Thời tiết tháng 9, buổi sáng buổi chiều đều cảm thấy mát mẻ, sau khi Xuân Phong tỉnh lại theo thói quen nhìn thoáng qua cửa sổ, nhưng liếc mắt một cái cái gì cũng không nhìn thấy, trước mặt hắn lại là một lồng ngực rắn chắc rộng lớn, hoàn toàn chắn đi tầm mắt hắn.
Nhìn thấy khuôn mặt ngủ say của La Thông, những chuyện tối hôm qua tất cả đều nhảy vào đầu. Xuân Phong mím miệng nhẹ nhàng cười, sau đó hơi cử động thân thể chuẩn bị nhìn sắc trời, hôm nay bọn họ không thể thức dậy quá muộn, nếu không sẽ bị chê cười.
“Ngủ tiếp một lát.” Xuân Phong vừa mới khởi động thân thể đã bị La Thông kéo qua, ánh mắt hắn còn nhắm, nhỏ giọng nói một câu liền chơi xấu sử dụng cả tay lẫn chân quấn lấy người ta.
Bị người dùng cả tay chân quấn quít, cả người Xuân Phong không thể động đậy, hắn thuận theo cọ cọ trong ngực người này, sau đó dùng giọng nói dỗ con nít nói: “La đại ca, chúng ta nên rời giường, trong nhà còn có khách, chúng ta dậy trễ sẽ bị cười.”
Có chút khách nhân ở xa đến uống rượu mừng, hôm qua không có về nhà, hôm nay trong nhà còn phải chiêu đãi một ngày, qua hôm nay hỉ yến mới tính là đã xong.
“Xuân Phong.” Hôn một cái lên mặt người này, La Thông nghe thấy xưng hô La đại ca này không thích hợp, hắn cảm thấy bọn họ đã thành thân, gọi La đại ca hơi khách khí, phải đổi xưng hô mới được.
“Chúng ta đổi xưng hô được không?”
“Vậy gọi là gì?” Xuân Phong cảm thấy gọi La đại ca rất tốt, hơn nữa hắn cũng kêu quen, nhưng ngược lại cảm thấy xưng hô này hơi khách khí. Nghĩ tới nương ngẫu nhiên gọi cha, Xuân Phong có chủ ý, hắn trực tiếp mở miệng: “Thông ca? có được không?”
“Ha ha ha ~ Ngươi gọi ta là Xung ca, vậy ta gọi ngươi là Doanh Doanh.” La Thông là người thích tiểu thuyết võ hiệp, xem qua không ít tiểu thuyết võ hiệp, trong đó võ hiệp Kim Dung mỗi một bản hắn đều xem. Mà trong đống tiểu thuyết này, hắn thích nhất là tiếu ngạo giang hồ, cho nên nghe lời của Xuân Phong, lập tức nghĩ tới một đôi thần tiên quyến lữ.
La Thông nghĩ tới trước đây mình ở trong thư phòng gạt ông nội xem tiểu thuyết, mặt hắn hiện lên tưởng niệm làm Xuân Phong hiểu lầm, Xuân Phong hơi mất hứng nói: “Doanh Doanh là ai? không phải ngươi đã nói trước kia ngươi không thích ai sao?”
Vẻ mặt Xuân Phong ý là ngươi là kẻ lừa đảo, La Thông cũng vô tâm vô phế nở nụ cười. thấy bộ dạng ghen của Xuân Phong, trong lòng hắn vui mừng, nhưng hắn vẫn luyến tiếc làm cho người ta mất hứng, dùng sức ôm chặt người rồi giải thích với người ta.
Sau khi biết mình hiểu lầm, trong lòng Xuân Phong thông thuận, thế nhưng sau đó hắn chú ý tới một vấn đề.
“Ta có thể gọi ngươi là Thông ca không? Hay là muốn gọi cái khác? Ta muốn biết, ngươi muốn nghe ta gọi là cái gì ? » Xuân Phong không muốn tiếp tục suy nghĩ, dù sao hắn gọi cái gì cũng không quan trọng, bởi vì bọn họ hiện giờ cũng không phải là người xa lạ, hiện tại bọn họ là người một nhà, xưng hô thôi mà không cần để bụng.
