Tào Minh bị đưa vào danh sách cắt giảm biên chế vì có mối quan hệ không tốt với cháu trai lãnh đạo.
Sau khi bị sa thải, Tào Minh ở nhà một thời gian, không tìm được công việc nên định tới phương Nam tìm kiếm cơ hội.
Chị của bà nội cô không yên tâm để cháu trai phải sống xa nhà nên cố ý tìm tới nhờ em gái họ giúp đỡ, muốn xin cho cháu trai vào làm việc tại xưởng sữa Hồng Quang.
Hiện tại xưởng sữa Hồng Quang đang là sản nghiệp trụ cột ở địa phương, không chỉ có mức lương cao mà còn được nhận đãi ngộ tốt, rất hãnh diện.
Bà nội rất ít khi nhờ giúp đỡ, sau khi bà nói với Trương Thiên hai câu, cô lập tức đồng ý ngay.
Tào Minh nhỏ hơn Trương Thiên tám tuổi, làn da trắng nõn, mắt to mày rậm, đây chính xác là ngoại hình được người ta ưa thích nhất ở thời đại này.
Trương Thiên nói mấy câu đơn giản với cậu ta, sau đó sắp xếp cậu ta vào làm việc tại bộ phận nghiệp vụ. Nói về vấn đề đi tạo dựng trang trại lần này thì Trương Thiên không nhúng tay, người là do Tiền Tinh sắp xếp, không ngờ lại mang đến cho Trương Thiên một niềm vui bất ngờ như vậy.
“Cháu cũng không vất vả gì, lần này cháu được bạn bè bên đó giúp đỡ nhiều. Nhưng giờ xưởng trưởng phải tìm người qua quản lý chi nhánh xưởng bên đó rồi.” Tào Minh cười nói sang sảng.
Đây thực sự là một vấn đề.
Trương Thiên suy nghĩ một lúc, sau đó nhìn Tào Minh:
“Cháu có từng nghĩ đến việc quản lý một cơ sở chăn nuôi chưa?”
Tào Minh ngẩn tò te, tự chỉ tay vào mình với vẻ mặt mờ mịt:
“Cháu hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-624.html.]
Trương Thiên gật đầu:
DTV
“Cháu quen thuộc với những người bên đó, năng lực cũng không có vấn đề gì, hơn nữa cơ sở chăn nuôi và xưởng sữa đều do cháu đàm phán, vậy nên cô muốn cho cháu một cơ hội. Cô cho cháu thời gian một tháng để đi theo học hỏi cô và Đường Quyên. Hết một tháng, cô sẽ cho cháu làm một bài kiểm tra, nếu kết quả kiểm tra cho thấy cháu đủ tư cách thì cô sẽ giao cơ sở chăn nuôi bên kia cho cháu xử lý. Mỗi tháng cháu sẽ được nhận lương tương đương với cô, đồng thời chia cho cháu năm phần trăm nữa.”
Tào Minh có thể đàm phán với bên kia chứng tỏ năng lực của cậu ta không có gì phải nghi ngờ, hơn nữa cậu ta cũng có nhiều người quen ở bên đó, sẽ không bị dân bản xứ bài xích. Nhược điểm duy nhất là thiếu kinh nghiệm.
“Cô thật sự muốn để cháu làm quản lý cơ sở chăn nuôi sao?” Tào Minh nghiêng người về trước, đôi mắt như phát sáng, đôi tay buông thõng hai bên sườn siết chặt.
Trương Thiên mở ngăn kéo, lấy những ghi chép kinh nghiệm mà cô đã tự tổng kết từ nhiều năm qua ra.
“Cháu xem cái này thử đi, đây là bản tổng kết và phương pháp xử lý một số vấn đề ngày thường của cô.”
“Rốt cuộc cháu có thể đảm nhiệm vị trí quản lý cơ sở chăn nuôi ở huyện Bình Nam hay không thì phải xem năng lực của cháu đến đâu lắm. Cô rất mong chờ vào kết quả sau một tháng, cố lên.”
Tào Minh nhìn chằm chằm miếng bánh có nhân phấn đấu trong một tháng, ngày nào cậu ta cũng học tập không kể ngày đêm. Cậu ta không chỉ học hỏi kinh nghiệm từ Trương Thiên và Đường Quyên mà còn tìm tới một đội trưởng mấy chục năm như Trương Đại Ngưu để dò hỏi.
Và những nỗ lực của cậu ta đã được đền đáp.
“Cháu thi qua.” Trương Thiên nhìn Tào Minh, cười nói tủm tỉm.
Tào Minh thở phào, cả người xụi lơ trên ghế.
“Vậy giao cơ sở chăn nuôi bên đó cho cháu, ngoài ra thì cô quyết định để Triệu Quế qua đó quản lý xưởng sữa khác. Cô ấy là công nhân nhiều năm kinh nghiệm, rất hiểu về phương diện quản lý trong xưởng, có gì không hiểu cháu có thể tới hỏi cô ấy.” Trương Thiên nói.
Triệu Quế cũng đã nhận được thông báo, giờ cô ấy bắt đầu bàn giao công việc cho người kế nhiệm. Đợi khi nào Triệu Tùng về, cô ấy sẽ xuất phát tới xưởng sữa huyện Bình Nam.
Tào Minh ngồi thẳng người, gật đầu một cách thận trọng.