[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 155




[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 147
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phó Thanh Phương cẩn thận quan sát một ngày, thời điểm cơm chiều lại đụng phải Chu Hải Quyền và xTiếu Dao, hai ngườiong ăn cơm chiều, muốn đến bờ sông cách đó không xa tản bộ.
Nếu nói phía trước còn chỉ là hoài nghi, vậy hiện giờ cơ bản có thể xác định, hai người quan hệ không tầm thường.
Bà chỉ là không xác định Tiếu Dao hiện tại rốt cuộc là đang cùng Chu Hải Quyền kết giao, hay là đang cùng Chu Hải Quyền ngoại tình...... Đương nhiên, mặc kệ là cái nào, thanh danh nói ra đều không được dễ nghe.
Bà quyết định vẫn là thám thính tình huống trước, vì thế liền hỏi Thẩm Tinh Chi: "Tiếu Dao với Chu Hải Vinh lúc trước rốt cuộc có kết hôn không?"
Thẩm Tinh Chi nói: "Sao em lại đột nhiên hỏi cái này?"
"Sau khi Chu Hải Vinh chia tay Tiếu Dao, không phải qua lại với cháu ngoại em sao, cho nên em mới hỏi hỏi."
Thẩm Tinh Chi cũng không biết ở giữa còn có những việc này, có chút giật mình, liền nói: "Anh bên đây thật đúng là không rõ ràng lắm, bất quá theo anh được biết, Tiếu Dao với Chu gia nhị thiếu đã sớm là thì quá khứ rồi? Nó hiện tại hình như cũng có đối tượng mới."
"Vậy tam ca anh biết đối tượng hiện tại của Tiếu Dao là ai không?"
Thẩm Tinh Chi nói: "Không biết, nhưng khẳng định không phải Chu Hải Vinh, anh hỏi qua, nó phủ nhận, nó không đến mức nói dối anh."
Thẩm Tinh Chi còn tưởng rằng cháu ngoại Phó Thanh Phương muốn cùng Chu Hải Vinh yêu đương, cho nên mới muốn làm rõ ràng cái này, liền nói: "Tuy rằng lời này không nên nói, nhưng Tiếu Dao với Chu gia nhị thiếu yêu đương, thương còn rất thâm, còn tự sát qua vì cậu ta. Tiếu Dao là người thế nào, anh em đều rõ ràng, có thể đem nó bức đến một bước này, Chu gia nhị thiếu này phỏng chừng cũng có một mặt chúng ta nhìn không tới, em bảo cháu ngoại chú ý nhiều hơn đi."
Phó Thanh Phương cái gì cũng không hỏi ra được, cúp điện thoại nghĩ nghĩ, lại cảm thấy chính mình quản quá nhiều, cũng không biết tương lai có thể thành người một nhà hay không, vì thế liền tạm thời nghỉ ngơi tâm tư, chỉ là mỗi lần nhìn thấy Tiếu Dao cùng Chu Hải Quyền cùng nhau xuất hiện, trong lòng liền có chút lo sợ bất an, đặc biệt thời điểm mỗi lần chỉ đạo Tiếu Dao, thấy ngộ tính của cậu cao như vậy, người thông minh như vậy, trong lòng liền có chút nhịn không được muốn hỏi một chút.
Vì thế bà liền nói với Tiếu Dao: "Nhìn thấy các con một đám người trẻ tuổi xuất sắc như vậy, liền thường nhớ tới chuyện lúc trẻ của dì và tam ca, khi đó chúng ta cùng các con giống nhau, chỉ tiếc dì khi đó tuổi trẻ, đi lầm đường, hiện tại hồi tưởng lại, thật là có hơi hối hận."
Tiếu Dao chỉ cười cười, không nói gì, Phó Thanh Phương liền nói tiếp: "Nghề này của chúng ta, thanh danh hiện giờ yêu cầu càng ngày càng nghiêm khắc, hiện tại là xã hội internet, con có chút tin tức, có chút điểm đen, đồng nghiệp ghen ghét con hoặc là đối thủ bắt được thọc ra ngoài, là khả năng phá hủy kiếp sống diễn nghệ của con, cho nên trẻ tuổi các con a, càng phải chú ý ngăn chặn gièm pha, đặc biệt là phương diện cảm tình, càng phải chú ý hơn chút."
