Editor : Mel*Meow
Đương nhiên Vương Tiêu cũng không dám trắng trợn không kiêng nể.
Trước đó, thời điểm Đường Miên Miên ký hợp đồng đại ngôn BUR, thành người thay thế bà, bà đã loáng thoáng nghe được tiếng gió là vốn dĩ đại ngôn BUR có khuynh hướng ký với Trì Lạc, chẳng qua Đường Miên Miên sử dụng một chút thủ đoạn nhỏ cuối cùng mới có thể chiếm được.
Thăm dò liền biết, cái ngôi sao nữ Trì Lạc thường xuyên bắt nạt con gái bà kia quả nhiên hoàn toàn không hề phòng bị bà, lúc đó lại còn đang thầm hận Đường Miên Miên.
Lần đó tuy Trì Lạc tức, nhưng cô ta lại không ra thủ đoạn gì với Đường Miên Miên.
Bà có hơi chút thất vọng, nhưng không vội vã hành động, mà là âm thầm chờ đợi thời cơ tới, rốt cuộc, tại lễ trao giải Phi Thiên, Đường Miên Miên đoạt đi giải thị hậu mà Trì Lạc mỏi mắt chờ mong.
Bà liền biết, cơ hội của mình đến rồi.
Cho nên vào ngày sinh nhật, một người luôn không ưa thích náo nhiệt như bà lại cố ý tổ chức yến hội, vì để cho Trì Lạc và Đường Miên Miên đều tham gia mà không cảm thấy chút nghi kỵ, bà còn mời rất nhiều minh tinh có phân lượng trong giới giải trí, cùng với các đạo diễn, biên kịch, nhà đầu tư nổi tiếng mà bà quen biết.
Bà tin, chỉ cần Trì Lạc ra tay, những người này chính là quần chúng tốt nhất, là những người có thể trực tiếp đẩy Đường Miên Miên vào sâu trong vực thẳm.
Coi như người thua là Trì Lạc, vậy cũng chẳng sao.
Dù sao năm đó cái cô Trì Lạc này bắt nạt con gái bà thế nào, bà đều ghi tạc trên sổ nhỏ, vừa lúc báo thù.
Quả nhiên, yến hội hôm đó, dưới sự kích thích của bà, sự không cam lòng, ghen tị, phẫn uất của Trì Lạc dành cho Đường Miên Miên tất cả đều tràn ra khỏi đáy mắt, khiến một trái tim của bà đều như đang sung sướng nhảy múa.
Khi bà đứng sau bức màn trên tầng hai nhìn trộm tình hình trong gian phòng chính thì bà chính mắt thấy Trì Lạc ra tay với Đường Miên Miên.
Một khắc kia, Vương Tiêu nhìn thấy thân thể Đường Miên Miên không khống chế nổi mà ngã về phía Sở Trăn, bà quả thực muốn thay Trì Lạc lưu loát động thủ mà vỗ tay thật lớn.
Đáng tiếc thay, Sở Trăn lại không giống như trong lời đồn, bởi vì bệnh ghét nữ nhân nghiêm trọng mà đẩy Đường Miên Miên ra, ngược lại hắn lại dùng ngôn từ sắc bén chỉ ra Trì Lạc âm thầm hạ thủ ở phía sau, đồng thời khiến cô ta mất hết mặt mũi che mặt bỏ trốn.
Tuy rằng giải quyết được Trì Lạc, nhưng nhìn thấy Đường Miên Miên bình yên vô sự thoát thân, oán khí của Vương Tiêu không tài nào tiêu nổi.
Xuống tới lầu một, bà thoáng nhìn thấy Đường Miên Miên và Sở Trăn một trước một sau rời đi, ma xui quỷ khiến thế nào lại lặng lẽ theo đuôi ra ngoài. Không nghĩ đến liền chính mắt bắt gặp một màn Đường Miên Miên leo lên trên xe Sở Trăn.
Đại khái là do hồi trẻ chính Vương Tiêu đã trải qua loại chuyện được người khác bao dưỡng, cho nên khi nhìn thấy Đường Miên Miên lên xe Sở Trăn, bà tự nhiên liền nghĩ tới phương diện kia.
