Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước

Chương 207: 207: Chương 198





Sáng hôm sau, Tần Tranh mở mắt ra, nhớ đến giấc mơ đêm qua của mình, vừa cảm thấy tức cười vừa muốn rơi nước mắt cho sự tận tụy của mình.

Nằm mơ mà còn lo tiến độ công trình, đó là chuyện của kiếp trước rồi.
Cô chuẩn bị ngồi dậy, tiếp tục đi xây thành thì mới phát hiện trên hông mình gác một cánh tay to.
Cô nhọc nhằn quay đầu qua thì phát hiện Sở Thừa Tắc đang chen một cái gối với mình.

Nói chính xác hơn, Sở Thừa Tắc nằm lên gối, còn cô thì gối lên cánh tay y.
Tần Tranh hơi ngạc nhiên: Y về khi nào thế nhỉ?
Cảm thấy người mình dinh dính, hẳn là đêm qua người nào đó cứ bám lấy mình làm toát mồ hôi, lòng Tần Tranh có chút hơi bất mãn.
Người này không ngủ trên gối của mình mà chen chúc với cô làm gì?

Đầu cô vừa hiện lên suy nghĩ này thì mắt đã nhìn thấy một chiếc gối khác bị cô đạp xuống góc giường, thế là Tần Tranh lại thấy chột dạ.
Thôi xong, là cô chiếm đoạt cả hai cái gối.
Tần Tranh rón rén gỡ cánh tay đặt trên hông mình ra, cố gắng dậy thật nhẹ nhàng.

truyen bjyx
Đêm qua trước khi ngủ cô còn nghiên cứu bản vẽ công trình rất lâu, gần đến giờ hợi mới đi ngủ, vậy chắc quá nửa đêm Sở Thừa Tắc mới về, nhìn sắc mặt y là biết những ngày qua hẳn là không được nghỉ ngơi đầy đủ.
Có điều cô vừa nhúc nhích là Sở Thừa Tắc thức giấc ngay.
“Giờ nào rồi?” Có lẽ vì quá mệt, y gần như là nhắm mắt nói chuyện, giọng khàn khàn vì vừa thức dậy.
“Giờ thân một khắc, chàng vẫn có thể ngủ thêm một lát.” Tần Tranh ngủ bên trong, lúc vượt qua y để xuống giường, mái tóc xẹt qua lòng bàn tay y.

Bàn tay Sở Thừa Tắc vô thức cụp lại nhưng những sợi tóc vẫn nhanh chóng lướt qua lòng bàn tay, chỉ lưu lại cảm giác lành lạnh.
Y quay đầu qua nhìn dáng Tần Tranh trong bộ đồ ngủ màu trắng, trông rất mảnh khảnh.

“Gần đây bận lắm à?”
Tần Tranh vừa mặc quần áo vừa gật đầu.

“Mấy lô cốt ở mặt tường phía bắc chừng một hai ngày nữa là hoàn công, lúc này mà xảy ra sai sót gì thì công cốc hết nên thiếp phải giám sát thật kỹ.”
Sở Thừa Tắc vốn định nhắc đến Lục gia nhưng nghe Tần Tranh nói thế, y không tiện nhắc đến nữa.


Y vào thành vào ban đêm, những thay đổi trong thành nhìn không rõ lắm, nhưng trên thành cứ cách vài trượng lại có ánh lửa, có thể nhìn rõ tường thành đã được dùng gạch để gia cố lại, xung quanh còn có những lô cốt vừa xây.

Có thể làm được nhiều như vậy trong thời gian ngắn, đó không phải chuyện dễ dàng.
Vị trí địa lý của Thanh Châu khá đặc biệt, toàn bộ dựa vào giao thông đường thủy.

Đường thủy phát triển thì mới có thông thương nam bắc, vì thế thời kỳ đầu tường thành được xây dựng rất đơn giản do nơi đây không phải là vùng đất yếu điểm thường hay bị tranh giành như Từ Châu, lại là trung tâm của Trung Nguyên, rất hiếm khi có chiến tranh lan tràn đến.
“Ta cùng đi với nàng xem thử.” Cô đã dậy, Sở Thừa Tắc cũng không muốn ngủ nữa.
Tần Tranh liếc nhìn y, nghĩ rằng sau khi nhìn thấy thành trì đã được cải tạo, có thể y sẽ điều chỉnh lại cách bày bố binh lực nên bèn gật đầu.
Tuy nhiên đêm qua ra mồ hôi, lúc này mặc quần áo vào vẫn cảm thấy dinh dính không thoải mái, Tần Tranh bèn gọi người khiêng nước vào, định tắm rửa xong mới ra ngoài.
Sở Thừa Tắc nghe cô gọi người mang nước vào thì sắc mặt hơi lạ, tuy nhiên vẫn không nói gì.
Lúc đầu Tần Tranh cũng không phát giác, đợi lão bộc mang nước vào với nụ cười khẽ trên môi thì mới phát hiện không ổn.

Mới sáng sớm đã muốn tắm rửa rất dễ làm người ta cảm thấy cô và Sở Thừa Tắc đã làm gì đó.
Nhưng chuyện thế này cô không thể giải thích với những người hầu kia được.
Tần Tranh đành vờ như như không có chuyện gì, tìm lấy quần áo thay xong đi sang phòng tắm.
Người hầu thấy Sở Thừa Tắc cũng đã thức dậy nên nhanh chóng mang nước lên cho y súc miệng.

Sở Thừa Tắc rửa mặt xong bèn ngồi bên chiếc bàn thấp, lật xem bản thiết kế của Tần Tranh.
Cách một tấm màn cửa, tiếng nước trong nhà tắm truyền vào tai y rất rõ ràng, giống như là có vô số sợi lông đang phất qua trái tim y vậy.
Tấm bản đồ trải ngay trước mắt nhưng không xem vào, Sở Thừa Tắc đưa tay xoa trán.
Thất tình lục dục, nảy sinh tham niệm..