Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 181




Bà ngoại Lâm im lặng một lát rồi khó nén được sự rối rắm mà giải thích: "Không phải, là chị dâu cả của con tới hỏi mẹ. Nó nghe người ta nói Thừa Hãn thích Lộ Lộ, lúc nó về nhà mới phát hiện ra trong phòng Thừa Hãn có rất nhiều ảnh chụp của Lộ Lộ. Con bé hỏi Thừa Hãn thì Thừa Hãn không thừa nhận. Nhưng chị dâu cả con nói thấy giống lắm. Hai đứa chúng nó không có gì đấy chứ? Sao hai đứa chúng nó có thể... Điều này sao có thể chứ?"

Cha của Bùi Thừa Hãn không phải do bà ngoại Lâm sinh ra. Lâm Bảo Chi là con của bà và người chồng trước. Lúc tới nhà họ Bùi, bà đã đưa theo cả Lâm Bảo Chi. Hai anh em họ không có quan hệ m.á.u mủ nhưng từ nhỏ đã lớn lên bên nhau không khác gì anh em ruột thì. Sao lời đồn này có thể truyền ra được chứ?

Mặt Lâm Bảo Chi xoẹt cái đỏ bừng lên, có cảm giác không còn mặt mũi nào đối mặt với bà ngoại Lâm nữa.

Mẹ ruột nói chuyện uyển chuyển nhưng vẫn muốn xác định xem có chuyện này hay không. Nếu là có thì phải nhanh chóng chặt đứt. Cái khác không nói nhưng ngoài mặt chị dâu cả vô cùng tôn trọng bà mẹ kế của chồng này, nhưng chắc chắn là kém xa mẹ ruột của chồng.

Từ trước đến nay bà ngoại Lâm không nhúng tay vào chuyện nhà con riêng, tránh xảy ra mâu thuẫn. Bình thường tình cảm của bọn họ cũng hòa thuận. Nhưng có thể là vì chuyện này vẫn tồn tại khúc mắc nên liên quan đến chuyện lớn cả đời của con gái thì chắc chắn chị dâu cả sẽ không muốn hai người ở bên nhau. Ngay cả bà ngoại Lâm cũng phải nén giận, có khi còn cảm thấy bọn họ đang có tâm tư kín đáo gì, muốn để Dư Lộ đến nhà họ Bùi, hai nhà hợp lại thành một nhà, đích tôn cũng có người nhà bà ngoại Lâm mà nhà họ Bùi cũng sẽ nằm trong tay bà ngoại Lâm cũng nên...

Nếu chỉ có chị dâu cả nghĩ vậy thì cũng có thể ứng phó được, nhưng nếu ông cụ Bùi và anh cả cũng cho là như vậy thì bà ngoại Lâm sẽ sống thế nào đây? Sao bà còn có thể không biết xấu hổ mà về nhà mẹ đẻ được nữa chứ?

Cũng không phải bọn họ là lấy bụng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử mà là nếu người bình thường đối mặt với việc này cũng sẽ nghĩ như vậy thôi!

Này này này!

Lòng Lâm Bảo Chi không yên đáp lại mấy câu rằng sẽ hỏi kỹ với đầu bên kia rồi hai mẹ con bụng đầy tâm sự cúp máy.

Dư Kiến Kỳ thấy biểu cảm của vợ mình không đúng thì không khỏi hỏi: "Có chuyện gì thế?"

Đối với người đàn ông đầu heo này Lâm Bảo Chi vô cùng tức giận. Bà cạch một tiếng ném ống nghe lên bàn rồi nói: "Chuyện gì thế ư? Chuyện gì thế? Ông nói là chuyện nhỏ thì bây giờ ông đi giải quyết chuyện nhỏ này cho tôi đi! Đều là con gái tốt ông dạy mà ra đấy!"

Bà trả lại nguyên văn câu nói cho Dư Kiến Kỳ, đồng thời còn nghĩ, đối tượng mà Dư Lộ luôn treo bên miệng lại không mang về nếu thật sự là Bùi Thừa Hãn thì bà chắc chắn sẽ phiền chán từ tận đáy lòng! Hai người kia chắc chắn không thể ở bên nhau được! Đây chẳng phải là Dư Lộ muốn hại cả hai gia đình sao?

"Tôi nói cho ông biết, chẳng phải ông là cha ruột của nó sao? Ông nhanh chóng giải quyết chuyện cưới xin của Dư Lộ đi cho tôi, để nó kết hôn nhanh một chút, tôi không thể gánh nổi nó trong cái nhà này nữa!"

Dư Lộ đi từ trong nhà vệ sinh ra vừa lúc nghe thấy những lời này thì sững sờ ngay tại chỗ.

Dư Kiến Kỳ rất ít khi thấy Lâm Bảo Chi tức giận lớn như vậy. Ông ngượng ngùng nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bà đừng tức giận mà!"

"Ông hỏi Dư Lộ xem rốt cuộc đối tượng của nó là ai, sao lại không mang về nhà?"

Vẻ mặt Dư Lộ tái nhợt. Trước kia cô ta bảo mình có đối tượng là vì cô ta đã gặp Hứa Chấn Uyên rồi, sớm muộn gì hai người cũng sẽ ở bên nhau nên cô ta mới nói mình có đối tượng để đánh tan nghi ngờ cô ta thích Ninh Miễn cũng Lâm Bảo Chi.

Dư Kiến Kỳ nhìn về phía Dư Lộ: "Lộ Lộ?"

Bọn họ quả thật không biết người nọ là ai.

Dư Lộ cắn cắn môi, không muốn nói ra tình hình thực tế. Vốn dĩ Lâm Bảo Chi đã rất bất công với cô ta vì Dư Tương thi đại học thành công rồi. Nếu nói tình hình thực tế ra nữa thì chắc chắn bà sẽ cho rằng cô ta giở thủ đoạn.

"Mẹ, anh ấy, bây giờ, bây giờ đang ở trong đơn vị, không có thời gian ra ngoài."

Hai ngày trước cô ta đến bệnh viện tìm Hứa Chấn Uyên, nhưng y tá vô cùng giữ bí mật với thân phận của quân nhân nên chưa nói với cô ta về hành tung của Hứa Chấn Uyên. Cô ta canh ở bệnh viện hai ngày cũng không gặp được người.

"Tên là gì?"

Dư Lộ im lặng. Nếu bây giờ nói tên ra lỡ may Lâm Bảo Chi đi tìm Dư Tương đối chứng thì sao, chắc chắn cô ta sẽ lòi đuôi.