Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 389




"Cô, cô nói cái gì?"

Trữ Duy Khiêm ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Lâm Trà.

Lưu Du Du và Giang Minh Khải cũng nhìn về phía Lâm Trà với vẻ mặt phức tạp.

Trong lòng Lâm Trà tuy rằng bất ổn nhưng vẫn giả vờ trấn định.

"Tôi... Ngày đó khi tôi rời khỏi phòng của bà Trương ở thôn Tình Xuyên đã nhìn thấy trong phòng của bà ấy có năm tấm bài vị. Lúc ấy tôi còn cảm thấy kỳ quái... Hai ngày trước tôi còn để cho nhân viên công ty tại thôn đi xem một chút, quả nhiên chính là bài vị của Trương Tinh Châu!"

[Anh Khải và cảnh sát Lưu sẽ không cố ý đi tìm nhân viên kia xác minh chứ?]

[Không thể nào, không thể nào, không thể nào, không thể nào?]

[Chẳng qua trong phòng bà Trương có năm tấm bài vị là thật đấy, chỉ là bà ấy giấu rất kỹ nên tôi cũng không nhìn thấy rõ mà thôi!]

Lưu Du Du và Giang Minh Khải yên lặng, bọn họ biết con đường tin tức của Lâm Trà nên cũng sẽ không hỏi đến cùng.

Nhưng hai vai Trữ Duy Khiêm đã bắt đầu run rẩy, thậm chí bởi vì quá mức khiếp sợ nên đầu anh ta cũng mơ hồ.

[Cả đời này Trữ Duy Khiêm cũng sẽ không biết rằng bà Trương mà anh ta gặp và ăn bữa cơm đầu tiên cùng sau khi tỉnh đã biết anh ta không phải Trương Tinh Châu thật. ]

[Dù sao bà Trương nhìn Trương Tinh Châu lớn lên, đối với thói quen ăn uống của người này cũng cực kỳ hiểu rõ. Trương Tinh Châu rất kén ăn và chưa bao giờ ăn cà rốt. ]

[Nhưng Trữ Duy Khiêm không kén ăn chút nào, khi anh ta ăn cùng bà Trương cũng là lúc bà Trương biết cháu trai của mình đã chết. ]

Chỉ là bí mật này bà vẫn giấu ở trong lòng.

Ba năm rồi bà không nói với ai. Vốn tương lai dù như nào thì cô cũng sẽ không nói.

*

Trữ Duy Khiêm đi theo đám người Lâm Trà đến phòng bệnh của bà Trương, cùng lúc đó Giang Minh Khải cũng mang theo hoa quả và sữa tới. Trên đường về khu chung cư anh và Lâm Trà vừa hay đi ngang qua bệnh viện thành phố Hải Thành nên đã đại diện cho các khách mời của chương trình "Thư giãn" đến thăm bà Trương.

Trong phòng bệnh có rất nhiều người dân ở thôn Tình Xuyên tới, cả nhà Tiết Tịch Tịch cũng ngồi ở bên giường.

"Bà Trương, vừa rồi bác sĩ nói cuộc giải phẫu của bà rất thành công!"

Mẹ Tiết đang an ủi nói: "Không bao lâu nữa bà có thể xuất viện rồi!"

Tiết Tịch Tịch vừa gọt táo cho bà Trương vừa oán giận: "Chuyện lớn như vậy cũng không nói với chúng cháu!"

Bà Trương ngẩn ra rồi nhẹ nhàng vuốt mu bàn tay Tiết Tịch Tịch:

"Là bà nội không xứng đáng với con, là bà nội không xứng đáng với con"

Tiết Tịch Tịch nhớ rõ khoảng cách giữa nhà cô ấy và nhà họ Trương rất gần, từ nhỏ cô đã thích đi theo sau m.ô.n.g Trương Tinh Châu, chính vì vậy nên bà con trong đồng ruộng canh tác nhìn thấy hai người đều trêu ghẹo đây là cô dâu nhỏ đi theo chồng nhỏ!

Tiết Tịch Tịch lúc ấy tuổi còn nhỏ, không hiểu sao lại đỏ mặt nên xoa đầu nói: "Đúng vậy, cháu thích anh Tinh Châu, về sau nhất định sẽ kết hôn với anh Tinh Châu nên hiện tại đi theo anh ấy thì sao!"

Tiết Tịch Tịch chưa bao giờ nghĩ tới cuộc đời của cô ấy có thể sẽ không có Trương Tinh Châu. Cũng chưa bao giờ nghĩ tới đối tượng kết hôn của mình sẽ là một người đàn ông khác ngoài Trương Tinh Châu.

Hai nhà Trương Tiết bàn bạc ngày kết hôn, bà Trương không hiểu sao trầm mặc thật lâu sau đó lôi kéo Tiết Tịch Tịch ra một bên rồi cẩn thận hỏi cô ấy: "Tịch Tịch, con có thích Tinh Châu hiện tại không?”

"Sao lại không thích chứ?”

Tiết Tịch Tịch không thể hiểu được. Tuy rằng anh Tinh Châu của cô ngày càng trở nên trầm mặc nhưng cũng càng ngày càng đẹp trai và có nam tính... Thậm chí... Có trách nhiệm hơn Trương Tinh Châu trước đây, vậy nên tại sao cô lại không thích chứ?

Cho đến bây giờ Tiết Tịch Tịch mới hiểu được vì sao.

Nhưng trên thực tế trong khoảng thời gian xảy ra tai nạn cô ấy cũng cảm giác được.

"Trương Tinh Châu" đã thay đổi, thậm chí hoài nghi "Trương Tinh Châu" trước mặt không phải là anh ta của trước kia nhưng cô ấy lại thích loại chuyện biến này, thậm chí so với trước đây càng thích "Trương Tinh Châu” hơn.

Cô ấy đem tất cả quy cho tai nạn xe cộ và cho rằng chính vì mất đi người nhà đã khiến "Trương Tinh Châu" càng trưởng thành.

Nếu như không có xúc động thời niên thiếu, không có sự phát hiện của cô ấy vậy có lẽ Trữ Duy Khiêm có thể sẽ làm Trương Tinh Châu cả đời chăng?