Xuyên Thành Nam Chính Trong Cẩu Huyết Ngược Văn

Chương 25: Gieo gió gặt bão




So sánh với Trang Hàn hai vợ chồng son hoà thuận vui vẻ, Cố gia không có tốt như vậy. Trang thị ngưng hợp tác cùng Đức Thắng, Đức Thắng trong một đêm mất đi đại bộ phận sinh ý, bởi vì tài chính bỏ chạy, rất nhiều hạng mục khác cũng không thể đứng dậy, công ty lập tức sắp tê liệt.

Còn có một ít công ty vốn dĩ đang nói chuyện hợp tác, bởi vì biết Trang thị đã triệt để trở mặt mà các xí nghiệp sôi nổi từ chối hợp tác, công ty Đức Thắng lập tức trở nên phi thường khổ sở.

Cố Đức Bách gọi điện cho Trang Hàn vô số lần, biểu hiện với đối phương mình đang rất vội, dĩ nhiên là bị đối phương kéo vào sổ đen. Đi công ty cũng bị thư ký ngăn cản, nói Trang tổng không muốn cùng hắn nói chuyện.

Kỳ thật Trang Hàn cũng cảm thấy rất kỳ quái, Cố Đức Bách đến một cuộc gọi cũng chưa gọi đến cho hắn, hắn còn không biết Cố Tư đã giúp hắn đem Cố Đức Bách kéo vào sổ đen.

Chiều hôm nay Trang Hàn làm việc cũng không khác lắm, vẫn đang chơi game. Hắn tuy rằng có tiền, nhưng vẫn luôn cảm thấy trò chơi nếu nạp tiền liền chơi không vui vẻ, cho nên kiên trì không nạp phí chơi trò chơi. Cũng không biết có phải do nguyên nhân này hay không, hắn thường xuyên bị thua nhiều ván không thể thắng nổi một lần.

Hôm nay hắn thua rất nhiều lần, mắt thấy đối phương sắp thắng, chính mình chưa thể hiểu được tất cả đều đã chết, mà đối phương còn thừa một Quan Vũ. Mắt thấy Quan Vũ xông tới, Trang Hàn đánh không được, thấy id Quan Vũ là một chuỗi con số, nhìn có điểm giống số điện thoại. Hắn thử gọi qua, không nghĩ tới thật đúng là số điện thoại.

“Uy? Là ai a?” Thanh âm đối phương thật không kiên nhẫn.

Trang Hàn nói: “Tôi là đối thủ đang chơi với cậu a.”

“Thao...”

Chờ Trang Hàn lại lần nữa vào trong trò chơi, Quan Vũ bởi vì sơ hở mà bị đánh chết. Chính là lúc này hắn sống lại, tư thế như chẻ tre một đường đánh đến.

Lúc sau trò chơi thắng lợi, đối phương là Quan Vũ lập tức gọi điện thoại lại, Trang Hàn biết là bị mắng, không chút hoang mang treo điện thoại kéo dãy số này vào sổ đen. Lúc này điện thoại bàn ở văn phòng vang lên, thư ký nói Cố tổng Đức Thắng tới công ty muốn tìm Trang Hàn.

Trang Hàn nói: “Cậu nói tôi không có ở đây, trước ổn định hắn, tôi hiện tại liền đi, có chuyện gì liên hệ điện thoại.”

Trang Hàn mặc áo khoác vào đi xuống dưới lầu, sau đó nhắn tin cho thư ký, nói cho hắn là chính mình đã rời đi.

Thư ký mới tới cũng coi như là một soái ca, vừa thu được tin tức, rất soái khí nhướn lông mày lên. Hắn nho nhã lễ độ nói: “Cố tổng tôi không có lừa ông, Trang tổng thật sự không có ở công ty.”

“Cậu cho rằng tôi sẽ tin cậu sao?” Cố Đức Bách rất tức giận nói: “Ai mà không biết Trang Hàn chính là người cuồng công việc, tôi hiện tại liền phải đi lên tìm hắn, cậu đừng có ngăn cản tôi.”

“Vậy đi.” Thái độ thư ký biến đổi, nói: “Mời ngài, nếu là không tìm thấy Trang tổng, ngài có thể không cần ở lại sảnh công ty chúng ta đại nháo. Đều là có thân phận làm người, làm như vậy quá khó coi.”

