Edit: Lily_Carlos
Ngày thứ hai, đoàn người lên chuyến bay bay về Hàn Quốc, Song Hee Eun không cẩn thận ngủ thiếp đi lúc tỉnh dậy thì nghe thấy tiếng thông báo sắp đến sân bay Inchon, lúc hạ cánh gây ra trấn động hơi lớn dù ai ngủ say thế nào đi nữa thì vẫn phải tỉnh lại.
Ở sảnh chờ sân bay có rất nhiều fan hâm mộ đang đứng đợi thần tượng của mình, thấy thần tượng thì mọi người trở nên vô cùng nhiệt tình có nhiều người ở nơi khác đến đứng chờ đợi ở đó chỉ đểnhìn thấy mặt thần tượng một lần, lần này Kwon Ji Yong ăn mặc rất sành điệu lúc đi trên đường vẫn không quên nháy mắt vẫy tay với fan hâm mộ, một chốc lại ra vẻ đẹp trai, một chốc lại làm mặt dễ thương, dẫn tới fan hâm mộ tại hiện trường hét liên tục.
Song Hee Eun mặc áo ngắn tay lạnh tới mức hắt xì liên tục, thời tiết ở Seoul với Băng Cốc không giống nhau, lúc lên máy bay mặc như thế này còn ngại nóng, lúc máy bay hạ cánh mới bắt đầu cảm thấy từng đợt gió lạnh thổi đến, lúc này Kwon Ji Yong đang đi ở phía trước cởi áo khoác ngoài để lộ áo thun dài tay bên trong, cơ bắp như ẩn như hiện làm cho fan hâm mộ mở to mắt mà nhìn.
Kwon Ji-Yong vứt áo khoác ra đằng sau cho Song Hee Eun, còm may Song Hee Eun vẫn chú ý nên mới bắt được áo của hắn.
"Đây không phải là người trợ lý trên tin tức sao?"
"Nhìn thấy không, cô ấy đang tức giận nha!"
Lời fan hâm mộ ở xung quanh truyền đến tai Song Hee Eun cô yên lặng cúi đầu đi tiếp, thấy xe công ty chờ sẵn trước sân bay cô nhanh chóng leo lên.
"Mặc áo vào!" lúc này Kwon Ji Yong mới quay đầu nói với Song Hee Eun.
Song Hee Eun cầm áo khoác mờ mịt nói: "Đây là cho tôi mặc?"
"Đầu óc cô để trang trí hay sao mà không biết thời tiết ở Seoul như thế nào hả?"
Song Hee Eun yên lặng mặc áo khoác của Kwon Ji Yong lên, mùi của hắn lại quanh quẩn bên chóp mũi, không xong sao tim của cô lại đập nhanh như vậy.
Choi Soon Ho ngồi ở ghế lái phụ phía trước, nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người cũng thấy không đúng, chỉ mong là hắn lại nghi ngờ lung tung.
Hắn đột nhiên nhớ tới truyện Kwon Ji Yong post một dòng trạng thái lên INS tối qua, quay đầu hỏi: " Ji Yong, dòng trạng thái ngày hôm qua trên INS của cậu là sao vậy?"
INS... cái gì INS, Song Hee Eun chưa mở điện thoại ra xem nên còn chưa biết chuyện này.
"Anh Soon Ho nói là chuyện tối hôm qua sao, chỉ nghịch một chút thôi anh đừng coi là thật!"
Choi Soon Ho thở phào một hơi nói: "Anh cũng nghĩ chắc đây cũng chỉ là đùa giỡn thôi, ha ha ha."
Bọn họ đang nói cái gì vậy, Song Hee Eun yên lặng mở điện thoại ra, tìm được INS của Kwon Ji-Yong: "Thích một người.... thích ai vậy, đùa kiểu này thật ấu trĩ." Song Hee Eun nhỏ giọng lầm bầm, sau đó thì tắt điện thoại cũng không xem nội dung của nó là gì.
Xe đi về phía nhà của Kwon Ji Yong, sau khi Kwon Ji Yong xống xe Choi Soon Ho lấy lý do công ty còn có việc kéo Song Hee Eun đi, ngày mai Kwon Ji Yong phải tham gia một chương trình truyền hình nên Song Hee Eun phải chạy theo Choi Soon Ho lấy tài liệu liên quan, nói là đi chỉnh sửa tài liệu cho ngày mai nhưng việc cô phải làm vẫn là chân sai vặt thôi.
Thỉnh thoảng anh Soon Ho còn hỏi vài vấn đề vô cùng kỳ quái, nói ví dụ như: "Hee Eun, em có bạn trai chưa?"
Song Hee Eun lắc đầu, ý là không có cười nói: "Không có đâu, em chưa có bạn trai."
"Vậy em nên tìm bạn trai đi, em đã lớn có thể nói chuyện yêu đương được rồi."
