Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 457




[Đương nhiên là vì biết ở chỗ này có dưa cho nên cố tình chạy tới!]

Tiếng lòng của Lâm Trà vang lên, mấy khách mời khác cũng gật đầu phụ họa.

"Mau đi ngủ đi!"

Giang Minh Khải trách mắng: "Không phải ngày mai còn phải quay phim sao?"

"Nhưng chúng tôi có một tin tức rất quan trọng muốn nói cho cậu biết!"

Lục Yên Yên chớp chớp mắt: "Có liên quan đến Giang Kiến Nghiệp!"

"Ba tôi..."

Ánh mắt Giang Minh Khải trầm xuống: "Các cậu có biết gần đây ba tôi xảy ra chuyện gì không?”

Đám người Lục Yên Yên đương nhiên không biết, nhưng lúc nãy bọn họ đã nghe thấy tiếng lòng của Lâm Trà.

Liễu Minh Khiêm cười nói: "Thật ra chỉ là Giang Minh Duệ lo lắng quá mức thôi, ba cậu vẫn bình thường, căn bản không có chuyện gì cả."

"Đều là chuyện bình thường! Bình thường thôi!" Trần Tiện Tri cũng phụ hoạ.

Giang Minh Khải nghe vậy càng thêm hoang mang: "Rốt cuộc ba tôi đã gặp phải chuyện gì, các người mau nói đi!"

"Không có gì!" Lục Yên Yên cười: "Ông ta chỉ là... muốn tìm mẹ kế cho cậu mà thôi!"

"À, hơn nữa, vị mẹ kế kia cậu cũng biết đó, chính là người đóng vai mẹ của cậu trong bộ phim truyền hình lúc trước!"

Giang Minh Khải:???

Chờ đã, Giang Minh Khải nhớ vị nữ diễn viên đó còn chưa tới 40 mà? Lúc đóng bộ phim đó anh còn cảm thấy bà ta còn quá trẻ, không phù hợp để đóng vai mẹ mình!

Vậy mà bây giờ bà ta lại sắp trở thành mẹ của mình thật rồi!!!

Ngày hôm sau, trời vừa sáng các khách mời đã lục tục rời khỏi trang viên Giang gia, đi tới trường học tiếp tục quay chụp.

Sau hai ngày miệt mài làm việc, cuối cùng mọi người cũng quay xong đoạn phim ngắn kia. Liễu Minh Khiêm rời đi trước, ông ấy cần phải quay về để hoàn thành mảng biên tập và hậu kỳ.

Giang Minh Khải tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, ngồi trên ghế đạo diễn lướt vòng bạn bè của Thôi Nhã Lệ.

Anh và Thôi Nhã Lệ đã từng hợp tác, đương nhiên có phương thức liên lạc của đối phương, trước đây không để ý, nhưng hôm nay mở ra xem, chợt cảm thấy - -

Sao bức ảnh chụp hoa này của Thôi Nhã Lệ đăng lại có chút quen mắt nhỉ? Rất giống vườn hoa ở trang viên nhà anh!

Còn có chiếc xe này... đây không phải là xe phiên bản giới hạn sao? Anh nhớ là trên toàn thế giới chỉ có duy nhất ba chiếc, mà một chiếc trong số đó lại đang đậu ở gara nhà anh!

Giang Minh Khải:!!!

Giang Minh Khải hít một hơi thật sâu, cảm thấy bản thân cần có thời gian để tiêu hoá hết chuyện này.

Bên kia, đạo diễn Du đang trao đổi với các khách mời, tập này ngoại trừ phần bắt cá ở thôn Tình Xuyên lúc trước, còn có phần phim công ích và phần ở trang viên Giang gia, tư liệu thực tế đã đủ, bây giờ các khách mời có thể tan tầm.

Các khách mời vui vẻ tạm biệt các nhân viên công tác. Lúc này, bọn họ mới chú ý tới Giang Minh Khải đang ngồi trên ghế đạo diễn xem điện thoại di động.

Mấy người tiến lên, chỉ thấy Giang Minh Khải vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào vòng bạn bè của Thôi Nhã Lệ.

"Sợ là Thôi Nhã Lệ chỉ muốn tiền của nhà cậu mà thôi!"

Trần Tiện Tri đột nhiên lên tiếng làm Giang Minh Khải giật cả mình.

Giang Minh Khải vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy các khách mời đứng thành một vòng vây quanh mình, nhìn... có chút đáng sợ!

Chu Trạch Hủ nhìn ảnh Thôi Nhã Lệ trên điện thoại của Giang Minh Khải, à, chị gái này nhìn thật sự rất giống với hình tượng... mẹ kế lừa gạt tiền của đàn ông trong tiểu thuyết... Trong ảnh là một người phụ nữ gợi cảm, xinh đẹp, dáng người cao một mét bảy ba, trước nhô sau vểnh, phụ nữ nhìn còn thấy thích huống chỉ là đàn ông!

[Đâu chỉ có lừa tiền của đàn ông, tôi nhớ lúc trước khi Thôi Nhã Lệ và anh Khải hợp tác, còn có rất nhiều fan CP?]

Lâm Trà len lén liếc mắt Giang Minh Khải, cười thầm trong lòng: [Nhưng nhìn bà ta không giống người tốt lành gì. Cho nên fan cũng không quá ủng hộ CP này]

"Đó cũng chỉ là cách nhìn của người ngoài và khán giả đối với Thôi Nhã Lệ."

Trần Tiện Tri an ủi Giang Minh Khải: "Lúc trước tôi cũng đã từng hợp tác với Thôi Nhã Lệ vài lần, cô ấy thật sự rất xinh đẹp, tính cách có chút nhút nhát. Tôi cảm thấy cô ấy rất tốt, không có vấn đề gì."

"Tôi đương nhiên biết chị Nhã Lệ rất tốt." Giang Minh Khải nói.