Cố Đức Bách đương nhiên không có tìm được Trang Hàn, Trang Hàn đã lái xe về nhà. Xe chạy được một nửa hắn cảm thấy chính mình lúc này không thể về nhà, vạn nhất Cố Đức Bách đuổi tới nhà thì làm sao bây giờ? Hắn liền gọi điện cho Cố Tư, hỏi một chút Cố Tư đang ở địa phương nào.

Cố Tư ở quán bar tìm được Hướng Linh rồi, trước mặt Hướng Linh bày mấy cái chai rỗng không, Cố Tư vội vàng nói: “Uống nhiều như vậy? Uống ít chút, uống như vậy đối với thân thể không tốt.”

Hướng Linh cả người đầy mùi rượu cầm lấy một cái chén rượu hướng tới bên miệng Cố Tư, “Cô không bồi tôi uống sao.”

“Tôi không thể uống rượu.” Cố Tư vốn dĩ đã không thoải mái, lúc này vừa ngửi thấy mùi rượu, cảm giác cực kỳ khó chịu.

“Cô không thể bồi tôi uống một chén sao?” Hướng Linh nói: “Tôi cũng chỉ có một người bạn tốt là cô.”

Cố Tư khó xử nhìn chén rượu, “Chính là tôi...”

“Cô có phải là bằng hữu của tôi hay không?” Hướng Linh lớn tiếng nói: “Cô gả vào hào môn, cảm tình vợ chồng lại tốt, cô có phải hay không khinh thường tôi? Tôi bị nam nhân đá, cô có phải hay không ở sau lưng chê cười tôi?”

“Tôi không có.” Cố Tư nói: “Tôi như thế nào lại chê cười cô?”

“Vậy cô vì cái gì không bồi tôi uống rượu?” Hướng Linh giơ chén rượu nói: “Cô bồi tôi uống một chén thì làm sao? Bạn tốt đến chuyện này còn không thể làm sao?”

Cố Tư giãy giụa một chút, nhìn ly rượu kia nói: “Tôi chỉ uống một chén, tôi thật sự không thể uống rượu.”

“Được.” Hướng Linh cầm chén rượu hướng bên miệng Cố Tư, “Một ly thì một ly.”

Cố Tư nhíu mày đem một chén rượu kia uống vào, thiếu chút nữa liền phun ra, khó chịu không chịu được.

Hướng Linh còn muốn rót thêm cho nàng, Cố Tư giơ tay, “Không được không được, tôi thật sự không thể uống thêm.”

“Vậy đi.” Nếu Cố Tư đã uống, Hướng Linh cũng không có bức nàng nữa.

Uống xong một lúc sau Cố Tư nàng lôi kéo Hướng Linh nói: “Hắn không thích cô, cô cũng không nên tra tấn chính mình như vậy nha. Cô hoặc là đã quên hắn, hoặc là nỗ lực quên đi hắn, cô thương tổn chính mình như vậy, hắn một chút cũng sẽ không cảm thấy áy náy.”

Hướng Linh có chút xấu hổ kéo kéo khóe miệng nói: “Tôi chính là có chút khổ sở, liền nghĩ đến uống rượu.”

“Khổ sở tôi có thể bồi cô đi chơi, đi ăn ngon, không tốt hơn so với uống rượu sao?” Cố Tư an ủi nói: “Hướng Linh cô là người phụ nữ tốt, cô sẽ gặp được người tốt hơn.”

Cố Tư an ủi thiệt tình thành ý, Hướng Linh nghe một chút liền không được tự nhiên. Nàng thật lòng coi chính mình là bằng hữu, mà chính mình lại đi tính kế nàng.

“Cố Tư.” Hướng Linh bỗng nhiên kêu nàng một tiếng.

Cố Tư cảm giác đầu có chút choáng váng, “A?”

“Cô...” Hướng Linh nói: “Cô chớ có trách tôi được không?”

“Cái gì?” Cố Tư nhắm mắt lại, không nghe rõ lắm.

