Xuyên Thành Cố Chấp Đại Lão Tâm Đầu Nhục

Chương 152: 152: Tổng Giám Đốc Anh Giỏi Quá






~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~
Diệp Tiện nhanh trí vọt ra sau lưng Bạc Đình Thâm, nắm chặt góc áo của hắn, thò nữa cái đầu ra, cáo mượn oai hùm nói: "Tổng giám đốc, đánh anh ta! Đánh anh ta mạnh lên! Anh ta dám bắt nạt tôi!"
Thượng Quan Vân Lễ nhìn bàn tay nhỏ bé của Diệp Tiện đang nắm chặt góc áo Bạc Đình Thâm: "! "
Tiểu tử thúi Diệp Tiện này nghiện ôm đùi Đình Thâm rồi đúng không?
"Diệp Tiện, mày.

.

"
Chương Hạo hận đến muốn đem cô đi lột da, nhưng vừa mở miệng, xương cánh tay liền trật khớp, khiến anh ta đau đến mức trực tiếp quỳ xuốn trước mặt người đàn ông này.

Chương Hạo ầm một tiếng quỳ xuống đất, dọa Diệp Tiện sợ nhảy dựng lên, người này toàn thân đều là cơ bắp, dáng người cường tráng to lớn, ở trước mặt tổng giám đốc lại không chịu nổi một đòn, sức lực phản kháng cũng không có, cơ bắp của anh ta không phải là phế phẩm từ việc ăn protein đó chứ?
Bạc Đình Thâm buông lỏng anh ta ra, Chương Hạo vừa đạt được tự do lại định tiếp tục mắng chửi người, nhưng vừa nhấc đầu lên, ánh mắt đầu tiên liền thầy được Thượng Quan Vân Lễ.


Thượng Quan Vân Lễ con trai của ông trùm bất động sản?
Lại dời ánh mắt một chút, Bạc Đình Thâm người cầm quyền tài phiệt Bạc Thị?
Vừa rồi đánh anh ta, là bọn họ?
Toàn thân anh ta run rẩy, không nói ra được một chữ, lập tức liền xoay người bỏ chạy mấy tiểu trợ lý không hiểu gì mà đuổi theo sau anh ta: "Hạo ca, Hạo ca.

.

"
Diệp Tiện nhìn bộ dáng bị dọa đến sắp tè ra quần của anh ta, trong lòng cực kì sảng khoái!
"Tổng giám đốc, ngài giỏi quá! Thật lợi hại!"
Cô ngẩng đầu, giơ ngón tay cái lên với người đàn ông trước mặt, trong mắt tràn ngập ánh sáng đủ màu sắc như chứa đựng những ngôi sao nhỏ lấp lánh.

Thượng Quan Vân Lễ khinh bỉ: "Diệp Tiện, có cần dùng đến biểu cảm chân chó như vậy sao?"
Diệp Tiện: "! "
Tại sao ở đây lại còn một người nửa vậy?
"Thượng Quan Vân Lễ?"
Diệp Tiện có chút kinh ngạc, đã một thời gian rồi cô không có gặp hắn: "Anh về nước rồi hả?"
"Cậu biết tôi xuất ngoại sao?"
Diệp Tiện gật đầu: "Đương nhiên, anh chính là quý nhân của tôi mà, cho nên tôi đặc biệt chú ý đến Weibo của anh, thấy fans của anh mỗi ngày đều ở trên Weibo hối anh mau về nước đó.

"
"Đúng vậy, coi như tiểu tử cậu còn chút lương tâm, tôi còn tưởng rằng cậu đã sớm quên mất tôi rồi, dù sao vừa nãy cũng không nhìn thấy tôi.

"
".


.

Làm sao có thể chứ, tôi, vừa rồi tôi không có cố ý, còn không phải là bị Chương Hạo dọa cho sợ hãi sao?"
Cũng không biết tại sao vừa rồi cô lại không phát hiện ra hắn, rõ ràng hắn cao như vậy, có thể là bị ánh sáng của tổng giám đốc che phủ? Dù sao, người có ưu tú cách mấy, khi đứng trước mặt tổng giám đốc đều biến thành bùn đất.

"Được rồi, bổn thiếu gia đại nhân rộng lượng, không tính toán chi li với cậu, chỉ mới không gặp cậu một thời gian, vậy mà năng lực vuối mông ngựa của cậu lại tăng lên rồi.

"
"Ha ha.

.

" Diệp Tiện cười cười: "Quá khen quá khen~anh cũng ngày càng đẹp trai hơn so với trước!"
"Làm xong thủ tục rồi?"
Tiếng nói lạnh như băng từ trên đầu truyền xuống, tiếng cười của Diệp Tiện lập tức im bặt.

Hình như sắc mặt của tổng giám đốc có chút khó coi? Chẳng lẽ là bởi vì chuyện vừa rồi của Chương Hạo?
Diệp Tiện yên lặng cuối đầu xuống, như chim cút gây chuyện chờ đợi bị dạy dỗ.


"Tiểu Nam!" Thượng Quan Vân Lễ quay lại, nhìn về phía tiểu Nam cách đó không xa ngoắc ngoắc ngón tay: "Mang chai nước đến đây.

"
Tiểu Nam lập tức cầm một chai nước khoáng trên phòng quan sát xuống.

Diệp Tiện: "?" Đây là ý gì?
Thượng Quan Vân Lễ mở nắp bình ra: "Tổng giám đốc nhà cậu có bệnh thích sạch sẽ, đụng tới người khác, đặc biệt là loại người dơ bẩn như Chương Hạo, sẽ làm cảm xúc của hắn trở nên rất tệ.

"
Hóa ra là vậy!
Diệp Tiện lập tức lấy lại tinh thần, đón nhận nước khoáng trong tay Thượng Quan Vân Lễ: "Để tôi làm cho, dù sao tổng giám đốc cũng vì tôi mới đụng đến anh ta.

".