Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Trả Thù Nam Chính

Chương 425




Cô giáo Tiền sợ hãi 2

Sáng hôm sau, đi theo Đường Văn Sinh đến Dương Bảo Quốc xem cá vàng nhỏ, hôm nay Đường Văn Sinh trực ca đêm nên ban ngày có thể cùng họ đi dạo, sau khi ăn trưa tại nhà Dương Bảo Quốc, vợ chồng anh hai Đường về nhà, Đường Văn Sinh về nhà ngủ bù, nghỉ ngơi để buổi tối đi làm.

"Cô Phong, bài tập giao ngày thứ sáu đã thu đủ ạ." Lớp phó học tập mang một chồng sách bài tập đặt trên bàn Phong Ánh Nguyệt: "Ngoài ra giáo viên toán hỏi cô có cần tiết thể dục hôm nay không ạ?"

"Không cần." Phong Ánh Nguyệt lắc đầu.

Lớp phó học tập hơi thất vọng, điều này nghĩa là sau khi giáo viên thể dục "ốm" không lên lớp được là hôm nay có thêm một tiết toán.

"Còn tiết thể dục ngày kia sao ạ?"

Phong Ánh Nguyệt cố nén cười, chỉ vào giáo viên tiếng anh đang cầm một chiếc cốc men, nhìn họ với một nụ cười: "Đi thôi, cô giáo Tiền."

Thấy lớp phó học tập cúi đầu đi ra văn phòng, cô Tiền vừa đến báo cáo học kỳ cười nói: "Xem ra không có ai được chào đón như cô Phong."

"Đó là sự thật." Chủ nhiệm lớp bên cạnh nghe vậy gật đầu: "Tôi nghĩ giáo viên âm nhạc của lớp cô cũng có thể xin nghỉ vài ngày. Cô Phong, cô chiều theo chúng lên lớp dạy chúng đi!"

Phong Ánh Nguyệt nhanh chóng xua tay: “Tuần này chỉ có một tiết âm nhạc, hai tiết thể dục, bây giờ tiết thể dục đã thế đủ, lại lấy tiết âm nhạc cho tôi thì các em học sinh sẽ không có thời gian để thư giãn."

"Ừ, sức khỏe giáo viên thể dục không tốt cũng không sao, chúng tôi giáo viên âm nhạc và giáo viên mỹ thuật vẫn khỏe."

Giáo viên âm nhạc ghé qua cửa nói to.

Nhất thời, mọi người trong văn phòng cười phá lên.

Cô giáo Tiền đến gần Phong Ánh Nguyệt, nói nhỏ: "Không biết cô Phong có để ý không, Lý Hồng Mai và Ngô Hồng Cường lớp chúng ta hình như có quan hệ không bình thường?"

Phong Ánh Nguyệt ngước mắt lên nhìn sang: "Ý cô nói là hai em đó có quan hệ tốt, thường xuyên đi cùng nhau?"

"Không chỉ như vậy thôi." Cô giáo Tiền lập tức ngồi xuống bên cạnh cô, vẻ mặt nghiêm trọng: "Chiều thứ bảy tôi đã thấy hai đứa nắm tay đi bên ngoài, xem tình hình có vẻ như đang hẹn hò! Cô nói xem bây giờ sắp đến kỳ thi tuyển sinh đại học, không thể để tùy theo ý chúng như vậy, nên nói chuyện với phụ huynh!"

Phong Ánh Nguyệt cũng hiểu lý lẽ này, nhưng hai bên phụ huynh đã biết quan hệ giữa Lý Hồng Mai và Ngô Hồng Cường, không những đã biết mà hai gia đình họ còn là thông gia từ bé, hai đứa trẻ này có thể nói là thanh mai trúc mã, chuyện tình cảm như nước chảy thành sông.

Hơn nữa, thành tích của hai đứa trẻ luôn đứng đầu, chúng cũng biết cân nhắc, biết điều gì nên làm điều gì không nên làm ở tuổi này.

Vậy nên Phong Ánh Nguyệt đã nói qua về tình huống của chúng, nghe được cô Tiền sửng sốt: "Thì ra là như vậy, là do tôi quá bốc đồng."

"Thế cô đã nói sao?"