“Cô là thiên kim nhà giàu, tôi cũng chỉ là một người bình thường, nhà tôi rất nghèo, một cái váy trêи người của cô là đã đủ tiền tôi tích cóp đã lâu.” Hướng Linh lôi kéo Cố Tư nói: “Tôi cảm giác thật sự rất mệt, thật vất vả, tôi cũng muốn được như cô, bạn trai tôi chính là cảm thấy tôi quá keo kiệt mới chia tay với tôi. Tôi không phải keo kiệt nha, tôi thật sự không có tiền...”

Cố Tư nghe không rõ ràng lắm nàng đang nói cái gì, nàng ghé vào trêи bàn hôn mê. Thời điểm Lâm Tô mang theo người lại đây, Hướng Linh còn đang lôi kéo Cố Tư khóc một trận.

“Được rồi.” Lâm Tô khinh thường nhìn thoáng qua Hướng Linh, “Người ta muốn mang đi.”

Hướng Linh ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Các anh muốn làm gì nàng?”

“Cô cũng đã làm, còn muốn quản tôi làm gì nàng?” Lâm Tô cười lạnh nói: “Cô loại này nữ nhân a, trong lòng so với trêи mặt còn muốn xấu xí hơn.”

Hướng Linh trừng lớn đôi mắt nói: “Anh dựa vào cái gì nói tôi như vậy?!”

“Dựa vào cái gì? Chỉ bằng tôi không có dối trá như cô.” Lâm Tô bế Cố Tư lên, nói:“Làm cũng đã làm, mèo khóc chuột cho ai xem.”

Hắn ôm Cố Tư thật nhanh rời đi, Hướng Linh ở phía sau hắn sắc mặt thay đổi mấy lần, lúc sau hô to: “Tiền khi nào đưa cho tôi?!”

Lâm Tô không có trả lời nàng, ôm Cố Tư ra ngoài quán bar.

Tới khách sạn, Cố Sương nhìn Cố Tư đang nằm ở trêи giường hôn mê, trong mắt lộ ra kɧօáϊ ý.

“Còn rất đẹp.” Lâm Tô sờ soạng mặt Cố Tư một phen, nói với Cố Sương: “Thế nào? Cô muốn ở chỗ này nhìn chúng ta làm?”

Cố Sương nhìn nhìn Cố Tư, lại nhìn nhìn Lâm Tô ở trước mặt nàng cười bất cần đời, bỗng nhiên nói: “Tôi đổi ý.”

“Cái gì?” Lâm Tô kinh ngạc hơi hơi há mồm, lộ ra răng nanh. “Lương tâm của cô phát ra ngoài? Thật là không dễ dàng.”

“Tôi không phải hối hận muốn huỷ hoại nàng, tôi là hối hận để anh tới làm chuyện này.” Cố Sương bắt lấy Lâm Tô nói: “Anh không phải có mấy cái bằng hữu sao, để cho bọn họ tới làm cũng là giống nhau. Anh không thể ngủ với Cố Tư, tôi chịu không nổi thấy anh cùng Cố Tư như vậy.”

Lâm Tô cười một chút, duỗi tay sờ sờ mái tóc dài của Cố Sương nhu thuận nói: “Cô thật là ích kỷ còn ác độc.”

“Tôi chính là ích kỷ chính là ác độc.” Cố Sương nhẹ nhàng nâng cằm lên, kiêu ngạo nói: “Cho nên anh tốt nhất cái gì cũng đều nghe tôi, nếu không tôi cũng không biết tôi sẽ làm ra chuyện gì đâu.”

“Vậy đi.” Lâm Tô bất đắc dĩ nói: “Tôi đây liền đi gọi người.”

Nói xong hắn liền cùng Cố Sương đi ra ngoài, lưu lại Cố Tư một người nằm ở trêи giường lớn.

Cố Tư nghe thấy có người ở bên tai nói chuyện, nhưng là nàng nghe không rõ ràng lắm đến tột cùng đang nói cái gì. Dạ dày nàng như sông cuộn biển gầm, liền biết thân thể không thoải mái còn uống rượu khẳng định sẽ rất khó chịu. Rốt cuộc nàng chịu không nổi, từ trêи giường bò xuống dưới. Mơ mơ màng màng thấy buồng vệ sinh, té ngã lộn nhào vào buồng vệ sinh phun đến trời đất tối tăm.