Nếu nói vừa rồi Tiếu Dao còn không có cảm giác gì với lời của Phó Thanh Phương, bà vừa nói như vậy, chỉ hướng liền đặc biệt rõ ràng. Cậu nhìn về phía Phó Thanh Phương, trên mặt trắng nõn của Phó Thanh Phương treo tươi cười nhàn nhạt, nói: "Dì và sư phụ con đều xem trọng con, con cũng không nên cô phụ mong đợi của chúng ta đối với con nha."
Mặt Tiếu Dao liền có hơi nóng, do dự có cần nói chuyện với Phó Thanh Phương không, nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là không có mở miệng, chỉ gật gật đầu nói: "Con đã biết."
Cậu trở về từ diễn đoàn, liền đem lời Phó Thanh Phương nói với Chu Hải Quyền: "Em cảm thấy bà ấy hẳn là đã biết, mới nói mấy câu này với em."
Chu Hải Quyền nói: "Lo lắng?"
"Anh nói chuyện của chúng ta truyền ra, sẽ ảnh hưởng em hát tuồng sao?"
Cậu kỳ thật là có hơi hoài nghi, cảm thấy việc này truyền ra đích xác không tính là dễ nghe, nhưng lại cảm thấy không đến mức nghiêm trọng như vậy.
"Nhiều ít khẳng định sẽ ảnh hưởng một chút, bất quá chủ yếu vẫn là xem tố chất tâm lý của chính em." Chu Hải Quyền nói, "Chỉ cần em muốn hát, không cần mấy người sư phụ em, dù là anh, cũng có thể đem em nâng lên. Anh cũng vẫn luôn muốn nói cái này với em......"
Chu Hải Quyền nói liền vỗ vỗ mép giường, bảo Tiếu Dao ngồi xuống, sau đó rất nghiêm túc mà nói với cậu: "Anh vẫn luôn đều có quyết định này, cũng không biết em là nghĩ như thế nào, có thể đừng quá lo lắng hay không. Anh nghĩ người mình yêu có năng lực cung cấp cuộc sống hoặc là cơ hội công việc tốt hơn cho chính mình, cũng không phải chuyện gì chuyện xấu, có trợ lực tốt không cần, một hai phải dựa vào chính mình, không phải cách làm thông minh. Cho nên anh vẫn luôn nghĩ, em nếu đi theo Thẩm Tinh Chi thuận thuận lợi lợi tiếp tục phát triển, anh lại cho em chút trợ lực, dệt hoa trên gấm, tự nhiên rất tốt, nhưng nếu Thẩm Tinh Chi bỏ quên em, hoặc là bởi vì liên quan anh, tạo thành sự nghiệp không thuận cho em, anh còn là hy vọng em có thể tiếp thu anh tham dự vào sự nghiệp của em, em cảm thấy sao?"
Tiếu Dao nghĩ nghĩ, nói: "Em cảm thấy hẳn là không đến mức nghiêm trọng như vậy. Em với anh, một không phạm pháp, hai không loạn luân, chỉ là đã từng có một đoạn với Hải Vinh, truyền ra nghe không được tốt, chỉ cần kĩ năng em tốt, xướng có trình độ, người xem tự nhiên sẽ nghe đi? Em còn là cố gắng đàng hoàn, nói chuyện bằng thực lực của mình. Bằng không dù anh có đập tiền nâng em, nếu em là gối thêu hoa, cũng nâng không nổi a, vậy mới khiến người chê cười. So sánh người ta cười em quan hệ loạn, em càng sợ người khác cười em là chú chim hoàng yến."
Quan niệm hai người kỳ thật vẫn là có một chút không giống nhau, Tiếu Dao coi trọng tự mình cố gắng tự lập, Chu Hải Quyền tuổi càng lớn hơn một ít, lại là người làm ăn, nhìn càng thấu thế tục hơn một ít, anh cảm thấy người mặc kệ ở ngành sản xuấ nào, chỉ cần có địa vị danh khí, người sẽ nổi, không ai sẽ để ý người đó rốt cuộc lên như thế nào, mặc dù có người để ý, sau lưng nói một vài lời không sạch sẽ, người ở chỗ cao, cũng sẽ không nghe thấy mấy lời dơ bẩn của họ...... Này kỳ thật cũng là nguyên nhân lúc trước dám theo đuổi Tiếu Dao...... Trên đời này người nhìn anh chê cười cố nhiên sẽ có, nhưng anh tin tưởng, dựa vào địa vị của anh giờ này ngày này, những người đó cũng bất quá khua môi múa mép sau lưng, ngay trước mặt anh, vẫn là phải chúc mừng anh tìm được lương duyên.
