"Cắt —— tốt lắm, hai người các cô diễn rất tốt!" Chờ Tư Vũ nói xong một câu kia, Lương đạo vô cùng hưng phấn hô ngừng.
Ngoại trừ phần trước đều đi theo kịch bản, từ lúc Hứa Thanh Uyển đột nhiên nhấn Tư Vũ vào trong nước, lại đến phiên Tư Vũ kéo cô xuống nước - tất cả đều là hai người bọn họ kẻ xướng người hát, nhưng Lương đạo càng xem càng cảm thấy vui sướng, tay liên tục vỗ đùi.
Đúng vậy, ông vốn dĩ cảm thấy kịch bản gốc có gì đó không thích hợp – đó là Vân Hòa xoay chuyển thái độ quá nhanh! Cô ấy vốn dĩ gánh chịu mọi sự châm chọc bắt nạt trong cung, hoàn toàn không dám lộ ra nhưng lúc đối diện với quân địch lại một lòng kiên trinh bất khuất? Thật sự rất khó hiểu!
Bất quá trải qua cảnh diễn vừa rồi của Tư Vũ, tất cả đều đều được giải thích rõ ràng. Vân Hòa không phải nhát gan yếu đuối, cô chỉ là không muốn so đo, đáy lòng cô vẫn cất chứa sự kiêu ngạo - cho nên khi Vân Mộng nghi ngờ cô không xứng với danh xưng công chúa, Vân Hòa mới ra tay phản kích như vậy.
Quan trọng nhất là Lương đạo cảm thấy năng lực ứng biến của Tư Vũ rất tốt.Hứa Thanh Uyển đột nhiên thay đổi kịch bản vậy mà trong nháy mắt cô ấy đã bắt kịp vai diễn, thậm chí còn hoàn thiện tính cách của Vân Hòa. Diễn viên tuổi trẻ mà nhạy bén như thế Lương đạo rất ít thấy. Càng nghĩ ông càng vừa lòng với Tư Vũ.
"Cô gái này là người tài cần được bồi dưỡng a." Lương đạo nhìn cảnh quay vừa rồi, nói với nhân viên công tác: "Đoạn này rất tốt, giữ lại đi."
"Chị Tư Vũ! Nhanh nhanh, em giúp chị thay quần áo ướt ra!" Đạo diễn vừa kêu cắt, Thẩm Duyệt đứng ở một bên chờ sắp không kiên nhẫn vội chạy tới. Nhưng lúc cô chạy tới lại bị trợ lý của Hứa Thanh Uyển đẩy sang một bên.
Trợ lý kia chạy đến ven hồ, kéo Hứa Thanh Uyển còn đang ngâm trong nước lên, sau đó cầm lấy áo bông đã chuẩn bị sẵn khoác lên người cô, lấy một chiếc khăn lông lau đi vệt nước trên khuôn mặt, chăm sóc vô cùng chu đáo.
Thể chất của Hứa Thanh Uyển so với Tư Vũ không biết "mạnh" gấp mấy lần. Cô chỉ đứng ở trong nước chưa tới một phút đồng hồ nhưng vừa lên bờ đã lấy tay che miệng tỏ vẻ bị lạnh, giọt nước từ trên tóc nhỏ xuống nhìn qua có chút điềm đạm đáng yêu.
"Lương đạo, cảnh vừa rồi hình như vai diễn của tôi còn thiếu một chút "lửa", thật sự xin lỗi, nếu được thì có thể diễn lại một lần không......" Thanh âm của Hứa Thanh Uyển mềm mại kiến nghị.
Ai ngờ Lương đạo lập tức lắc đầu, từ chối: "Không cần, đoạn vừa rồi hai người diễn rất tốt."
Nghe được lời này, ý cười trên môi Hứa Thanh Uyển hơi hơi cứng đờ, không tự giác cắn môi dưới.
Trợ lý rất biết quan sát, thấy Hứa Thanh Uyển không nói, vội chào Lương đạo một tiếng rồi đỡ cô ta đến phòng nghỉ.
Lúc này Thẩm Duyệt đã chạy tới bên cạnh Tư Vũ, cô biết thân thể Tư Vũ yếu đuối, trước khi đến cũng đã chuẩn bị đầy đủ. Dùng khăn quấn quanh người Tư Vũ xong liền nhỏ giọng nói thầm: "Người nọ thật là cao quý nha, chị Tư Vũ ở dưới nước hơn mười phút còn chưa than một tiếng, cô ta còn làm trò! Lại còn muốn diễn lại một lần, diễn nghiện hay muốn thế nào?"
Thẩm Duyệt cũng thúc giục: "Chị Tư Vũ, chúng ta đi thay quần áo nhanh thôi!"
Tư Vũ lại không vội vã, nhìn về phía Lương đạo hỏi: "Lương đạo, cảnh tiếp theo ——?"
Lương đạo vung bàn tay: "Cảnh kế sẽ quay phía phản quân! Cô về phòng nghỉ ngơi trước đi, chờ quay xong cảnh này sẽ đến phiên cô, đừng để bị cảm lạnh."