Phun xong nàng cảm thấy thoải mái rất nhiều, đầu óc cũng rõ ràng hơn nhiều, không giống lúc nãy cả người đều phát ngốc.

Cố Tư giương mắt nhìn về phía chung quanh, nơi này không phải là nhà chính mình, hình như là khách sạn. Là Hướng Linh đưa chính mình tới sao? Nàng thật sâu thở phì phò, đau đầu muốn chết. Ra khỏi buồng vệ sinh, phát hiện trong phòng chỉ có chính mình một người.

Đi vài bước liền cảm thấy chân mềm đứng không vững, nàng ở trêи giường nằm xuống, bắt đầu gọi điện cho Trang Hàn.

Trang Hàn gọi điện cho Cố Tư vài lần cũng không được, lúc này thấy Cố Tư gọi đến, hắn hỏi: “Em đi đâu rồi? Gọi điện thoại cho em cũng không tiếp.”

Cố Tư nói: “Em uống say, đang ở khách sạn.”

“Thân thể không thoải mái còn uống rượu.” Trang Hàn quả thực không nói nổi, “Em ở khách sạn nào? Tôi đi đón em.”

Cố Tư hướng bốn phía nhìn nhìn, ở trêи gối đầu thấy tên khách sạn.

Trang Hàn nghe xong tên khách sạn lúc sau nói: “Em chờ chút, tôi lập tức tới.”

Cố Tư buông điện thoại, người vẫn không thoải mái lắm, liền chuẩn bị ở trêи giường nằm trong một chút chờ Trang Hàn lại đây.

Đang nằm, liền nghe thấy được thanh âm đẩy cửa tiến vào. Nàng còn tưởng là Hướng Linh, liền nghe thấy một thanh âm quen thuộc nói: “Thế nào?”

Sau đó một người nam nhân nói: “Đã thông tri với bọn họ, bọn họ rất mau liền sẽ tới đây.”

Cố Sương nhẹ nhàng cười lên tiếng nói: “Tưởng tượng đến cảnh Trang Hàn thấy Cố Tư cùng nam nhân khác ngủ chung, tôi liền vui vẻ không chịu được.”

Cố Tư nằm ở trêи giường, trong lòng chợt lạnh, là Cố Sương, nàng như thế nào lại ở chỗ này?

Lâm Tô nhìn Cố Tư nằm ở trêи giường, có chút tiếc hận nói: “Đáng tiếc một nữ nhân đẹp như vậy, em gái không phải em gái tốt, bạn bè cũng không phải bạn tốt.”

“Đều là do nàng gieo gió gặt bão.” Cố Sương nói: “Nàng nếu là ngoan ngoãn nghe tôi nói rời khỏi Trang Hàn, tôi cũng sẽ không đối phó như vậy.”

Lâm Tô nói: “Tôi đi xuống dưới lầu chờ bọn họ đi, lại không thể cùng bọn họ cùng nhau làm, ở chỗ này nhìn tôi chịu không nổi.”

“Tôi cũng không cho anh xem.” Cố Sương đẩy Lâm Tô, “Chờ lát nữa tôi không cho anh đi lên anh liền không được đi lên, có biết hay không?”

“Đã biết, tiểu nãi nãi...”

Lâm Tô đi ra ngoài đem cửa đóng lại, Cố Tư nghe xong trêи cơ bản minh bạch là chuyện như thế nào. Cố Sương để cho Hướng Linh tiếp cận chính mình, sau đó cho chính mình uống lên ly rượu kia. Nếu không phải bởi vì chính mình không thoải mái đem ly rượu kia phun ra, chỉ sợ ở thời điểm hôn mê đã bị Cố Sương làm hại.

Hận ý mãnh liệt làm cho Cố Tư nhịn không được bắt đầu phát run, nàng đã chuẩn bị hết thảy một lần nữa bắt đầu rồi, không nghĩ tới Cố Sương còn chưa buông tha chính mình. Trêи thế giới như thế nào sẽ có loại người như này? Loại người này nên xuống địa ngục!

Cố Tư hơi hơi mở to mắt, thấy Cố Sương hướng buồng vệ sinh đi đến.

Nàng từ trêи giường ngồi dậy, cầm lấy gạt tàn thuốc trêи bàn.

