Editor : Mel*Meow
Xe xuất phát, hướng di chuyển lại không phải là hướng đi công ty.
"Sở Trăn, anh đi đường vòng ?"
Đường Miên Miên thấy cảnh sắc xung quanh không đúng, nhịn không được hỏi ra tiếng, không phải là do cô không tín nhiệm Sở Trăn, sợ bị Sở Trăn lừa bán, mà chỉ đơn giản là hỏi một chút.
"Anh trực tiếp đưa em đến đoàn phim. Vừa lúc anh phải đi C thị công tác, bàn luận cụ thể về cái hạng mục khai phá du lịch kia."
"Anh đã nói với người đại diện của em rồi, cô ấy và trợ lý của em cũng đang trên đường đi C thị, em không phải lo lắng."
Hai tay Sở Trăn nắm tay lái, ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước, dáng vẻ không chút để ý, phảng phất như việc hắn đưa Đường Miên Miên đi chỉ là do tiện đường.
Kỳ thật chỉ có chính bản thân hắn biết, hắn chẳng qua là muốn thừa dịp quan hệ giữa mình và Đường Miên Miên đã được công khai, đi đến trước mặt Phương Mẫn Diệp đánh dấu một chút, khiến tiểu tử Phương Mẫn Diệp kia biết, vợ Sở Trăn hắn không phải là người mà bất cứ kẻ nào cũng có thể mơ ước.
Bốn giờ trên xe thực sự rất dài.
Sau nửa đoạn đường đầu Đường Miên Miên ngồi trên xe đọc kịch bản, cô cảm thấy không thể cứ để một mình Sở Trăn lái xe, vì vậy liền nói mình sẽ lái nốt quãng đường còn lại, khổ nỗi Sở Trăn cự tuyệt.
"Em vẫn là nên nghỉ ngơi một lát đi, anh nghe nói chiều nay em còn phải trang điểm, nếu để lái xe mệt mỏi, khuôn mặt lên hình sẽ có chút khó coi."
Lời Sở Trăn nói quả thực là đã chọc trúng điểm yếu của phái đẹp, Đường Miên Miên không còn cách nào khác, nghe lời hạ ghế xuống, ngủ không được liền híp mắt nghỉ ngơi.
Nửa đoạn đường còn lại này Đường Miên Miên cảm thấy có chút lạnh, đôi tay vô thức xoa xoa bả vai, không nghĩ đến bỗng nhiên trên người nhiều thêm một lớp áo.
Xúc cảm của chiếc áo này rất quen thuộc, không ngoài dự đoán là áo khoác tây trang được đặt may riêng của Sở Trăn.
Mùi hương của chiếc áo này cũng rất quen thuộc, là mùi huân hương Đường Miên Miên đã ngửi qua hai lần trước đó.
Mọi thứ rất bình thường, Sở Trăn đang lái xe cho nên ánh mắt không có khả năng là sẽ nhìn chằm chằm vào cô, nhưng Đường Miên Miên khó hiểu cảm thấy, giờ phút này cô nhất định phải xoay người ra ngoài.
Bởi vì chẳng biết tại sao, lần này áo khoác không phủ lên đầu cô, chỉ trùm lên người, nhiệt độ không khí trong xe cũng rất mát mẻ, nhưng Đường Miên Miên lại cảm thấy mình hình như có chút khó thở.
Sau khi thuận lợi xoay người, quay lưng về phía Sở Trăn, lúc này cô mới chậm rãi mở mắt ra.
Đôi mắt liếc lớp áo khoác tây trang trên người, trong đầu Đường Miên Miên thầm nhủ:
Miên Miên ơi, Sở Trăn đối tốt với mày đều chỉ bởi vì mày là người vợ trên danh nghĩa của hắn mà thôi, đây là lễ nghi thân sĩ bình thường, mày tuyệt đối không được nghĩ lung tung!
Mày phải hiểu rõ, ngay từ đầu, hai người đã ký kết hợp đồng hôn nhân với nhau, không được can thiệp vào đời sống riêng tư của đối phương. Qua hai năm nữa, hai người sẽ đường ai nấy đi, mỗi người một nẻo.
Nếu mày có tâm tư gì với Sở Trăn, đến lúc đó người chịu khổ chỉ là mày mà thôi!
Thay vì tương lai đau khổ bi thương, chi bằng cắt đứt mọi thứ ngay từ ban đầu.
Lại nhắm mắt lại, Đường Miên Miên thôi miên chính mình ngủ thiếp đi, dù sao khi tỉnh dậy phiền não đều sẽ quên hết ở sau ót.
