Edit: Điềm Điềm
**********************
Dung Tuyền cùng Dung Minh tới giờ cơm thì về đến, hai người cũng không trở về tay không, không biết ở đâu đem về một thùng hải sản lớn.
Sau khi đem vào, Liễu Trần Yên trực tiếp bảo dì giúp việc đem đi hấp.
Dung Tuyền lại vỗ vỗ bả vai Dung Ngọc, Dung Minh ngồi đối diện thì nháy mắt với cậu, hai người tuy rằng không nói gì, nhưng ý tứ đều nằm trong hành động.
Sau bữa cơm này, Cố Triều Từ chính thức được Dung gia tiếp nhận.
Sau khi ăn xong Dung Ngọc cùng Cố Triều Từ rời đi, Dung Minh nhịn không được nói một câu: “vSau này chúng ta rốt cuộc nên gọi Cố Triều Từ cái gì?”
Những lời này của hắn vừa ra khỏi miệng, tất cả mọi người đều trầm mặc trong chớp mắt, cuối cùng vẫn là Dung Hào Kiệt mở miệng nói: “Gọi tên đi, để cho con gọi nó là em dâu, con dám không?”
Dung Minh vội vàng lắc đầu: ” Đương nhiên là không dám, bất quá nếu ba cho con một chút dũng khí, con không chừng liền dám! ”
Dung Hào Kiệt cười mắng y một câu, một nhà liền trở về phòng.
Trên đường về nhà Cố Triều Từ, trong cốp xe còn đựng nửa thùng hải sản chưa ăn xong, Dung Ngọc tâm tình rất tốt nói: ” Tối nay chúng ta ăn hải sản này đi, thứ này muốn tươi ngon phải nhanh chóng ăn, bằng không sẽ hư đó.
”
” Được.
” Cố Triều Từ đối với loại chuyện này, từ trước đến nay đều là nghe Dung Ngọc chỉ huy.
Chờ Cố Triều Từ lái xe vào hầm, Dung Ngọc từ trên xe đi xuống, liền nhận được điện thoại của Hoa Tự Cẩm: ” Thế nào, mấy ngày nay thuận lợi không?”
” Rất thuận lợi, lúc này anh gọi điện thoại, là đến thời gian thử vai rồi sao?”
” Đúng vậy, sáng ngày mốt, tôi đi đón cậu, hẹn với Thư đạo xong rồi.
”
” Ừm, vậy tôi ở nhà chờ anh.
”
Sau đó hai người lại nói chuyện một hồi, sau khi cúp điện thoại, Dung Ngọc đem chuyện ngày mốt đi thử vai phim mới ” Thái tử” nói với Cố Triều Từ.
Cố Triều Từ nghe vậy gật gật đầu, ý bảo mình đã biết.
Sau khi trở về, Dung Ngọc rửa sạch hải sản, một phần hấp, một phần định đem nướng.
Lúc cậu bận rộn, Cố Triều Từ cũng không nhàn rỗi, giống như lúc ở Dung trạch, giúp cậu một tay.
Trong lúc đó thân ảnh bận rộn của hai người hết sức là hài hòa.
Lúc ăn cơm, Dung Ngọc đặc biệt rót cho hai người một chút rượu vang đỏ, Cố Triều Từ nhìn cậu uống rượu trong ly, ý tứ trong con ngươi đen không rõ.
Dung Ngọc lại đọc hiểu ý nghĩa trong đó cười nói: ” Em sẽ uống ít một chút.
”
” Không có việc gì, em uống đi, anh không ngại.
” Cố Triều Từ cười nhếch môi lên, vẻ mặt thuần lương vô hại.
Dung Ngọc lại đỏ mặt, không có chọc thủng một tầng ý nghĩa khác của lời này.
Độ rượu vang đỏ không cao, Dung Ngọc lại không uống bao nhiêu, sau một ly, thoạt nhìn cũng không có biến hóa gì.
