Kết quả của một đêm triền miên là Tiết Giai Duyệt thiếu chút đã đến muộn vào ngày hôm sau, Hứa Ngạn Văn tự nhiên bị Tiết Giai Duyệt oán trách, mặc dù Tiết Giai Duyệt liên tục nói anh đã làm sai nhưng Hứa Ngạn Văn vẫn tủm tỉm cười trừ, cô nói cái gì cũng gật đầu một cách kì lạ, làm Tiết Giai Duyệt cảm thấy như chính mình đang vung đấm vào bông vải, không thể trút giận nổi.
"Thật chán ghét anh." Tiết Giai Duyệt bất mãn nói, quay đầu không để ý tới hắn.
Hứa Ngạn Văn cười ôm lấy cô, mặt dày nói: "Chỉ cần anh không chán ghét em là được."
"Da mặt của anh còn dày hơn tường thành!" Tiết Giai Duyệt tức giận phản bác.
"Cảm ơn vì đã khen!" Hứa Ngạn Văn thản nhiên nói.
"..." Tiết Giai Duyệt hết cách.
Hứa Ngạn Văn cúi đầu hôn lên trán cô một cái, ôn nhu dỗ dành cô: "Anh đưa em đến trường quay."
Tiết Giai Duyệt chỉ vào anh, cảnh cáo: "Cho dù anh là ông chủ của phòng làm việc, anh cũng không thể để em ngày nào cũng đi muộn, nếu không các đồng nghiệp phía dưới sẽ nghĩ gì về em? Về sau làm sao em có thể làm việc trong đó? Chuyện này rất quan trọng, anh có nghe thấy không?"
"Được." Hứa Ngạn Văn như học sinh tiểu học ngoan ngoãn gật đầu.
Cũng không khác nhau mấy.
Tiết Giai Duyệt hài lòng.
Trên đường đến trường quay, Hứa Ngạn Văn nói với Tiết Giai Duyệt: "Tối nay anh có một buổi tiệc rượu thương mại, em có thể tham dự cùng anh."
"Lại là tiệc rượu sao?" Tiết Giai Duyệt quay đầu nhìn anh, cô biết Hứa Ngạn Văn cần phải đi xã giao rất nhiều, lại không biết anh phải tham gia nhiều đến vậy.
Hứa Ngạn Văn nói: "Em không muốn đi?"
Tiết Giai Duyệt vội vàng nói: "Không phải."
Hứa Ngạn Văn cười nhẹ.
Tiết Giai Duyệt lập tức lườm anh, "Không cho anh cười."
"Yên tâm, anh sẽ không nói chuyện với người phụ nữ khác." Hứa Ngạn Văn rất nghiêm túc hứa hẹn.
"Em không có, em không tham gia vì cái này." Tiết Giai Duyệt biện giải, cô không có những suy nghĩ đen tối đó.
Nụ cười trên khóe miệng Hứa Ngạn Văn càng đậm, "Xem ra là anh hiểu lầm rồi."
"Vốn dĩ là vậy." Tiết Giai Duyệt nói một cách chính trực.
Hứa Ngạn Văn đỗ xe dưới tòa nhà trường quay, đưa tay xoa đỉnh tóc cô, cưng chiều nói: "Vợ anh nhớ làm việc thật tốt, tan làm anh đón em."
"Tạm biệt." Tiết Giai Duyệt vẫy tay với anh và chuẩn bị xuống xe.
Hứa Ngạn Văn nắm lấy cánh tay cô, cau mày và hỏi: "Cứ thế mà đi à?"
Tiết Giai Duyệt bối rối nhìn anh.
Anh quay khuôn mặt đẹp trai sang một bên, chỉ vào khuôn mặt đẹp đẽ của mình và ra hiệu cho Tiết Giai Duyệt.
Tiết Giai Duyệt đương nhiên hiểu, cô do dự một chút, cúi người hôn một cái vào mặt Hứa Ngạn Văn.
Nụ cười trên mặt Hứa Ngạn Văn rất đắc ý, ngoài miệng cũng rất ngọt ngào, "Vợ anh thật tốt."
"Em đi đây." Tiết Giai Duyệt đỏ mặt vì lời trêu chọc của anh, nhanh chóng xuống xe với chiếc túi của cô.
...
Tiết Giai Duyệt đến văn phòng vào phút cuối, Vương Đan và Trình Vĩ đã ổn định vị trí làm việc, cô vội vàng đến vị trí của mình, bật máy tính và bắt đầu làm việc.
"Giai Duyệt, em muốn uống cà phê không? Anh mới mua cà phê loại Blue Mountain, cho em một ít." Trình Vĩ lấy một chút cà phê mà anh ấy đã mua và ném nó cho Tiết Giai Duyệt.
Tiết Giai Duyệt đưa tay đón lấy, cầm nó trong tay và vẫy tay, "Cảm ơn."
"Không có gì." Trình Vĩ hào phóng nói.