Song Hee Eun lại lắc đầu: "Vẫn chưa được em vừa mới tốt nghiệp, đợi ổn định được công việc đã rồi em mới nghĩ đến việc yêu đương, bây giờ em còn chưa được chuyển chính thức nữa nên không có tâm tri làm việc khác."
"Như vậy cũng được đặt hết tâm tư lên công việc không muốn nói đến chuyện yêu đương cũng tốt."
Sau đó anh ấy làm như không có việc gì để cô tan làm.
Hôm nay là cuối tuần, cha mẹ đều ở nhà chắc chỉ có tên tiểu tử thối Song Seung Yeom kia ra ngoài chơi thôi, lúc Song Hee Eun kéo hành lý về nhà thấy có người ở nhà chào đón cô cảm thấy rất vui vẻ.
"Hee Eun à, con gái ngoan của mẹ cuối cùng con cũng về nhà rồi."
"Nhanh đến đây để mẹ xem có bị đen đi không nào!"
Song Hee Eun vừa về đến nhà thì bị mẹ kiểm tra từ trên xuống dưới, Song Hee Eun cười đùa nói: "Con không sao đâu mẹ, lần này đi chơi Thái Lan rất vui."
Sau đó cô lấy qua mua ở Thái Lan ra đưa cho mẹ, sữa rửa mặt Thái Lan, sữa dưỡng thể, các loại đồ trang điểm, đều là những đồ có giá bình dân.
Lee Hye In cầm những món quà này đến trước mặt chông khoe khoang: "Anh nhìn xem con gái chúng ta thật có tiền đồ, ra ngoài một chuyến còn nhớ mua nhiều đồ về làm quà như thế."
"Con chào cha mẹ, con về phòng trước." Lúc Song Hee Eun mở cửa phòng mới chú ý đến cô vẫn mặc áo khoác của Kwon Ji Yong về, hỏng bét, cô nhanh chóng cởi áo khoác xuống, sao lại có thể sơ sót như vậy chứ cứ thế mặc nó từ sân bay về nhà.
"Hee Eun, em ở Thái Lan sao rồi, vẫn khỏe chứ?" Vừa quay người lại nhân được tin nhắn của Kim Jun Seok.
Song Hee Eun ngồi ở bên mép giường trả lời tin nhắn: "Em đã về nước rồi bây giờ thì em đang ở nhà, Còn anh thì sao? Anh ở Pháp thế nào rồi, có gặp được nhiều người đẹp ngoại quốc không?"
"Ha ha ha... Anh rất ổn, nhưng mà những người kia làm sao xinh đẹp được bằng Hee Eun của chúng ta chứ!"
Thấy hắn nói như vậy Song Hee Eun có hơi ngượng ngùng nhắn tin lại: " Jun Seok oppa, anh lại cười em rồi, em... làm sao em có thể so sánh cũng những người đẹp kia chứ."
"Hee Eun, anh nói thật lòng mà, trong mắt anh Hee Eun đẹp hơn những người đẹp đó nhiều."
"Em... Cái đó, Jun Seok oppa, em còn có việc nói chuyện sau nha." Nói xong Song Hee Eun tắt điện thoại di động nằm thẳng lên giường, cô ngây ngốc nhìn lên trần nhà, cô không biết cách ứng phó giữa nam nữ có lẽ vì cô luôn độc thân.
Đêm hôm ấy, Song Hee Eun mơ thấy con mèo béo kia lúc cô sảy ra chuyện, mội chuyện vẫn diễn ra như vậy, rõ ràng Song Hee Eun biết nếu đi qua đường lúc đó sẽ gặp nguy hiểm nhưng cô vẫn bị cái gì đó điều khiển đi tới để cứu còn mèo kia. Đúng lúc đó có một chiếc xe mất khống chế lao tới, kỳ lạ là còn mèo kia cũng không chạy mà bị xe tông giống cô, lúc bay lên cô phát hiện ra linh hồn của cô với con mèo đó bị tráo đổi với nhau Song Hee Eun biến thành con mèo kia. Lúc cô tỉnh lại thì thấy mình biến thành mèo nhà Kwon Ji Yong, nhìn thấy cười một nụ cười vô cùng đáng sợ mang một bát thức ăn cho mèo tới, thấy cảnh đó cô sụp đổ hoàn toàn.
"Hóa ra chỉ là mơ, nếu là thật thì bị dọa chết mất."
Không nghĩ tới giấc mơ này của Song Hee Eun lại gần đúng sự thật, hôm nay chương trình mà Kwon Ji Yong tham gia có nhắc đến mèo.
Khí đó một trợ lý nhỏ bé như Song Hee Eun đứng ở ngoài phụ trách bưng trà đưa nước, khi mọi thứ được chuẩn bị xong mc bắtđầu phỏng vấn.