...
Thời điểm Sở Trăn cùng Đường Miên Miên đi đến đoàn phim, Phương Mẫn Diệp đã tới nơi.
Lúc ấy, một đám người đến đoàn làm phim trước đã giới thiệu làm quen lẫn nhau, có mấy người từng phối hợp diễn cùng Phương Mẫn Diệp trong bộ phim [Xuất Trận Phụ Tử Binh] trước đó, ở chung với nhau hơn bốn tháng, cho nên dĩ nhiên là có tư thế bạn thân cùng nhau tung hoành thiên hạ, cười cười đùa đùa, không khí vui vẻ hòa hợp.
"Đường Miên, cô đến rồi a!"
Lúc Đường Miên Miên tiến vào, đạo diễn đứng ở phía đối diện cửa chính, lập tức hô lên tỏ vẻ hoan nghênh Đường Miên Miên.
Phương Mẫn Diệp nghe được hai chữ này, theo bản năng liền quay đầu nhìn lại.
Tuy lần đầu gặp Đường Miên là khi hai người cùng ở trong phòng chờ sân bay, nhưng hắn đã rung động với cô ngay từ khoảnh khắc nhìn thấy cô trên một video do fans biên tập, sau lại cực kỳ hữu duyên cùng nhau tham gia khiêu chiến hoang dã, lúc đó Phương Mẫn Diệp cảm thấy hình như vận đào hoa của mình đã bắt đầu mở ra.
Ngay từ đầu, hắn hẳn là chỉ có hảo cảm đặc biệt với Đường Miên Miên.
Nhưng từ sau khi hai người cùng nhau tham gia tiết mục, từ khi Đường Miên Miên cõng hắn một đường chạy thẳng về phía trước, những khi hắn và Đường Miên Miên cùng nhau vượt qua khó khăn thử thách, lần nào Đường Miên Miên cũng đều khiến hắn kinh hỉ, rồi đến khi hắn thiếu chút nữa rớt xuống vách núi, Đường Miên Miên cứu hắn lên, sau lại chịu đựng cơn mỏi mệt một đường khiêng hắn đến vạch cuối cùng.
Phương Mẫn Diệp nghĩ, nếu động tâm lần đầu không tính là yêu, vậy một lần lại một lần nữa động tâm, khẳng định chính là động tình trong truyền thuyết.
Ngại ngại ngùng ngùng, hắn cùng với những người khác trong khiêu chiến hoang dã cùng nhau thêm weibo Đường Miên Miên.
Phương Mẫn Diệp không định trực tiếp nhiệt tình theo đuổi Đường Miên Miên, mà là muốn tăng thực lực của chính bản thân mình lên trước, dù sao nếu một lưu lượng muốn nói chuyện yêu đương, đoạn tình cảm này khẳng định là sẽ bị fans cực lực phản đối, đến lúc đó đối với một Đường Miên Miên vừa mới xuất đạo, có khả năng là cô phải chịu áp lực rất lớn.
Hơn nữa hắn cũng không muốn vẫn làm một minh tinh kiếm cơm nhờ phim thần tượng, loại người chỉ trông chờ vào nhan sắc, mọi cử động đều bị người đại diện khống chế, không có tự do của riêng mình.
Cho nên, Phương Mẫn Diệp quyết định thay đổi hình tượng nhờ bộ phim [Xuất Trận Phụ Tử Binh].
Để mọi người quên hắn chỉ là một tiểu thịt tươi kiếm tiền nhờ gương mặt, thay vào đó nhớ kỹ hắn cũng có thể là một nam diễn viên phái lực thực.
Trong tổ phim, Thái đạo yêu cầu cực kỳ cao cũng cực kỳ nghiêm khắc đối với hắn, những lúc hắn ngầm thỉnh giáo phải thế nào mới có thể đem nhân vật diễn đến càng sinh động thì ông cũng không ngại ngùng chỉ đạo.
Phương Mẫn Diệp nghĩ, đại khái là do có sức mạnh tình yêu trợ lực, cho nên hắn mới có thể vượt qua đủ loại khó khăn, dần dần trưởng thành, lần đầu tiên kiên nhẫn khắc khổ nghiêm túc tôi luyện kỹ xảo biểu diễn, một lần lại một lần cứ quay đi quay lại, tập đi tập lại mới có thể đem vai diễn nam chủ kia diễn thành công đến thế.
