Từ khi đem phương thức bánh ngọt phân ra, Đường Thọ cũng nhàn hơn hẳn. Hắn bên này bán bánh hạch đào, vì quý, không bằng sinh ý Hùng mẫu bên kia, nhưng cũng không hề vắng vẻ, trấn Lâm Ngọc rất nhiều nhà giàu phát hiện bánh hạch đào mĩ vị, có một lúc mua chính là mấy chục cái, dáng dấp kia căn bản không đem mấy trăm đồng tiền kia là con số lớn, khiến thôn dân nhìn mà choáng váng, có mấy người ý thức được đây là thương cơ, đã bắt đầu đặt bánh hạch đào ngày càng nhiều mang lên trấn bán.
Điểm tâm Hùng gia đã truyền vào mấy thôn phụ cận, đặc biệt là phú thôn phía Nam.
Nhà mẹ đẻ của Hùng đại tẩu là Triệu gia thôn phía Nam, triệu gia là một phú hộ trong thôn. Toàn gia bọn họ bây giờ đang ngồi vây quanh bên bàn, nhìn mười mấy cái điểm tâm trêи bàn, một miếng còn không bằng một bàn tay của tiểu hài tử, dĩ nhiên liền một đồng một khối, đây là đoạt tiền a.
"Mẹ, nghe nói đây là Hùng gia làm?" Triệu đại lang nói.
Triệu nhị lang nói:" Là Hùng nhị lang mua về một song nhi có tay nghề, hiện tại nửa Hạnh Hoa thôn đều đến nhà y lấy hàng đến các nơi bán, tiếng vang cũng rất tốt. Hiện tại Hạnh Hoa thôn đều nói, Hùng Tráng Sơn mua về được phu lang tài giỏi, ngồi trong nhà cũng có thể kiếm tiền."
Triệu đại tẩu ánh mắt lóe lóe có ý đồ riêng nói:" Mẹ, ta nghe tiểu thương Hạnh Hoa thôn nói, tay nghề làm điểm tâm nhị phu lang hiện giờ đã truyền cho đại tỉ, hiện tại ở Hùng gia làm điểm tâm đều là do một tay đại tỷ làm."
Triệu mẫu trần trờ nói:" Đại nương đã là tức phụ nhà người ta, tay nghề làm điểm tâm truyền cho nàng cũng là đương nhiên. Nghề canh cửi này nhà chúng ta cũng chỉ truyền lại cho con dâu, không truyền cho con gái không phải sao? Phòng ngừa tay nghề truyền ra ngoài."
Triệu đại lang nói:" Mẹ, nhà chúng ta có thể giống Hùng gia mà, chúng ta là gả cho, những năm này đại tỷ ở nhà hắn có bao nhiêu oan ức, muốn ăn một bữa thịt còn phải chạy về nhà, lần nào nàng trở về, huynh đệ chúng ta đều cho nàng sắc mặt tốt. Ngươi xem ở thôn Nam chúng ta, có nhà ngoại nào lại để con gái về nhà mình, nói tới nói lui là còn không phải huynh đệ chúng ta đau lòng nàng. Chúng ta đau nàng, nàng cũng nên thương chúng ta, đến báo đáp chúng ta."
Triệu mẫu còn đang do dự, Triệu nhị lang lại nói:" Mẹ, người suy nghĩ một chút, tuy chúng ta có trong tay nghề canh cửi, nhưng nghề bán điểm tâm cũng có thể giúp chúng ta kiếm đầy bồn đầy bát, chúng ta càng mạnh hơn một bậc đối với sư tỷ càng có lợi. Những năm này nếu không phải chúng ta có tiền, cho đại tỷ chỗ dựa, đại tỷ sao có thể sinh hoạt tiêu dao ở Hùng gia như vậy, chỉ cần chúng ta ổn định không ngã, so với Hùng gia có tiền hơn, có thể làm chỗ dựa cho đại tỷ, Hùng gia cũng không dám đối sử khắt khe với đại tỷ."
Triệu mẫu bị nói tới động tâm, cảm thấy con thứ hai nói rất có đạo lý. Chỉ cần nhà nàng không ngã, trước sau áp Hùng gia một đầu, Hùng gia cũng sẽ không dám áp bách con gái bà. Những năm gần đây không phải đều là như thế sao? Nếu không phải vì nhà nàng có tiền, đại nướng trong nhà chạy vạy, ở lại chính là năm bữa nửa tháng, giúp nhà mẹ đẻ làm việc, nào có nhà chồng nào nhứ thế, phỏng chừng đã sớm hưu trở lại.
