Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 470




Sau đó anh lại nghĩ, cửa hàng Bách Hóa cũng không phải của riêng ai hết. Nếu bọn họ muốn thì bọn họ cứ đến là được, không ai được can thiệp vào.

Quầy mỹ phẩm là nơi mà Dư Tương thường tới. Nhân viên bán hàng vẫn nhận ra cô. Sau khi trông thấy cô, nhân viên nhiệt tình chào hỏi: "Hai người định mua cái gì vậy ạ? Hôm nay có quần áo may sẵn mới về nên rất nhiều người bằng lòng bỏ tiền mua. Hai người cứ xem đi. Nếu không mua là sẽ hết đấy!"

Học trò nhỏ trước kia của Dư Tương là Sử Thúy Thúy của nhà máy Tân Hoa cũng ở đây. Cô ấy hưng phấn nói: "Chị Tương, em thấy bộ váy liền áo này rất đẹp này. Đây là lần đầu tiên chúng em có một chiếc váy may sẵn đẹp như vậy đấy, rất phù hợp với chị. Có rất nhiều người muốn mua nó. Nhân viên của cửa hàng Bách Hóa còn đặt trước nữa. Đúng rồi, vừa rồi chủ nhiệm Kỳ còn đưa đối tượng tới đây."

"Hả? Chủ nhiệm Kỳ lại có đối tượng à?"

Dư Tương hỏi rất thoải mái. Ngay cả Ninh Miễn bên cạnh cô cũng từ từ giãn lông mày ra.

Sử Thúy Thúy gật đầu thật mạnh: "Đúng vậy ạ. Trông cũng rất xinh đẹp. Ồ, bọn họ đang ở đằng kia kìa."

Cô ấy tiện tay chỉ về một phía. Mọi người cùng nhìn qua thì quả thật là thấy bên người Kỳ Thao có một cô gái xinh đẹp.

Mặc dù cách xa quá không thấy rõ mặt mũi lắm nhưng trong lòng Dư Tương lại thở phào một hơi nhẹ nhõm mà không có lý do. Cô cũng không định cắm sừng Ninh Miễn, cũng không muốn vì điều này mà tâm trạng anh không tốt. Trước khi Trường Phong giao nhiệm vụ, cô còn lo lắng có khi nào sẽ thất bại hay không. Còn bây giờ thì có vẻ như cô hoàn toàn có thể đổi sang một cách khác để hoàn thành nhiệm vụ rồi. Cho dù tính toán nhỏ nhặt của Trường Phong có chính xác đến đâu thì cũng không thể tính hết mọi thứ được.

Thậm chí Ninh Miễn còn cực kỳ hưng phấn nói: "Đi thôi, chúng ta qua đó xem sao."

Ít nhất cũng phải nói một tiếng chúc mừng với anh ta chứ.

Sau này không bao giờ liên lạc nữa. Ninh Miễn đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc dọn ra khỏi nhà sớm hơn hai năm rồi. Bọn họ sẽ đến sống ở một nơi tốt hơn, có thể tránh gặp những người không muốn gặp.

Dư Tương không có ý kiến gì: "Được rồi, chúng ta qua đó thôi."

Quầy quần áo may sẵn không xa nên lúc bọn họ đi tới Kỳ Thao và cô gái kia còn chưa đi. Hai bên chạm mặt nhau. Kỳ Thao hơi ngạc nhiên, sau đó vẻ mặt anh ta trở nên không dễ chịu lắm. Anh ta nhìn Dư Tương một cái rồi lại lén lút nhìn sang cô gái bên cạnh mình.

"Chủ nhiệm Kỳ đưa đối tượng đi dạo phố à?"

"Đúng thế."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-470.html.]

Cô gái kia cũng quay mặt về phía này, thân thiện hỏi: "Kỳ Thao, đây là bạn anh à?"

Kỳ Thao chậm rãi gật đầu.

Dư Tương bắt tay với cô gái kia rồi thuận miệng nói: "Con rùa nhỏ nhà chúng em đã tốt hơn nhiều rồi. Cảm ơn chủ nhiệm Kỳ rất nhiều. Không làm phiền hai người nữa."

Cô gái kia lắc đầu, sau khi nhìn thấy rõ khuôn mặt Dư Tương thì có chút ước ao, bởi vì mắt của Dư Tương rất đẹp.

Ninh Miễn cũng cảm ơn Kỳ Thao. Xuất phát từ lễ phép nên anh chưa từng nhìn vào đối tượng của Kỳ Thao. Sau đó đột nhiên anh cảm thấy có gì đó không phù hợp lắm nên đã lặng lẽ nhìn qua khuôn mặt của cô gái này. Hình như có gì đó rất kỳ lạ.

Nhân viên bán hàng ở quầy đồ may sẵn nổ một tiếng sét vào giữa mặt đất bằng phẳng: "Ôi chao, trông hai người giống nhau thật đấy. Có phải chị em ruột không vậy?"

Lời nói của nhân viên bán hàng khiến hai cô gái quay mặt lại nhìn nhau.

Dư Tương không biết hai người các cô trông giống nhau. Mắt cô là mắt hai mí, còn mắt cái người tên Ngụy Xuân Hồng này là mắt một mí cơ mà, hơn nữa mũi và miệng cũng không hề tương tự nhau.

"Hai chúng tôi giống chỗ nào chứ? Sao tôi không nhìn ra nhỉ?"

DTV

Cô gái kia cũng rất nghi ngờ.

Chị gái bán hàng rất kiên trì: "Tôi thấy mắt và mũi hai người đều rất giống. Cái váy hai người mua mặc vào cũng không khác gì chị em sinh đôi luôn. Sao hai người không so kích cỡ thử xem?"

Một cái váy này có thể bán được không ít tiền đâu.

"Xem cô nói kìa, tôi và em gái ruột của tôi đứng bên cạnh nhau cũng chẳng có người nào cảm thấy chúng tôi giống nhau cơ mà. Cô cần xem lại mắt nhìn của mình đi."

Cái khác thì không nói nhưng bảo hai người trông giống nhau nghe rất đáng ghét đấy. Dư Tương chỉ lơ đãng ứng phó cho qua.

Ngụy Xuân Hồng cũng không để ý, nhưng cô ta lại lén xem vẻ mặt Kỳ Thao như thế nào. Dù sao thì hai người bọn họ cũng đang hẹn hò, đương nhiên cô ta muốn xem ý của anh ta thế nào rồi, nhìn xem có phải anh ta cũng cho rằng cô ta giống người khác hay không.

Nhân viên bán hàng vẫn cứ một mực khăng khăng bảo giống, còn nói: "Ôi, anh là người yêu của cô ấy phải không? Anh nhìn xem có giống không?"