« Vậy ngươi gọi ta một tiếng… » La Thông hiển nhiên là bị bộ dáng nghe lời của Xuân Phong làm cho vui vẻ, đang muốn đùa hắn, ngoài phòng lại vang lên tiếng đập cửa.
« Xuân Phong ? dậy chưa ? » Vạn nương nhỏ giọng hỏi ngoài cửa, ban đầu La Thông muốn Xuân Phong gọi hắn một tiếng tướng công nghe một chút, nhưng hắn còn chưa lên tiếng, hai người bị thanh âm ở ngoài cửa làm cho giật mình ! nhưng sau đó bọn họ tỉnh táo lại, bọn họ hiện giờ đã thành thân, nương sẽ không xằng bậy, cũng sẽ không tùy tiện đẩy cửa vào, vì thế nhìn thoáng qua nhau, đều không tiếng động bật cười.
Nương đã tới gọi người, chứng minh nhất định phải rời giường, Xuân Phong sau khi đáp lời liền muốn rời giường, nhưng thật ra lại muốn La Thông ngủ tiếp một lát.
« Ngày hôm qua ngươi uống rượu, thức dậy trễ sẽ không có người nói. »
« Haiz, ngươi cũng đã rời giường, ta ngủ một mình cũng không có ý nghĩa, dậy đi. »
« ….. » Xuân Phong không nói gì, hắn cảm thấy La đại ca hình như có chút thay đổi, bộ dạng nghiêm trang trước kia của hắn cũng không biết chạy đi đâu, hiện tại cả ngày động một chút là nói ra lời nói làm cho người ta ngượng ngùng.
Hai người thu thấp tốt rồi rời giường, đợi đến lúc đi ra ngoài, La Thông đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, hắn nhớ rõ ở cổ đại thành thân, ngày thứ hai phải kính trà cho trưởng bối trong nhà, bọn họ cũng phải làm sao ?
« Nông dân chúng ta không có những quy củ đó, đó là quy củ ở nhà phú quý mới có, thế nhưng sáng nay chúng ta cũng phải thỉnh an cha mẹ, sau này thì không cần. »
« Nhưng mà chúng ta đã dậy trễ, cha mẹ đã rời giường. » La Thông hơi ngại ngùng, bọn họ chẳng nhưng không đi thỉnh an trưởng bối trước, ngược lại còn khiến cho trưởng bối tới gọi bọn hắn rời giường.
Dưới chân đột nhiên bước chậm lại, La Thông chỉ sợ lát nữa lại bị mắng.
Như nhìn thấu tâm tư La Thông, Xuân Phong nhỏ giọng an ủi nói : « Yên tâm đi, hôm qua cha đã nói sẽ không mắng chúng ta, đi thôi. »
Giống như Xuân Phong nói, hai vợ chồng Vạn gia không có mắng bọn hắn, còn hỏi La Thông có đau đầu không, tối hôm qua say lợi hại như vậy, Vạn nương cũng vừa nấu xong canh giải rượu đem tới cho hắn.
La Thông được thương yêu mà lo sợ, mặc dù không có không thoải mái, lại nói dối đầu hơi không thoải mái, đem canh giải rượu uống sạch sẽ.
Cơm trưa hôm nay, là bữa cơm mời khách cuối cùng, buổi tối lưu lại đều là thân thích có quan hệ gần với trong nhà.
Ngày này không có kiêng kị gì nhiều, Xuân Phong cùng La Thông cùng mấy người trẻ trong thôn cùng cắn hạt dưa nói chuyện, trong lúc nói chuyện phiếm nói đến không ít chuyện quá khứ.
« Tiểu tử La Thông ngươi thật có bản lĩnh, giấc mộng thật sự đã trở thành sự thật, lúc ấy mọi người còn nghĩ cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, si tâm vọng tưởng. » một chút tâm tư của ‘La Thông’, mọi người trong thôn đều biết, nhưng lúc ấy trong lòng mọi người đều xem thường, cảm thấy hắn không thực tế, cảm thấy hắn như vậy nếu lấy được vợ đã là rất tốt rồi, còn vọng tưởng muốn lấy bảo bối nhà Vạn gia.
Hiện giờ ‘La Thông’ biến mất không thấy bóng dáng, La Thông lại tới thay hắn nhận đủ loại lời nói này.
Mặc kệ là tốt hay xấu, kỳ thật La Thông cũng không quan tâm, dù sao cũng phải nhìn về phía trước, những chuyện trước kia cứ tùy bọn họ đi.