Thời điểm hắn như ý nguyện đạt được giải nam chính xuất sắc nhất giải Phi Thiên, thật ra hắn đã sắp khống chế không nổi muốn lao lên ôm Đường Miên Miên, muốn cùng chia sẻ niềm vui này với cô, muốn cô khen ngợi chúc mừng.
Nhưng mà hắn biết, Đường Miên Miên không biết tâm ý của hắn, hắn làm như vậy chỉ khiến cô cảm thấy đột ngột.
Vì thế hắn khắc chế lại cảm xúc của chính mình rồi chào hỏi Đường Miên Miên, giống như ban bè bình thường trao cho cô một ánh mắt trợ lực cổ vũ.
May mà duyên phận giữa hắn và Đường Miên Miên không ngừng ở chỗ đó.
Bởi vì trước khi tham gia lễ trao giải Phi Thiên, hắn đã đồng ý với Thái đạo tham diễn bộ [Chu Tước] mà nữ diễn viên chính theo Thái đạo tiết lộ là Đường Miên.
Sau lễ trao giải Phi Thiên, tâm Phương Mẫn Diệp vẫn luôn nhảy nhót.
Chỉ cần có thêm thời gian ở bên cạnh Đường Miên Miên, hắn liền có thêm cơ hội triển khai chiến lược theo đuổi... Thêm nữa Phương Mẫn Diệp cảm thấy, lúc này hắn và Đường Miên Miên, một người thị hậu, một người thị đế, nghe vào tai đặc biệt xứng đôi.
Vì để cho Đường Miên Miên có ấn tượng tốt với mình, Phương Mẫn Diệp cơ hồ ngoại trừ ngủ, ăn, tắm, hết thảy toàn bộ thời gian khác đều mở kịch bản ra nghiền ngẫm nhân vật, hy vọng có thể thể hiện với Đường Miên Miên một mặt ưu tú của bản thân mình.
Nhưng mà ảo tưởng đẹp bao nhiêu, thời điểm tan vỡ liền đau bấy nhiêu.
Mấy hôm trước, trong lúc đang đọc kịch bản nghe nói Đường Miên Miên bị bao nuôi, Phương Mẫn Diệp trước tiên liền cảm thấy Đường Miên Miên không thể nào là loại người như vậy, vì thế không để ý người đại diện phản đối, hắn liền đăng weibo thanh minh hộ Đường Miên Miên.
Đương nhiên giọng điệu rất bình thường, chỉ như là một người từng hợp tác qua, tin tưởng nhân phẩm Đường Miên Miên.
Dù sao hắn biết lúc này mình không thể lại rước thêm phiền toái cho Đường Miên Miên, bằng không nói không chừng các fans còn tưởng rằng Đường Miên Miên là một nữ nhân lả lơi ong bướm, chuyên dụ dỗ đàn ông.
Song khi hắn soạn tin nhắn muốn an ủi Đường Miên Miên một chút, khuyên cô đừng quá để tâm chuyện trên mạng thì Sở lão gia tử lại công khai giấy đăng ký kết hôn của Sở Trăn và Đường Miên Miên.
Giấy đăng ký kết hôn!
Phương Mẫn Diệp nhìn thấy trên tờ giấy bìa đỏ là một tấm ảnh chụp Sở Trăn và Đường Miên Miên, một người tươi cười dịu dàng, một người lạnh lùng như băng, ngay lập tức hắn liền muốn phản bác, đây khẳng định là ảnh Photoshop.
Nhưng hình ảnh do chính Sở lão gia tử đăng lên, làm sao có thể là giả được.
Liên hôn gia tộc.
Bốn chữ này thoáng lên trên đầu Phương Mẫn Diệp, liên tưởng đến chuyện mẹ Đường Miên Miên và mẹ Sở Trăn là bạn thân của nhau, hai nhà liên hôn là hợp tình hợp lý, Phương Mẫn Diệp cảm giác trái tim mình phảng phất như vừa dính một vạn điểm bạo kích.
Người đầu tiên hắn thích suốt hai mươi lăm năm qua, đã kết hôn !
Tại sao ông trời có thể tàn nhẫn với hắn đến vậy!
Lúc ấy Phương Mẫn Diệp gắt gao kéo tóc của mình, trong mắt tràn đầy thống khổ, hắn thậm chí có loại xúc động, muốn từ chối vai diễn nam chủ của Thái đạo, tránh xa Đường Miên Miên, miễn cho mỗi lần nhìn thấy cô, trong lòng càng thêm thất lạc khổ sở.
