Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 210: C210: Chương 210




[Bảy lần một đêm! Từ trong xe, đến cầu thang khách sạn, rồi đến ban công khách sạn, cuối cùng mới trở lại giường!!!]

Mẹ ơi!

Mấy khách mời đều há hốc mồm.

Nhất là Lục Yên Yên và Giang Minh Khải, trước đây bọn họ đã từng gặp Hoắc Yến Từ trong một bữa tiệc của giới hào môn ở Hải thị.

Thì ra một người đàn ông cấm dục như Hoắc Yến Từ cũng có lúc mất khống chế, bảy lần một đêm!

"Thuốc gì vậy! Hiệu quả quá"

Liễu Minh Khiêm không nhịn được nói: "Tôi phải giới thiệu loại thuốc đó cho Triệu Tân Nam, chắc chắn cậu ấy sẽ rất thích!"

Nói xong lại nhìn sang Giang Minh Khải, trêu chọc: "Cậu cũng có thể thử xem sao!"

Giang Minh Khải:???


Không cần đâu!

Các khách mời đều ăn dưa đến vô cùng vui vẻ, chỉ có một mình Mạc Tinh Dập buồn bã.

Sao có thể là Hoắc Yến Từ chứ!

So với mấy người Hàn Tử Kỳ và Trần Khải Văn, Mạc Tinh Dập cảm thấy mình còn có phần thắng, dù sao cậu ấy không chỉ là quán quân Esport, mà còn là tiểu thiếu gia nhà giàu, hơn nữa cậu ấy còn rất trẻ.

Nhưng so với Hoắc Yến Từ, những ưu thế này không tính là gì!

Chú nhỏ chỉ lớn hơn cậu ấy mười tuổi, nhưng cảm giác áp bách trên người chú ấy...

"Tỷ tỷ...

Mạc Tinh Dập nhìn về phía Ôn Vãn Ngưng, muốn giả vờ đáng thương trước mặt cô ấy.

Ôn Vãn Ngưng cười nói: "Bé ngoan, sau này phải gọi là dì!" "Không!"

Mạc Tinh Dập tức hộc máu.....

Tám giờ tối, buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, buổi tiệc lẩu chiêu đãi các khách mời cũng kết thúc.

Đêm nay không chỉ có lẩu ngon, mà dưa cũng rất thú vị!

Ôn Vãn Ngưng quả thật có thể so với Thẩm Túy, toàn thân từ trên xuống dưới đều là dưa, các khách mời có linh cảm rằng sau khi cô ấy trở về, chương trình chắc hẳn sẽ còn thú vị hơn-

*


Buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, hơn chín giờ tối, Lục Yên Yên vừa tắm nước nóng xong, thoải mái nằm trên giường đắp mặt nạ.

Điện thoại reo lên, là Lục Ngôn Triệt.

"Anh? Đã muộn thế này rồi, anh còn chưa ngủ sao?"

"Lâm Trà gây ra chuyện lớn như vậy, sao anh dám ngủ? Anh mà ngủ thì ai giúp các em thu dọn cục diện rối rắm này đây?"

Phía bên kia là giọng nói của Lục Ngôn Triệt, mặc dù giọng điệu có chút oán giận nhưng vẫn rất dễ nghe.

Lục Yên Yên từ từ lột mặt nạ ra, lần lượt thực hiện các bước dưỡng da vào ban đêm một cách bài bản.

"Cũng không phải chuyện lớn gì mà! Hàn Tử Kỳ nhát gan vô cùng, chỉ cần tìm người hù dọa anh ta một chút mà được rồi."

"Có điều, Trần Khải Văn nhìn có vẻ rất bình tĩnh, muốn xử lý anh ta chắc hẳn là một chuyện không hề đơn giản. Quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c chính là vi phạm pháp luật, chúng ta phải mau chóng thu thập đủ chứng cứ rồi tống anh ta vào trong tù!"

"Yên tâm!" Lục Ngôn Triệt nói: "Có anh ở đây, anh sẽ xử lý, không ai có thể làm tổn thương em."

"Em đương nhiên là không sợ rồi, chẳng phải anh đã sắp xếp vệ sĩ đi theo em mọi lúc mọi nơi sao? Em không tin bọn họ lại không bảo vệ được một cô gái như em" Lục Yên Yên nhún nhún vai: "Có điều, Lâm Trà đã gián tiếp giúp em không ít lần, em không hy vọng cô ấy xảy ra chuyện."


Lục Ngôn Triệt cười nói: "Biết ngay là em quan tâm cô ấy mà, được rồi, anh biết rồi, em nghỉ ngơi sớm một chút đi, chuyện Hàn Tử Kỳ và Trần Khải Văn anh sẽ giải quyết."

Lục Yên Yên nịnh nọt: "Anh là tốt nhất! Cố lên nha! Ngủ ngon!"

Khóe miệng Lục Ngôn Triệt không nhịn được cong lên: "Ngủ ngon."

Cúp điện thoại.

Tầng 88 tòa nhà Lục thị, Lục Ngôn Triệt lẳng lặng nhìn ánh đèn neon ngoài cửa sổ, vẻ mặt ôn hoà.

Nhưng khoảnh khắc vừa cúp điện thoại, nụ cười trên mặt anh lập tức biến mất, cả người đều tỏa ra khí thế lạnh như băng.

Một người đàn ông có vết sẹo trên mặt bước tới bên cạnh anh.

"Lục thiếu, Trần Khải Văn rất gian xảo, lúc chúng ta chạy tới thì anh ta đã sớm rời đi từ cửa sau rồi. Tôi nghe nói Trần Khải Văn xưa nay là người có thù tất báo, chắc chắn anh ta sẽ không bỏ qua cho Lâm tiểu thư-"