Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố

Chương 173




Dư Tương chỉ nghe không nói gì, nếu xét theo phương diện giày da thì Từ Tinh kia sẽ không bị chịu thiệt bao nhiêu, và theo tính cách kiêu ngạo của Dư Lộ, ngay cả khi cô ta cố thao túng vụ giày da để tạo ra xung đột, thì bây giờ ít nhất cô ta sẽ dùng một cách khác để giả tiền lại, sau đó sẽ cho thêm một ít, để cho Từ Tinh nghĩ là đây không phải là ăn cắp.

Lạc Hải Đường không nhận được câu trả lời mà cô ấy muốn, quay sang hỏi: "Anh à, anh nghĩ sao?

Mọi sự chú ý của Lạc Hải Minh lúc này đều đặt trên gò má trắng nộn đang in hằn vết bạt tai của Dư Lộ, nên anh ta vô cùng thấy phiền mà nói: "Chuyện này đã qua, đơn vị bọn họ tự có biện pháp xử lý, quan tâm cái này làm gì?"

“Em chỉ hiếu kỳ chút thôi mà, eo ơi, đói c.h.ế.t đi được, có phải chúng ta nên đi ăn trưa rồi không?"

Dư Tương chỉ vào người bị thương: "Mọi người cứ đi ăn trước đi, huấn luyện viên này, chúng tôi đưa anh trở lại bệnh viện nhé! Vết thương của cô sẽ không sao chứ?"

Hứa Chấn Uyên vẫn đang phải đeo tay bó bột trên cổ để đi cùng họ, lúc này bị gọi tên có chút giật mình: “Không, tôi sẽ tự mình quay về là được."

“Như vậy không hay lắm nhỉ, đã bắt anh đến tận đây rồi thì ít nhất cũng phải đưa anh về chứ, lần này thật sự là cảm ơn anh."

Từ Chấn Uyên cười: "Không có tôi thì cũng có giám đốc Kỳ mà, hôm nay thật sự là trùng hợp."

Ninh Miễn giơ cổ tay lên xem giờ: "Bây giờ đi ăn trưa vẫn kịp, đồng chí Từ, chúng ta đi ăn cơm thôi, điều quan trọng nhất khi dưỡng thương là ăn uống kịp thời, như vậy anh mới nhanh chóng hồi phục sức khỏe. Chúng tôi sẽ đưa anh trở lại sau, nếu không chúng tôi cũng sẽ lo lắng nếu anh một mình đi về.”

Từ Chấn Uyên muốn từ chối, nhưng trong lòng anh ta lo lắng.

Nhưng bên này, Lạc Hải Minh lại không vui khi nghe họ lịch sự qua lại, và cơn giận của anh ta ngày càng nhiều: "Dư Tương, cô có quên điều gì không?"

Dư Tương giả vờ không hiểu: "Gì?"

Dư Lộ trong lòng biết có điều gì không ổn, cô ta muốn ngăn cản lại, nhưng trong lòng Lạc Hải Minh khó chịu và nói như s.ú.n.g máy. "Chuyện cô giơ tay tát Lộ Lộ cứ thế là xong sao? Cô bảo Từ Tinh xin lỗi cô, vậy cô cũng không phải là nên xin lỗi Lộ Lộ sao?”

Dư Tương biết rồi nhưng vẫn ung dung hỏi: “Chuyện này thì mắc mớ gì đến anh, Dư Lộ còn chưa lên tiếng thì anh là cái thá gì mà xen vào chuyện của người khác?”

Phòng chừng lúc Dư Lộ hạ thuốc cô thì sớm đã chuẩn bị tinh thần bị ăn đánh rồi, có điều cô ta lại không ngờ kết cục lại vậy, lẽ nào người đã làm đến vậy rồi mà cô không thể trút giận sao?

"Tôi —"

Lạc Hải Minh không nói nên lời trong một lúc, anh ấy thực sự không thể nói được mình đang dùng thân phận gì để nóng giận hiện giờ, anh ấy đã thích Dư Lộ khi anh ấy gặp Dư Lộ trước đây, nhưng tình yêu dành cho Dư Lộ vẫn chưa kịp ngỏ lời, sau này anh ta lại quá bận rộn với việc học sau khi xuất ngũ nên chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn.

Cuối cùng, người anh ấy muốn kết hôn vẫn là người anh ấy thích, anh ấy đã thổ lộ tình yêu của mình nửa năm trước, nhưng Dư Lộ đã lấy Khương Duệ Quân làm lá chắn để nói rằng cô ấy đã trao trái tim cho một tình yêu khác, nhưng hiện giờ Khương Duệ Quân đã đi tìm kiếm người yêu khác, và Dư Lộ đã không có bạn trai, anh ấy phải đấu tranh để có được cô.

Về phần Chu Tư Vi, nếu hai người kết hôn, đó chỉ là dệt gấm thêm hoa, cô ấy không khác gì những cô gái có xuất thân tương tự, và sẽ không kích thích hắn thích và yêu được, hiện tại Dư Lộ ở nhà bị Dư Tương bắt nạt, chỉ vì Dư Tương lấy được người chồng tốt, vậy thì anh ta sẽ cưới Dư Lộ, như vậy, Dư Lộ cũng không thua gì Dư Tương, xem cô có dám bắt nạt Lộ Lộ không?

“Ninh Miễn, ​​sao anh cứ ngồi yên nhìn vợ mình ức h.i.ế.p người khác vậy hả?"

Ninh Miễn cười tủm tỉm: "Tôi đã nói rồi, vợ tôi muốn làm gì thì làm, cô ấy không phải là món đồ phụ thuộc vào tôi, hãy tôn trọng cô ấy, vả lại, anh không thể cãi nhau với cô ấy, lại chuyển sang tôi yêu cầu tôi gây áp lực, điều đó có tốt không?"

DTV

Dư Tương mong đợi hỏi: "Đúng vậy, mà Lạc Hải Minh này, tại sao anh lại bênh vực Dư Lộ như vậy vậy? Chẳng lẽ là —"

Người luôn không chế anh trai như Lạc Hải Đường nhìn thấy anh trai che chở cho người phụ nữ khác như vậy, lửa giận trong lòng dâng lên, so với Dư Tương nhanh hơn một bước, kỳ quái kinh ngạc hỏi: "Anh trai, đừng nói là anh thích Dư Lộ đó nhá?"

Khuôn mặt của Chu Tư Vi tái nhợt, đôi mắt cô ấy đầy kinh ngạc và thất vọng. Dư Lộ vội vàng phản bác: "Không, không phải —"

Cô ta chỉ coi Lạc Hải Minh như anh trai của mình.