Xuyên Thành Thư Kí Bị Ép Khô Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo

Chương 25: Có phải bài tập ít quá không? •




Edit: Shion.
Việc Ngạn Tảo công bố thân phận gây ra sự chú ý rất lớn — Suy cho cùng thì chuyện tổng tài bá đạo đi nằm vùng vẫn có độ bàn tán hết sức sôi nổi.

Khán giả bắt đầu dùng kính hiển vi để nghiên cứu các cảnh quay của Ngạn Tảo trong mấy tập trước. Dựa theo yêu cầu của Ngạn Tảo, thời gian lên hình của anh không nhiều, mỗi tập chỉ có vài phút mà thôi. Khoảnh khắc nổi bật nhất là khi Bạch Lệ Tô mời Ngạn Tảo lên tiếng trong cuộc họp, mà đề xuất của Ngạn Tảo lại cực kì chuẩn chỉnh, chỉ có vài phút thôi mà giang cư mận cũng đem ra share điên cuồng:

> Tui học thạc sĩ nè, lúc trước xem cảnh này còn nghĩ là Ngạn Tảo không hề đơn giản, bây giờ nhìn lại thì quả nhiên…

> Bố thiên hạ đúng là bố thiên hạ mà, đề án của Chủ tịch mà không đỉnh của chóp ư?

> Chỉ có mình tui để ý đến việc Bạch Lệ Tô quá cùi bắp à? Ngạn Tảo đã chỉ dẫn đàng hoàng rồi mà cô ta còn làm hỏng được…

> Nếu Hồng Tiểu Hoa không ngồi léo nha léo nhéo ở đằng kia thì người ta có thể làm hỏng à?

> Anti-fan của Hồng Tiểu Hoa và Bạch Lệ Tô cãi nhau ở chỗ khác được không? Xin đừng làm phiền bọn tui mlem sự cun ngầu của ông xã.



Tuy có một đám người tự nhận là “vợ của Ngạn Tảo”, thế nhưng vẫn còn một nhóm khác không giống như vậy, so với việc làm vợ Ngạn Tảo thì các cô lại thích giúp Ngạn Tảo tìm vợ hơn — Cũng chính là fan CP* trong truyền thuyết đó. Tốp fan CP này đã tinh mắt tia tới “CP Ngạn Yến”:

(fan CP: fan thích ghép đôi; CP = Couple)

> Mọi người có để ý hông, nhiệm vụ nào Ngạn Tảo cũng được phân vào cùng một nơi với Yến Đôn á?

> Yến Đôn và Ngạn Tảo xứng đôi quá!

> Ngạn Tảo nhìn Yến Đôn với vẻ mặt cưng chiều lắm lun í!

> Ngọt quá trời ngọt lun!

> Nctr!*

(ngọt chết tôi rồi)



Bản thân Yến Đôn sở hữu filter vạn người mê nên cũng hút kha khá fan. Fan gặm CP* của cậu và Ngạn Tảo cũng rất nhiều.

(gặm CP: yêu thích và ủng hộ một cặp đôi)

Rất nhanh sau đó thì CP của Ngạn Tảo và Yến Đôn đã hot lên vùn vụt.

Yến Đôn sợ ngây cả người luôn: Dù tui có ý với Ngạn Tảo thiệt đó, nhưng khách quan mà nói thì trong chương trình bọn tui cũng đâu có làm gì đâu? Sao mọi người gặm được hay vậy?

Yến Đôn không phải là người nổi tiếng nên không quen với việc lên hình lắm, hơn nữa cậu còn cố gắng giữ nguyên quan hệ cấp trên cấp dưới trước mặt người ngoài, cho nên ở mỗi tập phát sóng, hai người luôn duy trì một khoảng cách nhất định trong vòng vài phút lên hình cùng nhau. Yến Đôn tự thấy hai người chẳng có gì mờ ám lúc lên hình nên cũng không hiểu tại sao cư dân mạng lại có thể mở super topic* CP được nữa.

(gốc là “siêu thoại”: nơi các fan đăng hình ảnh và bàn luận về cặp đôi họ ghép)

Nhân viên chăm sóc khách hàng login giải đáp nghi vấn: Fan CP không chú trọng điều này đâu ạ. Chỉ cần đúng gu, thậm chí Voldemort còn có thể được ghép CP với Phật Tổ Như Lai nữa là.

