Thôn trưởng Hạ Kiến Quốc đọc xong, nói: "Ba người vừa rồi, nhanh chóng thu dọn hành lý đi theo tôi.
"
Những người trong trung tâm thanh niên trí thức đều ước ao choáng váng, có thể đến nhà của người trong thôn là có thể sống thoải mái hơn, hai người trí thức cũ trước mặt cũng không sao, Bạch Thu mới đến đây chưa tới một ngày số phận lại may mắn như vậy, cùng ai nói lí lẽ đây.
Nếu không phải chuyện gia đình trưởng thôn có bốn người con trai không có con gái, hắn sẽ nghi ngờ có phải là xem mặt mà phân đến không.
Những thanh niên trí thức mới thật chua ngoa.
Bạch Thu lúc trước bị rất nhiều nữ thanh niên có học trên tàu tiếp cận, hiện tại chỉ một ngày sau cậu đã đến nhà thôn trưởng.
Trưởng thôn ra lệnh, hai thanh niên trí thức cũ vào trung tâm thanh niên trí thức rồi biến mất, lập tức thu dọn đồ đạc vì sợ đối phương sẽ hối hận.
Chỉ còn lại Bạch Thu vẫn đứng ở chỗ cũ.
Hạ Kiến Quốc nói: "Cậu mau thu dọn đồ đạc đi?"
Bạch Thu do dự một chút, sau đó trả lời: "Thôn trưởng, những người khác cũng muốn đi, con ở trong viện thanh niên trí thức là tốt rồi!"
Khi những người xung quanh nghe thấy có chuyện tốt như vậy, đôi mắt của thanh niên trí thức bên cạnh cũng sáng lên.
Thứ nhất là gia đình của trưởng làng có điều kiện tốt, thứ hai là trưởng làng có danh tiếng tốt và sẽ không đối xử thô bạo với người khác.
Nếu có thể lựa chọn, ngươi muốn đến nhà trưởng thôn thực đều sẽ biểu hiện tốt một chút, thôn này có ích lợi gì trước tiên có thể nghĩ tới hắn, đây là một cái lợi ích lớn.
Hạ Kiến Quốc cau mày nói: "Thôn là cuộc sống tập thể, định ai là ai thì chính là người đó! Ai có ý kiến gì thì nói chuyện với tôi.
Thu dọn đồ đạc nhanh lên!" Thực ra, nói thay người khác không ảnh hưởng toàn cục, thế nhưng uy nghiêm của trưởng thôn không thể ném đi.
Anh Tống sợ thôn trưởng tức giận, liền khiển trách Bạch Thu nói: "Cậu mới đến đây, không hiểu phép tắc, việc đầu tiên khi ở đây chính là tuân theo an bài và mệnh lệnh của địa phương, không thể tùy tiện mà chọn.
” Thanh niên trí thức còn lại có chút tiếc nuối, nhưng không dám khiêu khích thôn trưởng.
Không còn cách nào khác, Bạch Thu không có nhiều hành lý nên chỉ thu dọn đồ đạc một lác là có thể đi.
Hạ Kiến Quốc nhanh chóng đưa cả ba thanh niên trí thức đến thôn, dặn dò bọn họ cần chú ý những gì, thực ra ông là đang dặn bọn họ phải thông minh một chút không được xằng bậy với các thiếu nữ trong thôn.
Sau đó đưa từng người về nhà.
Hạ Kiến Quốc mang theo Bạch Thu cùng trở lại.
Nhà Hạ gia nhiều gian, nhà phòng ngủ chính thôn trưởng và vợ, thêm một phòng chính cho Hạ Trường Phong, có hai cái phòng nhỏ, một cái là phòng anh cả Hạ Trường Hải, một cái nữa cho hai đứa nhỏ ngủ.
Hạ Kiến Quốc đem cậu sắp xếp vào cùng phòng với Hạ Trường Phong.
Mới vào phòng đã thấy phòng xập xệ, vớ cũng lộn xộn.
(Mới mẻ ghê thường đọc mấy anh top có thói ở sạch thoi >_.