Cố Triều Từ ban đầu còn tưởng rằng cậu không say, thẳng đến sau khi ăn xong anh đứng dậy thu dọn đồ đạc mới phát hiện Dung Ngọc ngồi bên kia nhìn anh giống như là cún con thấy cục xương ngon.
Nhịn rung động trong lòng, hướng người ngồi ở chỗ đó ngoắc ngoắc ngón tay: ” Dung Ngọc đang nhìn cái gì vậy?”
” Nhìn mỹ nhân.
” Thanh âm Dung Ngọc sau khi say thiếu đi sự trong trẻo ngày thường, thêm một phần mềm mại.
Lại ngoài ý muốn câu người.
Cố Triều Từ lăn xuống yết hầu, tiến lại gần: ” Thích anh không?”
Dung Ngọc theo anh tới gần, không thể không ngẩng đầu lên mới có thể nhìn thấy mặt người đàn ông, ngoan ngoãn gật đầu: ” Thích.
”
Nương theo thanh âm, hai tay vươn ra kìm lòng không đậu ôm lấy eo Cố Triều Từ, cằm đặt trên bụng Cố Triều Từ, trong mắt tràn đầy vẻ ái mộ người đàn ông.
Cố Triều Từ nâng hai gò má cậu lên, hơi cúi đầu, thanh âm không lớn, nhưng cũng đủ để Dung Ngọc nghe thấy: ” Vậy muốn anh sao?”
” Muốn, muốn.
” Đáp án của vấn đề Dung Ngọc không chút do dự liền ngoan ngoãn đưa ra.
Một giây sau Cố Triều Từ ôm người lên, đặt lên bàn, hơi nghiêng đầu, ngậm lấy môi Dung Ngọc…….
Dung Ngọc buổi sáng tỉnh lại, Cố Triều Từ nằm sấp bên cạnh cậu, ký ức thuộc về đêm qua nối tiếp mà đến, nghĩ đến chuyện mình bị một ly rượu vang đỏ đánh gục, hai má liền nóng lên.
Tuy rằng cậu không ngại tiếp xúc thân mật với Cố Triều Từ, nhưng ở trong phòng bếp gì đó, vẫn có chút vượt qua điểm mấu chốt của cậu.
Nghiêng đầu nhìn về phía người đàn ông đang ngủ bên cạnh mình, nhịn không được đưa tay nhẹ nhàng sờ qua sườn mặt tuấn mỹ của người đàn ông, vừa nghĩ đến người đàn ông này hoàn chỉnh thuộc về cậu, ngực liền trướng lên căng đầy, khóe môi kìm lòng không đậu vểnh lên trong nháy mắt, liền nhìn thấy người đàn ông vốn nhắm mắt ngủ say đột nhiên mở mắt, một giây sau tay bị bắt lấy, lần thứ hai bị Cố Triều Từ ôm vào trong ngực, Dung Ngọc luống cuống: ” Đừng, thắt lưng mỏi…”
Cố Triều Từ vùi đầu vào vai cậu, hít sâu một hơi, thanh âm khàn khàn nói: ” Vậy thì đừng trêu chọc anh.
”
Dứt lời không nhẹ không nặng cắn lỗ tai Dung Ngọc một cái.
Sau khi rời giường, Dung Ngọc đi vào phòng tắm, từ trong gương nhìn thấy dấu vết trên người, cho dù không phải là lần đầu tiên, nhưng vẫn làm cho cậu cảm thấy ngượng ngùng.
Cho đến khi mặc quần áo mới tự nhiên hơn nhiều.
Hôm nay còn có một ngày nghỉ ngơi, Dung Ngọc cùng Cố Triều Từ liền tính toán làm tổ ở nhà nơi nào cũng không đi, tận hưởng một ngày thế giới hai người.
Hoa Tự Cẩm lại gửi tin nhắn cho cậu vào lúc này.
