Vì các nàng giục quá nên ta đã phải tập trung đầu óc và tinh thần để hoàn thành một chương mới cho các nàng đây, đọc truyện vui vẻ nhé❤️
-----------------------------------------
-Alo, Thuỳ Anh à? Cảm ơn vì những hộp sữa chua lần trước nhé!
-Cậu nói gì vậy? Những hộp sữa chua nào???-Cao Thuỳ Anh khó hiểu hỏi Chu Kiều Nhi
-Thì là những hộp sữa chua mà cậu nhờ anh Chí Khang mang đến cho mình đó! Không nhớ à?
-Mình có nhờ anh ấy đưa cậu gì đâu???
-...Vậy được rồi, mình chỉ hỏi thế thôi
-Ừ, nhớ dưỡng thương cho tốt!
-Mình biết rồi, tạm biệt.-nói xong Chu Kiều Nhi cúp máy
Nằm trên giường, cô thắc mắc không biết tại sao Cao Chí Khang lại đưa sữa chua cho cô mà phải lấy danh Cao Thuỳ Anh, nhớ lại những lời trong mẩu giấy nhắn, không hiểu sao cô lại cảm thấy ấm áp trong lòng.
-------------------------------------
Tại một khách sạn nọ ở phòng VIP
Cạch
-Cảm ơn vì một đêm "tuyệt đẹp" nhé! Tuần sau trợ lí của anh sẽ gọi điện thông báo lịch làm việc. Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau dài dài đấy, tạm biệt cưng!
Sau khi cửa phòng đóng lại, một lúc sau tiếng đổ vỡ vang lên
Choang!
Phạm Bảo Trâm ném hết mọi thứ trong phòng xuống đất rồi gào hét ầm ĩ
Thấy không còn gì để ném ả ngồi bệt xuống đất, vò tóc rối xù lên
Nửa tiếng sau cô ta đi vào phòng tắm, nhìn trong gương khắp thân thể mình toàn là dấu vết của cuộc hoan ái đêm qua, hạ thân đầy tinh dịch nhơ nhuốc chảy dài xuống chân. Nơi nào cũng bị in hằn hình bàn tay màu xanh, tím bầm lại. Phạm Bảo Trâm rùng mình nhớ về cái đêm kinh khủng ả đã trải qua. Lão giám đốc kia là người có sở thích SM, suốt cả đêm hôm qua cô ta bị lão làm nhục, tra tấn đủ kiểu với các dụng cụ sex toys cùng roi và trói lại bằng còng số tám. Phạm Bảo Trâm bị cha mẹ mình bán đứng chuốc thuốc nên cả cơ thể mềm nhũn không nghe theo lời ả, chỉ có thể giương mắt nhìn lão hành hạ mình với bao sự tủi nhục. Điều làm cô ta sợ nhất đó chính là lão thích chơi trần, hết lần này đến lần khác lão ta phóng vào bên trong mà không mang bao. Vì vậy mà giờ đây ả vội vã móc hết tất cả tinh dịch bên trong ra và đứng dưới vòi nước lạnh mà chà thật mạnh tay những dấu vết hoan ái trên người khiến vùng da nơi đó bị đỏ ửng lên. Phạm Bảo Trâm tắm rửa phải đến một tiếng rưỡi sau mới đi ra.
-Chết tiệt! Lão già kinh tởm khốn nạn!
------------------------------------------
Một tuần sau
Ring ring~
-Alo, ai vậy?
-Xin chào tiểu thư Phạm, tôi là trợ lí của giám đốc Trương, tôi muốn thông báo thời gian làm việc của cô.
-...nói đi!
-Ngày mai cô sẽ phải đi casting làm bạn diễn trong mv ca nhạc của ca sĩ Hàn Chung Anh, rồi sau đó là luyện tập hát, và...
-Chờ đã! Cô nói là ca sĩ Hàn Chung Anh???
-Phải, anh ấy chính là ngôi sao sáng nổi tiếng của công ty chúng ta.
-Được rồi tôi biết rồi, hãy nhắn tin cho tôi lịch và thời gian làm việc.
- Vậy tạm biệt
-Cơ hội tốt đây rồi, tao sẽ khiến thanh danh của mày bị phá huỷ, để xem mày còn dám ngẩng mặt lên nhìn ai nữa không, Chu Kiều Nhi à!-Phạm Bảo Trâm cười thầm tính kế nhưng không biết vì kế hoạch này mà sau này ả sẽ phải trả một cái giá rất kinh khủng.
-----------
Chương này hơi ngắn tại ta cạn ý tưởng quá:(((