Dù sao gương mặt của Đường Miên Miên cũng coi như là lóa mắt trong giới giải trí đầy rẫy mỹ nhân này, vừa rồi Sở Trăn lại ngoài ý muốn bảo vệ Đường Miên Miên.
Cảnh này khiến Vương Tiêu kiên định cho rằng Đường Miên Miên tuy không dựa dẫm vào Sầm Cầm, nhưng thật ra cũng đã sa đọa.
Ai~ chẳng qua chỉ là một món đồ chơi của người ta mà thôi.
Lúc ấy Vương Tiêu khinh miệt cười một tiếng, vội vàng lôi điện thoại ra chụp lại khung hình Đường Miên Miên leo lên trên xe Sở Trăn.
Thời điểm thu điện thoại di động về, bà bỗng nhiên lại nhớ tới trước đó mình từng tại một nhà truyền thông nhìn thấy vài tấm chụp lén Sở Trăn và một cô gái, tuy rằng không thể đưa tin liên quan đến Sở Trăn, nhưng đám paparazzi kia chụp ảnh nhất định là muốn được mua lại.
Dù sao cũng có nhiều người muốn biết tin tức của lão đại, bọn họ có thể kiếm thêm tiền.
Chỉ cần không ảnh hưởng đến danh dự của lão đại, chụp vài tấm ảnh để kiếm chút tiền tiêu, lão đại sẽ không truy cứu, bọn họ cũng có thể nhiều thêm một khoản thu nhập.
Vương Tiêu vừa mới nhớ ra liền vội vội vàng vàng gọi điện cho lãnh đạo nhà truyền thông kia, sau khi vị lãnh đạo đó hứa hẹn ảnh Vương Tiêu mua là độc nhất, Vương Tiêu lại đáp ứng sẽ chỉ đăng những tấm không lộ mặt Sở Trăn, hai bên liền đạt thành hợp tác bí mật song phương.
Dù sao gả cho Trương Bính Phong, Vương Tiêu nay đã là phu nhân lão đại, lãnh đạo nhà truyền thông kia không dám đắc tội.
Sau khi lấy được tài nguyên, Vương Tiêu lại liên hệ với một tài khoản lớn thường xuyên hợp tác với bà đi bôi đen mấy minh tinh khác, gửi cho bọn họ vài tấm ảnh liên quan đến tin tức cần rèm pha.
Tiếp theo chính là dùng tài khoản nhỏ mua thuỷ quân điều chỉnh hướng gió.
Sáng sớm hôm đó, Vương Tiêu mở điện thoại di động ra bắt đầu xem weibo. Thấy một đống fans Trì Lạc và người qua đường bị thủy quân dẫn dắt xuống bên dưới weibo Đường Miên Miên mắng mỏ, cừu hận mấy ngày nay của bà rốt cuộc cũng được an ủi rất nhiều.
Vương Tiêu không hề cảm thấy chuyện giữa mình và Đường Hải Sơn là có gì sai, bà cảm thấy năm đó nếu không phải Sầm Cầm lấy thế hướng dẫn, mẹ Đường Hải Sơn sẽ không vô tình với bà như thế.
Bà vẫn luôn biết trong lòng Đường Hải Sơn người ông yêu nhất là bà, bằng không lúc mình đi tìm Đường Hải Sơn, ông sẽ không đỏ vành mắt gần như rơi lệ, sau khi phát hiện Đường Hân Nguyệt là đứa nhỏ bà sinh, ông lại giấu diếm chân tướng, đối với Đường Hân Nguyệt như trân như bảo.
Bà cảm thấy tất cả đều do tiền tài độc ác ngăn cản mối tình tuyệt đẹp giữa bà và Đường Hải Sơn.
Bởi vì nghèo khó, bà bị người ta xem thường; bởi vì nghèo khó, Đường Hải Sơn bị mẹ bức bách; bởi vì nghèo khó, bà không thể không rời xa con gái của mình...
Chấp niệm nhập tâm hải, bà vì thoát khỏi nghèo khó mới bắt đầu không từ thủ đoạn trèo lên trên.