Triệu mẫu ý nghĩ kiên định, không chần chừ nữa:" Hảo, ngày mai ngươi sai người gửi cho đại nương cái tin, gọi nàng tới một chuyến, cũng không nói cái gì khác, nói ta bị bệnh, dù Hùng gia có bận cũng phải kéo người đi."
Nghe đến Triệu mẫu bệnh nặng, Hùng mẫu không thể không cho người trở về, trong lòng ẩn hiện thấy có cái gì đó không đúng, lần trước Hùng đại tẩu trở về, cũng không nghe nói mẫu thân nàng có chỗ không thoải mái a, tại sao bỗng nhiên liền bệnh nặng.
Hùng đại tẩu khóc lóc lau nước mắt:" Mẹ ta đây là bị thế nào, sao đang yên đang lành liền bị bệnh."
Người đến đón đứng bên đường:" Nghe nói là bộc phát bệnh nặng, ngươi cũng biết nàng thương ngươi, liền muốn gặp ngươi một lát."
Hùng đại lang dẫn hai đứa bé cũng muốn lên xe, lại bị phu xe ngăn cản:" Ai, ngươi tới làm gì?"
Hùng đại lang nói:" Mẹ bị bệnh nặng, ta làm lang quân sao có thể không trở về nhìn xem."
Phu xe thần sắc không được tự nhiên:" Cái kia, ngươi chớ đi, ngươi cũng biết nàng không ưa ngươi, ngươi đi lại chọc giận nàng khiến nàng thêm phiền não. Lại nói ta đây một hồi còn muốn kéo thứ khác, có thể không kéo được đông người như vậy."
Hùng đại lang chỉ có thể xuống xe, nhìn Hùng đại tẩu ngồi trêи xe ra khỏi làng, trong lòng có cảm giác không ổn, thật giống như sắp phát sinh chuyện gì đó.
Hùng đại tẩu đến nhà mẹ đẻ, vừa nhìn mẹ nàng cũng không có bệnh, trong lòng có chút khó chịu mơ hồ.
Triệu mẫu cũng cảm thấy có lỗi với nữ nhi, mà lại nghĩ sau này nữ nhi cần nhà mẹ đẻ để có chỗ dựa mới có thể sống tốt tại Hùng gia, sống lưng liền thẳng lại. Cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp liền nói muốn học tay nghề làm điểm tâm từ Hùng đại tẩu.
Hùng đại tẩu cả kinh nói:" Mẹ, đây chính là tay nghề của Hùng gia, ta làm sao dám truyền ra ngoài?"
Hùng đại tẩu phản ứng lớn như vậy trực tiếp kϊƈɦ thích Triệu mẫu, vốn là còn quý trong lòng, nhất thời cũng chỉ còn sót lại bực bội.
"Đều nói con gái gả đi như bát nước đã đổ, lời này quả nhiên không sai! Trong nhà cha mẹ và các đệ đệ, em dâu đối với ngươi ra sao trong lòng ngươi không tỏ sao? Ngươi xem có con gái nhà ai gả đi được giống như ngươi, muốn về nhà mẹ đẻ ăn thịt liền về, muốn về nhà mẹ đẻ ở liền ở. Đổi lại là những nhà khác đã sớm đánh đuổi ngươi ra khỏi nhà, hiện tại huynh đệ ngươi muốn nhúng tay vào làm điểm tâm thôi, cũng không phải cái gì to tác, ngươi cũng không cho. Lại nói nhà ngươi bán điểm tâm ở Hạnh Hoa thôn, nhà ta bán ở thôn Nam có thể đoạt sinh ý nhà ngươi được à?"
"Có thể..." Hùng đại tẩu không muốn, nghề canh cửi nhà nàng cũng chỉ truyền cho con dâu không truyền cho con gái mà. Hơn nữa cũng không cho hai con dâu mang về nhà mẹ đẻ a.
Triệu mẫu lại nói:" Là Triệu gia chùng ta thương ngươi, muốn làm chỗ dựa cho ngươi. Ngươi coi như không vì chúng ta suy nghĩ, cũng vì chính mình mà suy sét một chút. Ngươi xem có con gái nhà ai gả đi mà không bị mẹ chồng giày xéo, mà những năm này ngươi không phải chịu qua, hoàn toàn là vì nhà chúng ta có tiền. Ngươi suy nghĩ một chút, nếu có ngày nhà chồng ngươi so với nhà ta có tiền hơn, chúng ta liền không có cách nào nắm bắt bọn họ, khi đó mẹ chồng ngươi có giày xéo ngươi, chúng ta cũng không làm chỗ dựa cho ngươi được, cuộc sống của ngươi sao có thể còn tiêu dao như vậy. Ngươi tự suy nghĩ một chút, trong thôn các ngươi có tiểu nương tử nào sau khi xuất giá trải qua những ngày tháng nhật tử an nhàn tại nhà chồng, chính ngươi hãy suy nghĩ rồi quyết định, ra cũng không ép ngươi."
