Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 558




Mục Hi tình nguyện phát sinh quan hệ với Văn Hồng Quang đã trở thành người thực vật, cũng có nghĩa là cô ta tình nguyện gả cho Văn Hồng Quang, vậy vấn đề bây giờ chính là làm sao để đối phó với Mục gia.

Nếu như thật sự không giải quyết được, vậy thì cũng chỉ có thể xuống tay với Văn Hiên Minh.

Văn Hiên Minh nhanh chóng phát hiện ra ý đồ của Văn lão gia, trước kia anh vẫn luôn vì nể mặt ông ta mà không từ chối Mục Hi thẳng thừng, nhưng vào lúc này, anh ôm lấy bả vai Phương Nguyệt Hinh, kiên định nói:

"Ba, con đã kết hôn với Nguyệt Hinh, con rất yêu cô ấy, bọn con tuyệt đối sẽ không ly hôn!"

Trong phòng khách, Văn lão gia gõ mạnh cây gậy xuống đất, tức giận nói:

"Trong bụng Mục Hi chính là cốt nhục của Văn gia chúng ta... Nếu như Mục gia biết chuyện này, nhất định sẽ bắt nó phá bỏ!"

Khách mời:???

Đó cũng đâu phải con của Văn Hiên Minh, vì cái gì mà bắt anh cưới?

Trên đầu Lâm Trà hiện ra một dấu chấm hỏi cực lớn.

[Chuyện đã như vậy mà vẫn còn muốn bức hôn Văn Hiên Minh và Mục Hi, Văn lão gia này cũng thật kỳ quái]

Lâm Trà cũng không nghi ngờ gì về chuyện vì sao Văn lão gia lại biết được Mục Hi đang mang thai, theo cô nghĩ, có thể là Mục Hi nói cho ông ta biết, cũng có thể là bác sĩ Lý phát hiện ra.

Văn Hiên Minh càng thêm kiên định: "Đó là chuyện của các người, tôi rất vui vì anh đã có người nói dõi, nhưng như vậy không có nghĩa là con phải ly hôn với Nguyệt Hinh để cưới cô ta, nằm mơ"

"Văn Hiên Minh" Văn lão gia tức giận rống lớn, tay cầm gậy cũng run rẩy, chỉ vào Phương Nguyệt Hinh: "Cô ta chỉ là một đứa con gái tầm thường, thứ cô ta yêu chỉ là tiền, là địa vị của con mà thôi!"

"Nguyệt Hinh yêu tiền của tôi, vừa hay tôi lại thích kiếm tiền."

Thái độ của Văn Hiên Minh càng ương ngạnh hơn, lúc này anh không thể lui bước nữa, ngay cả hành vi biến thái như Mục Hi mà ông ta cũng có thể dễ dàng tha thứ, ai biết được về sau ông ta sẽ làm tới chuyện gì!

Văn lão gia thấy khuyên bảo không có tác dụng với Văn Hiên Minh, chuyển sang công kích Phương Nguyệt Hinh:

"Phương Nguyệt Hinh, cô thật sự cảm thấy mình xứng đôi với con trai tôi sao? Ngoài trừ tướng mạo không tệ và cái cô em gái làm minh tinh gì đó thì cô còn có cái gì!?"

"Cho dù trong tay chị gái của tôi không có cái gì cả, nhưng dù sao cũng tốt hơn Mục Hi gấp ngàn lần!"

Còn không đợi Phương Nguyệt Hinh trả lời thì Phương Nguyệt Dao đã lên tiếng, cô kéo Phương Nguyệt Hinh ra phía sau lưng mình, thái độ còn lạnh lùng hơn so với Văn Hiên Minh.

"Ông cho rằng chị tôi muốn gả vào Văn gia sao? Nếu không phải vì anh rể đối xử với chị ấy không tệ thì còn lâu chị ấy mới gả vào Văn gia các người! Hơn nữa, ông nghĩ chỉ có một mình nhà ông có tiên à? Tiền của bà đây còn đủ cho chị ấy xài cả đời không hết!"

Mặc dù minh tinh không sánh bằng hào môn, nhưng so với người bình thường thì số tiền cô kiếm được đã là rất nhiều rồi. Quần áo, túi xách, trang sức gì đó cô đều có thể mua được.

Phương Nguyệt Hinh lớn hơn Phương Nguyệt Dao 5 tuổi, ba mẹ đều là lập trình viên. Khi còn bé, Phương Nguyệt Hinh lúc nào cũng luôn nhường nhịn cô, có cái gì ngon đều đem tới cho cô đầu tiên.

Khi đó Phương Nguyệt Dao còn thề với mình rằng, chờ lớn lên nhất định phải kiếm thật nhiều tiên, chăm sóc lại cho chị gái.

Hiện tại, cô đã làm được.

Cô đã trở thành một trong những nữ minh tinh được yêu thích nhất, tuy rằng vẫn kém hơn so với Văn gia, nhưng cô sẽ làm chỗ dựa cho Phương Nguyệt Dao.

"Nhìn xem, Phương gia dạy các cô như thế sao?"

Văn lão gia cười lạnh: "Nói chuyện với trưởng bối bằng giọng điệu như vậy? Có đứa em gái như cô thì chắc hẳn Phương Nguyệt Hinh cũng chẳng phải loại người tốt lành gì!"

"Ba... Văn lão gia."

Phương Nguyệt Hinh thay đổi xưng hô: "Dao Dao chỉ là muốn bảo vệ tôi, con bé không làm gì sai cả. Phương gia chúng tôi quả thật không giàu có bằng Văn gia, nhưng bây giờ tôi đã có Dao Dao chống lưng cho rồi, thứ tôi không thiếu nhất chính là tiền.

Hơn nữa, nếu như không có Dao Dao thì tôi cũng không cảm thấy mình có chỗ nào không xứng với Hiên Minh"

Phương Nguyệt Dao gật đầu như giã tỏi.

"Đúng vậy! Chị gái của tôi là tốt nhất! Chỉ có mắt mù mới không thích chị ấy!"