[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 172: Phiên ngoại 2




[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 163
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing và trang Trường Lạc Anh Ninh. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/profile.php?id=100064946641521
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trần Ha Ha một năm này đã trải qua rất nhiều phập phập phồng phồng bi buồn vui hỉ.
Trước kia Tiếu Dao bận, cả ngày ở nơi khác, nó đều là đi theo Tôn Lại nhiều hơn một ít. 《 Mẫu Đan Đình 》bận xong rồi, Tiếu Dao rốt cuộc có rảnh, liền đem nó đón về, ngày lành Trần Ha Ha vừa mới bắt đầu, đã thất sủng.
Đoạt đi sủng ái của nó, chính là Chu Hải Quyền.
Chu Hải Quyền đối với nó kỳ thật cũng coi như tốt, nhưng đương nhiên không thể so với Tiếu Dao, Trần Ha Ha cảm thấy Chu Hải Quyền đối tốt với mình đều là làm cho Tiếu Dao xem, thuộc về một loại rắp tâm bất lương có ý đồ khác, ngay từ đầu còn biết làm bộ làm dáng, sau này vừa vào cửa là đi tìm Tiếu Dao, căn bản đều không thèm để ý tới nó.
Cuối cùng càng quá mức, lại còn khi dễ chủ nhân nó.
Đó là một ngày cuối tuần, thời tiết vừa đẹp, hơn 8 giờ mặt trời đã từ cửa sổ chiếu vào, một mảnh xán lạn. Trần Ha Ha đã sớm không chịu nổi, nghĩ hôm nay Tiếu Dao khẳng định sẽ mang nó đi ra ngoài dạo, bên ngoài đã mưa hai ngày, nó đã sắp nghẹn hỏng rồi.
Nhưng là nó đợi cả buổi, cũng không thấy Tiếu Dao ra ngoài.
Phải biết rằng Tiếu Dao làm việc và nghỉ ngơi rất quy luật, dẫn tới nó đi theo cũng có thời gian làm việc và nghỉ ngơi nhất định. Trần Ha Ha chờ mãi chờ mãi đợi không được, liền đi phòng ngủ xem, mới vừa chạy đến cửa phòng ngủ, đã nghe thấy chủ nhân nhà nó phát ra tiếng rên rỉ giống như rất thống khổ.
Cái này dọa cho Trần Ha Ha sợ hãi, chạy nhanh bổ nhào vào trên cửa, cửa phòng cư nhiên không khóa thượng, nó vừa đẩy, cứ thế mở toang ra.
Sau đó nó liền nhìn thấy Chu Hải Quyền đè ở phía sau chủ nhân nó, cơ bắp sống lưng đều là mồ hôi, chủ nhân nó rầm rì, hai chân co rút, thoạt nhìn bị chịu tàn phá, tức đến nó lập tức gâu gâu gâu kêu to vài tiếng, liền nhảy lên trên đùi Chu Hải Quyền.
Dọa tới mức Chu Hải Quyền thiếu chút nữa mềm.
Loại bóng ma thơ ấu sợ chó thật sự không phải nói xóa đi là có thể xóa đi, Chu Hải Quyền mới vừa tiêu trừ đề phòng với Trần Ha Ha, liền ở thời điểm yếu ớt nhất gặp phải công kích như vậy, dẫn tới anh thời gian rất lâu đều có địch ý với Trần Ha Ha. Anh ở trong chuyện tình cảm thượng đặc biệt chú trọng tư mật, cả Trần Ha Ha cũng không cho xem, mỗi lần muốn cùng Tiếu Dao bạch bạch bạch, luôn phải xác định mãi đóng cửa cho kỹ, bởi vì có đôi khi Trần Ha Ha nghe thấy Tiếu Dao hừ hừ, liền sẽ sủa bậy, khiến anh tâm hoảng ý loạn.
Sau này anh liền nghĩ ra một ý kiến hay, đem Trần Ha Ha giao cho dì Vương. Trần Ha Ha ở lầu một có phòng ngủ của mình, ngày thường căn bản không có quyền lợi lên lầu hai. Chu Hải Quyền cảm thấy mình tìm được phương thức xử lý đẹp cả đôi đàng, Trần Ha Ha được chiếu cố càng tốt, anh rốt cuộc cũng thoát khỏi bóng ma của mình. Phòng anh cách âm cũng tốt, để Tiếu Dao "Tùy tiện kêu".
Chu Hải Quyền cùng Tiếu Dao đều không thường ở nhà, Trần Ha Ha trên cơ bản mỗi ngày đều là cùng dì Vương ngốc. Chu Tư Ngữ cũng rất thích nó, bởi vì cô bé vốn dĩ đã thích chó, trước kia Chu Hải Quyền không cho nuôi chó trong nhà, hiện giờ cô bé thấy Tiếu Dao nuôi chó, la hét mình cũng muốn nuôi.
"Còn có thể làm bạn với Ha Ha." Cô bé nói với Chu Hải Quyền.
Chu Hải Quyền đuối lý, không thể lại nói không đồng ý, vì thế Chu Tư Ngữ cũng nuôi một chú chó nhỏ, đặt tên Chu Lạp Lạp.
Tuy rằng đối với chó vẫn luôn không có mức độ yêu thích quá lớn, nhưng cuối tuần có thời điểm rảnh, Chu Hải Quyền còn sẽ dẫn theo Trần Ha Ha cùng Chu Lạp Lạp ra cửa chạy một vòng. Trần Ha Ha luôn đuổi theo phía sau Chu Lạp Lạp, giống như cái đuôi nhỏ, nhưng thật ra ngoan hơn rất nhiều.
Sau đó có một ngày, Chu Tư Ngữ khóc lóc nói với Chu Hải Quyền: "Lạp Lạp của em bụng lớn."
Lạp Lạp mang thai, đầu sỏ gây tội lại không biết là ai. Dì Vương nói: "Ngày thường lúc dẫn chúng đi dạo tôi đều xem rất cẩn thận, không thấy nó chơi với chú chó nào nha."
Mọi người đều hoài nghi là Trần Ha Ha, chỉ là không có chứng cứ, mãi cho đến Chu Lạp Lạp sinh chó con, rốt cuộc chân tướng đại bạch.
Gen của Trần Ha Ha thật sự rất mạnh, sinh một chú chó con rất giống nó.
Trần Ha Ha trước kia là chú chó con lưu lạc, ăn bữa hôm lo bữa mai, dãi nắng dầm mưa còn ướt lạnh, duyên phận cho phép quen biết Tiếu Dao, hiện giờ ngày tháng quả thực tiêu dao. Nó chứng kiến quá trình Chu Hải Quyền cùng Tiếu Dao từ quen biết đến kết hôn toàn, cũng chứng kiến Tiếu Dao từ một diễn viên nhỏ mới vào nghề Côn khúc, thành "Tiếu lão bản" trong miệng mọi người.
- -----------------------------------------------------------
XIN CHÀO NGÀY THỨ HAI CỦA KÌ NGHỈ ĐÔNG.