Tư Vũ cười nhìn Lương đạo nói hai chữ cảm ơn, chẳng qua sắc mặt của cô thật sự tái nhợt, nụ cười có chút suy yếu, vẻ đẹp khác lạ này khiến ánh mắt của mọi người xung quanh sáng ngời.
Bởi vì vai diễn của Tư Vũ chỉ là nhân vật quần chúng, mở đầu xuất hiện mỗi hai phút cho nên Lương đạo cũng không có yêu cầu gì lớn với cô. Nhưng không nghĩ tới biểu hiện của Tư Vũ hoàn toàn ra ngoài dự kiến của ông. Quả thật là ngạc nhiên ngoài ý muốn! Thế nên thái độ của Lương đạo đối với cô có thêm chút châm chước.
Lương đạo lại có chút không thích Hứa Thanh Uyển. Vừa rồi ông còn thật sự thưởng thức cô khi đưa ra yêu cầu muốn sửa kịch bản. Ông cũng không phải loại người bảo thủ không chịu thay đổi, lúc quay có thêm thắt kịch bản là chuyện bình thường, nhưng đoạn diễn vừa rồi Lương đạo càng cảm thấy Tư Vũ ưu tú hơn một bậc. Không những thế Hứa Thanh Uyển quay xong liền vội vã về phòng nghỉ, người không biết còn nghĩ rằng cô chịu bao nhiêu khổ ở đoàn phim.
Thân thể cô gái kia không tốt còn chưa vội như vậy, Hứa Thanh Uyển vội cái gì? Lương đạo nhăn lại mi, hảo cảm đối với Hứa Thanh Uyển phai nhạt dần đi.
Tư Vũ sau khi thay xong trang phục ướt đẫm lại ho ra máu, Thẩm Duyệt nhìn đau lòng lại nôn nóng, hỏi cô có muốn đến phòng nghỉ ngồi một chút hay không.
Những diễn viên nhỏ như cô không có phòng nghỉ riêng, nếu hiện tại qua đó chắc chắn sẽ gặp Hứa Thanh Uyển, Tư Vũ lắc đầu: "Không đi, tới đó xem vị kia làm giá à?"
Thẩm Duyệt biết Tư Vũ nói ai, cô nhìn trên khuôn mặt Tư Vũ có chút tức giận cũng lòng đầy căm phẫn nói: "Chị Tư Vũ, chị thấy Hứa Thanh Uyển có phải cố ý hay không, êm đẹp tự dưng muốn sửa kịch bản làm gì? Nếu không phải cô ta nhiều chuyện thì chị cũng đâu có ở dưới nước lâu như vậy!"
Tư Vũ cong môi: "Cô ấy cố ý chứ sao."
Từ lúc nhìn thấy ánh mắt của Hứa Thanh Uyển, Tư Vũ đã biết cô ta cố ý, chỉ không hiểu sự ác ý đến từ đâu?
"Sao cô ta dám?! Đây là đoàn phim của Lương đạo, Lương đạo ghét nhất diễn viên trong đoàn đấu đá lẫn nhau......" Thẩm Duyệt kinh hô một tiếng, nhìn xung quanh rồi mới tới gần Tư Vũ, thấp giọng nói: "Chị Tư Vũ, vừa rồi em có quay lại, có cần......"
Tư Vũ kinh ngạc với sự nhạy bén của Thẩm Duyệt nhưng vẫn lắc đầu: "Không cần."
Thẩm Duyệt có chút không cam lòng: "Vì sao? Phải để cho người khác biết Hứa Thanh Uyển là loại người gì."
"Em nha, video này có đăng lên cũng chứng minh được điều gì đâu? Đoạn diễn này được đạo diễn đồng ý hoàn toàn không có vấn đề, hơn nữa còn là cảnh quay chính, vừa mới bắt đầu quay đã để lộ ra ngoài. Em nghĩ đoàn phim không điều tra ra được là chúng ta làm hả, đến lúc đó không bị đuổi mới là lạ!" Tư Vũ thấy bộ dáng ngây thơ của Thẩm Duyệt, kiên nhẫn nói: "Tất nhiên đoạn video này em có thể lưu lại để về sau dùng cũng được mà."
Thẩm Duyệt vội gật đầu.
Không muốn đến phòng nghỉ, Tư Vũ liền đề nghị đi ra ngoài một chút. Thẩm Duyệt lấy một chiếc áo khoác sạch sẽ khoác lên người cô để tránh bị cảm lạnh. Hai người liền từ cửa sau chuồn êm ra ngoài. Mới vừa ra khỏi đoàn phim, Thẩm Duyệt thấy có mấy người áo đen hung tợn xông tới, chặn lại đường đi của các cô.
"Mấy ngươi là ai!" Thẩm Duyệt giống gà mẹ bảo vệ gà con đẩy Tư Vũ đứng phía sau, cảnh giác nhìn những người này, trong lòng âm thầm kêu khổ, đám người này không có ý tốt, nhưng trường quay đông người như thế chắc bọn họ không dám làm bậy chứ?