Dung Ngọc bấm vào Hoa Tự Cẩm, phát hiện chỉ là một bức ảnh, hơn nữa còn là ảnh chụp màn hình của hắn.
Mặc dù Hoa Tự Cẩm không có ghi rõ là có ý gì, Dung Ngọc cũng biết hắn đang nhắc nhở mình, trước đó nói mức độ chú ý của Weibo đột phá 1000 vạn fan, liền livestream trả lại cho fan.
Không nghĩ tới đột phá nhanh như vậy.
Hơn nữa hôm nay cũng vừa vặn có thời gian, quay đầu nói với Cố Triều Từ: ” Em có thể livestream một tiếng không?”
” Livestream?”
Cố Triều Từ không hiểu cậu là có ý gì.
Dung Ngọc liền đem phúc lợi đột phá ngàn vạn fan nói ra, Cố Triều Từ gật gật đầu đứng lên, Dung Ngọc một phen bắt lấy anh: ” Hay…….
”
Cố Triều Từ biết cậu muốn nói cái gì, cười véo má cậu: ” Hiện tại đột nhiên công khai, người đại diện của em sẽ không phát điên chứ?”
Nghĩ đến hiệu ứng sau khi hai người công khai, Dung Ngọc gật gật đầu: ” Vậy khi nào chúng ta công khai?”
Hiện tại hai nhà đều biết quan hệ của bọn họ, cũng không cần phải giấu giếm.
Nhìn Dung Ngọc trong mắt đầy chờ mong, Cố Triều Từ lại hỏi ngược lại một câu: ” Chúng ta khi nào thì lĩnh chứng?”
Dung Ngọc ánh mắt đột nhiên mở to: ” Ý nghĩ này của anh rất điên cuồng, nhưng em thích!”
Sau khi lấy giấy chứng nhận là hợp pháp, Dung Ngọc nói xong cầm lấy điện thoại bên cạnh: ” Em bảo anh cả giúp em tìm sổ hộ khẩu.
”
Thấy cậu như thế, ngực Cố Triều Từ căng đầy, nhịn không được sờ sờ đầu cậu: ” Em không nghĩ gì, liền cùng anh lĩnh chứng sao?”
” Bằng không thì sao, anh còn muốn chơi xong thì vứt bỏ sao, em nói cho anh biết, chúng ta đều đã gặp qua gia trưởng, là sẽ sống cả đời.
”
Cố Triều Từ nhìn Dung Ngọc hung dữ trừng mắt nhìn mình, trong lòng vừa mềm vừa ngọt, không nhịn được hôn cậu: ” Ngày mai sau khi em thử vai xong, chúng ta đi lấy chứng nhận, được không?”
Dung Ngọc nhất thời cười rộ lên: ” Không thành vấn đề!”
Thời gian lĩnh chứng cứ như thế liền định ra, Dung Ngọc bên này đã gửi tin nhắn cho Dung Phi: Anh cả, bây giờ anh có bận không, buổi tối có tiện giúp em tìm sổ hộ khẩu không, ngày mai em bảo Triều Từ đến nhà lấy, hai chúng em chiều mai tính đi lĩnh chứng.
Dung Ngọc gửi xong không nghĩ Dung Phi có thể nhanh chóng trả lời cậu, dù sao Dung Phi mỗi ngày cũng rất bận rộn, kết quả liền được Dung Phi trả lời: ???
Dung Ngọc nhìn chằm chằm ba dấu chấm hỏi nửa ngày: Anh cả có ý gì?
Dung Phi: Bây giờ lĩnh chứng có phải quá nhanh không?
Dung Ngọc: Không nhanh nha, chúng em chỉ là lĩnh chứng thôi, cũng không phải lập tức tổ chức hôn lễ, anh cả em không nói với anh nữa, bên em cần phát sóng trực tiếp một chút.
Dung Phi:……….
.
Đột nhiên tâm tình rất phức tạp.