Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Trả Thù Nam Chính

Chương 306




Bồ Vũ 1

Lúc này cha Đường đang dọn dẹp bàn ghế đi mượn về với anh em Đường Văn Sinh, thấy bọn họ đỏ mắt đứng đó thì vội vàng nháy mắt với Đường Văn Sinh.

Đường Văn Sinh cười tiến lên nói: "Hôm nay là ngày vui của Văn Tuệ. Mẹ à, chỗ phòng bếp có mấy người A Nguyệt rồi, mẹ không cần phải quan tâm nữa đâu. Mẹ ra ngoài chào hỏi cô gì chú bác đi."

"Yên tâm đi." Mẹ Đường tinh thần phấn chấn đáp: "Mẹ sẽ tiếp đón mọi người thật tốt. Văn Tuệ à, hôm nay con đi theo bên cạnh mẹ đi, không chỉ phải biết mặt mũi người thân nhà chúng ta mà còn phải nhận biết người thân bên nhà Nam Tuyền nữa."

"Con biết rồi mẹ."

Đường Văn Tuệ gật đầu liên tục.

Họ hàng bên nhà cô dâu và chú rể đều nhiều nên trong phòng bếp trừ Phong Ánh Nguyệt và chị dâu hai Đường ra thì còn có chị dâu họ và Xuân Phân, thím ba,.. chỉ là vẫn rất bận rộn.

"Không đủ dưa leo rồi, phải đi hái thêm một ít."

"Đây đây, sáng nay bác của Nguyên Đản đã hái đủ rồi, đang để sau cửa đấy, nãy không nhìn thấy!"

"Chị dâu ba, chừng này tiêu có đủ không?"

Xuân Phân đưa hạt tiêu đã rửa xong tới cho Phong Ánh Nguyệt xem. Phong Ánh Nguyệt đang bận cắt thịt, nghe vậy bèn quay sang nhìn: "Đưa lại gần đây một chút."

Bác cả gái vội vàng đi vào, thấy cả hai bếp đều đang bận nấu nên cầm cái phích nước lên: "Để bác về nhà nấu nước rồi lát nữa lại đưa qua!"

"Ấy, bác gái từ từ thôi." Chị dâu hai Đường tranh thủ quay lại.

"Ai trông Yêu Muội rồi?"

Phong Ánh Nguyệt nhìn quanh phòng bếp một lần, không thấy Yêu Muội đâu thì lập tức hỏi.

"Yên tâm." Chị dâu họ cười híp mắt trả lời: "Ông nội con bé đưa đi rồi."

Trong phòng bếp bận rộn khí thế ngất trời, ngoài sân cũng đang được mọi người trang trí. Chẳng biết chú ba Đường kiếm đâu về không ít lê núi. Lúc này mọi người đang gói lê lại làm quà, chờ đến khi người thân ra về thì tặng bọn họ làm quà đáp lễ.

Bên nhà họ Chương cũng bận rộn không kém. Mặc dù bên nhà bọn họ làm cỗ vào buổi tối nhưng đồ đạc cần chuẩn bị cũng không ít hơn nhà họ Đường chút nào. Chương Thục Phân chạy qua chạy lại cả hai đầu, thỉnh thoảng còn làm người truyền lời cho cả hai bên. Mấy đứa trẻ cũng chạy theo cô ấy qua qua lại lại.

Yêu Muội còn nhỏ nên bị ông nội giữ lại không theo kịp. Con bé giận đến mức khóc oà lên.

Mãi đến khi vợ chồng chị cả Đường đưa ba đứa bé tới, Yêu Muội có đôi trai gái sinh đôi làm bạn chơi mới từ từ nín khóc.

Nghe tiếng động náo nhiệt bên nhà họ Đường, có người dân vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, mãi đến khi được người khác nhắc nhở mới biết nhà họ Đường và nhà họ Chương kết làm thông gia.

"Chuyện này tốt quá rồi. Con gái gả ở ngay trong đội sản xuất thì ngày nào cũng có thể gặp mặt nhau."

Một người phụ nữ thở dài nói.

"Đúng thế." Một thím khác gật đầu liên tục: "Con gái tôi gả hơi xa chút nhưng mà bên kia bằng phẳng phì nhiêu nên cuộc sống sau này cũng không kém."

"Đội sản xuất chúng ta còn những thanh niên nào chưa bàn chuyện cưới gả nhỉ?"

"Ôi chà, bà muốn xem trước cho con gái mình một người đấy à?"

Thím kia bị cười nhạo nhưng vẫn thoải mái: "Ở cùng một đội sản xuất nên gốc rễ như nào chúng ta đều biết hết, chẳng phải tốt hơn tìm người bên ngoài à?"

Nghe vậy, mấy người trong nhà có con gái sắp đến tuổi lấy chồng cũng có điều suy nghĩ. Mọi người thấy cũng đúng, ha ha nói cười thêm chút nữa rồi ai về nhà nấy.

Điều đáng nói là sau này Phong Ánh Nguyệt mới biết được có mấy nhà trong đội đã kết thông gia với nhau.

Buổi trưa ăn bên nhà gái còn buổi tối thì ăn bên phía nhà họ Chương. Mặc dù Phong Ánh Nguyệt cũng đi làm giúp nhưng không làm bếp trưởng nên thoải mái hơn nhiều.

Sau khi ăn cơm trưa xong, nhà chị cả Đường đã về rồi nên buổi tối sang nhà họ Chương đều là người thân bên nhà trai.

Ăn cơm tối xong, Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Sinh ngồi lại nhà họ Chương một hồi rồi về nhà trước.

Bọn họ đun hai nồi nước sôi, múc mấy gáo vào thùng gỗ rồi thêm chút nước lạnh vào để gội đầu tắm rửa.

Đến khi hai người tắm xong, đang giặt quần áo thì mấy người Nguyên Đản quay về.

"Trong nồi có nước nóng đó, mọi người đi tắm đi."

Đường Văn Sinh nói với mấy người anh hai Đường một tiếng.