Đội trưởng đội xanh lo lắng chỉnh camera, một lúc sau mới ngẩng đầu lên.
"Được rồi, chúng ta có thể bắt đầu chụp."
Cố Thanh Trì làm việc vì tiền, và cậu không phản đối những gì đối phương nói.
Nghe vậy, cậu siết chặt chai rượu vodka và đi đến chỗ có ánh đèn để tiện cho người bên kia chụp ảnh.
Cố Thanh Trì chưa bao giờ làm người mẫu, và kiến
thức duy nhất về người mẫu là cậu đã gây bất ngờ ngay sau khi được giới thiệu với chị Hồng.
Chị Hồng cho biết chị muốn có cảm giác chán chường nên cậu đã thể hiện cảm giác ấy cho chị xem.
Máy quay tự động điều chỉnh góc độ, bay lượn trong bóng tối dường như không có cảm giác tồn tại.
Toàn bộ quá trình có thể được nhìn thấy đầy đủ trong livestream.
Livestream của chương trình từ hai góc độ, một là dành cho đội đỏ và hai là dành cho đội xanh, cũng có thể xem cả hai.
Từ lúc Cố Thanh Trì xuất hiện đến nay, bên phòng đội xanh tràn ngập khán giả.
Bình luận vô cùng sôi nổi.
[tôi chỉ biết thất thần nhìn lên, ôi mẹ ơi, con thấy thần tiên, không nói nhảm nữa, có ai ghi màn hình không? Cầu xin mọi người]
[tôi muốn thông tin của em trai này]
[Cú tát vào mặt nghệ sĩ, NPC chương trình còn ngon giai hơn mấy ông anh tham gia]
[Lúc nào cũng vậy hahaha, nhìn ghen tị quá đi, để tôi chui vào màn hình nào, tôi có thể!]
Ngày càng có nhiều thanh niên bắt đầu hỏi nhóm chương trình thông tin về các nhân vật mới, và nhiều người tung tin đây là sắp đặt của chương trình để tăng tương tác.
Nhân viên cũng hơi bối rối, đi xác nhận lại và sau khi làm rõ được sự cố liền lên livestream giải thích.
“Nhóm chương trình của chúng ta gần đây hơi nghèo, không thể thuê nổi một em trai như vậy, thật sự là trùng hợp, có thể anh ấy là người mẫu ở studio bên cạnh, đang chờ quay phim.”
Sau đó, một nhân viên khác tiếp lời.
“"Đội xanh bị trừ năm điểm.”
Đội xanh không biết gì về tất cả những điều này, họ vẫn tận tình làm theo kịch bản.
Cố Thanh Trì thả lỏng vai, một chân hơi khuỵu xuống, một tay cầm vodka, tay kia đưa từ sau lên chạm vào tóc, tư thế thản nhiên như đang buông thả tất cả.
Không có thời gian chăm chút cho ngoại hình nhưng ngoại hình của cậu đã đủ hoàn hảo thì dù có xuống sắc đến mấy cũng trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.
Cậu nhìn vào máy ảnh, nỗi sầu muộn dường như trải dài ra.
Vẻ mặt chán nản, không khí một màu xám xịt, chỉ có đôi môi đỏ tươi.
Vẻ ngoài này của cậu khiến bao con tim đổ gục khi nhìn vào.
Đội trưởng của đội xanh dương ấn nút chụp một cách vô thức, đèn flash lóe lên liên tục.
Cố thanh Trì thay đổi tư thế, đặt rượu xuống đất và ngồi xuống ghế sofa.
Đôi chân duỗi ra , hai tay buông lỏng chạm vào mặt đất, chiếc nhẫn va chạm với mặt đất phát ra âm thanh lanh lảnh.
Cậu có vẻ rất nhạy cảm với máy quay, lúc cậu ngồi xuống, cậu ngẩng đầu nhìn thẳng vào máy ảnh theo tiềm thức.
Đội trưởng của đội xanh đã chụp được khoảnh khắc ấy khi cậu vừa ngồi xuống.
Cố Thanh Trì trông như một chú mèo đen lang thang bị quấy rầy.
Cậu đã trải qua cái lạnh và cái nóng khắc nghiệt, sinh ly tử biệt.
Giờ cơ thể cậu chằng chịt vết thương và nỗi cô đơn bao trùm, chỉ nghĩ đến việc tìm một nơi dừng chân, nghỉ ngơi một lúc.
Sau khi bị kinh động, cậu cảnh giác quay đầu lại, trong lòng đầy đề phòng, nhưng lại khiến người ta cảm thấy một nỗi buồn không tả được.
Sau đó Cố Thanh Trì cứ theo tâm trạng đó tạo thêm một vài tư thế, còn nhiếp ảnh gia cứ lặng lẽ chụp.