Nhưng mà Thái đạo có ân với hắn, hắn không thể vì chuyện tư tình mà trước hôm khởi động máy mấy ngày bỗng nhiên bỏ không diễn nữa.
Tình yêu không có, sự nghiệp không thể không cần.
Phương Mẫn Diệp xin người đại diện nghỉ ở nhà hai ngày, điên cuồng vận động đến cạn sức để phát tiết cảm xúc mệt mỏi buồn bã đến cùng cực, sau đó lại ngủ một ngày một đêm, sau khi rời giường tự nói với chính bản thân mình, giấu đoạn tình cảm với Đường Miên Miên này vào sâu trong lòng đi, tình yêu chân chính, không phải mang phức tạp phiền toái đến với đối phương, mà là hy vọng người ấy có thể sống tốt.
Nói thì đơn giản đấy, nhưng giờ phút này lại một lần nữa nhìn thấy Đường Miên Miên, Phương Mẫn Diệp cảm giác tim của mình vẫn là khống chế không được mà tăng nhanh tần suất dao động.
Khóe miệng cũng bởi vì Đường Miên Miên đến mà không tự chủ được liền vểnh lên một chút.
Nhưng lý trí đạo đức lại điên cuồng gõ gõ trái tim hắn, khiến hắn có thể vì đau đớn mà tỉnh táo lại.
"Miên Miên, cô đến rồi, đã lâu không gặp."
Phương Mẫn Diệp thu liễm tâm tình của nội tâm, rất bình thường chào hỏi Đường Miên Miên, không đặc biệt nóng bỏng, cũng không xa lạ, vừa vào khoảng đúng.
"Thái đạo khỏe."
"Phương Mẫn Diệp, đã lâu không gặp."
"Mọi người khỏe, tôi là Đường Miên, hy vọng mọi người có thể chỉ giáo nhiều hơn."
Bởi vì Đường Miên Miên đã đoạt giải thị hậu Phi Thiên, thêm chuyện mấy hôm trước ồn ào oanh động toàn giới, cho nên tất cả mọi người ở hiện trường không thể nghi ngờ là đều biết Đường Miên Miên.
Ban đầu sau khi nghe nói cô là tổng tài phu nhân của Sở thị, những người chưa từng tiếp xúc với Đường Miên Miên đều sợ cô vênh váo ỷ thế hiếp người, không nghĩ đến lúc gặp mặt lại phát hiện Đường Miên Miên nhìn có vẻ rất dễ ở chung, một chút kiêu ngạo cũng không có.
Vì thế nội tâm mọi người hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó tươi cười khéo léo chào hỏi Đường Miên Miên, tỏ vẻ bọn họ cực kỳ hoan nghênh cô.
"Sở tổng? Ngài như thế nào lại đích thân đến tận đây vậy?"
Đang lúc mọi người chào hỏi Đường Miên Miên, Sở Trăn sau khi bê đồ của Đường Miên Miên lên xe bảo mẫu của Hoắc Lệ Lệ liền theo sau vào đây.
"Đưa cô ấy qua đây, thuận tiện chào hỏi ông một tiếng."
Thái đạo nghe, đuôi mày thoáng nhướn lên.
Thật sự là đến chào hỏi tôi sao? Như thế nào mà ánh mắt Sở tổng ngài không nhìn tôi mà lại quét khắp hiện trường vậy... Nhất là khi nhìn Phương Mẫn Diệp, ngài không cảm thấy ánh mắt của mình quá mức đông lạnh sao?
Đừng có dọa nam chủ của tôi nha!
Lúc trước Thái đạo nhận được điện thoại của Sở Trăn, thấy hắn tự mình mở miệng nhờ ông dùng phương thức ma quỷ huấn luyện Phương Mẫn Diệp, ông đã cảm thấy hết sức kỳ quái, không hiểu vì sao Sở Trăn lại có một lần như vậy.
Thẳng cho đến khi ông bất ngờ nhận ra bức ảnh mỹ nhân trên màn hình di động của Phương Mẫn Diệp là tấm ảnh chụp bóng lưng Đường Miên Miên trong [Hồng Nhan Loạn], mà mấy ngày trước toàn mạng náo động vì chuyện Sở Trăn và Đường Miên Miên là vợ chồng của nhau, ông mới hiểu được, hóa ra cuộc điện thoại kia của Sở tổng là vì khi xem khiêu chiến hoang dã chướng mắt CP Phương Mẫn Diệp Đường Miên, thế cho nên mới an bài cho Phương Mẫn Diệp một gói huấn luyện quay phim dài hạn.