Mấy người áo đen cũng không thèm để ý cô, người cầm đầu bước lên một bước, nhìn Tư Vũ, cung kính nói: "Chu tiểu thư, bên ngoài gió lạnh, ngài rất dễ bị cảm, Ngũ gia phân phó chúng tôi phải chăm sóc ngài cho tốt, không bằng mời ngài lên xe nghỉ một chút?"
"Chị Tư, Tư Vũ......" Đám người áo đen này đều là tắm trong bể máu bước ra, khí thế không giống người thường khó tránh khiến người khác sợ hãi, Thẩm Duyệt sợ hãi nắm lấy góc áo Tư Vũ.
Tư Vũ vỗ vỗ Thẩm Duyệt ý bảo cô thả lỏng, sau đó nhìn đám người nói: "Làm phiền rồi, thay tôi cảm ơn Ngũ gia." Từ chối nhất định là không được, nếu bọn họ đã nhắc đến Ngũ gia, Tư Vũ tin chắc nếu cô dám nói "Không" thì hẳn là còn có hơn một trăm phương pháp để cô đồng ý, một khi đã như vậy chi bằng theo ý bọn họ.
Đám người dắt hai người lên xe. Bên trong xe bố trí vô cùng xa hoa, dưới chân trải thảm lông mềm mại, ở giữa còn đặt một chiếc bàn nhỏ, trên bàn để trà gừng với rất nhiều món ăn vặt.
"Ngũ gia nói chúng tôi nhắc nhở ngài uống thuốc đúng giờ." Người cầm đầu lấy ra một viên thuốc đặt lên trên bàn. Đợi hai người ngồi yên vị trên xe bọn họ vô cùng ăn ý tránh ở một góc xa, để lại không gian cho hai người: "Nếu ngài có yêu cầu gì cứ gọi chúng tôi."
"Thật ra có một chuyện." Tư Vũ đột nhiên nhớ tới sự nghi hoặc của mình, híp mắt, nếu có sẵn vũ khí trong tay làm sao có chuyện không dùng, coi như là tiền bồi thường thiệt hại tinh thần. Cô nhìn người cầm đầu, nói:"Phiền anh có thể tra giúp tôi người tên Hứa Thanh Uyển được không? Tôi muốn biết rõ tường tận từ lúc cô ta chưa vào giới giải trí đến bây giờ."
Người kia sửng sốt một chút nhưng phản ứng lại rất nhanh, gật đầu: "Ngài chờ một lát, tôi sẽ gọi người đi điều tra."
"...... Không cần hỏi Ngũ gia sao?".
Thủ lĩnh cười: "Ngũ gia đã phái chúng tôi đến bảo vệ Chu tiểu thư, tất nhiên chúng tôi phải đáp ứng tất cả các yêu cầu của ngài."
Thẩm Duyệt ở bên cạnh an tĩnh nghe ngóng, chờ đám người kia rời đi cô không nén được lòng hiếu kì liền hỏi: "Chị Tư Vũ, bọn họ là ai vậy, nhìn qua có chút dọa người......"
"Đừng động vào họ." Tư Vũ nói qua loa, trong lòng chút không bình tĩnh. Cô nhớ rõ Lục ngũ gia nói để người lại cho cô nhưng đó giờ cô chưa gặp được một bóng người nào, còn tưởng rằng chỉ là nói đùa, ai ngờ đám người áo đen đó lại theo tới tận đoàn phim!
Tư Vũ sợ hãi cả kinh, cảm thấy sau lưng có một tầng mồ hôi lạnh, tay chân của Lục gia thật là dài, tên bệnh thần kinh kia không biết xếp bao nhiêu người nhìn chằm chằm cô......
Tâm tình Tư Vũ cực kì phức tạp sờ chuỗi phật châu ở cổ tay, thứ này do Lục Ngũ gia bắt ép cô đeo vào, nói đến cũng kỳ lạ, chiếc vòng hình như có tác dụng tĩnh tâm nên cô cũng không có ý định tháo xuống. Hiện tại nghĩ lại, lập tức cảm thấy chuỗi phật châu này như một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Thẩm Duyệt ở một bên nhìn bộ dáng rối rắm buồn rầu của Tư Vũ, trộm nuốt nước miếng, người đẹp nhíu mày cũng thật đẹp...... Chẳng qua cô ấy có quan hệ không hề nhỏ với Kỷ Lâm, hơn nữa hình như còn có nhân vật lớn che chở, địa vị rất cao chăng?
Lúc Thẩm Duyệt còn đang suy đoán lung tung "Bối cảnh" của Tư Vũ, một người chạy đến bên người đạo diễn Lương Ngàn, ghé vào lỗ tai hắn nói mấy câu, Lương đạo nhất thời sắc mặt đại biến.
"Cậu nói cái gì, Kỷ thị uy hiếp muốn hủy đầu tư?"