Phía nam cung điện, nữ hoàng Ariana đang quỳ cầu nguyện bên trong thần điện của mẫu phi mình, nữ quan Weon vừa nhận được tin tức liền tới thần điện thông báo với nàng ta.
"Bẩm nữ hoàng, pharaoh cuối cùng cũng đã xuất quân rồi, còn nữa thần vừa nhận được tin tức này."
Ariana mở mắt nhưng không hề quay lại Weon mà lạnh nhạt hỏi.
"Tin gì? Ngươi nói nhanh đi, ta ghét nhất là kiểu ấp a ấp úng ấy."
Weon cúi đầu cung kính đáp.
"Bẩm, gã Steba trốn rồi, chính sát hơn là đoàn áp giải Steba đã biến mất giữa sa mạc không một dấu vết, Merity hai ngày trước đã cho người tìm kiếm nhưng tới giờ vẫn bạc vô âm tính."
Ariana nghe tin này của nữ quan Weon không hề tỏ ra bất kỳ một cảm xúc nào hết, đối với nàng ta mà nói Steba bây giờ chỉ đơn giản là một con rối phản bội, không còn tác dụng với nàng ta nữa, hắn ta dù sống hay chết thì liên can gì tới nàng, với nàng mà nói hai từ "Tình Thân" vốn chỉ là một lời nói cho có mà thôi.
"Thì sao? Hắn ta có thế nào cũng không liên can tới chúng ta, chết rồi cũng tốt, sống thoi thóp cũng tốt, tóm lại rằng chỉ cần không làm ảnh hưởng kế hoạch của ta là được rồi, Merity - hắn đã xuất chinh rồi cũng tốt, đây là thời điểm tốt nhất để giết con nô tỳ Dạ Tịch Dao kia, nó mà chết Merity sẽ giống như cái xác không hồn tới lúc đó Hittite không đánh cũng sẽ thắng."
"Vậy ý của người là...?"
Ariana đứng dậy quay người nhìn về phía cửa của thần điện nguy nga rộng lớn, lòng bàn tay phải siết chặt nói lớn ra lệnh cho Weon.
"Không cần biết ngươi dùng thứ gì, ta muốn ngươi lấy cái mạng của Dạ Tịch Dao về đây cho ta!"
Nữ quan Weon liền cúi đầu nhận lệnh, gì chứ mấy cái thể loại ám sát này bà ta rất rành, bà ta dám khẳng định không ai có thể sống được dưới tay của mình.
- -------
Tịch Dao lúc này đã trở về cung điện của mình, đang cùng với ba tỳ nữ thân cận của mình dùng bữa trưa, Viva và Tryphena ăn như máy cày, hết chén này tới chén khác, Tịch Dao nhìn thấy cảnh này lại hơi buồn bã, có lẽ thời gian làm nô lệ đã ảnh hưởng lên họ rất nhiều khiến cho bây giờ dù đã được bình an như vậy họ vẫn muốn ăn thật nhiều, thật no để bù lại khoảng thời gian nghèo đói trước kia. Fiona thì khác hoàn toàn cô ăn rất bình thường có phần hơi quý s tộc, nhìn cái điệu bộ ăn như hổ đói của hai người kia liền quát.
"Này hai đứa ăn vừa vừa phải phải thôi chứ, không có quy tắc gì hết, hoàng phi đang ăn cùng chúng ta đó"
Nhìn bộ dạng của Fiona la rầy hai người kia thật giống như cảnh chị hai đang dạy dỗ những đứa em của mình, Fiona lớn hơn Tryphena những 3 tuổi và cô cũng lớn hơn Viva 1 tuổi nên càng khiến cho ba người này giống ba chị em hơn rất là nhiều, Tịch Dao bỏ cái bát súp xuống bàn giọng ân cần.
"Thôi, ta ăn xong rồi, còn nhiêu mọi người cứ ăn hết đi bỏ thì uổng phí lắm, Fiona nên nhớ trời đánh tránh bữa ăn, có gì để sau hãy nói đi."
Tryphena và Viva nghe nàng nói vậy vui vẻ nói lớn.
"Vâng ạ, để bọn em "xử" hết đống này cho."