Cố Sương đang chuẩn bị rửa mặt thanh tỉnh một chút, bỗng nhiên thấy trêи bồn nước có dấu vết bị người nôn lên.

Đây là cái gì?

Lúc này nàng từ trong gương thấy một bóng người...

“Đông!”

Cố Tư cầm gạt tàn hung hăng đập xuống, Cố Sương xụi lơ ở trêи mặt đất.

Chương 26: Khóc.

Chương 26.

“Khụ khụ khụ khụ...”

Nhìn Cố Sương xụi lơ trêи mặt đất, Cố Tư bởi vì cảm xúc quá kϊƈɦ động, dạ dày lại là một trận sông cuộn biển gầm, lại nôn ra.

Nàng không thể tiếp tục ngốc tại nơi này, Cố Tư thống hận liếc mắt một cái nhìn người ngã trêи mặt đất. Nhấc chân ở trêи người nàng dẫm hai cái, sau đó nàng đi đến phòng cửa, mở cửa hướng bên ngoài nhìn lại, trêи hành lang không có người.

Hơi yên tâm một chút, Cố Tư nhanh chóng chạy ra ngoài.

Lâm Tô đang lưu lại trong đại sảnh chờ mấy cái bằng hữu kia tới, hắn đưa cho bằng hữu Bối Tư Thủ thẻ phòng nói: “Hôm nay như thế nào có chuyện tốt như vậy còn nghĩ đến chúng ta?”

Lâm Tô trong lòng nói vốn dĩ cũng không nghĩ tới bọn hắn, nếu không phải Cố Sương việc nhiều, nơi này liền căn bản không có chuyện của bọn hắn. Hắn không muốn nhiều lời xua tay nói: “Được rồi, vô nghĩa không nói nhiều, tốc chiến tốc thắng a.”

Bối Tư Thủ liền cười, “Sao có thể tốc chiến tốc thắng? Chúng ta là người có thân thể tố chất như nào không phải cậu không biết?”

Lâm Tô trợn trắng mắt, cười mắng: “Tôi lại không ngủ với cậu, tôi mẹ nó như thế nào biết?”

“Được rồi, tôi lên đây.” Bối Tư Thủ mang theo dàn huynh đệ trong ban nhạc nói: “Lần sau lại có chuyện tốt như này nhớ nghĩ đến chúng ta a.”

Bốn người ở chỗ ngoặt chờ thang máy, cửa thang máy mở ra liền thấy một nữ nhân mặc cái váy màu lam, sắc mặt tái nhợt đi ra. Bọn họ tiến vào thang máy, Bối Tư Thủ kia nói: “Nữ nhân vừa mới từ thang máy đi ra ngoài kia, thật đủ xinh đẹp.”

Huynh đệ khác ghét bỏ nói: “Lớn lên xinh đẹp có ích lợi gì? Xem cái bộ dáng bệnh tật kia có cái gì tốt?”

“Cậu biết cái gì?” Tên tay trống cười vẻ mặt đáng khinh nói: “Mỹ nhân có bệnh cũng có chỗ tốt.”

“Các cậu thật là biến thái!”

Bối Tư Thủ sờ sờ cằm nói: “Cũng không biết nữ nhân trong phòng kia có xinh đẹp hay không, Lâm Tô tiểu tử kia chính mình không làm, không phải là nữ nhân xấu xí đi?”

“Không thể nào?” Tay bàn phím nói: “Hắn ở trong điện thoại không phải nói, là một đại mỹ nữ sao.”

“Đừng nghĩ, thấy liền biết.”

Thang máy tới địa phương rồi, bọn họ tìm được phòng rồi mở cửa đi vào. Liền thấy trêи giường tuy rằng có chút loạn, nhưng là không có người.

Bốn người hướng bốn phía nhìn một vòng, tay trống nói: “Người đâu? Lâm Tô sẽ không phải là chơi chúng ta đi?”

“Thao, tiểu tử này muốn chết đúng không? Chơi chúng ta có chỗ tốt gì?”

“Người không ở chỗ này!” Tay bàn phím đứng ở cửa buồng vệ sinh nói: “Ở chỗ này!”

Bọn họ bốn người đi qua, tay trống đem Cố Sương từ dưới đất bế lên, tay đàn ghi-ta vừa thấy liền nói: “Đây không phải là nữ nhân ngày đó sao?”

