Ding dong ding dong
- Khang, anh ra mở cửa đi!-Cao Thùy Anh nghe tiếng chuông cửa thì gọi Cao Chí Khang
- em ra mở đi anh đang bận-Cao Chí Khang gõ máy tính liên tục. Mấy tháng trở lại đây anh đã bắt đầu tiếp quản công ti của gia đình mình bên nước ngoài. Nhưng vì anh không yên tâm về em gái mình và phần nhiều cũng vì bên này có người anh yêu nên hiện tại công việc bên đó anh sẽ trao đổi qua mail.
- em cũng đang bận lắm anh mở đi-Cao Thùy Anh mắt không rời điện thoại đáp. Cô đang xem các mẫu váy mới ra của hãng thời trang nổi tiếng mà mình yêu thích, tính toán xem nên mua bộ nào.
Tiếng chuông vẫn tiếp tục kêu như nhắc nhở hai người nọ rằng không có thời gian để chờ đợi.
Cao Chí Khang thái dương giật giật, cuối cùng vì quá đau đầu anh mới phải ra mở cửa. Cửa vừa mở ra, một bóng hình xinh đẹp nhảy vào ôm lấy anh
- Chí Khang, em nhớ anh quá
- Tuệ Như sao em lại đến đây?- Cao Chí Khang đẩy nhẹ cô ra, đáy mắt chứa vài phần mất kiên nhẫn
- người ta nhớ anh mà! Chẳng lẽ không được đến gặp anh sao?- Tô Tuệ Như nũng nịu
Người đã đến trước cửa nhà rồi nên Cao Chí Khang cũng không thể đuổi đi, anh liền khách sáo mời cô vào nhà
- anh ở nhà một mình sao?
- không, Thùy Anh đang ngồi trên phòng, em lên chơi với con bé đi- anh muốn đẩy rắc rối này cho em gái mình, không tốt bụng nói
- hôm nay em đến để gặp anh chứ có phải em gái anh đâu!- Tô Tuệ Như không thích vị em chồng này chút nào. Cô ta đã mặc định Cao Chí Khang sau này sẽ kết hôn với mình nên từ đầu luôn đối xử tốt, nịnh bợ Cao Thùy Anh. Vậy mà Cao Thùy Anh luôn tránh né cô ta, cứ nhìn cô ta là bày ra bộ mặt khó chịu. Vậy nên cô ta cũng không thèm tốn thời gian với đứa em chồng phiền phức này nữa mà chỉ tập trung bám lấy Cao Chí Khang.
- anh còn phải làm việc, em ngồi xem tivi nhé.-anh đích xác là rất bận, không muốn ở đây bồi cô ta chút nào
- vậy anh làm việc đi- Tô Tuệ Như cười xinh đẹp nói.
Cho đến khi bóng dáng nam tính đã khuất sau cầu thang, cô ta mới tự tiện đi vào bếp pha cốc cà phê. Tô Tuệ Như muốn Cao Chí Khang thấy cô ta là người phụ nữ dịu dàng, hiểu ý người khác, xứng đáng làm hôn thê của anh.
10 phút sau Tô Tuệ Như bưng cốc cà phê lên, không cần gõ cửa đã bước vào phòng anh.
Cao Chí Khang vẫn đang tập trung vào máy tính nên không để ý có người bước vào cho đến khi Tô Tuệ Như đặt cốc cà phê lên bàn làm việc của anh.
- sao em lại vào đây?- anh mặc dù khó chịu nhưng vẫn không tiện bộc phát
- em nghĩ anh khi làm việc sẽ khát nên mới pha cà phê cho anh.- Tô Tuệ Như đúng lí hợp tình nói.
- ừ cứ để đấy anh uống sau- Cao Chí Khang lại nhìn vào máy tính tiếp tục gõ
Tô Tuệ Như thấy anh lạnh lùng như vậy, không cam tâm cứ vậy mà ra khỏi phòng. Cô ta đi ra đằng sau anh, hai tay như rắn vuốt ve ôm anh.
- Tuệ Như đừng có nghịch anh đang rất bận.- Cao Chí Khang gỡ tay cô ta ra.
Tô Tuệ Như ấm ức ngồi vào lòng anh
- chúng ta cũng sắp kết hôn rồi, anh đừng lạnh lùng như vậy nữa có được không?? Anh không nghĩ cho cảm giác của em sao???