Mà nay, bà thành hào môn phu nhân nhất đẳng, có tiền có quyền. Vương Tiêu nghĩ, năm đó Sầm Cầm không phải là ỷ vào việc có tiền cướp đi chân ái của hai người bọn họ đấy hay sao?
Trước đó Sầm Cầm cướp con gái ruột của bà, khiến bà trải qua cảm giác mất đi người thân yêu nhất, nay bà cũng có thể lôi kéo ngàn người mắng chửi Đường Miên Miên, hoàn trả lại mối chân tình và con gái yêu dấu của bà.
Dù sao, đau tại thân con, đau tại tâm mẹ.
Vương Tiêu cảm thấy khi Sầm Cầm nhìn thấy nhiều người mắng chửi con gái mình như vậy, nội tâm nhất định là còn muốn đau hơn kim đâm đi?
Nhưng mà Vương Tiêu không biết là, Sầm Cầm quả thật thấy được bài viết bôi đen kia, nhưng căn bản không bi thương như nội tâm Vương Tiêu mặc sức tưởng tượng.
Trải qua biết bao cú sốc gia đình, nội tâm Sầm Cầm đã được tôi luyện đến mức cứng như sắt thép.
Đả kích nhỏ như vậy, căn bản không thể làm bà trọng thương.
Sau khi nhìn thấy tin đồn trên mạng internet, Sầm Cầm tuy rằng tức giận, nhưng lý trí vẫn còn. Đầu tiên bà liên lạc với đoàn đội luật sư, vì danh dự của con gái, đập một phát mười vạn*, muốn đem toàn bộ những người mắng chửi hung hăng nhất, toàn bộ kiện vào ngục giam, để cho bọn họ biết bạo lực internet cũng là một loại tội.
*350-360 triệu VNĐ
Mà xử lý xong hết thảy, Sầm Cầm liền nhìn thấy ông thông gia chặn chỗ nguy hiểm, trực tiếp công khai giấy đăng ký kết hôn của hai đứa nhỏ, bảo vệ danh sự con gái bà.
Có thể khiến ông thông gia ra tay đã nói rõ con gái nhà mình không hề bị ngược đãi ở Sở gia.
Trước đó tuy rằng bà cảm thấy Sở Trăn là một người khó tính, nhưng nghe nói hắn không gần nữ sắc, cho nên thời điểm gả con gái qua, nếu không phải ông thông gia bảo đảm nếu sau ba năm hai đứa không có tình cảm với nhau sẽ cho ly hôn, bà cũng sẽ không đồng ý gả.
Một lần ầm ĩ này, tuy rằng bình luận của người qua đường, của fans Trì Lạc khiến bà bực mình, nhưng hình ảnh tài khoản lớn kia đăng lên lại làm cho Sầm Cầm ý thức được, có lẽ Sở Trăn còn rất để bụng con gái nhà mình.
Dù sao tại những chỗ Sở lão gia tử không nhìn thấy, Sở Trăn đều khắp nơi bảo vệ con gái bà, hắn đúng là dùng tâm mà không phải đơn thuần diễn trò hiếu thuận trước mặt người lớn trong gia đình.
Sầm Cầm biết, người lãnh tình giống như Sở Trăn, một khi động tâm với một ai đó, vậy khẳng định không phải tùy tiện trêu đùa mà là nghiêm túc cố chấp.
Cho nên, thông qua chuyện này, chỗ sâu trong nội tâm của bà ngược lại cảm thấy vui mừng cực kỳ.
Dù sao, hiện tại xem ra, nếu con gái bà thông suốt muốn bắt đầu một mối tình mới, vậy thứ cô chắc chắn có được chính là tình yêu của chồng.
Nếu con gái không thích Sở Trăn cũng không sao, ly hôn rồi cô sẽ không phải nhận bất cứ đau thương tình yêu gì gì đó.
Sau khi Đường phu nhân liên hệ đoàn đội luật sư xong xuôi, bắt đầu gọi điện thoại cho con gái.
Đầu bên kia điện thoại rất nhanh được Đường Miên Miên tiếp:
"Alo, mẹ ạ, chắc hẳn là mẹ lo lắng chuyện trên mạng cho nên mới gọi điện thoại cho con đi, hiện tại sau khi ông nội Sở đăng weibo, mấy người kia đã yên tĩnh lại rồi, con không sao, không bị ảnh hưởng gì."
