"Chẳng phải sau khi đăng tải khu bình luận là một trận gào khóc thương tiếc cho Nghịch Lan đấy sao?! Cũng nhờ cặp đôi Minh Quang Nghịch Lan nên »Minh Quang« mới hot như vậy!" Tần Khương Xuyên nửa thật nửa đù nói.
"Dù lí do là gì đi nữa phiền huynh sửa lại giúp ta." Mộng Y nói "Nếu không e rằng Nghịch Lan sư tỷ sẽ không tha cho huynh đâu!"
Tần Khương Xuyên miễn cưỡng thỏa hiệp "Được thôi, được thôi!"
Mộng Y tò mò hỏi "Ta còn một chuyện rất thắc mắc muốn huynh giải đáp cho."
"Cứ việc nói!"
"Ừm... Vì sao huynh có thể đến đây? Các tác giả như huynh đều đích thân xuyên đến viết truyện hay sao?"
Theo như lời nói của Tần Khương Xuyên thì hắn tuyệt đối không phải là người của thế giới này xuyên đến hiện đại rồi viết lại chuyện đã sảy ra đâu!
Tần Khương Xuyên trầm mặc, hắn trao đổi với hệ thống của mình một lát rồi mới yên tâm nói.
"Thật ra việc ta xuất hiện ở đây không phải là ngẫu nhiên. Muội biết diễn đàn LW chứ? Chính là diễn đàn lớn nhất tinh hệ, cũng là nơi ta đang làm việc. Trong mắt người ngoài LW đóng vai trò là một web tiểu thuyết mạng nhưng phía sau lại được tập đoàn công nghệ LW chống đỡ. Công viện của LW chính là tìm người thử nghiệm sản phảm của tập đoàn."
"Sản phẩm mới nhất của LW là một khoang không gian đa chiều. Muội có thể nghĩ nó giống như khoang trò chơi vậy nhưng thứ nó kết nối không phải không gian ảo mà là các thế giới song song."
Mộng Y nhíu mày "Đây... Đây không phải là điều không thể sao?"
Mở được cánh cửa của các thế giới song song không phải muốn lật trời luôn sao!
"Rõ ràng đây là điều không thể nhưng LW giống như bật hack vậy đã nghiên cứu ra được nó nhưng không toàn vẹn. Từ khi nghiên cứu ra sản phẩm đã đổi năm người thí nghiệm rồi, bốn người trước một khi tiến vào khoang không gian đều không tỉnh lại. Ta chính là hi vọng thứ 5 của bọn họ."
"Trước khi để ta vào khoang không gian bọn họ tiêm chi ta một loại thuốc. Trong giấc mơ này ta nhìn thấy »Minh Quang« đem nó viết thành một câu chuyện. Bên LW sẽ dùng câu chuyện này định vị không gian ta xuyên đến, và căn cứ vào diễn biến truyện để tìm cơ hội kéo ta về. Ban đầu ta thấy chuyện này rất hảo huyền nhưng khi xuyên thành 'Tần Khương Xuyên' trong »Minh Quang« mới ý thức được chuyện điên rồ này đều lạ thật."
"Muốn trở về buộc phải hoàn thành nhiệm vụ. Mà nhiệm vụ của ta chính là khiến Minh Quang đi theo nguyên tác, hoàn thành sứ mệnh của 'Tần Khương Xuyên' với vai trò boss chung cực."
Vương Cầm lên tiếng "Nhiệm vụ của ta cũng khá giống hắn, bổ sung lỗ hổng hoàn thành cốt truyện, sống sót đến đại kết cục."
Mộng Y thổn thức, chuyện này quá mơ hồ, quá huyền ảo, nàng căn bản không chấp nhận được.
"Nếu thất bại thì sao?"
"Thiên đạo bài trừ, hồn phi phách tán."
Mộng Y lặng im.
"Rốt cuộc phía sau LW là thế lực gì?"
Tần Khương Xuyên sâu kín nói "Có một thế lực từ thuở khai sinh lập địa vẫn luôn tồn tại."
Mộng Y nghi hoặc.
Tần Khương Xuyên khoát tay "Thôi, hai người cũng chẳng cần biết đến âm mưu dương mưa gì đâu. Chỉ cần hợp tác với ta, đôi bên cùng có lợi."
Mộng Y bỏ qua cảm giác kì lạ trong lòng, hỏi "Ta thì có lợi gì chứ?"
"Mộng Y, hiện tại chỉ có ta biết rõ nhất hướng đi của câu chuyện."
"Ý của ngươi »Minh Quang« không phải thật?"
Tần Khương Xuyên cười "Đó chỉ là điều bọn họ muốn cho các người thấy thôi."
"Để ta suy nghĩ đã." Mộng Y đi qua đi lại hồi lâu, một lát sau mới quyết định "Được, ta sẽ giúp hai người, nhưng đổi lại các người phải tuân thủ theo lời hứa hẹn khi nảy. Nếu các ngươi dám lật lọng thì đừng hòng trở về an toàn."
Tần Khương Xuyên cười "Ta nào dám lật lọng, mạng của ta còn phải nhờ muội bảo hộ đây!"
"Vậy trước tiên ngươi nói thân phận của 'Tần Khương Xuyên' và đại kết cục trước đi."
"Được."
Nhân vật Tần Khương Xuyên thật ra là boss chung cực của tiểu thuyết »Minh Quang«. Hắn từng tham gia vào hoạ diệt tộc nam chủ, sau đó được Thiên Tông nhận làm đệ tử từ đó buông bỏ hồng trần cũng như che đậy tội ác của bản thân.