« Haiz, Vương gia kia cũng thật là, thế mà không có người tới. » lúc Vương Lan Lan thành thân, Vạn gia cũng đi tặng lễ, người trong thôn có việc vui chú ý hoàn lễ, nếu người nhà ngươi có hỉ, người ta đến đây, lúc nhà người ta có việc vui, các ngươi cũng phải đi.
Xuân Phong thành thân, người Vương gia không tới, Xuân Phong thật ra không lưu ý, hiện giờ nghe người ta nói mới phát hiện hắn hình như không thấy người nhà Vương gia.
Bọn họ không đến, Xuân Phong biết nguyên nhân, cũng có thể hiểu được. Dù sao hiện giờ Vương Lan Lan cũng đã gả cho con trai tiểu cô, nhà bọn họ với nhà tiểu cô không hợp nhau, hơn nữa vài ngày trước đó, bởi vì ca ca Vương Lan Lan miệng tiện còn bị La Thông đánh, nhà bọn họ đương nhiên không có khả năng tới.
Lúc trước Xuân Phong đi Vương gia, cũng là ý tứ trong nhà, cha hắn từ trước đến nay đều như thế, người trong thôn có việc gì cơ bản đều không vắng mặt, hắn nói mọi người trong thôn cúi đầu không thấy thì ngẩng đầu thấy, cũng không thể làm quá mức được.
Vương gia với nhà bọn họ cũng không có mâu thuẫn gì, vả lại quan hệ của Xuân Phong cùng Vương Lan Lan cũng không sai, cho nên mới tới uống rượu mừng của nàng, hiện giờ nhà bọn họ không ai đến Xuân Phong cũng không muốn trách cứ, hắn chỉ là cảm thấy cha mình quả là người thành thật.
Lúc Vương Lan Lan gả tới Lí gia, hắn đã nghĩ sau này hai nhà không nên lui tới, nhưng cha cứ cảm thấy là người cùng thôn, người ta có chuyện vui dù sao cũng phải đến uống rượu mừng.
« Hừ ! » Xuân Phong mất hứng, thật không tiếc nuối Vương gia không ai đến, chỉ là cảm thấy trong nhà mình giống như có thói quen chịu thiệt, người trong thôn đều muốn chiếm tiện nghi nhà bọn họ.
La Thông ngồi ở bên cạnh, thấy Xuân Phong mất hứng, che lấy tay người ta vỗ vỗ vài cái làm cho người ta đừng tức giận.
« Hừ, nhà bọn họ thật quá đáng, bởi vì thân gia mà dám làm như vậy, nếu đã không muốn cùng nhà mình lui tới vậy sau này cũng không cho nhà hắn tiện nghi gì. »
« Haiz, có gì mà phải suy nghĩ, khẳng định là nữ nhi quan trọng hơn. » La Thông thực ra rất rộng lượng, hơn nữa người Vương gia không tới cũng tốt.
« Kỳ thật nhà bọn họ không tới cũng tốt. Nhà bọn họ một đống người như vậy, muốn tới nhà ta ăn vài ngày, lễ gì cũng đã ăn trở về, nhà của ta mới tính là lỗ vốn ấy. » Người trong thôn đưa lễ đều là tặng mười cân lương thực, nhà ai nếu bày hỉ yến, kỳ thật tiền lễ không bù được tiền hỉ yến, cho nên phần lớn người ta mời khách cũng chỉ một chút thôi, như vậy còn có thể miễn cưỡng kiếm được một ít. Chiêu đãi hai ba ngày giống như nhà Xuân Phong cũng chỉ là số ít.
La Thông nghe lời Xuân Phong nói, nhịn không được cười ra tiếng, hắn không nghĩ bọn họ ăn ý như vậy, đều nghĩ tới cùng một chỗ, vừa rồi hắn cũng nghĩ như vậy, Vương gia không đến rất tốt, nhà bọn họ nhiều người như vậy, lễ gì cũng đều ăn trở về.
Nghĩ tới hỉ yến ở hiện đại, một đội tân nhân có thể kiếm được một khoản tiền, nhưng nhìn tới đồ ăn trong nhà làm, còn có tặng lễ những người đó mang tới, La Thông cảm thấy bọn họ mệt lớn !