Thế đạo nhân tâm này, chính là như vậy.
Bất quá Tiếu Dao tuổi trẻ, tâm khí cao, đây cũng là chuyện tốt. Chu Hải Quyền liền nói: "Đó cũng là nói tính toán xấu nhất của anh. Anh chính là muốn em yên tâm, chỉ cần em muốn xướng, cái khác đều không cần nhọc lòng, cho dù mấy người sư phụ em thế nào, em còn có anh đây."
Lời này nói rất đúng, khiến lòng người đặc biệt kiên định, lại có hơi cảm động. Tìm một bạn trai ưu tú, thật là bớt lo không ít, ít nhất chỗ dựa là có. Nhân sinh trên đời, bạn lữ trong yêu cầu, trừ bỏ tin và yêu, đại khái cũng đều đang tìm một chỗ dựa cho chính mình dựa vào, tuy rằng sẽ không lúc nào cũng dựa vào, nhưng ta biết ta vừa quay đầu lại, người đó đã đứng ở đó.
Thời điểm Chu Hải Quyền đi, Tiếu Dao xin nghỉ đi tiễn anh, lúc trước khi còn là Trần Ngộ, chưa từng rời nhà đi, đây vẫn là lần đầu cảm nhận được ly biệt thương cảm với không yêu tâm. Chuyến bay của Chu Hải Quyền là buổi tối khoảng 7 giờ, thời điểm Tiếu Dao ra khỏi sân bay, mặt trời vừa lúc xuống núi, chiều hôm lên, cậu nghe được tiếng máy bay gầm rú, ngẩng đầu nhìn, nhìn đến một chiếc máy bay bay qua trên đỉnh đầu mình, cậu đột nhiên cảm thấy đặc biệt thương cảm.
Cũng không biết vì cái gì, cậu đột nhiên nhớ tới mẹ ruột mình, sau đó liền ướt hốc mắt.
Kế tiếp đó là hai tháng diễn xuất liên tục, công phu của cậu cũng ngày càng tinh tiến, một hồi《 Mẫu Đan Đình 》 cuối cùng muốn diễn ở Nam Thành, thời điểm cách một hồi cuối cùng còn một tháng, Thẩm Tinh Chi liền bắt đầu để cậu thử nhân vật Xuân Hương kia, lúc ở Minh Xuyên thị, lần đầu tiên cậu tham dự diễn xuất loại tuồng này, cùng Tô Quát cùng nhau lên đài, kết quả hưởng ứng đặc biệt tốt.
《 Mẫu Đan Đình 》này diễn đánh vào chủ yếu là nguyên tố Càn đán này, sở dĩ có thể liên tục tổ chức nhiều tràng như vậy, không thể tách ra khỏi sự tò mò của mọi người với Càn đán, người vốn mê xem hát thuần túy chiếm tỉ lệ kỳ thật cũng không tính cao. Trong niên đại Côn khúc ngày càng xuống dốc, chỉ dựa vào người thích xem hát là không có khả năng chống đỡ được tuần diễn cả nước. Mà đối với những người xem náo nhiệt mà nói, bọn họ đánh giá một Càn đán được không, cũng không phải xướng có tốt không, mà là giống nữ nhân hay không: Hoá trang có đủ đẹp hay không, thanh âm có đủ kinh diễm hay không...... Cái này vừa lúc để Tiếu Dao chiếm tiện nghi, cậu hoá trang tiếu mỹ, âm sắc tươi đẹp, một Xuân Hương đầy năng lượng bám vào người, mặc dù ngón giọng chỉ có một phần ba của Tô Quát, nhưng người xem mua vé, Tiếu Dao lập tức liền có chút danh tiếng.
