Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 113: Đóng Cửa 5




Vị luật sư đại V này vừa post bài, bình luận phía dưới không chỉ có các fans của minh tinh từng bị hố, còn có một số ít người bị hại cũng lên tiếng kể lể.

Bởi vậy, bài post này nhanh chóng lên hot search ngay sau khi được đăng. Tuy rằng đại đa số các bình luận trong hot search là của fans nhìn thấy idol của mình chịu khổ nên lên tiếng, nhưng cũng có tag quản lý công ty Tinh Hãn để mắng.

[Một công ty lừa đảo! Nói là có thể cung cấp số lượng tài nguyên điện ảnh nhất định, trên thực tế suốt ngày bắt người khác chờ, hơn nữa còn có thái độ lừa gạt xong việc. Ép người khác rời đi rồi, còn phái người đại diện đến đào hố. Sao? Vợ của tôi không thích làm streamer, chỉ một lòng muốn mở cửa hàng nhỏ thì ảnh hưởng đến kinh tế nhà các người à?]

[Hơn nữa, vơ tôi nói lúc công ty ký hợp đồng với cô ấy, cô ấy còn chưa tròn mười tám, tôi ác ý suy đoán một chút, các người mà quý công ty ký hợp đồng lúc trước có phải cũng là trẻ vị thành niên không? Nộp đủ thuế không?]

Văn phòng quản lý Tinh Hãn bị bao phủ bởi một mảnh mây đen sương mù, ông chủ bụng to đầu trọc ném cho Lucy ánh nhìn lạnh lùng sắc bén.

“Cô đúng là có bản lĩnh đấy nhỉ! Cô có năng lực như vậy sao không tự ra ngoài mở công ty đi?”

“Tự nhiên mở phát sóng trực tiếp tìm phiền phức, giờ cả quá trình gian dối của cô đều phát trên mạng!”

“Hiện tại thì hay rồi! Công ty chúng ta dính mấy lu nước bẩn đều do cô ban tặng!”

Có buổi nói chuyện kia của Thời Nhiễm, còn có luật sự đại V phổ cập khoa học, rất nhiều người trong công ty cũng tìm được lỗ hổng trong hợp đồng, lòng người dao động thì không nói, còn có vài người đến đây đòi tăng tiền lương.

Ông chủ đầu trọc tức đến mức bụng bia run run.

Đang muốn cho Lucy cuốn gói chạy lấy người, lại thấy bên ngoài có mấy người mặc đồng phục đi đến.

“Xin chào, xin hỏi là ông có phải là quản lý Tinh Hãn không? Chúng tôi là Cục thuế vụ của thành phố B, bởi vì nhận được mấy bức thư khiếu nại, hiện tại chúng tôi yêu cầu kéo kiểm tra sổ sách của công ty.”

“Hiện tại, mời công ty ra lệnh cho nhân viên tài vụ rời khỏi phòng tài vụ, tất cả văn kiện phải được giữ nguyên không được động đến nữa.”

Sắc mặt ông chủ đầu trọc nhất thời trắng bệch, một câu cũng không nói nên lời.

Người của Cục thuế vụ đã thấy nhiều tình huống như vậy, cũng không nói nhiều, lập tức vào phòng tài vụ bắt đầu kiểm tra.

Bên này Thời Nhiễm cũng tìm một luật sư, đối phương còn là khách quen thường xuyên tới quá ăn nhỏ của cô ăn cơm, vừa nghe thấy Thời Nhiễm muốn khỏi tố, liền tự đề cử mình.

Sau khi đọc kỹ hợp đồng của Thời Nhiễm, đối phương vỗ ngực, tràn đầy tin tưởng: “Không có vấn đề gì, cho dù có phải bồi thường, tôi cũng có thể bảo đảm số tiền không quá năm con số.”

Thời Nhiễm thở phào nhẹ nhõm một hơi, năm con số không thành vấn đề, hơn nữa bác gái của nguyên chủ lúc trước còn vay mấy vạn kìa, cùng lắm thì đòi đối phương trả lại.

Dù sao cô hiện tại vẫn là người mắc nợ, đến lúc đó cưỡng chế chấp hành cũng không đến trên đầu cô.

Nghĩ như vậy, Thời Nhiễm liền ủy thác toàn quyền cho vị khách quen này.

Ngày đó, cảnh tượng dì Vương, Chu Mẫn và Tiểu Mễ bảo vệ trước mặt cô, cũng khiến cô cực kỳ cảm động, cô chuẩn bị thiết đãi các khách quý một bữa ra trò.

Dạo này Trại Linh không biết làm sao, luôn buồn bực không vui, Thời Nhiễm cũng muốn khoản đãi hoàng thượng nhà mình một bữa.

Đang nghĩ ngợi xem nên làm món gì, đột nhiên nhận được điện thoại của luật sư.

Giọng điệu của đối phương trong điện thoại thậm chí còn chút tủi thân.

“Cái gì? Anh nói không cần kiện tụng?”

Đối phương thở dài một hơi, vốn dĩ anh ta còn nghĩ nếu mình giúp Thời Nhiễm thắng vụ kiện này, không cần cô trả thù lao, chỉ cần Thời Nhiễm có thể dành cho anh ta một chỗ ngồi trong quán mỗi ngày là được.

Bây giờ giấc mơ bị ngâm nước nóng, cực kỳ không thú vị.

“Đúng vậy.”

“Bởi vì quản lý công ty Tinh Hãn bị Cục thuế vụ điều tra rồi, hiện tại đã đóng cửa.”