị, lúc linh lúc không, cảm giác căn bản không chịu khống chế của tui. Luôn không lo không vội, Cố Thần phiền muộn không tới một lúc liền lập tức khôi phục bản sắc tham tài: "Nếu là thẻ bài lợi hại như vậy, có phải là có thể bán đấu giá được rất nhiều tiền không?" Cố Thần sau khi nhìn thấy Ngựa Bay Mộng Ảo liền có động lực kiếm tiền.
Uất Trì Vũ bĩu môi, sau đó lắc đầu. "Loại thẻ bài biến dị thành bộ này tuy rằng hiếm thấy, thế nhưng dù sao cũng chỉ là thẻ bài cấp hai, tuy rằng Ma thẻ sư cấp hai liền có thể sử dụng uy lực cấp ba thậm chí là cấp bốn, nhưng ở đây ngoại trừ mấy đứa nhỏ thế gia chưa từng trải cơ bản đều là Ma thẻ sư cấp năm trở lên, loại thẻ bài này tuy rằng hiếm thấy, nhưng trên thực tế lại vô bổ, bọn họ càng muốn dùng giá tiền bình thường đi mua thẻ bài cấp năm trình độ tương đương. Dùng giá cao mua một tấm thẻ bài cấp trình độ cấp năm, phỏng chừng không quá nhiều người nguyện ý. Có thể mua khả năng đều là người trong thế gia mua cho Ma thẻ sư nhỏ mới nhập môn không lâu làm bảo mệnh phù, hoặc là cung phụng cho Chế thẻ sư đến nghiên cứu cách dùng thẻ bài. Ta đoán giá cả cũng chỉ nằm trong khoảng 5 triệu đến 5 triệu 6 trăm."
Quả nhiên, sau khi bắt đầu ra giá, mọi người tuy rằng như trước thảo luận rất nhiệt tình, thế nhưng người ra giá lác dác không được mấy người, giá cả tăng lên phi thường chậm chạp.
"2 triệu 9 trăm."
"2 triệu 950."
...
"4 triệu 9 trăm."
"5 triệu."
Sau khi lên đến 5 triệu trong sân cũng không còn người lại gọi giá, Ô Ngưng nhìn qua dưới sân khấu, không khác lắm với giá mình đoán ban đầu. "Vị bằng hữu 068 này ra giá 5 triệu, còn có người ra giá cao hơn không, 5 triệu lần một, 5 triệu lần hai, 5 triệu..."
"10 triệu." Lúc này, từ bên máy báo giá trong ghế lô truyền ra âm thanh báo giá.
Mọi người dồn dập quay đầu lại, ngay cả Ô Ngưng cũng liếc mắt nhìn lên, sau đó hiểu rõ.
"10 triệu lần một, 10 triệu lần hai, 10 triệu lần ba. Chúc mừng người mua ghế lô số 006 thành công đấu giá bộ thẻ bài này."
Cố Thần thì bị vui sướng cực lớn đập ngất, 10 triệu! Cậu biểu thị trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
"Này này này, cậu dĩ nhiên đoán sai." Cố Thần nói với Uất Trì Vũ, có thể làm cho thiếu niên trung nhị chịu đả kích gì đó, cũng rất vui nha.
Uất Trì Vũ bất đắc dĩ lắc đầu một cái, "Loại tình huống đặc biệt này tôi cũng hết cách rồi, chẳng qua nếu như là hắn, tôi cũng cảm thấy không kỳ quái, nhân gia mua không phải thẻ bài, là giao tình."
"Giao tình?" Cố Thần kỳ quái nhìn về phía Uất Trì Vũ.
Uất Trì Vũ lắc đầu một cái, "Cậu không biết đi, ghế lô số 6 chính là Phù Ngưng Mục, Gia chủ hiện tại của Phù gia, tuổi còn trẻ đã là Ma thẻ sư cấp bảy. Cái tên này có người em trai tên là Phù Ngữ Mục, cũng là một Ma thẻ sư phi thường lợi hại, mà không may lúc Phù Ngữ Mục cùng anh trai hắn rèn luyện, vì giúp anh trai kiềm chế lại một dị thú vượt qua trình độ của hắn, Tinh thần lực bị chấn thương nặng, Tinh thần lực cấp bốn có từ lúc đó trì trệ không tiến, anh trai hắn vì hắn tìm y hỏi thuốc đã lâu đều không có kết quả. Ma thẻ sư cấp bốn nếu như là người bình thường có thẻ còn mừng rỡ tiêu dao, thế nhưng tại gia tộc như hổ như sói cùng xã hội thượng lưu, loại trình độ này căn bản không đáng nhắc tới, có trình độ của quản gia trong thế gia đều có cấp năm."
Tuy rằng cố sự của Uất Trì Vũ rất đặc sắc, thế nhưng Cố Thần biểu thị vẫn chưa nghe được trọng điểm: "Anh trai hắn mua loại thẻ bài này cũng vô dụng thôi, thực tế thuộc tính lực công kích cũng chỉ là tầm thẻ bài cấp ba, bốn sao, bản thân em trai hắn liền là Ma thẻ sư cấp bốn mà."
Uất Trì Vũ lườm cậu một cái: "Cậu là khờ thật hay là giả ngu vậy, nhân gia mua không phải thẻ bài, là thông qua phương thức này hướng Chế thẻ sư này lấy lòng, hi vọng đối phương có thể nghiên cứu ra thẻ bài biến dị cấp bốn, như vậy thẻ bài cấp bốn có năng lực của cấp sáu thậm chí cấp bảy, như vậy không thể nghi ngờ là lợi khí bảo vệ tính mạng đối với Phù Ngữ Mục."
Cố Thần có chút cảm động, cậu thở dài: "Ai, kỳ thực thẻ bài kia thật sự là tôi làm, thế nhưng tinh thần lực của tôi rất thấp, phỏng chừng có thể làm ra thẻ bài cấp ba là cao nhất, hơn nữa thẻ bài biến dị thỉnh thoảng xuất hiện, chính bản thân tôi cũng không biết nó sinh ra như thế nào, cảm thấy thật có lỗi với đôi anh em kia."
"Cậu thật sự được đấy, còn diễn sâu nữa." Uất Trì Vũ tiếp tục lườm một cái. "Cậu thoạt nhìn cũng chỉ chưa tới hai mươi tuổi, cậu nên rõ ràng, tuy rằng cậu có thể dùng hình tượng giả lập, thế nhưng bên trong điều lệ của mạng Tinh Tế có quy định, vì phòng ngừa có người lợi dụng hình tượng giả lập lừa gạt tình cảm cùng tiền tài, tuy rằng có thể sử dụng đủ loại hình tượng từ gà giò đến tráng hán, thế nhưng giới tính cùng tuổi của nhân vật giả lập phải thống nhất với người thật. Cậu tưởng nói cậu chưa tới hai mươi tuổi có thể làm bộ bài biến dị, ha ha ha a."
Xem ra đối phương không tin mình là người chế tác thẻ bài, Cố Thần thở dài, loại kỳ vọng mạo hiểm tiết lộ bí mật hi vọng đối phương khen mình khen mình này, dĩ nhiên hơn nhiều việc đối phương kiên quyết phủ nhận không thôi, cũng thật là ưu thương.
=
=