Diễn xuất một tuồng kịch, người khống chế sau lưng kỳ thật cũng không chỉ là đoàn đội của diễn đoàn phía sau màn, còn có ban tổ chức và bên phụ trách vân vân. Đoàn đội phụ trách đạo diễn trình diễn, ban tổ chức phụ trách đầu tư, bên phụ trách phụ trách công việc hạng mục diễn xuất. 《 Mẫu Đan Đình 》tuần diễn cả nước, bọn họ cũng đều tập hợp phản hồi của người xem, đánh giá Tô Quát trước sau như một, nhưng thật ra Tiếu Dao lực lượng mới xuất hiện, thu được rất nhiều khen ngợi.
Cậu càng tuổi trẻ, xinh đẹp, có cảm giác mới mẻ, huống chi cậu lại là đồ đệ Thẩm Tinh Chi, ở Lê Viên xuất thân xem như cao, ban tổ chức chủ tịch văn hóa Lê Viên lập tức liền thích Tiếu Dao, đề nghị để cậu diễn chính.
"Tôi ngày hôm qua chuyên môn xem một chút tư liệu cá nhân của cậu ấy, tiểu tử này không tồi a, đa tài đa nghệ, mặt cũng đẹp, tôi thấy Tết Âm Lịch năm nay trong hoạt động giao lưu văn hóa Trung Pháp từng hát Đỗ Lệ Nương, hát rất tốt, hoá trang so với Xuân Hương lại là một phong cách, tôi thấy cậu ấy nuốt trôi nhân vật này, có thể cho cậu ấy thử xem."
《 Mẫu Đan Đình 》 một đường tuần diễn xuống, thị trường phản hồi là có chút mềm, biểu hiện của phòng bán vé tương đối rõ ràng, lúc này làm một ít thay đổi, từ thủ đoạn marketing đi lên nói xác thật đáng giá thử một lần. Loại diễn xuất lưu động quy mô lớn này, nhân vật thay đổi người kỳ thật phi thường thường thấy, xem như thao tác thị trường bình thường, Xuân Hương nhân vật này đã đổi qua vài diễn viên. Chỉ là trước mắt một thế hệ tuổi trẻ Tô Quát là Càn đán nhân tài kiệt xuất, Đỗ Lệ Nương trong《 Mẫu Đan Đình 》lại là tuyệt đối vai chính, có thể diễn, cho nên nhân vật này đều là anh ta diễn suốt một đường, đột nhiên muốn thay đổi người, đoàn đội phía sau màn ngược lại có chút lo lắng, chỉ đáp lại nói suy xét suy xét, vẫn chưa lập tức quyết định.
Suy xét đến hai người này đều là đồ đệ Thẩm Tinh Chi, bọn họ liền thông báo cho Thẩm Tinh Chi một chút, hỏi cái nhìn của ông.
Thẩm Tinh Chi vẫn là tương đối ngoài ý muốn, hai người đều là đồ đệ ông, lại là sự tình liên quan danh tiếng 《 Mẫu Đan Đình 》, ông cũng cũng không một mặt thiên vị Tiếu Dao, liền đi hỏi trước ý kiến Phó Thanh Phương.
Phó Thanh Phương duy trì đổi Tiếu Dao đi lên thử xem: "Gần đây Tiếu Dao luôn tiến bộ rất lớn, em cảm thấy nó đảm nhận nỗi nhân vật Đỗ Lệ Nương này, thứ hai em cảm thấy thu hoạch của Tô Quát trong bộ này đã đến đỉnh, về sau kỳ thật nó hát nhiều thêm một lần ít hơn một lần, giúp ích cho nó cũng không phải rất lớn, nhưng là đối với Tiếu Dao mà nói, nếu có thể gánh vai chính xướng một lần, lại là chất kích thích, ba là danh tiếng《 Mẫu Đan Đình 》đã định hình, mặc dù Tiếu Dao thử lúc này đây thất bại, cũng không ảnh hưởng được phòng bán vé phía sau, cùng lắm thì lại đổi về Tô Quát là được."
Thẩm Tinh Chi tốn thời gian một ngày tự hỏi một chút được mất lợi và hại, liền bay đi thành phố Minh Xuyên, tự mình đi gặp hai ái đồ.
- --------------------------------------------------
TẶNG ĐÓ NHE