Fiona cũng lắc đầu tuân lệnh của nàng hảo hảo ngồi xuống ăn hết phần ăn của mình, Tịch Dao đi dạo một vòng Ngự Hoa Viên của hoàng cung, tuy không có tất cả các loài hoa như trong mấy bộ phim cổ trang Trung Hoa nhưng vẫn đủ các loại màu sắc mà một vài loài hoa có thể có, nhất là ở giữa Ngự Hoa Viên có một hồ sen với hình vuông và độ dài một cạnh tầm 3m, mùa này hoa sen đã không còn nở rộ nhưng lại có những đài sen mọc lên rất nhiều, nàng tính khi nào Merity thắng trận trở về liền mở ra đại tiệc chè hạt sen vừa bổ tốt lại không bỏ phí mớ hạt sen này.
Vừa qua Ngự Hoa Viên thì có hai con đường rẽ trái là tới thần điện, rẽ phải là đường dẫn lên Nội Nghị cung, nơi thường dùng để các quan đại thần làm việc, ngó vào kiến trúc của cung điện này thì nó khá đơn sơ chỉ có giấy, văn bản làm bằng đất sét, văn bản làm từ da thú và một lượng lớn kệ sách dùng để sắp xếp cả núi tài liệu, nó giống như thư viện cũng như là Tàng Kinh các của hoàng cung Ai Cập, nơi đây luôn luôn có những quan viên với chức vị nhỏ bé được giao nhiệm vụ trông coi cũng như sắp xếp đóng văn bản kia, Tịch Dao vốn tính ngó qua vài cái tài liệu bỗng nàng nhớ ra một việc rất rất quan trọng là bản thân không biết chữ tượng hình Ai Cập cổ đại.
Tịch Dao liền tỏ ra hơi đỏ mặt quyết định học cho bằng được các văn tự cổ này, nàng lúc trước khi ở trường khảo cổ Ai Cập chỉ mới biết được sơ sơ ý nghĩa các văn tự vì thế lần này nàng phải học cho thuộc lòng các văn tự để có thể đọc tin tức, thông báo...v...v nữa.
- -------
Tại phòng riêng của nàng, nữ quan Weon đã nhân lúc không có người mà bỏ vào bên trong một số lượng lớn các loài bò sát cực độc như rắn hổ mang, bò cạp, rết, trùng, chúng bò lổm ngổm dưới gầm tủ, gầm bàn và cả gầm giường đều có, quân số đông tới cả chục con, Tịch Dao từ Nội Nghị cung trở về cung điện của mình từ trong không gian lấy ra một vài quyển sách giải đáp các ý nghĩa của các văn tự cổ, rồi đâm đầu vào học tập không hề để ý tới những sát thủ máu lạnh, cực độc đang ở dưới chân của mình.
Liam vừa đi từ doanh trại đào tạo mật vụ MSPYE trở về, anh tới đó để thông báo với một vài mật vụ chỉ lệnh của Tịch Dao để họ theo lệnh hành động. Vừa về tới hoàng cung đã thấy 3 vị tỳ nữ của nàng đang vui vẻ chơi đùa ở Ngự Hoa Viên Liam liền lo lắng hỏi.
"Ba người sao lại ở đây mà vui chơi, vào những lúc dầu sôi lửa bỏng như thế này phải ở bên cạnh hoàng phi mọi lúc mọi nơi, chẳng lẽ các người đã quên pharaoh đã bị ám sát nhiều như thế nào vừa mới dạo trước sao?"
Cả ba vị cô nương kia liền xanh mặt cùng với Liam đi tìm nàng, lúc này một nữ tỳ tới phòng riêng của Tịch Dao để dâng thức ăn nhẹ và nước lên cho nàng, vừa vào cửa phòng nữ tỳ kia liền kinh ngạc hét lớn làm đổ cả mâm hoa quả và bình nước xuống đất.
"Trời ơi, rắn... còn có bò cạp... lệnh bà người mau tránh ra!"
Bốn cận vệ thân cận của nàng vừa về tới trước cung điện nghe tiếng hét liền phóng nhanh nhất có thể, Tịch Dao nghe tiếng hét liền nhìn tỳ nữ kia rồi nhìn dưới chân mình là một đám bò sát đang định "sơi thịt" mình, Tịch Dao liền rút chân lên ghế đứng dậy, đám rắn rết thấy một con mồi khác là nữ tỳ kia liền lao đến tấn công cô ấy, Liam lúc này xuất hiện liền rút kiếm sắt ra chém rơi đầu 3 con rắn, Fiona và Viva nhanh tay kéo nữ tỳ kia đứng dậy tránh xa khỏi lũ bò sát kia. Tryphena nhìn Tịch Dao đang đứng giữa lũ bò sát cực độc ấy hết sức lo lắng nói to.
