Xuyên Thành Nam Phụ Omega Độc Ác, Ta Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Thái Tử

Chương 36: Chương 36






Edit: Mèo Ôm Cá Muối.Wattpad: Yuikomori33.
Wordpress: Mèo Ôm Cá Muối.
*
"Hôm nay anh bị làm sao vậy?" Trong lúc tản bộ sau giờ cơm chiều, Bạch Thục rốt cuộc đem sự tình hỏi ra.

Ban ngày có Taylor ở đây Tiêu Kim cái gì cũng không nói, Taylor đi rồi, y nhìn cậu như có điều muốn nói rồi lại thôi, Bạch Thục biết y không phải là người thích kìm nén, phỏng chừng y cố kỵ điều gì nên Bạch Thục chủ động mở miệng.

Tiêu Kim thở dài đáp: "Cha Mễ Cách Luân, công tước Hoắc Lực đã bị bắt vào tối hôm trước, em biết không?"
Bạch Thục gật đầu, chuyện này đã sớm được báo chí đưa tin, đại khái là tinh cầu Hoắc Lực bị người ở tinh cầu khác tấn công, Thái Tử dẫn quân đi trấn áp, kết quả chiến thắng trở về nhưng sau đó lại bị phục kích ở chính trận doanh của mình, cũng chính là bị đánh lén tại nơi công tước Hoắc Lực đóng quân.


Chuyện này có sự can thiệp rõ ràng từ bên ngoài vậy nên Công tước Hoắc Lực đã bị tạm giam để điều tra.
" Đêm qua Giản Phong cùng vợ của anh trai Mễ Cách Luân cũng bị bắt giam.

Mễ Cách Luân nơi nơi tìm người, cầu đến trước mặt thái tử, kết quả là thái tử lại tránh mặt không chịu gặp hắn.

Còn hạ lệnh nói tất cả ai có ý cầu tình thay cho công tước Hoắc Lực đều sẽ bị tập trung xử lý...."
"Cho nên các gia đình công tước - Bá tước thấy Mễ Cách Luân liền tránh như tránh tà, hắn sợ liên luỵ đến anh, không dám liên hệ với anh..."
"Vậy nên anh nhân cơ hội tặng quà lần này chất vấn thái tử?"
Bạch Thục thậm chí cảm thấy người này nhảy dựng lên đòi đi tạ lễ, phỏng chừng cũng chỉ vì nghĩ đến một màn này.

"Anh đã đến gặp cha, ông ấy nói thượng nghị viện đang nơi nơi tìm Hoắc Lực công tước gây phiền toái, làm anh rất loạn, anh cũng không còn cách nào khác nữa......"
Bạch Thục nói: "Nhưng anh cảm thấy hắn đường đường là thái tử, sẽ để ý đến câu hỏi của anh sao?"
"Anh chính là không phục, rõ ràng công tước Bronte và con hắn cũng ở đấy, chẳng lẽ chỉ vì Lango mà bọn họ liền được xét vô tội sao?"
"Công tước Hoắc Lực vì bày tỏ lòng trung thành mà đi đến tinh cầu xa xôi như vậy trấn thủ, còn đem trưởng tử đặt vào quân đoàn bảy."
"Hắn trước kia là người công bằng nhất, Karl bị phụ thân hắn tiểu công tước Morley đuổi ra khỏi nhà, đều một tay hắn lo liệu, cho nên Karl mới toàn tâm toàn ý đi theo Thái tử."
Bạch Thục nghe y nói cho một tràng, thực ra nguyên chủ trước kia không quan tâm chính sự, cậu thật không biết những thành viên hoàng thất này đang làm gì.

Nhưng cho dù Tiêu Kim tức giận đến mấy thì theo ý kiến của y, đây là xích mích giữa các thành viên trong hoàng tộc, dù sao ngôi vị cũng có thể cướp được, chỉ cần có chút huyết thống hoàng gia, dù ít dù nhiều ai cũng đã từng nghĩ đến chuyện đấy.

Chưa kể công tước Hoắc Lực nắm trong tay gần nửa số quân đội của tinh cầu Clark.


"Anh vì Mễ Cách Luân mà mạo hiểm lớn như vậy, rốt cuộc anh cùng cậu ta có quan hệ gì?" Bọn họ mập mờ cũng quá rõ ràng rồi!
Tiêu Kim bị câu hỏi này của cậu làm cho có chút hụt hẫng, hít sâu một hơi mới nói:"Anh thích hắn, hắn đối với anh cũng như vậy."
"......"
Không đợi Bạch Thục mở miệng, y lại nói: "Anh biết em muốn nói gì, chúng ta đều là Omega, nhưng như thế thì thế nào, hắn vì muốn bản thân mạnh hơn, mà lén đến Quân đoàn 4, hắn còn cắt tuyến thể, vì thế không còn kỳ động dục......"
"Hắn vì anh mà làm nhiều như vậy,anh sẽ không mặc kệ hắn, chỉ cần hắn không lùi bước, anh cũng sẽ không lùi bước."
Giờ phút này, Bạch Thục cảm thấy chính mình rất hâm mộ y.