Hai người không nói lời nào tức là yêu không dám mở lời.

Hai người nói chuyện tức là cùng nhau phát kẹo.

Hai người chạm mắt tức là nhìn nhau nồng nàn.

Hai người không nhìn nhau tức là thẹn thùng tránh né.



Vào giờ nghỉ trong lúc ghi hình, Trần Giáng Thần chủ động đến phòng hóa trang của Yến Đôn, nhắc một tiếng: “Nếu anh Tiểu Yến không phản cảm với chuyện xào CP* thì sao lại không xào với em?”

(xào CP: dùng cách ghép cặp đôi để tăng độ bàn tán)

Nói xong, Trần Giáng Thần còn trưng ra nụ cười lúm đồng tiền yếu ớt.

Thiếu niên xinh đẹp làm cho người ta rất dễ xúc động, dù là ai thì cũng sẽ khó từ chối sự gần gũi của một chàng trai như vậy.

Thế nhưng Trần Giáng Thần đã quên mất một chuyện, phòng hóa trang này không phải là phòng đơn của Yến Đôn, hơn nữa Ngạn Tảo cũng đang có mặt trong căn phòng trang điểm này.

Chưa đợi Yến Đôn kịp trả lời thì Ngạn Tảo đã cắt ngang: “Giáng Thần, không được đâu. Thứ nhất, việc này không có lợi với cậu, cậu có độ nổi tiếng rất cao, xào CP đối với cậu là mất nhiều hơn được; Thứ hai, đối với Nhóc Hiền Lành thì việc này lại càng không có lợi, cậu ấy cũng không định ra mắt, làm việc này chỉ tổ gây thêm phiền toái mà thôi.”

“Nhưng mà…” Dù đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Ngạn Tảo, Trần Giáng Thần vẫn muốn tranh luận một chút.

Ngạn Tảo lại hỏi tiếp một câu: “Làm xong bài tập chưa?”

Trần Giáng Thần thật thà, ngoan ngoãn đáp: “Xong rồi ạ.”

Để mà nói thật thì Trần Giáng Thần là một đứa nhỏ rất thông minh, dựa theo thiết lập thì cũng sở hữu chỉ số IQ rất cao.

Ngạn Tảo kiểm tra Trần Giáng Thần một phen, phát hiện ra Trần Giáng Thần quả thật đã học từ kha khá, cũng bổ sung kiến thức còn thiếu trong các môn còn lại, có sự tiến bộ rõ rệt. Nói thật ra thì Ngạn Tảo còn thấy rất vui nữa: Trẻ con nhà mình thật là thông minh.

Thế nhưng nghĩ đến việc đứa trẻ này lại dùng trí thông minh của mình lên người Yến Đôn, Ngạn Tảo lại có chút bất ngờ.

Ngạn Tảo hỏi: “Có chắc sẽ thi đậu Đại học X không?”

Tuy Trần Giáng Thần rất thông minh, dạo gần đây cậu cũng vô cùng chăm chỉ, thế nhưng việc thi vào Đại học X cũng không chắc ăn lắm. Trần Giáng Thần bèn nói: “Anh ba nói… Sẽ tài trợ thư viện cho Đại học X ạ.”

Ngạn Tảo lại càng không vui: “Nếu chỉ cần tài trợ thư viện thì đến mấy đứa ngốc cũng có thể vào Đại học X rồi nhỉ.”

Trong khoảnh khắc đó, Ngạn Tảo tràn ngập vẻ uy nghiêm của phụ huynh, cũng không phải hoàn toàn là vì Yến Đôn mà phần nhiều là do nghe thấy thằng nhóc này lấy việc tài trợ thư viện làm đường lui, sự buồn bực của anh thật sự trỗi dậy.