Thanh âm của Đường Miên Miên ở đầu bên kia truyền ra ống nghe điện thoại Đường phu nhân, nghe thấy thanh âm của cô có vẻ tự nhiên, trông không có việc gì, bà yên tâm hơn nhiều.
Nhưng Đường phu nhân cũng sẽ không đem vấn đề sầu não của mình truyền lại cho Đường Miên Miên, mà là lựa chọn làm hậu thuẫn kiên cường nhất phía sau cô:
"Không bị ảnh hưởng thì tốt rồi, mẹ đã liên lạc với đoàn đội luật sư, chụp hết ảnh lại làm bằng chứng, vừa rồi mấy người hung hăng mắng con sẽ không có ai được an ổn về sau."
Khi con gái còn nhỏ vất vả chịu khổ, bà không thể ở bên người che chở, nay con gái đã trở lại bên người, bà cũng có năng lực, tự nhiên sẽ ra mặt thay con gái, không để con gái mình tiếp tục bị người khác khinh bỉ.
Đường phu nhân thật sự rất không giống người mẹ ở kiếp trước của cô! Bà không phải một người phụ nữ phải dựa dẫm vào đàn ông, cũng không phải kiểu người khi gặp phải khó khăn chỉ biết trốn trong góc sợ hãi.
Đường Miên Miên chưa trải nghiệm qua cảm giác an tâm khi được ba mẹ che chở, nay nghe thấy một phen lời nói của Đường phu nhân, chỉ cảm thấy nội tâm như được ăn no, cực kỳ căng tức.
"Cảm ơn mẹ."
"Khách khí với mẹ làm gì, nghe nói mấy hôm nữa con phải đi C thị quay phim, trước khi đi, cùng Sở Trăn về nhà ăn một bữa cơm đi, mẹ tự mình xuống bếp."
Đường phu nhân nghe được thanh âm con gái mềm mại xuống, lập tức chỉ cảm thấy tim của mình cũng muốn mềm theo, nhớ tới đã một đoạn thời gian không gặp, bà liền gửi lời mời tới Đường Miên Miên.
"Để con hỏi xem hắn có rảnh không, nếu hắn không rảnh thì một mình con qua, đến lúc đó gọi điện cho mẹ sau."
"Được được."
Đường Miên Miên vừa cúp điện thoại, đang muốn nhắn wechat liên hệ Sở Trăn, Sở Trăn lại trước một bước gọi điện thoại tới.
Đường Miên Miên cảm thấy kỳ quái, không phải vừa rồi vừa nhắn tin với nhau đấy hay sao?
Chẳng qua nghi hoặc thì nghi hoặc, cô vẫn nhận điện thoại. Sau đó cô liền nghe được, Sở Trăn nói: "Bên anh đã điều tra ra danh tính người đứng sau màn lần này, không phải ai khác mà chính là mẹ ruột của Đường Hân Nguyệt, thân phận mới bây giờ của bà ta là —— ảnh hậu Vương Tiêu."
"Anh đã điện thoại cho cục trưởng cục cảnh sát A thị, hắn đã cam đoan với anh là sẽ chấp pháp theo lẽ công bằng, hiện tại hẳn là đã phát lệnh truy bắt, cảnh sát đã trên đường tróc nã Vương Tiêu. Giờ em chỉ cần chờ tin tốt thôi."
Đường Miên Miên sợ ngây người.
Cô từng nghĩ có khả năng mẹ ruột của Đường Hân Nguyệt đã sớm xuất ngoại, cũng từng nghĩ có khả năng bây giờ bà ta đang cải trang ẩn thân ở một nơi nào đó, âm thầm nhìn trộm cuộc sống sinh hoạt của Đường Hân Nguyệt.
Nhưng cô chưa từng nghĩ tới, người ta cư nhiên quang vinh xinh đẹp sống ở bên dưới con mắt của quần chúng nhân dân, hơn nữa còn sống đến phong sinh thủy khởi, có mấy ngàn vạn fans ủng hộ, là nữ thần quốc dân được toàn bộ người trẻ tuổi thế hệ trước yêu thích.