Lúc này, Sở tổng một ngày trăm công ngàn việc bỗng nhiên xuất hiện ở đoàn phim, khẳng định cũng không phải đơn giản đưa Đường Miên Miên đến mà còn là vì thuận tiện chào hỏi, hy vọng ông "chiếu cố" Phương Mẫn Diệp.
Thái đạo mắt sáng như đuốc, nhìn một chút là đã thấu dụng ý của Sở Trăn.
Chẳng qua ông tự nhiên không chọc thủng một tầng này mà là lên tiếng hòa giải:
"Sở tổng đây là không yên lòng giao vợ (lão bà) cho đoàn phim chúng tôi sao? Yên tâm đi, có tôi ở đây, bảo đảm khi đến là dạng gì, lúc về vẫn là dạng ấy."
Sở Trăn nghe ra ám chỉ của Thái đạo, thần sắc khuôn mặt hơi buông lỏng đôi chút.
Nhất là Thái đạo nói ra hai chữ "Lão bà", nội tâm Sở Trăn thậm chí sinh ra một loại vui vẻ ngấm ngầm, cảm thấy cái danh xưng vợ chồng của hắn và Đường Miên Miên quả nhiên là đã xâm nhập lòng người, mọi người khi nhìn hắn và Đường Miên Miên, dĩ nhiên là đem hai người coi thành một thể.
Loại xưng hô này phảng phất như là trói một vòng dây tơ hồng quanh hai người, khiến tâm Sở Trăn không tự giác được mà mềm thành một đầm xuân thủy.
"Miên Miên nhà tôi xin nhờ ngài chiếu cố, vất vả vất vả."
Nội tâm sung sướng, Sở Trăn vươn tay bắt tay với Thái đạo, trong mắt dĩ nhiên không còn bất kỳ một tầng băng sương nào nữa.
Đường Miên Miên ở một bên, nghe Thái đạo nói "Lão bà ngài" xong, lại nghe miệng Sở Trăn bỗng nhiên toát ra một cụm "Miên Miên nhà tôi", đột nhiên cảm thấy hai má có chút nóng.
Nhất là sau khi Sở Trăn đi, nữ hai của đoàn phim Lư Mạn Tuyết tự nhiên chạy thục mạng đến bên người cô, mặt đầy hâm mộ líu ríu nói:
"Wow, chồng của Đường Miên lão sư thật quá chiều vợ mà, một đường bốn giờ lái xe vẫn tự mình đưa chị đến!"
"Ngoài đời chị đẹp quá đi mất, so với trên màn hình TV còn muốn đẹp hơn nhiều... Em đã xem chị diễn [Hồng Nhan Loạn] rồi, thật quá cảm động, khiến em khóc không biết bao nhiêu lần, may mà ngoài đời trông chị có vẻ rất hạnh phúc..."
Nhìn cặp con ngươi sáng trong của Lư Mạn Tuyết, Đường Miên Miên cảm thấy hình như mình đã gặp fans CP, vì thế mỉm cười giải thích:
"Anh ấy phải đi C thị công tác, thuận tiện đưa chị theo thôi."
"Aiyou, nào có chuyện trùng hợp như thế, hóa ra cách biểu đạt tình yêu của Sở tổng hàm súc như vậy sao?"
Lư Mạn Tuyết nói xong, thần thái trong mắt càng thêm lóe sáng, khiến người ta vừa nhìn liền biết lúc này nội tâm của cô ấy đã khống chế không được đang hò hét chói tai.
Đường Miên Miên đỡ trán.
Các cô gái ship CP mấy người xin đừng tẩy não tôi nữa, bằng không tôi sẽ thật sự cho rằng Sở Trăn thích tôi đấy!
"Được rồi, mọi người đều đã đến đông đủ, xế chiều hôm nay chúng ta vất vả một chút, nắm chặt thời gian chụp xong toàn bộ ảnh tạo hình, ngày mai bắt đầu vây đọc kịch bản, một tuần sau bắt đầu khởi động máy, OK?"
May mà thanh âm của Thái đạo cắt đứt lời nói của Lư Mạn Tuyết, giải cứu Đường Miên khỏi vũng lầy xấu hổ.
"Chị bị xếp chụp đầu tiên nên đi trước đây, lần sau tiếp tục trò chuyện nhé."
- Hãy ấn sao để ủng hộ bảo bảo nha :33 -_16/4/22_