Khung cảnh yên tĩnh đến mức chỉ có tiếng va chạm của phụ kiện khi Cố Thanh Trì đổi tư thế.
Số lượng người xem phát sóng trực tiếp đã tăng lên một con số khủng khiếp, dòng bình luận hiển thị dày đặc.
Cho đến khi chị Hồng tới.
“Nào, chúng tôi ở đây.”
Chị chưa từng xem truy tìm kho báu, cũng không quen với kiểu livestream này, nhìn thấy trong phòng có vài người lạ, chị lên tiếng.
"Bạn bè sao? Không phải lúc đâu, đi nào, hôm nay hơi muộn, không còn thời gian nữa."
Cố Thanh Trì hơi khó hiểu đứng lên, ngước mắt lên liếc nhìn đội trưởng đội xanh, nhận thấy có thể có sự hiểu lầm nào đó.
Chị Hồng giục thêm vài lần nữa, nhưng Cố Thanh Trì không nói gì, và bước ra ngoài.
Đội trưởng của đội xanh cho rằng đó là kịch bản và muốn đi theo, nhưng đã bị các nhân viên chặn lại.
Cố Thanh Trì lại một lần nữa trở thành chủ đề được tìm kiếm nhiều nhất.
#truytimkhobau, thantiennpc#
Chương trình này vốn đã rất nổi tiếng, lại thêm drama của đội xanh càng khiến cho hot search lần này leo nhanh về trước.
Cảnh quay về sự xuất hiện của Cố Thanh Trì đã bị cắt riêng, lượng xem và chia sẻ đã tăng lên đến mức chóng mặt.
Đội trưởng đội xanh cũng tung ảnh chụp lúc đó, thần thái của mấy bức ảnh cũng tốt không thua các nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp.
Chủ đề vẫn tiếp tục nóng lên cũng có vài hot search liên quan vọt lên.
Trước đó, video đã chỉnh sửa của Quách Lăng cũng đã được lật lại, cư dân mạng đã tìm kiếm trên toàn bộ mạng xã hội mà không tìm thấy gì khác.
Chỉ biết trong chương trình kia thì Cố Thanh Trì là người mẫu.
Đồng thời, một số cư dân mạng đã tìm ra nhà hàng mà Cố Thanh Trì đang làm việc.
Cố Thanh Trì không có cảm xúc gì nhiều khi cậu lần đầu lên hot search, chưa kể lần đó nhanh chóng dập tắt và cũng không có gì đáng ngờ.
Lần này thì khác.
Mức độ lan truyền và thời gian kéo dài hơn nhiều so với lần trước.
Nơi cậu làm việc được một số người nhận ra, mọi người thường tìm đến, hay lấy máy ảnh ra chụp.
Trước đây không phải là không có để ý, nhưng chất lượng chung của những người phục vụ của nhà hàng tây tương đối cao, cũng không quá áp đảo.
Tình trạng này đã ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh bình thường của nhà hàng.
Cố Thanh Trì ở trong phòng thay đồ, dựa vào tủ.
Bình thường bây giờ chắc là giờ làm việc của cậu.
“Tôi muốn nghỉ việc.”
Đồng nghiệp quay đầu lại.
“Cậu nghỉ việc rồi định lấy gì bỏ miệng?”
Anh ta ném một miếng sô cô la cho Cố Thanh Trì.
“Tránh bão một thời gian, rồi sau đó quay lại làm đi.”
Cậu bắt được nó, nhưng không ăn ngay.
“Không đâu, tôi muốn nghỉ việc, tôi cũng không thể tiếp tục làm việc nữa.”
Lần này đồng nghiệp không nói gì.
Không ai làm công việc này quá hai năm, vì nó không có chỗ nào tiến bộ mà còn khá mệt mỏi.
Đều là những người trẻ đến kiếm tiền, sau khi kiếm được kha khá thì xin nghỉ.
Nên xin nghỉ việc không có gì là lạ.
Cho dù tự mình làm nửa năm cũng không muốn làm.
Khi Cố Thanh Trì nghỉ việc, người quản lý đã trả nửa tháng lương như bình thường.
Cậu không có để tiền tiết kiệm, đó gần như tất cả gia tài mà cậu có.
Tiểu li Hoa yên lặng ngồi trên đùi cậu, nhìn cậu không nhúc nhích rồi lại leo lên, cố gắng rúc vào lòng cậu.
Đúng là thói quen khó bỏ mà.
Kể từ khi được điều trị, nó đã trở nên tích cực hơn rất nhiều, ngoại trừ phải tiêm thuốc thì hoàn toàn giống với những chú mèo con khỏe mạnh khác.
Cố Thanh Trì có chút lo lắng, không thể làm nhà hàng được nữa, người mẫu cũng chỉ có lần đó, nhưng việc trị liệu cho mèo thì không thể dừng được.
Cậu cần tiền, vô cùng cần tiền..