Bốn người vừa thấy, quả nhiên là nữ nhân ngày đó Lâm Tô mang về.

Bối Tư Thủ gãi gãi đầu nói: “Ngày đó Lâm Tô còn cùng nữ nhân này ở trêи giường tôi làm một lần, như thế nào hôm nay lại để cho huynh đệ chúng ta chơi?”

“Ai biết được?” Tay đàn ghi-ta nói: “Nói không chừng là chia tay rồi, bất quá mặc kệ nó, nữ nhân này thật xinh đẹp, so với nữ nhân trong thang máy kia xinh đẹp hơn.”

“Cậu là có ánh mắt kiểu gì?” Bối Tư Thủ nói: “Tôi cảm thấy vẫn là nữ nhân kia xinh đẹp hơn một chút.”

“Đừng động, đem nàng ôm đến trêи giường, ai tới trước?”

Nữ nhân chỉ có một, luôn có cái thứ tự đến trước và sau. Bốn người đứng ở mép giường nhìn Cố Sương đang hôn mê, Bối Tư Thủ nói: “Tôi trước đến đi, tôi trước thử xem tư vị thế nào, rồi nói cho các cậu.”

“Dựa vào cái gì mà cậu đến trước?”

“Mọi người đừng cãi cọ.” Tay bàn phím cười cười nói: “Ai trước ai sau không phải là giống nhau sao?”

Trang Hàn tìm được khách sạn kia rồi, xem như là một khách sạn tương đối xa hoa, mới vừa dừng xe liền có đứa bé giữ cửa lại đây chỉ cho hắn chỗ dừng xe. Trang Hàn xua tay nói: “Không cần, tôi tới đón người lập tức liền đi.”

Hắn xuống xe vào khách sạn, lập tức liền hấp dẫn 90% ánh mắt của mọi người. Không có biện pháp, tác giả đem nam chính viết quá xuất sắc, Trang Hàn cũng là qua đã lâu mới quen được loại cảm giác này, mặc kệ đi đến nơi nào đều là tiêu điểm. Lâm Tô cũng ở đại sảnh, trước tiên liền thấy Trang Hàn.

Hắn nhận thức được Trang Hàn, tuy rằng Trang Hàn cũng không có nhận thức hắn. Ở trêи kế hoạch của bọn họ, là đem video Cố Tư bị vũ nhục gửi cho Trang Hàn xem, như thế nào hắn hiện tại người cũng tới? Lâm Tô còn đang suy nghĩ có phải hay không Cố Sương lâm thời thay đổi kế hoạch, muốn cho Trang Hàn xem một chút hiện trường.

Đúng lúc này một nữ nhân từ chỗ ngoặt đại sảnh vọt ra, “A Hàn!”

Trang Hàn nghe được thanh âm này vừa quay đầu, liền thấy Cố Tư giống như con chim nhỏ nhào tới. Hắn vội vàng lui một chân sau, mới tiếp được Cố Tư.

Cố Tư nhào vào trong lồng ngực Trang Hàn, gắt gao ôm hắn, sau đó liền bắt đầu khóc.

Trang Hàn thấy nàng khóc lại hoảng hốt lại là không thể hiểu được, “Làm sao vậy? Như thế nào lại khóc? Có phải hay không tôi ở trong điện thoại ngữ khí quá nặng? Không phải tôi nói, tôi nói như vậy cũng là vì quan tâm đến em, em khóc thành như vậy cũng thật quá đáng đi?”

Cố Tư không nói gì, chỉ là đem mặt chôn ở trong ngực Trang Hàn, khóc đến cà vạt của Trang Hàn đều ướt.

Vẫn luôn nhìn Trang Hàn, Lâm Tô bị một màn này dọa đến sợ ngây người, Cố Tư như thế nào sẽ xuất hiện ở dưới lầu? Lúc này bọn họ bốn người không phải mới vừa đi lên không lâu sao, liền tính là làm theo giây cũng không có khả năng tốc độ nhanh như vậy đi? Hơn nữa Cố Tư ở dưới, vậy Cố Sương kia đâu?

Lâm Tô trong lòng một trận hoảng, vội vội vàng vàng chạy lên lầu.

