Lần đầu tiên cậu nghe Mạc Lâm nhắc tới "dịch vụ hậu mãi" là lần gặp hắn ở sân bắn giả chiến.
Khi đó Mạc Lâm bảo "dịch vụ hậu mãi", Vân Ngạn cho rằng hắn đang nói chuyện bói toán, hiện tại xem ra còn có bí ẩn khác nữa.
Vân Ngạn lúng túng muốn hỏi thêm, nhưng Mạc Lâm nói hắn không giải thích rõ được, nhất định phải chờ đến lúc gặp mặt mới nói.
"Được rồi được rồi đừng suy nghĩ vớ vẩn", hình như có người gọi hắn, Mạc Lâm lên tiếng, an ủi Vân Ngạn: "Đợi tôi trở về tôi nói hết cho cậu nghe, giờ thì cậu lo xem kịch bản đi, đừng kéo chân Lạc Lạc nhà tôi."
Nói xong là cúp điện thoại.
"..." Cậu kéo chân?
Vân Ngạn đi dạo một mình trong sân, suy nghĩ rất lâu.
Nếu nói là "hậu mãi", vậy nhất định là đã bán thứ gì đó.
Rồi sau này lại xuất hiện vấn đề, cho nên mới cần dịch vụ hậu mãi, mà nội dung dịch vụ... là tác hợp cho cậu với Thẩm Sơ Hành?
Vân Ngạn cảm thấy chuyện này rất vô lý, không tìm được manh mối, trong lòng nảy sinh loại cảm giác khó chịu khi bị vận mệnh trêu đùa, nhưng không thể phủ nhận, Mạc Lâm chắc chắn rằng nguyên thân sẽ không trở về khiến cậu an tâm hơn nhiều.
Nhưng chỉ bằng một câu nói của Mạc Lâm, cậu không dám chắc, cậu biết trong lòng Thẩm Sơ Hành cũng lo lắng, nhưng hiện tại cậu không thể nói chuyện này với hắn được.
Đầu tiên là cho hy vọng, cuối cùng lại phát hiện hy vọng kia là giả, đây tuyệt đối là chuyện tàn nhẫn nhất trên thế giới.
Vẫn nên chờ mọi thứ rõ ràng rồi nói với hắn cũng chưa muộn.
Buổi tối vài ngày sau, Vân Ngạn bỗng nhận được điện thoại của Cát Lâm: "Cậu với Hà Tư Mễ có thù gì à?" Cô trực tiếp đi thẳng vào vấn về.
... Đúng là có thật.
"Sao vậy ạ?" Vân Ngạn hỏi.
"Em lên xem weibo đi, Hà Tư Mễ lên show nội hàm em, đưa em lên no.10 hot search rồi."
Vân Ngạn: "..."
Vân Ngạn đi xem chương trình kia.
Bộ điện ảnh Hà Tư Mễ đóng chính mới chiếu gần đây, Thanh Oa video mời mấy diễn viên chính tới làm một talk show, vốn chỉ là một chương trình bình thường, nhưng nhờ câu nói của Hà Tư Mễ, nó đã hot lên.
"Chị nghĩ phẩm chất quan trọng nhất của một diễn viên là gì?" MC hỏi Hà Tư Mễ.
"Tôi nghĩ..." Tư Mễ nghĩ rồi nói: "Chắc là có thể chịu khổ đi, chẳng phải 'một phút trên sân khấu, bằng mười năm nỗ lực dưới sân khấu' à, những lời này không sai, chúng tôi là diễn viên, thường xuyên phải làm việc ở thời tiết nóng nhất hay lạnh nhất, cũng thường phải quay phim tới khuya, đôi khi đeo dây cáp làm cả người đau nhức, thậm chí có lúc còn gặp phải một vài nguy hiểm không lường trước được, thật sự rất vất vả."
MC hỏi Hà Tư Mễ: "Chị bắt đầu đóng phim từ năm 19 tuổi, tính đến hôm nay cũng đã gần mười năm, nhớ không lầm thì năm 24 tuổi chị nhận được giải ảnh hậu của Kim Quế, một đường đi đến hôm nay, chị có hài lòng với thành tích của bản thân không?"
Hà Tư Mễ cười cười, suy nghĩ một chốc rồi nói: "Cũng tính là hài lòng, nhưng mà... nhiều ít vẫn có hơi tiếc nuối."
"Ồ?" MC hỏi: "Tiếc nuối chuyện gì?"
"Tôi cảm thấy... Đại khái là tôi thiếu chút vận may đi, nếu vận may tốt chút, chắc tôi có thể lấy thêm ít nhất một giải ảnh hậu nữa."
