Rồi cứ thế thời gian trôi đi, không biết là bao lâu. Một tháng, hai tháng, nữa năm. Rồi một năm, hai năm qua đi, cho đến khi hắn không còn ký ức gì về khoảng thời gian đã xuyên không đó nữa thì Tô Dĩ Tần lại xảy ra chuyện. Một chuyện mà hắn cả đời này không cứu vãn được.
Một ngày của bốn năm sau khi hắn xuyên trở về, như mọi ngày sáng sớm Tô Dĩ Tần thức dậy, ra ngoài mua thức ăn về cho hắn. Vẫn như mọi ngày hắn đều ăn ngon lành rồi lại cùng y rửa bát, cuộc sống thường nhật bình yên làm hắn thấy hạnh phúc vô cùng. Là anh em hay là gì cũng được, dù sao Tô Dĩ Tần cũng chưa từng vượt quá giới hạn, cứ như thế này cũng không sao cả. Chỉ là cho đến buổi trưa khi hắn đang chơi game vô cùng hưng phấn thì ngoài cửa có âm thanh cực lớn cùng hăm dọa truyền vào.
\- Người bên trong nghe rõ, chúng tôi là cảnh sát, các người đã bị bao vây cho nên sớm đầu hàng đi.
Tô Thủy Nguyệt giật thót, hắn có làm ra chuyện gì tại sao lại liên quan đến cảnh sát? Nhưng mà Tô Dĩ Tần ngồi kế bên hắn liền đánh rơi tách trà, hắn phát hiện ra, không phải là nói hắn mà là nói anh hai của hắn.
Mãi một lúc hắn lẫn Tô Dĩ Tần đều không trả lời, thực tế là hắn đã hoảng loạn đến mức hai chân run lênđi không nổi, Tô Dĩ Tần thì lại nắm lấy hai tay hắn trấn an.
\- Yên tâm, anh hai sẽ không để em bị làm sao?
\- Anh hai...
Tô Thủy Nguyệt luôn tự tin là không làm ra chuyện gì thì không sợ, nhưng hắn sợ là Tô Dĩ Tần thật sự đã làm ra chuyện gì đó.
Hình cảnh đạp cửa mở toang, hơn chục người ép đầy trong căn phòng chật chội của hắn không chút do dự mà chĩa súng vào hai người, trên cửa sổ cũng có ba người đang đứng. Hắn và Tô Dĩ Tần căn bản không có cách nào chạy thoát được.
\- Các người tại sao lại xông vào nhà dân còn làm ra hành động như vậy, chẳng lẽ là cảnh sát thì muốn làm gì làm hay sao?
Nhưng đội trưởng của đám hình cảnh dường như không quan tâm đến hắn, trực tiếp ra lệnh chĩa súng vào Tô Dĩ Tần.
\- Tô Dĩ Tần, anh chạy không thoát, giơ tay chịu đầu hàng đi.
Tô Thủy Nguyệt không hiểu, bọn họ tay cầm súng, hai người bọn họ tay không căn bản không thể chống trả, cần gì phải nhiều lời như vậy?
\- Đội trưởng Trương, anh truy đuổi tôi nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng đạt được mục đích rồi.
\- Tô Dĩ Tần, anh không cần phải ghi hận đến vậy, tất cả chỉ là tai nạn. Cái gì có thể bỏ qua được tại sao lại không thể bỏ qua?
Tô Dĩ Tần nhếch mép buông một tiếng cười nhàn nhạt trong cổ họng, đáy mắt y tối tăm nhớ lại một ngày của bảy năm về trước. Y lúc đó trên đường ra sân bay để đi nước ngoài, vốn mang trong người hi vọng ấp ủ cùng với bao nhiêu hoài bão, vậy mà bởi vì một chiếc xe bị mất tay lái đâm thẳng vào xe của y. Mọi thứ trước mắt đều tiêu tan. Xe của y lộn hai vòng trên không trung rồi mới rơi xuống đất, vừa tiếp xúc mặt đất liền bị một chiếc xe khác đâm phải thêm một lần nữa. Y vậy mà lại không chết, người mang đầy vết thương, trong đó có cả... có cả... hạ bộ của y đều đã bị dập nát bắt buộc phải phẫu thuật cắt bỏ. Là một người đàn ông y có thể can tâm sao? Sẽ không đời nào. Mà chiếc xe đâm y lúc đó là một lão già đang lái xe chở một mỹ nữ, tay không an phận mà rờ mó cô ta, mắt không chú ý xung quanh cho nên mới đâm phải y, bởi vì một phút trụy lạc của kẻ đó mà hại y cả đời này không thể làm được việc mà một người đàn ông có thể làm.
Tô Dĩ Tần sau khi trị liệu phục hồi thì cũng phẫu thuật luôn khuôn mặt thành một người hoàn toàn khác, làm chứng minh thư, giấy tờ giả để xin vào làm việc tại nơi làm việc cũ của y. Y là một nhà khoa học thiên tài trong khoa, chưa qua bao lâu đã đạt lại được thành tích trước đó. Tô Dĩ Tần phát minh ra chương trình tiến nhập hệ thống, vốn dĩ là chẳng khác gì một trò chơi thực tế ảo, có thể đi theo cốt truyện được thiết lập sẳn của người mua. Lưu truyện rỗng rãi trên toàn thế giới.
Chỉ là sau này bọn họ phát hiện ra mọi chuyện không đơn giản, hệ thống này ngay từ đầu là đi theo cốt truyện có sẳn nhưng khi tiến nhập hệ thống thì hoàn toàn khác. Nam nữ tiến nhập hệ thống đều trở nên hư hỏng, dục vọng dâng cao chỉ có thể suy nghĩ bằng nữa thân dưới, những kẻ tâm không vững đều bị hệ thống này giết chết, chỉ sót lại số ít người tâm vững vàng mới có thể hoàn thành nhiệm vụ và thoát ra được. Sau đó y bị truy nã toàn thế giới.
Vốn dĩ Tô Dĩ Tần đã không lẫn trốn được lâu đến vậy, chỉ là y lại thiết lập một hệ thống khác đem toàn bộ căn nhà Tô Thủy Nguyệt đang ở bao bọc lại, người ngoài căn bản không tiến vào được.