Trên máy tính thông báo có email mới, Tiết Giai Duyệt đăng nhập vào hộp thư để kiểm tra email, khi nhìn thấy nội dung trong hộp thư, cô suýt chút nữa nhảy dựng lên vì sung sướng.
"Trời ạ, đây không phải là mơ chứ!" Tiết Giai Duyệt không khỏi kinh ngạc hô một tiếng, nhìn chằm chằm nội dung của bức thư, thật giống như là một giấc mơ.
"Làm sao vậy?" Nghe được tiếng kêu của Tiết Giai Duyệt, Trình Vĩ cầm ly cà phê trên tay đi tới, nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Chỉ là khi anh ấy nhìn thấy email trên máy tính của Tiết Giai Duyệt, anh ấy cũng thốt ra một giọng kinh ngạc giống như Tiết Giai Duyệt, "Oa, Giai Duyệt, em giỏi quá, vậy mà lọt vào top 10."
"Ai vào top 10?" Vương Đan cũng từ trong thư phòng đi ra, vừa lúc nghe được lời Trình Vỹ nói, vội vàng chạy tới xem.
Chỉ thấy từ "Chúc mừng" màu đỏ tươi trên email. Hóa ra đó là email từ ban tổ chức Cuộc thi Thời trang Quốc tế "Cúp Hoa Hạ". Bài dự thi cuối cùng của Tiết Giai Duyệt lọt vào danh sách mười người đứng đầu và nổi bật giữa đám đông. Tháng sau, "Cúp Hoa Hạ" sẽ bước vào vòng chung kết, ba người đứng đầu sẽ được chọn từ top 10. Ban tổ chức chúc mừng Tiết Giai Duyệt và mời Tiết Giai Duyệt tham gia vòng chung kết với thiết kế đẹp hơn, hoàn hảo hơn.
"Chúc mừng." Vương Đan chân thành chúc mừng.
"Cảm ơn." Tiết Giai Duyệt rất vui, đây là lần đầu tiên cô tham gia cuộc thi quốc tế như vậy, có thể lọt vào top 10 và thậm chí lọt vào vòng chung kết, đây là điều mà trước giờ cô chưa từng nghĩ đến.
"Anh đã nói với em thiết kế của em có khả năng giành được giải thưởng, nhưng em không tin anh." Sau khi chúc mừng Tiết Giai Duyệt, Trình Vĩ chủ động nói, "Chung kết sẽ được tổ chức vào ngày 15 tháng sau, em có ý tưởng thiết kế chưa? Có cần anh giúp gì không?"
Câu này đã chọc đúng vào tim đen của cô, Tiết Giai Duyệt gần đây không có nhiều cảm hứng, đột nhiên nhận được lời mời tham gia vào trận chung kết, cô ấy không nghĩ ra bất kỳ tác phẩm nào để tham gia.
"Em hiện tại không có ý tưởng." Tiết Giai Duyệt hơi nhíu mày.
"Em phải chuẩn bị tốt cho trận chung kết. Đừng vội. Em phải tin em có thể làm được." Vương Đan không nóng nảy như Trình Vĩ, an ủi Tiết Giai Duyệt: "Đừng tạo quá nhiều áp lực cho bản thân, cho dù lần này không đạt được giải thưởng lớn nhưng cũng là trải nghiệm, hãy xem đó là điều quan trọng nhất khi tham gia, chỉ cần thể hiện trình độ thực sự của mình là được."
Trình Vĩ cũng gật đầu nói: "Chị Vương nói đúng. Dù sao Giai Duyệt cũng là lần đầu tiên tham gia loại cuộc thi quốc tế này, không cần nghĩ đến giải thưởng, cứ tập trung làm tốt sản phẩm là được."
Tiết Giai Duyệt cũng nghĩ như vậy, cô lập tức cảm thấy bớt áp lực hơn, cười nói: "Em sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành tốt nhất."
"Cố lên." Trình Vĩ nắm chặt tay nói.
"Được rồi, cố lên." Tiết Giai Duyệt tham gia trận chung kết tràn đầy nhiệt huyết, giống như một nhân vật trò chơi được hồi sinh.
...
Vào buổi chiều, Hứa Ngạn Văn đến đón Tiết Giai Duyệt sau giờ làm việc, khi Tiết Giai Duyệt nhìn thấy anh, cô đã cười và kể hết với anh chuyện này, "Em sẽ tham gia vòng chung kết của Cúp Hoa Hạ Cuộc thi Thiết kế thời trang quốc tế, em thực sự không ngờ rằng tác phẩm cuối cùng của mình lại lọt vào danh sách rút gọn Top 10."
"Bà Hứa thật tuyệt vời, thật tuyệt vời!" Hứa Ngạn Văn khen ngợi Tiết Giai Duyệt không chút do dự.