Hùng đại tẩu suy nghĩ một chút, trong thôn thật không có ai tại nhà chồng trải qua cuộc sống như vậy, cũng bởi vì nhà chồng không bằng nhà mẹ đẻ của nàng. Nàng đã quá quen cuộc sống như thế này, nếu cho nàng trải qua cuộc sống bị mẹ chồng bắt bí, nàng sẽ không sống được mất.
Hùng đại tẩu dĩ nhiên cứ như vậy đem tay nghề làm điểm tâm tiết lộ ra bên ngoài.
Hùng gia bởi vì Hùng đại tẩu trở về nhà mẹ đẻ, lại không ai có thể làm ra điểm tâm được, hết cách, chỉ có thể tìm Đường Thọ hỗ trợ làm mấy ngày, Đường Thọ lúc ấy chỉ cảm thấy là lạ, vẫn chưa nghĩ sâu.
Hùng đại tẩu chỉ ở lại Triệu gia ba ngày liền trở lại, sau khi trở lại không biết xảy ra chuyện gì, đặc biệt ủ rũ, một bộ làm chuyện đuối lý, hỏi tình hình mẫu thân nàng thế nào, nàng liền giống như chim sợ cành cong, trốn trốn tránh tránh nói không có việc gì, bệnh cũ năm xưa, người nhà họ Hùng bận rộn sinh ý cũng không coi là chuyện gì to tát.
"Hùng phu lang, cho ta bốn mươi miếng bánh hạch đào." Thái Học trực tiếp trả tiền đồng, Đường Thọ đã không còn muốn bột gạo nếp mà hạch đào nhà gã không có, liền mỗi ngày giao dịch bằng tiền đồng.
"Hảo, cấp đủ bốn mươi miếng bánh hạch đào." Đường Thọ giúp đỡ xếp bốn mươi chiếc bánh hạch đào vào hộp đựng thức ăn, Thái Học lại do dự.
"Làm sao vậy?"
Thái Học nhìn Hùng Tráng Sơn không dám nói, Đường Thọ liền đối với Hùng Tráng Sơn nói:" Hùng Tráng Sơn, ta lạnh, ngươi vào nhà mang áo may ô lông sói mang tới cho ta mặc."
Hùng Tráng Sơn ác thanh ác khí đối Thái Học nói:" Ngươi muốn phu lang đẩy ta ra ngoài, cô nam quả nam muốn làm gì?"
Thái Học vì câu nói này sợ tới mức thiếu chút nữa đặt ʍôиɠ ngồi dưới đất, vì muốn chứng minh mình trong sạch không có ý gì với Đường Thọ, không còn kiêng kị điều gì một hơi nói ra:" Ta gần đây bán điểm tâm trêи trấn, trùng hợp gặp phải một nhóm người từ thôn Nam tới, cũng bán điểm tâm, cùng điểm tâm nhà chúng ta bán giống nhau như đúc, ta liền mua một khối ăn thử, mùi vị giống bánh của chúng ta y như đúc. Sau đó ta hỏi bọn họ từ nơi nào tiến vào, họ nói là Triệu gia thôn Nam."
"Triệu gia?"
Hùng Tráng Sơn lạnh lùng kéo khóe miệng:" Nương tử Hùng Thiết chình là người Triệu gia ở thôn Nam."
Thái Học thấy đã nói xong, xách hộp điểm tâm, dán lưng vào tường nói:" Không còn chuyện gì, ta đi."
"Chờ chút, Thái đại ca." Đường Thọ liền cầm bốn khối điểm tâm để vào trong hộp ăn của gã.
"Cám ơn ngươi đã nói với chúng ta chuyện này, đồ vật không nhiều, một chút lòng thành."
Thái Học nhìn biểu tình của Hùng Tráng Sơn, thấy y không phản đối, mới cao hứng mà đi. Bốn khối chính là tám đồng tiền a.
Đường Thọ quay người vừa muốn nói chuyện với Hùng Tráng Sơn, phát hiện không có người, Hùng Tráng Sơn từ trong nhà đi ra, trong tay cầm cái ao may ô da sói.
"Lạnh, mặc vào."
"Việc này ngươi định làm như thế nào?"
Hùng Tráng sơn lãnh khốc nói:" Nên làm sao bây giờ? Dám bắt nạt trêи đầu Hùng Tráng Sơn ta, vậy ta liền hảo hảo cho họ biết."
Hùng Tráng Sơn nhận được tin tức, tự nhiên Hùng gia bên kia cũng nhận được tin tức.