Nếu không phải Sở Trăn ra tay, chỉ sợ sau vụ này Vương Tiêu sẽ không tiếp tục để yên, mà cô thì trong lúc nhất thời lại không phát hiện ra được mình đã bị đuôi hồ ly của Vương Tiêu đẩy vào thế yếu.
"Sở Trăn, cám ơn anh."
Hôm nay Đường Miên Miên cảm thấy mình đã bị cảm động rất nhiều lần.
Thời điểm bị công kích trên mạng internet, có Miên Hoa Đường cực lực bảo vệ cô, có ông nội Sở vì cô buông lời bao che khuyết điểm, còn có Đường phu nhân yên lặng thay cô báo thù, lúc này Sở Trăn lại giúp cô tra rõ chân tướng mọi việc, còn vì cô bắt được danh tính của kẻ cầm đầu bắt cóc nữ phụ Đường Miên.
Đường Miên Miên cảm thấy, lớp áo giáp cứng cáp cô vất vả tôi luyện ra từ mạt thế, tựa hồ như không có đất dụng võ.
Muốn nói rất nhiều lời, nhưng cuối cùng Đường Miên Miên chỉ nói một câu cảm ơn, đem những xúc động kia khắc ghi trong lòng.
"Khách khí với anh làm gì."
Thanh âm Sở Trăn trước sau thản nhiên như một, nhưng khi Đường Miên Miên nghe thấy câu nói giống Sầm Cầm như đúc này, nội tâm bỗng nhiên mềm nhũn hẳn ra.
Khóe môi có chút vểnh lên, nước mắt trong khóe mắt vẫn là chịu không nổi mà lao ra khỏi hàng mi, im lặng trượt xuống khóe mắt.
Đường Miên Miên nghĩ, nếu lúc này cô nhấm nháp mùi vị của hàng nước mắt kia, vậy nhất định không phải là đắng cay đau khổ mà là ngọt ngào như mật.
"Miên Miên... Miên Miên! Có tin nóng! Có tin nóng!"
Đúng lúc này, thanh âm của Hoắc Lệ Lệ cất cao lên hẳn mấy độ, vang lên bên tai Đường Miên Miên. Sở Trăn đại khái cách microphone cũng nghe được, vì thế chủ động cúp điện thoại với Đường Miên Miên.
"Tin gì cơ?"
Đường Miên Miên dùng ngón giữa lau nước mắt ở khóe mắt, quay đầu hỏi Hoắc Lệ Lệ.
Sau đó Hoắc Lệ Lệ liền nâng di động, trợn to mắt, lấy ra một loại biểu cảm không thể tin được cùng với giọng điệu cực kỳ khoa trương nói với Đường Miên Miên.
"Có mấy người qua đường vô tình chụp được cảnh ảnh hậu Vương Tiêu bị cảnh sát bắt đi, có người đoán Vương Tiêu trốn thuế lậu thuế bị bắt, có người đoán Vương Tiêu ở nhà hít thuốc, tóm lại chính là xôn xao đủ loại giả thiết, vốn tưởng rằng Trương thị sẽ ra mặt làm sáng tỏ mấy tin đồn kia, ai ngờ Trương thị không hề có động thái gì, trên weibo chính thức của đồn cảnh sát lại thấy đăng bài vừa tóm được một tội phạm bắt cóc trẻ em xưng là Vương mỗ."
"Vương mỗ rõ ràng chính là Vương Tiêu, nhưng ảnh hậu làm sao lại phải bắt cóc trẻ em, có tiền như thế, cần phải bắt cóc ai nữa, coi như muốn bắt, con trai độc nhất của Trương Bính Phong cũng đã tốt nghiệp đại học rồi, không tính là trẻ em nha..."
Đang lúc Hoắc Lệ Lệ ở trong đầu suy đoán đủ loại âm mưu cẩu huyết hào môn, Đường Miên Miên liền xen ngang:
"Người bà ta bắt là em."
- Hãy ấn sao để ủng hộ bảo bảo nha :33 -_24/3/22_