"Người đâu, mau tới đây giết rắn để cứu lệnh bà, lệnh bà người chịu khó một chút sẽ không sao đâu."
Tịch Dao cười nhẹ, xem ra là có kẻ muốn dùng đám bò sát này để lấy mạng của nàng, có điều bọn họ không biết rằng nàng lại may mắn không bị rắn ăn thịt a, Tịch Dao lấy từ trong không gian ra một túi Lưu Huỳnh rồi rãi quanh chân ghế, đám bò sát nhất là đám rắn hổ mang liền nhanh chóng tránh ra khỏi nơi có Lưu Huỳnh, Tịch Dao lấy một bịch Lưu Huỳnh khác ném cho Liam.
"Làm theo y như ta, đám bò sát này sẽ tự động tránh ra ngay."
Liam gật đầu lấy Lưu Huỳnh bỏ xuống sàn, Tịch Dao cũng tiếp tục rãi Lưu Huỳnh nhanh chóng tạo ra một con đường đầy Lưu Huỳnh và tất nhiên lũ bò sát kia không dám xuất hiện trên con đường ấy, Tịch Dao nhờ vậy thoát khỏi cảnh bị bao vây bởi lũ này liền đi theo cho đường Lưu Huỳnh tới chỗ Liam và các tỳ nữ, Tryphena thấy nàng bình an thổi phào nhẹ nhõm nhìn đám bò sát hỏi.
"Nhưng lệnh bà lũ này phải làm sao đây, bắt hay giết cũng tốn không ít thời gian đó ạ."
Tịch Dao cũng biết thế, tội gì phải tự tay giết từng con, đã có thuốc diệt bò cạp và rắn rồi đây. Tịch Dao lấy trong không gian ra 5 đôi ủng cao và bao tay làm bằng cao su dày để làm lớp phòng thủ tránh lũ bò sát này manh động rồi lấy khẩu trang ra đưa cho 4 cận vệ thân cận của nàng bao gồm: Liam, Viva, Tryphena và Fiona mỗi người trang bị xong tất cả nàng gật đầu đưa thuốc diệt bò cạp và rắn cho cả bốn, tất nhiên nàng cũng tham gia, xịt một hồi cả phòng ngột ngạt mùi thuốc hóa chất Tịch Dao liền ra lệnh rút lui, lúc này đại tướng quân Melvin cùng tể tướng Reginald và hơn 50 binh lính mới tới nơi thấy nàng bình an vô sự mà thở phào nhẹ nhõm.
"Con không sao chứ? Ta vừa được báo tin rằng con bị ám sát."
"Lệnh bà, người có bị thương chỗ nào không? Có cần gọi ngự y không?"
Tể tướng Reginald và đại tướng quân Melvin lo lắng hỏi dồn hỏi dập, Tịch Dao cười trừ giải thích để bọn họ an tâm.
"Không sao hết rồi, ta rất ổn đừng có lo quá, ta cũng là ngự y mà, bản thân ta rất, mọi người đừng lo lắng quá."
Tể tướng Reginald và đại tướng quân Melvin nghe nàng khẳng định như thế liền an tâm, nhưng lại không thể để chuyện này lập lại nữa, đại tướng quân Melvin liền cho binh sĩ tăng cường canh gác khu cung điện của nàng cũng như phải tìm ra sát thủ cho bằng được. Tịch Dao vì chuyện hôm nay mà lại phải chuyển chỗ khác để ngủ, ba nữ tỳ của nàng lần này tự thấy bản thân quá sơ suất liền muốn ngủ chung phòng với nàng để an tâm cũng như đề phòng có chuyện xấu tiếp tục xảy ra.
- -------Góc Tâm Sự-------
Đầu tiên chúc các bạn tuần mới vui vẻ, ngập tràn niềm vui.
Thứ hai là hôm nay bận quá, nên tới chiều tối mới rảnh mà up truyện lên được, ae thông cảm nha.