À mà lo nghĩ nhiều thứ quá, ta còn quên mất chưa xem hình dạng của mình tròn méo ra sao T0T
- Tiểu Y. Nghĩ gì vậy? Mau ăn đi kẻo nguội.
- dạ. Mà mẹ ăn chưa vậy?
- ta ăn rồi. Con mau ăn đi.
- dạ. Mà mẹ ơi, đây là bệnh viện nào vậy?
- bệnh viện thành phố. Vì gấp quá nên ba mẹ đưa con vào bệnh viện thành phố. Sao vậy?
- không sao ko sao.
Phù may quá. Không phải bệnh viện của nam chủ.
Nữ chủ này có chúng nam thực rất đa dạng: bác sĩ có, tổng tài có, lão đại hắc bang có, diễn viên, ca sĩ, người mẫu đều có hết, à, còn có cả một hacker nổi tiếng và 1 nhà thiết kế thời trang nữa.
Nàng là một con bạch thỏ a. Khá ngốc, rất hiền. Không hiểu sao lại bị các nam nhân đó nhìn trúng.
- con ăn xong rồi ạ. Mẹ về nghỉ ngơi đi không mệt. Con đi tắm đây.
- ừ được. Tắm nhanh nhé, con còn đang bệnh.
- dạ vâng ạ. Mẹ yên tâm. Con tự chăm sóc cho mình được.
Nghe được câu đó, mẹ ta cũng yên tâm đi về.
Ta lập tức nhảy xuống giường. Ngồi mãi đến ê hết mông rồi. Ta lấy 1 bộ quần áo bệnh nhân khác, đi vào phòng tắm.
Đứng trước gương, há hốc mồm vì khuôn mặt của mình. Đại mỹ nữ a. Ta là đại mỹ nữ a.
Đôi mắt to tròn đen láy, lông my dài cong vút, môi mỏng màu hồng, mũi cao thanh tú, dáng người... chuẩn hết, trừ vòng một T0T.
Dù gì thì hiện tại ta mới 17 tuổi, ta thật mong được đến trường, trong này chán chết. Mà nữ phụ này cũng thật tệ, bạn thân cũng không có.
Ta là người sống thiên về mặt tình cảm đó. Nhất định phải sớm tìm ra 1 cô bạn thân mới được.
Mà kiếm bạn thân cũng đâu dễ. Haizzz...
Trước tiên ta phải bảo mẹ cho xuất viện mới được.