Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 353




Ngày hôm qua hái ngô cả một ngày, các khách quý đã mệt mỏi rã rời, hoạt động hôm nay là leo núi, tổ tiết mục sẽ đưa các khách quý đến chân núi Ký Vân gần thôn Tình Xuyên, sau khi leo núi đến đỉnh núi các khách mời có thể nghỉ ngơi tại căn nhà gỗ nhỏ trên núi, buổi tối có thể ngâm suối nước nóng, sáng sớm còn có thể ngắm mặt trời mọc.

Hoạt động tương đối nhẹ nhàng, các khách mời thay quần áo thể thao và giày leo núi, ngồi xe đến chân núi Ký Vân.

Lúc nhìn thấy những bậc thang như đ.â.m thẳng lên lên trời ở trước mặt, Lục Yên Yên lảo đảo một cái, may mà Lâm Trà nhanh tay lẹ mắt lập tức đỡ lấy cô ấy.

Trước mắt phải gần một ngàn bậc thang, ngẩng đầu cũng không nhìn thấy đỉnh.

Lục Yên Yên oán giận trừng mắt nhìn đạo diễn Du cách đó không xa: "Ông gọi đây là hoạt động tương đối thoải mái sao?"

"Ha ha, leo qua đoạn thang lên núi này, sau đó chính là suối nước nóng, có thể cắm trại, nướng thịt nha, không phải thoải mái sao!"

Đạo diễn Du cổ vũ: "Hơn nữa đây cũng là giúp mọi người rèn luyện cơ thể"

Tối hôm qua, đạo diễn Du đã nghiêm túc xem các video kỳ trước.

Vốn dĩ các tiết mục tích cực phù hợp với chủ đề nông thôn rất nhiều, nhưng từ sau khi Lục Yên Yên tham gia, bọn họ dường như chưa từng làm việc nhà nông gì.

Chỉ có duy nhất một lần hái ngô, cũng bị Lục Yên Yên quấy rối lôi kéo sinh viên đại học đến hỗ trợ hái ngô!

Hôm nay sắp xếp leo núi, đạo diễn Du không tin, Lục Yên Yên còn có cách để trốn thoát

Chẳng lẽ cô ta định nhờ khách mời khác cõng mình sao? Những nam khách mời kia sẽ không đồng ý, nơi này cũng không thể tìm được nhóm sinh viên ngây thơ dễ gạt như ngày hôm qua

Lúc đạo diễn Du đang dương dương đắc ý, đã nhìn thấy Lục Yên Yên ngồi trên kiệu trúc do hai kiệu phu gánh vác, nhàn nhã đi qua trước mặt ông. Đạo diễn Du: "?"

Đi phía sau Lục Yên Yên chính là Lâm Trà đang nhàn nhã thoải mái ngồi trên kiệu.

Đạo diễn Du: "?"

"Ai cho các người ngồi kiệu! Các người lấy đâu ra tiền chứ?"

Đạo diễn Du kinh hãi. Người khiêng kiệu một chiếc ba trăm, không phải ông ta đã tịch thu ví tiền của tất cả khách mời từ trước khi ghi hình rồi sao?

Ngay cả bữa sáng của Lục Yên Yên, cũng là nể mặt cô ta thuộc bên A, mới miễn cưỡng để lại, nhưng giờ phút này sao Lục Yên Yên và Lâm Trà có thể có tiền được chứ!

Lục Yên Yên nhàn nhã nói: "Tôi đổi tiền thuê hai chiếc kiệu này, có vấn đề gì không?"

Đạo diễn Du: "..."

Ông ta nhìn về phía các nam khách mời bên cạnh: "Các cậu cũng không có ý kiến gì à?"

Liễu Minh Khiêm không sao cả, gần đây ông ta cũng đang giảm cân, cho dù không leo núi, buổi tối cũng phải chạy đêm, bây giờ leo núi cũng như vận động chạy đêm mà thôi.

Mà ba nam khách mời còn lại càng không sao, vốn dĩ ngày hôm qua nhờ có hào quang của Lục Yên Yên mới có thể ở một bên ăn dưa xem kịch, còn hái được nhiều ngô như vậy.

Cũng là nhờ Lục Yên Yên lợi dụng tính háo thắng của Liễu Minh Khiêm và Lương Hoằng Thâm, không liên quan gì tới bọn họ.

Đạo diễn Du: "..."

Đám đàn ông này sao, sao lại dễ dàng nói chuyện như vậy chứ!

[Ha ha ha, không thể không nói, các nam khách mời của rất có phong thái lịch sự!]

[Đúng vậy, đại tiểu thư chính là đỉnh kim tự tháp không thể nghi ngờ! Ngay cả Trà Trà cũng trở thành đỉnh kim tự tháp!]

Tiết mục tìm mèo nhỏ ở kỳ hai đều là Lâm Trà tìm được. Kỳ thứ ba là tiết mục bán hàng nội địa, nhóm của đại tiểu thư và Lâm Trà đạt được giải quán quân. Kỳ thứ năm hái ngô, cũng là nhờ đại tiểu thư kêu nhóm sinh viên đại học đến mới hái xong toàn bộ

Có đại tiểu thư ở đây, không cần nói chuyện về công việc đồng áng, nhiệm vụ cũng trở nên thú vị hơn! [Chẳng qua đại tiểu thư chỉ muốn ngồi kiệu mà thôi, cứ việc để cô ấy ngồi!]

[Đúng vậy! Đại tiểu thư chỉ muốn ngồi kiệu thôi! Có gì sai chứ! Cứ để cô ấy ngồi đi]...

Chuyện ngồi kiệu cứ quyết định như vậy, các khách mời lại bắt đầu hành trình một lần nữa.

Có điều chủ yếu vẫn là các nam khách mời, Lục Yên Yên và Lâm Trà nhàn nhã ngồi trên kiệu, thậm chí còn mua một chùm nho ở chân núi.