MC nhớ tới hai năm trước cô cùng với diễn viên nào đó vì tranh giành giải ảnh hậu mà nảy sinh chuyện không vui với nhau, ngắt lời: "Hiện tại chị còn rất trẻ, đang ở thời kỳ hoàng kim của diễn viên, tương lai phát triển vô hạn."
Hà Tư Mễ mỉm cười, gật đầu: "Cảm ơn."
"Chị có kinh nghiệm mười năm diễn xuất, đối với phần lớn diễn viên mới hiện nay mà nói, cũng là vị tiền bối dày dặn kinh nghiệm. Chị có lời khuyên gì muốn gửi tới thế hệ diễn viên mới hiện nay không?"
"Để tôi xem..." Hà Tư Mễ suy nghĩ một chút, mỉm cười nói: "Mọi người cũng biết 'Trường Giang sóng sau xô sóng trước', đôi khi tôi nhìn thấy một vài diễn viên, tôi thật sự cảm thấy rằng hậu sinh khả úy, chẳng qua..."
MC chờ mong nhìn cô.
"Giới giải trí hiện nay đã khác so với lúc tôi ra mắt, khi đó phải có tác phẩm mới được lăng xê, không giống hiện tại, ai cũng được, chỉ cần nhìn vừa mắt là có thể lên hot search, còn có vài diễn viên rất kỳ lạ, gần như là hot lên từ cp, gì mà 'bảo vệ chồng' với cả 'tình thương mến thương', còn làm ra cái gì mà sự tương phản dễ thương, thiết lập tính cách cũng công phu đấy, nhưng bản thân lại không có tác phẩm gì... À không đúng, người ta có tác phẩm, tôi cũng muốn thưởng thức thử xem nó ra sao... Ấy dà khó coi lắm, thật sự là không xem nổi."
"Nhưng người như thế lại có người nâng đỡ, dùng tiền sửa kịch bản, không vừa lòng là sửa, ầy... Thật là ngày đêm chăm chỉ hủy kịch bản, chẳng quan tâm đến những diễn viên khác và nhân viên công tác vất vả như nào, người như thế, có tư cách gì để được gọi là diễn viên, anh nói xem có đúng không?"
MC: "..." Anh không tiếp lời nổi nữa.
May mắn thay, Hà Tư Mễ lại nói tiếp.
"Nhưng cũng có vài diễn viên trẻ không tồi." cô liệt kê tên vài người: "Tôi rất thích bọn họ, tuy rằng kỹ thuật diễn có hơi trúc trắc, nhưng tiền đồ vô lượng, tôi cũng hay lén xem phim của họ."
MC và cô đều cười, không khí có hơi ngượng.
Hà Tư Mễ châm chọc mỉa mai, đoạn này nhanh chóng được người khác cắt ra đăng lên weibo.
"Ha ha ha Hà Tư Mễ này nói Vân Ngạn đúng không?"
Cô nói rõ đến nỗi chỉ cần là người đã xem video, gần như đều nhận ra cô đang ám chỉ ai.
"Tuy rằng tôi cảm thấy Tư Mễ cậy già lên mặt hơn nữa còn đặc biệt khoe khoang, nhưng mà... Cô ta nói rất đúng!"
"Ha ha ha cuối cùng cũng có người nói hộ lòng tôi!"
Mặc dù giọng điệu của Hà Tư Mễ có hơi kỳ lạ, nhưng rất "ngay thẳng", chiếm được không ít hảo cảm của người khác, khiến cho lượng share ngày càng tăng.
Vân Ngạn gần đây cũng tích lũy được không ít fans thật lòng thật dạ, một nửa là fan nhan sắc, một nửa là tới đào đường, thấy Hà Tư Mễ nói vậy bọn họ không khỏi tức giận.
"Không thù không oán, Hà Tư Mễ cố ý nhắm vào Vân Vân là có ý gì!"
"Vân Vân lăng xê bao giờ! Rõ ràng mỗi lần xảy ra chuyện đều bày tỏ một sự nhịn chín sự lành, chuyện bảo vệ chồng cũng có nguyên nhân cả mà? Tình thương mến thương cũng là bị chó săn ác ý chụp lại rồi tung ra! Hà Tư Mễ bị mù à?"
"Hà Tư Mễ dựa vào cái gì để nói vậy? Sao không nhắc chuyện Vân Ngạn cứu người ở đoàn làm phim ấy? Cô ta cố ý bôi đen Vân Ngạn thì có!"
"Tư Mễ cô cho rằng bản thân là thứ tốt lành gì sao? Có mặt mũi nói bản thân có thể lấy thêm một giải ảnh hậu nữa? Lần đó cô nhận giải cũng chả phải danh xứng với thực gì! Khi đó mọi người đều nghi ngờ cô đi cửa sau, hiện tại quên hết rồi?"
