Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 572




Ninh Miễn chợt nhớ ra một chuyện: "Tên ở nhà của đứa bé là gì?"

"Anh chọn tên rồi mà còn chưa nói cho em?"

"Chúng ta sẽ bàn sau khi nó được sinh ra."

"Nam nữ đều dùng được."

Ninh Miễn cong môi, khẳng định chắc nịch: "Nam nữ đều dùng được."

Dư Tương cũng không quan tâm, dù sao cái tên cũng chỉ là cái tên, dắt chó xong thì về nhà. Hai năm trở lại đây, trong khu chung cư cũng có thêm mấy gia đình nuôi chó, bọn chúng thuộc giống khác với Quyển Quyển, thường ngày Quyển Quyển thích nhất là chơi đùa với người ta, nhưng lần này nhìn thấy những con ch.ó khác mà nó cũng không động lòng, kiên quyết về nhà với hai người.

"Anh xem đi, em đã nói Quyển Quyển rất ngoan mà."

Ninh Miễn xoa đầu con chó, khéo léo nói: “Không thể bỏ qua sự huấn luyện mấy năm nay của anh đúng không?”

"... Anh là đồ tự luyến."

Cũng không có ai cấm anh tự luyến.

Ninh Miễn mang theo tâm lý này, về đến nhà bèn thưởng cho Quyển Quyển một ít đồ ăn vặt.

Rùa nhỏ không nhìn thấy, bò sang một bên hỏi: [Mấy người ăn gì vậy?]

Cậu ta nhớ kỹ khi hai người này đi nước ngoài về còn không quên mang thức ăn ngon cho Quyển Quyển, khi đến lượt nó, lại chỉ có một con búp bê hình con rùa, như thể sợ cậu ta chưa biết thân biết phận đủ vậy…

Quyển Quyển chăm chú ăn quà vặt, không để ý đến rùa nhỏ, sau khi ăn đến miếng cuối cùng, không biết vô tình hay cố ý làm rơi trước mặt rùa nhỏ.

Đó là một miếng thịt bò khô! Nghe nói Ninh Miễn đặc biệt nhờ một người bạn trong trang trại làm riêng cho chó ăn, tuy khó nhai nhưng thử cũng không sao nhỉ?

Rùa nhỏ thò đầu ra chuẩn bị cắn miếng thịt bò khô, a ——

Một giây sau, Quyển Quyển đã tính trước thè lưỡi quét sạch miếng thịt bò khô, quay người bỏ lại rùa nhỏ với tấm lưng hiên ngang, cái đuôi quét qua quét lại suýt chút nữa đ.â.m thẳng vào mắt cậu ta!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-572.html.]

Bỏ đi!

Rùa nhỏ cảm thấy nếu cậu ta có thể nhìn rõ sắc mặt của mình, khuôn mặt của cậu ta nhất định đang đỏ lên vì tức giận, còn có kiểu này sao?

Dư Tương vẫn đang xem trò vui, ôm bụng cười.

Cười cười cười! Cô đã quên trong bụng có một chủ nhân nhỏ phải không? Rùa nhỏ tức giận chui vào một góc, kiên quyết không thừa nhận cậu ta ở trong cơ thể con rùa đã lâu, dần dần đã hình thành thói quen của sinh vật phàm trần, hừ!

Ninh Miễn không nhịn được cười: "Tại sao Quyển Quyển lại mặt dày như vậy nhỉ?"

"Con rùa nhỏ luôn cho rằng mình thông minh hơn Quyển Quyển đúng không? Chắc là Quyển Quyển đã nhận ra rồi."

Nhưng thông minh thì thế nào? Sức mạnh của Quyển Quyển ở ngay đấy, chỉ cần động chân là đã có thể đẩy rùa nhỏ ngã chổng vó, lật không nổi mình.

"Cũng có thể, Quyển Quyển cũng thông minh."

Dường như Quyển Quyển hiểu được lời này, nó ngẩng đầu lên đi tuần sát địa bàn trong nhà, rùa nhỏ núp ở bên trong góc giận mà không dám nói gì.

Ninh Miễn nghe radio với Dư Tương, bỏ qua ý định cứu viện cho rùa nhỏ, khổ nạn nhỏ như vậy cũng không thể chịu đựng được thì thật sự không chấp nhận được.

Rùa nhỏ lại lần nữa nhận mệnh.

Nhưng nghiêm túc mà nói, địa vị gia đình hiện tại của bọn họ là Dư Tương xếp thứ nhất, Quyển Quyển xếp thứ hai, Ninh Miễn phải cẩn thận ở phía sau, còn rùa nhỏ thì tính theo chiều cao, phải làm việc nên làm mà xếp ở tầng chót nhất.

Thời gian dần qua, sự phấn khích khi biết tin có thai lắng xuống, ngày tháng dường như trở lại bình thường, thậm chí Dư Tương còn có thời gian làm kem dưỡng da cho em bé, Yến Thành đầy gió và cát, nhất định phải có kem dưỡng thể phù hợp cho bé cưng nhỏ, người mở hàng là cha em bé, là khách hàng của đợt đầu tiên và cho phản hồi rất tốt.

Trương Phi, giám đốc nhà máy Tân Hoa, cũng là anh rể họ của hai người, tất nhiên họ phải dốc toàn lực để hợp tác với kem dưỡng Bảo Bảo, nhân lúc mùa xuân còn chưa qua, họ sẽ nhanh chóng đưa sản phẩm ra thị trường, có danh tiếng tốt của kem dưỡng trắng da ngọc trai và sữa rửa mặt ngọc trai trước đó làm nền, kem dưỡng da Bảo Bảo bán rất chạy.

"Đợi đến mùa đông sang năm chúng ta có thể dùng một ít phải không?"

Ninh Miễn vuốt ve bụng của cô, ngày nào cũng khoe khoang: “Đương nhiên, con của chúng ta rất hạnh phúc khi có một người mẹ đảm đang.”

Dư Tương đắc ý.

DTV

Nhưng đắc ý không được hai ngày, đứa bé bắt đầu kháng nghị, Dư Tương cảm thấy nhóc con đang không hài lòng vì bé không phải là người đầu tiên sử dụng kem Bảo Bảo thì phải? Phản ứng nghén khi mang thai ập đến đúng như dự đoán, thậm chí trong tuần nôn nhiều nhất cô còn phải xin nghỉ ở nhà.

Ninh Miễn bận rộn với những dự án quan trọng, ngày nào cũng đi sớm về muộn nhưng vẫn cố gắng chăm sóc cô lúc ở nhà, còn lại Dư Tương phải tự lực cánh sinh, cũng may bà Ninh lo lắng cho họ, thỉnh thoảng dặn dì Hạnh đưa chút thuốc bổ tới, biết lúc mang thai cô nghén rất nặng nên dứt khoát nói dì Hạnh đến nấu cơm cho cô.