Chính là câu tiếp theo liền nghe y nói: "Ta không coi Thái tử là thần tượng nữa, hắn không xứng! Người hoàng thất đều là phân chó......"
"Bạch Thục."
"......" Bạch Thục quay đầu lại liền thấy Bạch Cù đang đi đến đây trên con đường dẫn đến hồ Hải Đế, bên cạnh còn có mẹ hắn - phu nhân Helena và hầu gái mới.

Ba người hiển nhiên là vừa ăn xong liền đi tản bộ, nhưng đây không phải đường trở về, xem ra biết hai người đến chỗ này, nên cố tình tới chặn.

"Ta hỏi ngươi, ngươi rốt cuộc đã nói gì với Thái tử? Anh họ ta cùng Eugene đến giờ vẫn bị ép chặt không buông, dì ta, công chúa Hessi hiện tại liền cùng phụ thân ta đòi người!"
Bạch Thục buồn bực, Thái tử bắt giữ người thì liên quan gì đến cậu?
Chưa kịp mở miệng, Tiêu Kim đã bước lên phía trước: "Thái tử bắt người thì các ngươi đi hỏi Thái tử đi, hỏi tiểu Thục Thục của bọn ta có ích lợi gì? Hắn và Thái tử không có quan hệ gì hết."
"Hắn cùng Thái tử có quan hệ gì trong lòng hắn tự biết......" Bạch Cù vừa muốn nói tiếp, liền bị Helena véo một cái, hắn lập tức hoàn hồn, không tự chủ liếc nhìn bốn phía.

Thấy bốn phía không có người hắn mới nói với Bạch Thục: "Lúc ấy ngươi ở đó, không phải ngươi châm ngòi sinh sự bên trong, Pháp Khắc Tư sẽ bị đánh thành như vậy sao?"
"Ta nói cho ngươi biết, mỗi năm trang viên Fetterly không thiếu hợp đồng làm việc cùng phụ thân, ngươi phải suy nghĩ đến quan hệ của hai nhà, nhanh chóng kêu Thái tử thả người! Còn có Eugene, hắn là người thừa kế của công tước Sean, hắn nếu có việc gì, ngươi nghĩ công chúa Hessi sẽ bỏ qua cho ngươi sao?"
Tiêu Kim gãi đầu nói:"Ngươi nhìn ta có giống đang sợ không, bọn họ tới thì tới đi, ai sợ người đó là cẩu."
"Ta nói chuyện với ngươi sao?" Liên tục bị ngắt lời, Bạch Cù tức giận nói:"Ngươi không có việc gì thì nhanh về nhà lấy chồng đi, đừng đứng mãi ở nhà của ta."

Tiêu Kim vừa nghe lời này sắc mặt đều đen xì, y hiện tại ghét nhất là người nào nói đến việc y lấy chồng, liền nói: "Trả lại nhà cho các ngươi? Chờ tiểu Thục Thục của chúng ta thừa kế tước vị, ngươi liền ngay cả chó cũng không bằng, ngươi tưởng ngươi vào được Quân đoàn 7 mà nghĩ mình là bảo bối sao? Ngươi đang nằm mơ hả?!"
"Ngươi có tin ta đánh ngươi không?"
"Ngươi tới đi!"
Bạch Thục bị chọc cười, cũng sợ Bạch Cù thực sự động thủ, liền đem Tiêu Kim kéo ra sau lưng, sau đó nói:
"Chuyện bọn họ không buông tha hai người đó ta không biết, nhưng nếu ta có cái quyền lợi này, ta sẽ khiến cho 2 tên đó cả đời không có ý định ra ngoài."
"Ngươi......" Bạch Cù nhịn không được, tức giận chỉ vào cậu muốn bùng nổ, kết quả lại bị phu nhân Helena kéo về phía sau, sau đó vẻ mặt ôn nhu nói:"Thục nhi, em trai con không hiểu chuyện, nó cũng là lo cho anh họ nó thôi."
Bạch Thục luôn thích nhìn nữ nhân diễn kịch, kết quả thấy nàng thật sự ôm lấy cánh tay cậu, sau đó mặt đầy lo lắng nói:
"Phụ thân con bởi vì con cứ bám lấy họ không chịu nhả mà truy cứu, thật sự chúng ta cũng không có trở ngại gì, không bằng thuận nước đẩy thuyền, chỉ cần nói một câu, như vậy Đại Tây phu nhân cùng công chúa Hessi cũng sẽ cảm kích con....."
Hết Chương 36.

Edit: Mèo Ôm Cá Muối.
Wattpad: Yuikomori33.
Wordpress: Mèo Ôm Cá Muối.

Góc xàm xí:
=(( Những kiếp người lười nhác lết 1 tuần mới đc nửa chương.