Trần Giáng Thần cũng có chút xấu hổ, bèn cúi đầu nói: “Vâng ạ…”

Thấy dáng vẻ buồn bã của cậu nhóc thì Yến Đôn có chút không nỡ. Cậu bèn khuyên nhủ: “Đừng nghiêm khắc với trẻ con quá, xem thằng bé sợ tới mức nào kìa ạ…”

Trần Giáng Thần nghe Yến Đôn gọi mình là “trẻ con” thì tỏ vẻ không ưng, thế nhưng vì đang ở trước mặt Ngạn Tảo nên cậu không dám cãi lại. Mà Ngạn Tảo thấy Yến Đôn coi Trần Giáng Thần như một đứa trẻ thì trong lòng cũng cảm thấy dễ chịu hơn, nên anh thả lỏng vẻ mặt rồi nói: “Giáng Thần, có phải bài tập không đủ nhiều nên cậu vẫn còn có suy nghĩ linh tinh, muốn xào CP hay không?”

Đối với học sinh mà nói, “có phải bài tập không đủ nhiều hay không” đúng là một câu nói vô cùng khủng bố. Trần Giáng Thần lắc đầu: “Không phải đâu anh hai, em chỉ…”

Ngạn Tảo gật đầu: “Nếu rảnh thì đi học SAT* đi.”

(SAT: Scholastic Aptitude Test, bài thi cần thiết cho việc tuyển sinh đại học ở Mỹ)

Trần Giáng Thần khiếp sợ: Có phải anh họ hết thương mình rồi không?

Một bên phải làm đề thi thử đại học, một bên lại còn phải học thi SAT, đã thế còn đi quay chương trình thực tế, Trần Giáng Thần lập tức trở nên bận bịu đến mức trọc cả đầu, lịch học dày đặc làm hao mòn bao nhiêu sự lãng mạn và nhiệt tình.

Nói chuyện yêu đương á? Yêu đương là cái gì cơ?

Chỉ yêu Năm Ba, không yêu ai hết.

Ôm tình cảm sắt thép với toán học nâng cao.

Làm đề SAT xong thì đã trải nghiệm toàn bộ cảm giác yêu đương đau khổ.

Thời gian của Trần Giáng Thần bị lấp đầy, ngoại trừ việc quảng bá trên chương trình thì cậu còn phải tham gia đủ mọi thể loại lớp phụ đạo, bởi vì cậu là một người vừa muốn thi đại học trong nước lại vừa muốn đi thi SAT. Cho dù cậu có được di truyền IQ cao của cả họ thì cũng không thể chịu đựng nổi sự gò ép như thế.



Thấy Trần Giáng Thần chiến đấu xuyên đêm, suýt chút nữa là thiếu máu não, bà Ngạn cũng có chút lo lắng. Bà hỏi: “Sao con học trễ vậy?”

Trần Giáng Thần đáp: “Vì anh hai nghĩ con chưa đủ cố gắng ạ.”

Bà Ngạn ngó qua lịch học của Trần Giáng Thần rồi nhướng mày, bà cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy nên lại gọi điện hỏi Tiểu Tề: “Thư kí Tề à, dạo gần đây Giáng Thần có làm chuyện gì chọc giận Ngạn Tảo không?”

Tiểu Tề nói: “Theo tôi được biết thì không có chuyện như vậy ạ. Chủ tịch Ngạn rất chú ý đến cậu Giáng Thần, vô cùng để tâm đến lịch học của cậu ấy ạ.”

Bà Ngạn nghĩ nghĩ rồi nói: “Thế cái cậu Yến Đôn kia là sao vậy? Sao tôi nghe người ta nói cậu ta xào CP với Ngạn Tảo?”

Tiểu Tề nghe thấy câu hỏi của bà Ngạn thì nhanh chóng nắm lấy cơ hội để công kích “đối thủ” Yến Đôn: “Cậu Yến Đôn này có tính toán trong lòng, quen thói nịnh hót, đi theo cậu Trì còn chưa đủ lại còn muốn leo lên cậu Tảo nữa ạ.”

Bà Ngạn nói: “Một người như vậy mà Tiểu Trì và Tiểu Tảo có thể giữ lại à?”

“Cậu Yến Đôn này rất a dua nên đã qua mắt được cậu Trì và cậu Tảo ạ.” Tiểu Tề nói.

Bà Ngạn nghe vậy thì kinh ngạc thốt lên: “Trâu bò thật!”

“…” Tiểu Tề: Ê, tức á.



Hết chương 25.