Cố Tư thân thể liền không thoải mái, hơn nữa vốn dĩ cũng không phải nữ nhân mạnh mẽ gì, đập Cố Sương cũng không phải thật mạnh, nàng trêи đầu nổi lên một cục đến máu cũng chưa lưu. Bị bốn người lộng tới trêи giường, sau đó Bối Tư Thủ cũng không phải cái người ôn nhu gì, lăn lộn không đến hai ba vòng liền bắt đầu tỉnh.

Nàng đau đầu mở to mắt, trong đầu một mảnh hỗn loạn. Cảm giác trêи người có chút đau, thân thể có chút cảm giác kỳ quái.

Liền nghe thấy bên người có người đang nói chuyện, “Cậu mau một chút, tôi đều nhịn không được.”

“Mau cái gì mau? Cậu cho rằng tôi và cậu giống nhau có ba phút thôi a?”

Cố Sương dần dần tỉnh táo lại, liền phát hiện chính mình đang bị một người đàn ông đè ở dưới thân, đang hung hăng muốn, bên cạnh còn có mấy người đàn ông đang thúc giục.

Đây là có chuyện gì?

Người nằm trêи này bị bọn họ vũ nhục không phải là Cố Tư sao? Vì cái gì biến thành chính mình?

“Ai, nàng tỉnh a.”

“Là ai.”

Rốt cuộc rõ ràng biết chính mình trêи người đến tột cùng đã xảy ra cái gì đó, Cố Sương phát ra một tiếng gào vô cùng thê lương: “A!!!”

...

Trang Hàn đem Cố Tư đỡ lên xe, hắn giúp Cố Tư đem đai an toàn, lúc sau nói: “Làm sao vậy? Bằng hữu em đâu?”

Cố Tư hai mắt đẫm lệ ʍôиɠ lung nhìn Trang Hàn, vô pháp tưởng tượng chính mình nếu là không có tỉnh lại, hiện tại sẽ phát sinh cái gì. Nàng túm cánh tay Trang Hàn, căn bản vô pháp đem chuyện này nói với Trang Hàn.

“Làm sao vậy nha?” Trang Hàn có chút buồn cười nói: “Em túm cánh tay tôi, tôi như thế nào lái xe nha?”

Vì thế Cố Tư từ từ đem cánh tay Trang Hàn buông ra, ngược lại nắm góc áo của Trang Hàn.

Trang Hàn bị hành động nàng làm cho tức cười, “Như thế nào cùng tiểu hài tử giống nhau? Có phải hay không uống rượu nhiều rất khó chịu?”

Cố Tư bình tĩnh nhìn Trang Hàn trong chốc lát, sau đó gật gật đầu.

“Không thể uống còn muốn uống nhiều như vậy.” Trang Hàn nói: “Lần sau không cho em ra cửa.”

Nguyên bản nói như vậy chỉ là Trang Hàn ở trong giây đồng hồ đối với việc Cố Tư uống nhiều rượu như vậy mà bất mãn, ai biết Cố Tư cả người đều dựa vào lại đây, dựa vào trêи vai Trang Hàn nhỏ giọng nói: “Không đi, em vẫn luôn muốn ở bên cạnh anh, em sẽ không rời khỏi anh...”

Trang Hàn vừa nghe, cảm thấy thật không thích hợp, lại lần nữa hỏi: “Đến tột cùng là làm sao vậy?”

Cố Tư nói: “Không sao, em chỉ là không thoải mái, em muốn về nhà.”

“Xứng đáng.” Trang Hàn nói: “Em tự làm tự chịu.”

Theo một tiếng kêu to của Cố Sương, Lâm Tô ở ngoài cửa dùng sức gõ cửa, “Mở cửa! Mở cửa!”

Bối Tư Thủ có chút mê sảng, mặc đại quần áo nói: “Ai nha?”

Tay bàn phím đi qua vừa thấy, nói: “Là Lâm Tô.”

“Hắn không phải bảo không tiến vào sao? Ai nha, mở cửa mở cửa mở cửa...”

Cửa vừa mới mở ra, Lâm Tô liền vọt tiến vào, thiếu chút nữa đem tay bàn phím mở cửa đánh ngã trêи mặt đất. Hắn vọt tới mép giường, liền thấy Cố Sương đang bị đè ở dưới thân Bối Tư Thủ, trêи mặt đều là nước mắt hoảng sợ.

