Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 186: C186: Chương 186




Ôn Vãn Ngưng kéo chiếc váy dài màu xanh lá cây lên rồi quay sang nhìn Mạc Tinh Dập. Váy dài cũng không thể ngăn cản đường cong uyển chuyển trên người cô ấy, vẻ đẹp như sắp lộ hết ra nhưng lại e ấp nằm dưới lớp váy làm cho Mạc Tinh Dập chảy m.á.u mũi.

"Lần sau?"

Ôn Vãn Ngưng khẽ cười, cô ấy đi lên trước, bàn tay ngọc ngà nhỏ nhắn vỗ vỗ khuôn mặt Mạc Tinh Dập.

"Em trai à, đã là tình một đêm thì làm gì có thứ gọi là lần sau cơ chứ..."

Mạc Tinh Dập vốn đang hưởng thụ nhiệt độ và mùi thơm đặc trưng trên đầu ngón tay của Ôn Vãn Ngưng, nghe vậy nụ cười chợt đọng lại.

"Không có lần sau? Nhưng chị ơi, em luyến tiếc chị mà"

Ôn Vãn Ngưng lấy từ trong túi xách ra một tờ chi phiếu mười vạn rồi dán vào trán của Mạc Tinh Dập trán.

Cô ấy nói: "Tối hôm qua cậu phục vụ không tệ, thái độ khiến tôi rất hài lòng."


"Chị..."

Mạc Tinh Dập cầm lấy chi phiếu, hoảng hốt nói: "Chị không nhận ra em sao? Em không phải là loại người đó! Em là Mạc Tinh Dập mà"

Mạc Tinh Dập là người năm nay đã đạt được quán quân eSport toàn quốc.

"À... Ôn Vãn Ngưng như có điều suy nghĩ: "Tên này rất hay nhưng mà tên có hay hơn nữa cũng vô dụng, chị đây không thích nhai lại cỏ đã ăn!"

Nói xong Ôn Vãn Ngưng xoay người rời đi.

"Chị à! Chị à!"

Mặc cho Mạc Tinh Dập phía sau gào thét như thế nào thì Ôn Vãn Ngưng cũng tuyệt không quay đầu lại.

Nói đùa gì vậy, Ôn Vãn Ngưng 32 tuổi ngủ với một cậu nhóc mới 20 tuổi một lần coi như xong, ngủ tiếp nữa rồi ngủ tới mức nảy sinh tình cảm thì làm sao bây giờ! Ở phía sau lưng, Mạc Tinh Dập chật vật mặc quần áo rồi đuổi theo Ôn Vãn Ngưng.

Ôn Vãn Ngưng có chút bực mình.

"Cậu đừng đuổi theo! Chị đây tuyệt đối sẽ không đổi ý đâu!"

Một người quen "chăn dắt" như cô ấy sẽ tuyệt đối không quay đầu lại!

Tuyệt đối không!

Mạc Tinh Dập phía sau dừng lại một chút, khô khan nói: "Nhưng mà, chị gái à, chị đi ngược rồi, đây không phải là hướng rời đi đâu!"

Ôn Vãn Ngưng: "?"...


[A ôi]

[Buồn ngủ quá, mới sáng sớm thôi đó, làm quái gì mà gọi người ta dậy sớm như vậy chứ]

[Còn có con gà trống của thôn Tình Xuyên là một con Husky hay sao? Tại sao một con vừa gáy lên là những con khác cũng phải kêu theo?]

[Còn để cho người ta ngủ hay không]

Sáng sớm, các khách mời đã bị đạo diễn Du gọi lên.

Đạo diễn Du cảm thấy các khách mời thật sự quá lười nhác, nào có tiết mục nào tám giờ sáng phát sóng mà các khách mời còn chưa rời giường như này không?

Hôm nay, chương trình "Cuộc sống thư giãn" do một tay ông ta đạo diễn đã càng ngày càng lệch sang bộ phim "Cuộc sống ăn dưa"... Đạo diễn Du quyết định không thể để tình trạng như vậy kéo dài!

Chương trình phải trở lại với bản gốc, phải là "thư giãn" và "sống 1

Vì thế mà mới sáng sớm đạo diễn Du đã ôm vài con gà trống đến cửa phòng khách mời ở, để cho gà trống thay nhau kêu vang.

Chiêu này còn rất có hiệu quả, các khách mời đều không tình nguyện mà rời giường sau đó đi vào phòng nghỉ ngơi để tiếp nhận bước tiếp theo của đạo diễn Du - cùng nhau luyện thái cực quyền. "Một quả dưa hấu tròn lại tròn, một đao c.h.é.m nó thành hai nửa, bạn một nửa, người kia một nửa..."


Trong loa phát thanh đặt khẩu hiệu của môn thái cực quyền, các khách mời còn ngái ngủ, nhau mơ mơ màng màng dựa theo khẩu quyết cùng nhau cắt dưa hấu.

[Cắt dưa, cắt dưa, cắt dưa... ]

[Ở đây một quả dưa hấu lớn... Zzzz... Ở kia một quả dưa hấu lớn... Zzzz... Dưa hấu lớn... Zzzz... Dưa hấu lớn... ]

Ánh mắt Lâm Trà khép hờ, trước mắt m.ô.n.g lung một mảnh.

Ai nói luyện thái cực quyền sẽ có tinh thần? Sao cô càng đánh càng buồn ngủ? Mí mắt cũng bắt đầu đánh nhau!

Cô liếc mắt một cái đã chú ý tới những khách mời khác, dường như đều giống như cô, mơ mơ màng màng, tối hôm qua đều ngủ không ngon lắm.

Lâm Trà tò mò gãi gãi gáy.

[Tối hôm qua ngồi bới lịch sử cắm sừng của Phạm Cảnh Dục cho nên thức đến tận hai, ba giờ mới ngủ... Những khách mời này sao mà cũng mệt mỏi không có tinh thần thế? Cũng thức đêm đấy à?]