"Hôm nay chúng ta nói về những chuyện gần đây đi, chương trình của chúng tôi có quy định là trước khi bắt đầu phải trả lời ba câu hỏi, mà ba câu này có thể là những câu rất khó trả lời nha!" MC cầm một cái thẻ nhỏ bắt đầu thừa nước đục thả câu.
Kwon Ji-Yong ngồi thẳng người ở chếch phía đối diện của MC nói: "Không sao, cứ hỏi đi."
"Được vậy chúng ta bắt đầu thôi, câu hỏi thứ nhất, bây giờ anh đang độc thân hay là đã có bạn gái rồi?"
Kwon Ji-Yong không có chút áp lực tả lời: "Vẫn còn độc thân, chưa có bạn gái." Mọi người ở trường quay đều ồ một tiếng vì đa phần người xem là nữ.
"Được rồi, sang câu hỏi thứ hai, hiện tại có rất nhiều nghệ sỹ tuyên bố kết hôn vậy anh có dự định gì về việc kết hôn của mình không? Ví dụ như là tầm bao nhiêu tuổi chẳng hạn?" MC lại hỏi.
Đối với câu hỏi này Kwon Ji Yong còn suy nghĩ một chút rồi mới trả lời: "Chuyện kết hôn thì chưa có kế hoạch gì, nếu như gặp đúng người thì kết hôn thôi, không quan trọng tuổi tác."
"Ý của anh là chỉ cần gặp được người hợp ý thì sẽ kết hôn đúng không?" MC kích động nói.
Kwon Ji-Yong gật đầu biểu hiện là đúng ý này. Hắn vừa mới gật đầu hiện trường lại vang lên tiếng hét chói tai, MC lại trêu đùa nói: "Ha ha ha, vậy là nói tất cả chúng ta đều có cơ hội rồi."
Kwon Ji-Yong cười không nói.
"Được rồi bây giờ hỏi câu cuối cùng nghiêm túc một chút, đêm qua anh post một bài trên INS, trong bài post đó anh có nói là anh đang thích một người, xin hỏi là thật hay giả?"
"Thật."
...
Fan hâm mộ đang vô cùng kích động vì câu trả lời trước đó thì câu trả lời lần này như là bị hắt một chậu nước lạnh vào người, sắc mặt MC cũng hơi thay đổi không nghĩ hắn lại thành thật như vậy, Choi Soon Ho ở ngoài xem cũng ngơ luôn, tên tiểu tử này, hôm qua lúc hắn hỏi thì nói chỉ là một trò đùa thôi, sao hôm nay lại trả lời như vậy cậu ta lại muốn làm gì đây.....
Kế tiếp là thời gian tự do nói chuyện, nhưng mọi người vẫn cảm thấy tò mò về ng. Mà Kwon Ji Yong nói thích kia.
Bỗng nhiên Kwon Ji Yong đổi tư thế ngồi, nhẹ nhàng nói: "Bây giờ tôi kể cho mọi người nghe một chuyện đi, chuyện này có liên quan đến một con mèo."
Khi nghe thấy chữ mèo này, trong nháy mắt lông tơ toàn thân Song Hee Eun đều dựng đứng hết cả.
Bây giờ hiện trường đã yên tĩnh trở lại giống như có thể nghe được cả tiếng hít thở: "Ngày trước, có cô gái nhặt được một con mèo ở ven đường, lúc đầu con mèo đó ngang bướng không muốn theo cô ấy về nhà sống cùng con người cho nên lúc đầu nó không chịu nghe lời còn cố ý gây thêm phiền toái cho cô gái đó. Nhưng cô gái này lại dùng tình cảm chân thành nhất đối xử với nó, chơi cùng nó mỗi ngày, cùng nó làm trò, cho nó ăn, dẫn nó đi phơi nắng và lúc nào cũng muốn bảo vệ con mèo đó ở trong ngực. Dần dần, con mèo bị cảm hóa, nó yêu cô gái này, nó bằng lòng trải qua nhiều khó khăn để biến thành người, nhưng đợi đến lúc nó biến thành người rồi có thể đi tìm cô gái đó rồi thì nó nhận ra cô gái kia không còn nhận ra hắn nữa lại còn có một người bạn trai bên cạnh."
Kwon Ji-Yong nói xong, đột nhiên xoay đầu lại nhìn về chỗ Song Hee Eun đang đứng, một giây đó cả người Song Hee Eun đều trở nên cứng đờ, cô cũng không hiểu là sảy ra chuyện gì.
Sau khi câu chuyện kết thúc tất cả mọi người đều im lặng, MC nhanh chóng nói một câu để hóa giải bầu không khí: "Thật là một câu chuyện làm cho người ta thổn thức, không ngờ siêu cấp thần tượng của chúng ta cúng thích xem những câu chuyện tình buồn như vậy."