"Tôi sợ chúng tự ý hẹn hò sẽ ảnh hưởng thành tích, đã nói với hiệu trưởng Lý."

Cô giáo Tiền nói khẽ.

Phong Ánh Nguyệt nhìn cô ấy một cái, cô ấy đến nói với hiệu trưởng rồi mới đến nói với giáo viên chủ nhiệm là cô đây.

Cô giáo Tiền thấy chột dạ không dám nhìn vào mắt cô.

"Không sao, cha của Lý Hồng Mai là em họ của hiệu trưởng Lý, ông ấy cũng biết quan hệ giữa hai nhà, chỉ cần hai đứa trẻ này có thể duy trì thành tích tốt như hiện tại đến khi thi đại học, không cần can thiệp quá nhiều."

Phong Ánh Nguyệt không hề hoảng sợ.

Vậy nên cô giáo Tiền thật sự luống cuống, cô ấy lại đi tố cáo người thân hiệu trưởng với hiệu trưởng, chuyện này…

"Cô Phong không đi sao? Sắp đến giờ vào tiết rồi."

Giáo viên thân với Phong Ánh Nguyệt cầm sách giáo khoa, ra hiệu cô đi cùng.

"À." Phong Ánh Nguyệt đứng dậy: "Vậy tôi đến lớp trước."

“... Được.”

Cô Tiền đang trong tâm trạng bối rối đáp bừa.

Các cô Phong Ánh Nguyệt vừa đi không lâu, hiệu trưởng Lý hiên ngang bước vào: "Sáu giờ chúng ta sẽ mở một cuộc họp, mọi người trễ nửa giờ, thông báo cho nhau một tiếng."

Cô giáo Tiền lập tức đứng dậy: "Vâng!"

Cuộc họp buổi tối chủ yếu bàn về đại hội thể thao, chưa được nửa giờ đã kết thúc, Phong Ánh Nguyệt thu dọn đồ đạc định đi lại bị cô giáo Tiền kéo lại: "Tôi, thật sự tôi không biết Lý Hồng Mai là cháu gái của hiệu trưởng, tôi phải làm sao bây giờ?"

“Sẽ không sao đâu, cô đừng quá lo lắng."

Cô giáo Tiền không tin, cô ấy mới tốt nghiệp đại học, nếu cô ấy vừa đi làm không lâu đã đắc tội với lãnh đạo thì…

"Thật sự không có việc gì, nếu không tin cô cứ chờ xem."

Kết quả chính là sau đại hội thể thao, hiệu trưởng Lý không tìm một mình cô giáo Tiền, thay vào đó trong cuộc họp phụ huynh sau kỳ kiểm tra, một mình mẹ của Lý Hồng Mai tìm đến Phong Ánh Nguyệt và cô giáo Tiền, nói rằng họ sẽ quản thúc hai đứa trẻ để chúng tập trung vào việc học, chuyện tình cảm đợi lên đại học từ từ nói sau.

Bây giờ cô giáo Tiền mới thở phào nhẹ nhõm.

Buổi tối Phong Ánh Nguyệt nói chuyện này với Đường Văn Sinh, sau khi Đường Văn Sinh hỏi tên cô giáo Tiền, nói với cô: "Con gái của chủ nhiệm Tiền khoa nhi làm giáo viên ở trường em, cô giáo Tiền này chắc là cô ấy."

"Vậy thật là trùng hợp."

Phong Ánh Nguyệt ôm lấy Thiết Đản đang kéo chăn: "Ngày mai chúng ta đều nghỉ, vừa hay giúp mấy người anh hai dựng quầy hàng."

Mặt hàng buôn bán đã được vận chuyển qua đường bưu điện mấy ngày rồi, bây giờ mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, mấy người anh hai Đường cũng muốn xem việc làm ăn ra sao.

Nguyên Đản với Tần Lưu Hải cũng đi theo giúp đỡ, khách hàng đầu tiên là bạn học của Nguyên Đản, có người đang chơi, phía sau lại có nhiều người đến, trước mặt quầy hàng nhanh chóng có nhiều người vây quanh.

Nhân lúc việc buôn bán đang đắt hàng, trong nhà cũng không có việc bận nên mấy người anh hai Đường tạm thời ở đây, mở quầy hàng liên tiếp trong một tuần, kiếm được rất nhiều tiền.