Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 539






Nghĩ vậy, Dư Kiến Kỳ nhìn thấy ở đối diện đường có một cô gái có thân hình tương tự như Dư Lộ, ông muốn dừng xe lại đuổi theo, nhưng giữa đường toàn là xe đạp, có đuổi cũng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô gái đó rẽ vào một ngã rẽ rồi biến mất.

Khi Dư Kiến Kỳ đi tới đầu hẻm mà cô gái đó biến mất thì đã không còn thấy người đâu.

Trở về nhà, Dư Kiến Kỳ không nhịn được kể lại chuyện này cho Lâm Bảo Chi, Lâm Bảo Chi gọi ngay cho Dư Tương, nói địa điểm mà Dư Lộ có thể tới lui.

“Mẹ, con biết rồi, mọi người cũng chú ý một chút. Đúng rồi, đừng để Dư Lộ tới tìm Lạc Hải Đường rồi gây phiền phức.”

“Hả?”

“Con chỉ nói vậy thôi, chắc là sẽ không có đâu.”

Bây giờ Dư Lộ chỉ ước gì cô ta không phạm phải sai lầm gì, nếu không thì không còn đường lùi nữa, chắc cô ta sẽ không ngu ngốc tới mức đó đâu.

Sau khi ăn cơm tối, Dư Tương và Ninh Miễn ra ngoài đi bộ, để mồi câu đi loanh quanh khu vực gần đây, sớm hay muộn gì cũng dụ được người ra.

“Hai chúng ta có cần giữ khoảng cách để trông như đang cãi nhau không? Như vậy thì Dư Lộ mới có can đảm để tới đây tìm anh.”

Ninh Miễn liếc xéo cô: “Em định không ở gần anh để bảo vệ sự an toàn của anh à?”

“Đàn ông lớn tướng thế này thì cần bảo vệ gì chứ?”

“Anh cần.”

Dư Tương: “Anh có cảm thấy gần đây anh rất trẻ con không?”

Ninh Miễn hừ nhẹ: “Không thấy.”

Được rồi, Dư Tương gác chuyện này qua không bàn nữa, dù sao ra ngoài đi bộ cũng đã tiêu hóa hết cơm tối, cũng chẳng thu hoạch được gì, vì vậy đành dùng một đồng để mua kem.

Về đến nhà, cẳng chân đau nhức.

“Anh nói xem, tại sao Hứa Chấn Uyên lại muốn xuất ngũ?”

“Trốn tránh vận mệnh.”

“Hả?”

Ninh Miễn hỏi lại: “Em không biết à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-539.html.]

Dư Tương bối rối, lần trước Hứa Chấn Uyên giải cứu con tin mà không chết, không phải là đã trốn thoát vận mệnh rồi sao? Hơn nữa, anh ta có thể chạy thoát, cũng có nghĩa đó không phải là vận mệnh của anh ta, cô còn dùng điều này để xác nhận vận mệnh của Ninh Miễn, không liên quan người đó là ai, kiếp số sẽ đi theo người đó.

Nghĩ tới đây, Dư Tương nhìn anh, không chắc chắn hỏi: “Vậy anh sẽ không…”

Ninh Miễn bật cười: “Cô gái ngốc, nói như thế nào nhỉ, đó chỉ là số mệnh đã được viết từ trước mà thôi, nhưng có biến số là em, tương lai đã có thay đổi, thay đổi như thế nào chúng ta không biết trước được, cứ yên tâm mà sống thôi.”

Kiếp số chưa chắc là sống c.h.ế.t hay đau thấu tim gan, lúc trước anh muốn trải qua một cuộc sống bình thường, bọn họ ăn ý không nhắc tới chuyện quá khứ, cứ sống như vậy là tốt rồi.

Dư Tương dần dần hiểu ra, bắt đầu truy hỏi vấn đề của Hứa Chấn Uyên, nhưng Ninh Miễn nhất quyết không nói.

“Tìm được Dư Lộ đã rồi tính sau.”

“Anh cảm thấy ai đáng tin cậy, biết tăm tích của cô ta?”

Ninh Miễn chớp chớp mắt: “Anh đã nhờ người theo dõi rồi.”

DTV

Bùi Thừa Hãn đã bị lộ, dù Dư Lộ không biết Bùi Thừa Hãn bị lộ thì cô ta cũng sẽ không đi tìm anh ta nữa, nhưng vẫn còn một người chịu thương chịu khó giúp đỡ cô ta.

Ở Yến Thành, Dư Lộ chẳng có gì cả, chắc chắn phải có người giải quyết chuyện ăn, mặc, ở, đi lại cho cô ta.

Dư Tương nói thầm hai chữ: “Phải không?”

Ninh Miễn gãi gãi chóp mũi cô, nở nụ cười khen ngợi, đồng thời còn tỏa ra mùi giấm chua, quên đi, sau khi chuyện này đi qua, không cho cô nói tên người này ra nữa.

Hai ngày nay Kỳ Thao không có hành động gì, chắc là đang quan sát tình hình của hai người họ, sau đó báo cáo cho Dư Lộ. Nếu bọn họ theo dõi Kỳ Thao, rất có thể sẽ tìm được nơi Dư Lộ đang trốn.

Dư Lộ không dám ra ngoài nhiều để bị cha mẹ nhìn thấy, càng sợ gặp phải người nhà họ Bùi. Cô ta không biết làm thế nào mà Dư Tương lại biết chuyện giữa mình và Bùi Thừa Hãn, nhưng nếu không có Bùi Thừa Hãn, cô ta không thể làm ra một tài liệu có thể khiến Ninh Miễn tin tưởng, cũng không biết Ninh Miễn có đi xác minh hay không, ít nhất bây giờ vẫn đang cãi nhau nhỉ?

Nhưng Kỳ Thao luôn nói không tìm hiểu được chuyện gì, Dư Lộ không dám tùy tiện ra ngoài.

Dư Lộ do dự không biết có nên liên lạc với Hứa Chấn Uyên hay không, hỏi có cách nào có thể làm Ninh Miễn và Dư Tương nhanh chóng ly hôn, cũng không biết anh ta có cách nào để giúp cô ta xuất ngoại không?

Kỳ Thao tới đưa đồ ăn cho Dư Lộ, đặt đồ xuống là muốn đi ngay.

“Kỳ Thao, anh sẽ không gạt tôi chuyện gì đấy chứ?”

“Không có.”

Dư Lộ cảm thấy Kỳ Thao không dám giấu cô ta, người này hiếu thảo hư vậy, chỉ biết trước khi cha Kỳ tự sát, có người đã nói gì đó với ông ấy, nên làm cha Kỳ kích động quá mức, thế là anh ta tin ngay lời cô ta nói, làm việc rất chăm chỉ. Đáng tiếc, nếu sớm biết người này có ích như vậy, cô ta đã dùng từ lâu.

Kỳ Thao rời căn phòng mà mình thuê cho Dư Lộ ở, siết chặt sợi dây thừng trong túi, cuối cùng vẫn đè ép dự định trói Dư Lộ lại rồi tra khảo, có lẽ nên chờ thêm một chút.