Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Trả Thù Nam Chính

Chương 218




Nhà trẻ 1

Khi đến lầu năm, đi ngang qua bồn rửa mặt, các cô nghe chị dâu Triệu đang ở đó rửa rau vừa cùng thím Điền cười nói: "Đứa bé này đến thật đúng lúc, ở quê cháu đang tính đón Niếp Niếp về vì lý do trong bụng cháu đang có đứa thứ hai, hiện tại nhà máy chúng ta đã có nhà trẻ, cho dù lúc quá bận rộn, cháu cũng có thể gửi Niếp Niếp qua đó!"

"Nhìn thấy con bé ngay trước mắt còn hơn phải gửi về quê." Nghe vậy thím Điền gật đầu.

"Vâng, đúng vậy ạ." Chị dâu Triệu nói với tâm trạng tốt.

Thấy các cô Phong Ánh Nguyệt trở về, cô ấy lại nói với họ thêm vài câu, khi Phong Ánh Nguyệt về đến nhà, Đường Văn Sinh đã dọn dẹp qua nhà cửa, lúc này anh đang lau giày cho Nguyên Đản.

Nguyên Đản thì đang chơi với các bé Niếp Niếp ở hành lang.

"Thay giày đi, anh lau luôn cho em." Đường Văn Sinh thấy cô trở về, đặt đôi giày sạch dưới chân cô liền nói.

Phong Ánh Nguyệt mỉm cười thay giày, ngoài cửa có đặt một cái thùng gỗ, trong đó có nước chủ yếu dùng để rửa tay, Đường Văn Sinh khi trở về đã nhắc đến, Phong Ánh Nguyệt rửa tay, vào nhà cầm sách lên đọc.

Nhà trẻ rất nhanh bắt đầu nhận trẻ, chị dâu Triệu và chị dâu Trương đưa Niếp Niếp với Yến Tử đưa đến đó để trải nghiệm thử, còn chưa tới buổi trưa, đã vội vã đến đón con.

Cả buổi sáng Nguyên Đản đã không thấy họ, đợi sau khi họ về, Nguyên Đản vội vàng chạy đến hỏi họ sáng nay đã đi đâu.

Vẻ mặt Niếp Niếp và Yến Tử hào hứng nói chuyện với nó khi ở nhà trẻ chơi vui thế nào, có rất nhiều bạn bè, họ cùng nhau chơi trò chơi vô cùng vui vẻ.

Tóc hai đứa bé đều còn hơi ướt, chơi đùa đến toát mồ hôi, lúc này chị dâu Triệu cười lấy một chiếc khăn từ sau lưng Niếp Niếp ra: "Xem họ có trách nhiệm chưa, chiếc khăn thấm mồ hôi này luôn được thay liên tục."

Thấy vậy, Phong Ánh Nguyệt cũng cảm thấy tốt.

Lại thấy vẻ mặt Nguyên Đản mong chờ nhìn qua, nên cô nói: "Nguyên Đản cũng muốn đi xem thử sao? Sáng mai chúng ta đi nhé? Có thể chơi cả ngày."

"Vâng!"

Nguyên Đản vui lắm.

Đến tối khi Đường Văn Sinh trở về, anh nghe Nguyên Đản nói rằng muốn đi nhà trẻ, nhưng anh không có ý phản đối gì: "Sáng mai cha đưa con đến đó."

"Em cũng đi chung, đến xem như thế nào."

Phong Ánh Nguyệt cười nói.

"Được." Đường Văn Sinh đặt túi xuống, rửa tay rồi giúp dọn đồ ăn.

Sáng sớm hôm sau, cả nhà ba người thức dậy, lúc này Niếp Niếp đang đứng ở cửa nhà mình, khi Triệu Thiên đang chải tóc cho thấy hai người Nguyên Đản với Phong Ánh Nguyệt rửa mặt trở về, liền hỏi: "Nguyên Đản, hôm nay chúng ta đi cùng nhau sao?"

“Đi cùng nhau.” Nguyên Đản gật đầu lia lịa.

Chị dâu Triệu đang nấu cháo, nghe vậy nói với Phong Ánh Nguyệt: "Lúc đầu, chị chỉ định đưa Niếp Niếp đi một ngày trải nghiệm thử, nhưng tối qua con bé nghe nói hôm nay không đi nữa liền khóc lên! Không làm gì được, tuỳ theo ý con bé, hôm nay chị lại đưa đi chơi một ngày."

"Điều này nói lên nhà trẻ đó cũng tốt, nếu không con bé cũng không muốn đi nữa." Triệu Thiên cười híp mắt nói.

"Đúng vậy." Phong Ánh Nguyệt gật đầu.

Để cho Nguyên Đản có một trải nghiệm thật tốt, mấy người Phong Ánh Nguyệt chờ Yến Tử và Niếp Niếp chuẩn bị xong, cùng nhau đi ra ngoài.

"Có khá nhiều người."

Vừa đi ngang qua Cung tiêu xã, đã thấy nhiều người từ trong đó đi ra, còn nghe được tiếng mấy đứa trẻ cười đùa.

Sau khi Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Sinh đăng ký tên, thanh toán tiền, họ vẫy tay chào Nguyên Đản.

Nguyên Đản cũng không hề sợ, đi theo Niếp Niếp và các bạn, họ vui vẻ theo một trong những người phụ trách vào phòng.

"Anh mau đi làm đi, em với chị dâu Trương sẽ đến chợ nông sản." Phong Ánh Nguyệt bảo Đường Văn Sinh nhanh chóng đến nhà máy sản xuất giấy.

"Ừm." Đường Văn Sinh cười gật đầu, cùng với Triệu Thiên rời đi.

Các cô Phong Ánh Nguyệt đến chợ nông sản để mua thức ăn, khi trở lại nhà ngang, Phong Ánh Nguyệt đun nước tắm rửa gội đầu, giặt quần áo sạch sẽ, cô lướt qua các câu hỏi một chút, viết một mẩu chuyện ngắn, sau khi chỉnh sửa nó, cô hấp bánh bao, chuẩn bị sẵn đồ ăn, Nguyên Đản trở về là chiên lên.

"Đi nào, đi đón con thôi." Chị dâu Trương muốn gọi cô đến nhà trẻ.

"Em đến ngay." Phong Ánh Nguyệt khóa cửa lại, khi đi ngang qua nhà chị dâu Triệu, thấy cô ấy đang ngồi trên giường, sắc mặt hơi tái nhợt, liền dừng chân lại: "Chị dâu, lại bị nôn sao?"

"Ừm." Chị dâu Triệu xua tay: "Phiền em một chút, đón Niếp Niếp giúp chị."

"Không sao đâu, vậy chị nghỉ ngơi cho khoẻ." Phong Ánh Nguyệt gật đầu.

Lúc họ đón mấy đứa Nguyên Đản, Phong Ánh Nguyệt với chị dâu Trương nhìn chiếc khăn sau lưng mấy đứa nhỏ toàn là mồ hôi.

Khi về nhà ngang, thấy chị dâu Triệu đang hâm lại cháo lúc sáng, Phong Ánh Nguyệt để Nguyên Đản chơi một lúc, vừa nghe nó kể tại những chuyện thú vị ở nhà trẻ, vừa rửa tay nấu thức ăn.