Tiết Giai Duyệt chắp hai tay lại, phấn khích và vui vẻ, "Em sẽ thiết kế tác phẩm của mình trong vài ngày tới. Vòng chung kết sẽ diễn ra vào ngày 15 tháng sau. Em sẽ cố gắng thiết kế một tác phẩm tử tế. Ngay cả khi em không thể đoạt giải, cũng không thể gây thất vọng ở lần tham gia này."
Thấy cô vui vẻ như vậy, Hứa Ngạn Văn động viên cô: "Anh ủng hộ em, em phải tin rằng mình là người giỏi nhất, tác phẩm em thiết kế nhất định sẽ tốt, nhất định em sẽ có cơ hội chiến thắng."
Nghe anh khẳng định như vậy, cô khó tránh mà hoài nghi, Tiết Giai Duyệt nhiều lần bị anh dụ dỗ, lần này khéo léo nói: "Anh không được xen vào đâu."
"Anh không nói sẽ can thiệp." Hứa Ngạn Văn trịnh trọng nói: "Anh chỉ là nói ra ý kiến của mình, anh cảm thấy em có thể làm được."
Nghe Tiết Giai Duyệt cảnh cáo, cho dù Hứa Ngạn Văn có lòng, lúc này anh cũng đã từ bỏ một nửa tâm tư, nửa còn lại chính là chờ xem chuyện gì xảy ra.
"Dù sao em nói với anh, chuyện này anh không được nhúng tay." Tiết Giai Duyệt rất nghiêm túc nói: "Em muốn cạnh tranh công bằng, dựa vào năng lực của chính mình."
Khóe miệng Hứa Ngạn Văn giật giật, rõ ràng anh có thể dựa vào quan hệ hơn là dựa vào thực lực, phải biết trên đời này có bao nhiêu người ước mình có thể đi đường tắt, dù sao đi đường tắt có thể tiết kiệm được bao nhiêu năm phấn đấu, nhưng Tiết Giai Duyệt không nghĩ như vậy, chỉ muốn làm việc chăm chỉ để chứng tỏ bản thân, dũng khí đáng khen ngợi!
"Nếu như có người khác tìm quan hệ thì sao? Ví dụ như chỉ chọn ba người đứng đầu, mà người thứ ba cùng người thứ tư không chênh lệch quá lớn, nếu người thứ tư có quan hệ, nói không chừng người thứ tư sẽ đạt giải, còn người thứ ba thì không. Thực tế vận hành như vậy đó." Hứa Ngạn Văn nhắc nhở cô, thế giới này không phải lúc nào cũng tốt đẹp như vậy, cho dù là cuộc tranh tài quốc tế, cũng không thể bảo đảm không có nội tình, người có tiền có quan hệ đều có thể nhúng tay.
Tiết Giai Duyệt nắm chặt hai tay vào nhau, nhưng cô vẫn không muốn từ bỏ ý định ban đầu, "Mặc dù anh nói đúng, có thể bị người thao túng một trận đấu, nhưng em vẫn muốn dựa vào chính mình, muốn thử một lần cố gắng. Hơn nữa, Cuộc thi Thời trang Quốc tế đã tổ chức nhiều kỳ ở nước mình rồi, mấy việc mà anh nói đến chưa từng xuất hiện, em cũng tin vào sự công bằng của cuộc thi này. "
"Xin lỗi, vừa rồi anh không nên nói như vậy." Hứa Ngạn Văn chủ động xin lỗi vừa rồi lỡ lời.
Tiết Giai Duyệt hiểu rõ Hứa Ngạn Văn đang nhìn mọi thứ từ góc độ của một doanh nhân, anh không có ác ý, vì vậy cô cười và nói: "Không sao cả, anh không cần phải để trong lòng."
Hứa Ngạn Văn nói với cô ấy: "Cố lên, em có thể làm được."
Tiết Giai Duyệt vui vẻ "Vâng".
Sau đó, Hứa Ngạn Văn đưa Tiết Giai Duyệt đến chỗ của An Khải trước để tạo kiểu tóc, sau khi quần áo chỉnh tề, Hứa Ngạn Văn đưa Tiết Giai Duyệt rạng rỡ đến quầy lễ tân.
Mặc một chiếc váy dạ hội màu trắng, đội một chiếc vương miện xinh đẹp trên đầu, Tiết Giai Duyệt không khỏi thốt lên: "Em cảm thấy mình giống như một cô dâu sắp kết hôn vậy."
Hứa Ngạn Văn liếc nhìn cô, một tia sáng trên lông mày và nói một cách đắm đuối: "Em là cô dâu xinh đẹp của anh."
"Ồ, em không biết rằng miệng của anh lại ngọt đến vậy, giống như miệng anh ăn mật vậy." Tiết Giai Duyệt nói, ôm cánh tay của anh một cách thân mật.
Hứa Ngạn Văn cười cong môi, "Anh ngày hôm qua quả thật đã ăn không ít mật."
Tiết Giai Duyệt: "..."