Hùng mẫu giận dữ cả người run cầm cập, mắng to:" Ngươi cái đồ ăn cây táo rào cây xung, đây chính là tay nghề Hùng gia, ngươi làm sao dám tiết lộ ra ngoài, trong mắt ngươi thật không có bà bà này, không có đại lang phu quân ngươi, quá không đem Hùng gia ta để ở trong mắt!"
Hùng đại tẩu lúc này đã nhận định nhà mẹ đẻ là núi dựa của mình, bởi vậy cũng chẳng e lệ, cũng không cãi lại. Trong lòng nàng nghĩ chính là, tay nghề đã tiết lộ ra ngoài, người Hùng gia còn có thể làm thế nào, cùng lắm là nhiều miệng mắng một trận thôi.
Hùng mẫu cũng không ngốc, chỉ là trong lúc nhất thời bà chưa có nghĩ ra, nhà bà nghèo, việc hôn nhân của hài tử trong nhà đặc biệt khó khăn. Tam lang bây giờ đã hai mươi bốn, ở trong thôn đã là lão độc thân, trêи cơ bản vô vọng làm mai. Trong nhà nhỏ nhất là Ngũ nương tử, đồng dạng cũng không ai đồng ý làm mai, đều biết tình huống nhà bà, dù có Tứ nương làm ngoại lệ, không cung cấp Hùng gia, chỉ sợ người trong thôn vẫn không yên lòng. (Chỗ này theo mị hiểu là người trong thôn đều biết Hùng gia nghèo, sợ lấy về vợ lại lén mang tiền cho nhà mẹ đẻ)
Đối với đại lang có thể cưới tức phụ, nàng vẫn đặc biệt cẩn thận, chỉ lo con dâu có một ngày tự nhiên bỏ chạy (vì nhà nghèo), sợ con lớn cùng cháu buồn, cho nên mọi chuyện có thể nhịn được thì nhịn.
Mà chuyện hôm nay bất đồng, Đường Thọ dạy cho nhà nàng tay nghề làm điểm tâm, mấy ngày nay lúc tốt có thể bán ra năm mới, sáu mươi cân, lợi nhuận hơn hai trăm văn, con số khổng lồ như vậy. Nhưng hôm nay Hùng đại tẩu dám đem toa thuốc này cấp cho Triệu gia, đây rõ ràng là đoạn tài lộ Hùng gia, căn bản không đem Hùng gia để ở trong mắt. Hùng đại tẩu quả thật không biết họ nàng là họ gì rồi!
Hùng mẫu nghĩ đến Đường Thọ lại nghĩ đến Hùng Tráng Sơn, việc này bà không thể hồ đồ, ngày trước nhân nhượng Hùng đại tẩu là sợ Hùng đại tẩu chạy, đại lang lại không thể nói được tức phụ, nếu có thể bảo vệ được cái nghề này, không đến một năm, Hùng đại lang muốn cái dạng vợ gì mà không có.
Bà dự định mượn chuyện lần này hảo hảo gõ tỉnh Hùng đại tẩu, nếu nàng có thể nhận thức rõ hiện thực, bà chắc chắn sẽ không quấy rối nhà đại lang. Mà nếu không nhìn rõ, cùi chỏ hướng ra ngoài lừa gạt, vậy cùi chỏ hướng về nhà ai, liền đến nhà đó mà ở.
Hùng mẫu nghĩ thông suốt rồi, cũng không mắng nữa, ngữ khí lạnh lùng nói:" Nương tử đại lang, bây giờ ngươi làm ra tai họa này, ngươi sẽ phải phụ trách hành vi của mình. Tay nghề này là đệ phu truyền lại cho ngươi, ngươi đem nó tiết lộ ra ngoài, đơn thuần là không liên quan đến chúng ta, sử lý như nào là do đệ phu ngươi, hiện tại bây giờ ngươi liền cùng ta đến nhà nhị lang thỉnh tội đi."
Hùng đại tẩu sắc mặt lập tức trắng bệch, một chút huyết sắc cũng không có, nàng cầu viện mà nhìn về phía Hùng đại lang, song lần này Hùng đại lang lại không có đứng ở bên nàng.
"Đại nương, việc này ngươi làm không đúng, đến nhà Nhị đệ bồi tội đi, muốn chém muốn giết, ta chịu trách nhiệm cho ngươi." Hùng đại lang đồng dạng sắc mặt trắng bệch, mà làm hỏng việc chính là làm hỏng việc, nhất định phải xin lỗi, mà đại nương là vợ hắn, nàng phạm lỗi, hắn một mình gánh chịu. (Ông này được, khá là thương vợ đấy)
________
15:44"
25/5/21