Ở Thiên Tông ngoài mặt Tần Khương Xuyên luôn thiện lương ôn nhu nhưng hết lần này đến lần khác hãm hại nam chủ.
Mọi thứ tà ác đều bị Tần Khương Xuyên giấu rất kĩ, cho đến khi hắn hỗ trợ Ma Quân đánh lên đại hội Thanh Vân lần thứ nhất không thành, lợi dụng Quách Bình ngu dốt hại nam chủ rơi vào vực điện ngục Vô Gián 3 năm.
Sau khi trở lại Minh Quang đã hoài nghi Tần Khương Xuyên, từng bước điều tra cuối cùng cũng tìm hiểu được ngọn ngành. Trong lần Ma Quân dẫn quân đánh tu sĩ lần thứ hai, Tần Khương Xuyên triệt để bại lộ. Bị Minh Quang một kiếm giết chết.
Sau cái chết của Tần Khương Xuyên, nam chủ Minh Quang cũng xem như là báo thù xong, trong lòng thoải mái yên tâm tu luyện đến khi thành thần.
.
"Đang nghĩ gì đấy?"
Mộng Y không chút suy nghĩ trả lời "Ta nghĩ nếu như cốt truyện hoàn thành, cả ta cũng bị kéo về thì Nghịch Lan sư tỷ phải làm sao đây?"
Vương Cầm nhìn Mộng Y, có chút suy tư "Cô thật sự thích Nghịch Lan sao? Thích đến mức không thể buông bỏ được?"
Mộng Y gật đầu lại lắc đầu "Không phải thích mà còn hơn cả yêu, yêu đến mức nguyện cùng người buộc chặt linh hồn đồng sinh cộng tử rồi."
Vương Cầm thở dài "Ngươi như vậy... Không muốn trở về nữa sao?"
Mộng Y im lặng, nàng có cảm giác nơi này mới thuộc về mình. Nghe khá hoang đường nhưng từ khi đến nơi này nàng mới thực sự sống như một con người. Ở thế giới kia quá nhiều ràng buộc, quá nhiều sự áp đặt và điều lệ khiến cho nàng nói riêng và những người khác nói chung biến thành một người máy được lập trình sẵn.
Điều luyến tiếc duy nhất ở thế giới kia cũng chỉ có cha mẹ nàng...
"Thôi, quyết định của ngươi ta không can ngăn vào làm gì, chỉ mong ngươi hợp tác với ta với tiền đề đôi bên cùng có lợi." Vương Cầm ôm ngực "Ta còn muốn trở về nơi đó, ta còn nhiều việc chưa hoàn thành lắm!"
Mộng Y mỉm cười "Được"
.
Càng ngày trong Thiên Tông càng có nhiều người biết chuyện Nghịch Lan và Mộng Y muốn tổ chức hôn lễ, càng có nhiều người bàn tán về chuyện này. Đa phần Mộng Y nghe thấy đều là những lời như hai người không xứng đôi này nọ.
Mộng Y tự nhủ không cần quan tâm để ý đến lời người khác nói nhưng nàng không tài nào gạt bỏ những lời đó ra trong đầu được.
Dạo gần đây linh lực trong cơ thể Mộng Y không ổn định thường xuyên gặp ác mộng. Có hôm nàng suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma, nếu không phải hôm đó Nghịch Lan đến thăm nàng thì coi như nàng đi tông!
Phương trưởng lão nói nàng sắp đột phá cảnh giới nhưng trong lòng phiền muộn mới sinh tâm ma, yêu cầu nàng bế quan một thời gian.
Mộng Y vốn không muốn bế quan, một lần bế quan này ít nhiều cũng phải nửa năm đến một năm, hôn lễ của nàng và Nghịch Lan năm sau đã tổ chức. Nhưng nghĩ đến những lời dị nghị bên ngoài, kèm theo phiền muộn trong lòng ngày càng lớn nàng quyết định bế quan một thời gian.
"Muội nghĩ kĩ rồi chứ?"
Mộng Y gật đầu "Tâm ma trong lòng ta ngày càng lớn, sợ rằng cứ thế này thì có khi sảy ra chuyện!"
Nghịch Lan xoa đầu nàng "Bế quan cũng tốt, ta đợi muội!"
Mộng Y ôm lấy eo Nghịch Lan, giọng điệu có chút buồn buồn "Sư tỷ, lần này bế quan sợ rằng sẽ rất lâu, có khi đến sang năm mới xuất quan... Ta sợ bản thân chờ không được."
Nghịch Lan mỉm cười xoa đầu nàng "Muội cứ chuyên tâm mà tu luyện, về chuyện hôn lễ cứ để ta lo, chỉ cần muội có mặt đúng vào ngày hôn lễ là được rồi."
Mộng Y hàm hồ "Vâng" một tiếng.
Bây giờ đã bắt đầu vào thu, mùa xuân năm sau hôn lễ của nàng và Nghịch Lan sẽ diễn ra rồi. Mong rằng đến lúc đó nàng có thể lên trúc cơ, xuất quan kịp lúc.
"Sư tỷ, ta muốn cùng tỷ chọn hỷ phục"
"Được, đợi muội xuất quan ta cùng muội xuất môn đến hoàng thành Phủ Dung chọn hỷ phục."
Mộng Y mỉm cười "Sư tỷ đợi ta!"
"Được."
Nghịch Lan cưng chiều xoa đầu nàng, cho dù cả đời ta cũng đợi muội.
_________________
P/s: Chúc các nàng có một ngày lễ vui vẻ!!!