“Lâm Tô...”

Thanh âm Cố Sương tựa như là một tiểu thú đang hấp hối phát ra một tiếng cuối cùng, Lâm Tô một tay đem Bối Tư Thủ xốc lên, dùng chăn đem Cố Sương toàn bộ bao bọc lấy.

Bối Tư Thủ đang ở thời khắc mấu chốt, bị hành động của hắn như vậy thiếu chút nữa liền không tốt, hắn quỳ rạp trêи mặt đất rống giận: “Lâm Tô cậu có bệnh a?!”

Lâm Tô ôm Cố Sương nói: “Các cậu tính sai người!”

“Tính sai người?”

Bọn họ mấy cái mặt nhìn nhau, nói: “Không phải cậu nói người là ở tại phòng sao? Trong căn phòng này chỉ có một nữ nhân.”

“Các cậu tính sai người!” Tóc mái Lâm Tô hỗn độn rơi ở trêи trán.

Cố Sương nằm ở trong ngực Lâm Tô lên tiếng khóc lớn, Lâm Tô bị nàng khóc đến tâm phiền ý loạn. Hét lớn một tiếng: “Đừng con mẹ nó khóc!”

Cố Sương bị hắn rống, tạm thời ngừng lại trong chốc lát.

Lâm Tô nói: “Cô sao lại thế này? Vì cái gì để Cố Tư đi trước?”

“Là nàng, là nàng tỉnh trước.” Cố Sương khóc lóc nói: “Nàng đánh tôi đến hôn mê.”

“Không có khả năng.” Lâm Tô nói: “Nhiều thuốc như vậy cho nàng uống lên, nàng không có khả năng tỉnh lại sớm như vậy.”

Bốn người một bên cảm giác quả thực không thể hiểu được, Bối Tư Thủ mặt đen một bên mặc quần áo một bên nói: “Hai người cũng thật là, loại sự tình này có thể lầm người?”

Vừa nghe thấy thanh âm Bối Tư Thủ, Cố Sương liền nhớ tới bộ dáng hắn vừa mới ở trêи người mình, một loại cảm giác không gì sánh kịp thẹn đến hỏng mất làm nàng muốn nổi điên, nàng cuồng loạn kêu: “Cút! Để cho bọn họ cút đi! Tôi không muốn thấy bọn họ!”

Lâm Tô che lại đầu Cố Sương, nói với bốn người bọn họ: “Không nghe thấy sao? Nhanh cút!”

Khuôn mặt bốn người cũng đều đen đi, ở thời điểm chuẩn bị ra khỏi cửa, Bối Tư Thủ bỗng nhiên quay đầu nói: “Lâm Tô, đây thật là bạn gái cậu a? Ánh mắt không tồi, ngủ cùng rất sướиɠ.”

Lâm Tô: “Cút!”

Lúc sau Cố Tư về nhà, Trang Hàn để dì Tôn nấu cho nàng ít canh dưỡng dạ dày.

Đi ra ngoài được một chuyến, Cố Tư liền thay đổi bộ dáng, bắt đầu siêu cấp dính lên người Trang Hàn, Trang Hàn đi WC nàng cũng hận không thể theo vào. Hỏi nàng đã xảy ra cái gì nàng cũng không nói, nữ nhân quả thực chính là một ngày một bộ dáng, Trang Hàn hoàn toàn không thể hiểu được.

Trang Hàn từ WC đi ra, thấy Cố Tư đáng thương vô cùng đang chờ ở cửa.

Hắn bất đắc dĩ thở dài nói: “Có phải rất nhàm chán hay không? Vậy xem TV đi, đi xem phim Hàn Quốc, nữ nhân không phải đều rất thích sao? Không cần luôn đi theo phía sau tôi.”

Cố Tư nói: “Anh có phải hay không thấy phiền? Em quấy rầy công việc của anh?”

“Không có, tôi chính là...” Trang Hàn không thể nề hà nói: “Vậy đi, tôi cùng em đi xem TV được không?”

“Ân ân.” Cố Tư mãnh liệt gật đầu, ôm cánh tay Trang Hàn, giống như keo dính lên người không buông tay.