Nhưng một ít fans của Vân Ngạn sao có thể đấu lại fans của Hà Tư Mễ? Rất nhanh, trên mạng tràn đầy lời chửi rủa, mọi người lôi những bộ "Vân Ngạn" từng diễn ra, cắt những đoạn diễn cứng đơ, xấu hổ, dùng để làm bằng chứng: Tư Mễ nói "khó coi", nói rất đúng!
Ngay cả video lúc Vân Ngạn mới xuất đạo cũng bị đào ra, nói cậu ca hát cũng cứng đờ không có biểu cảm, chả trách một người khác cùng nhóm đã hot mà cậu vẫn nằm liệt giữa đường, giờ lại lên hot search giành hảo cảm, chẳng qua là vì gả cho một ông chồng tốt thôi, cái danh 'Vân phu nhân' này quả nhiên là danh xứng với thực!
Thẩm Sơ Hành còn đang họp, Vân Ngạn ngồi trên sô pha trong phòng khách, xem từng chút từng chút một, vừa xem vừa cắn ngón tay.
Có người hầu biết được chuyện này, đi ngang qua cậu cũng phải dè chừng, sợ hãi đoán mò tâm trạng của phu nhân.
Không ai biết, Vân Ngạn xem xong, nghĩ: Nguyên chủ làm người thất bại thật.
Tự cậu ta cũng biết điều này đi?
Cho nên... Cậu ta không quay lại thật?
Ngay lúc Vân Ngạn đang xem weibo, trong phòng xép khách sạn 5 sao nhà họ Mỗ, một nam một nữ bưng ly rượu, chậm rãi khiêu vũ theo điệu nhạc êm dịu.
Điện thoại của người phụ nữ sáng lên, cô thấy nên rời khỏi người đàn ông, đi qua xem.
Sau đó như nhìn thấy chuyện vui vẻ gì, lại trở về trong ngực của người đàn ông, hỏi: "Thẩm tổng, ngài xem hot search đêm nay chưa?"
Một nam một nữ này là Thẩm Thanh Triết cùng Hà Tư Mễ.
Ngày đó Hà Tư Mễ bị bong gân mắt cá chân, đã mấy hôm không liên lạc với Thẩm Thanh Triết, cho tới hôm nay, cô cũng chờ được Thẩm Thanh Triết chủ động liên lạc với cô.
Cuối cùng cũng câu được Thẩm Thanh Triết vào tay.
Cô biết, không có nam nhân nào vượt qua được mị lực của cô.
"Hot search gì?" Thẩm Thanh Triết vói tay vào quần áo của cô, hỏi.
Tư Mễ né tránh hắn, lấy điện thoại qua, cho hắn xem cái hot search kia.
Sau khi Thẩm Thanh Triết xem xong, trong lòng lập tức 'lộp bộp' một tiếng: "Cô mắng cậu ta làm gì?"
Hà Tư Mễ lại tự mình cảm thấy tốt đẹp, bưng ly rượu dựa vào người hắn: "Thoải mái không?"
Ngày đó cô quan sát trong buổi tiệc rượu, ngoại trừ ông Thẩm, chẳng ai thân cận với Thẩm Sơ Hành và Vân Ngạn hết, ông Thẩm nhiệt tình giới thiệu Thẩm Sơ Hành với những ông lão khác, nhưng mọi người đều giữ thái độ đứng xem.
Dù sao Thẩm Thanh Triết mới là người cầm quyền, dưới Thẩm Thanh Triết còn có đứa con rất có năng lực, thân thiết quá mức với Thẩm Sơ Hành chẳng có chỗ gì tốt.
Cô còn cố ý quan sát con trai của Thẩm Thanh Triết, buổi tối hôm đó thấy ông Thẩm đưa Thẩm Sơ Hành đi gặp người khác, trong mắt cậu ta tràn ngập thù địch.
Thẩm Thanh Nhã cũng vậy, không tự nhìn rõ địa vị của bản thân, từ nhà chồng về tới nhà mẹ đẻ, còn khua tay múa chân với em trai, cô ta có tư cách à?
Đến cả bộ dạng né tránh ngày hôm đó của Thẩm Thanh Triết, chẳng qua là vì chột dạ thôi, chả phải hiện tại cũng liên lạc lại với cô đây sao?
Hắn nhất định không thích người chị quản nhiều này.
Cô làm vậy, có lẽ bên ngoài Thẩm Thanh Triết sẽ trách cô, nói không chừng trong lòng còn trộm vui sướng ấy chứ.
Thẩm Thanh Triết tiếp tục im lặng.
Hà Tư Mễ không để bụng, tiếp tục làm nũng: "Anh không biết đâu, ngày đó cậu ta còn cố ý ngáng chân em, làm em bị ngã, ly rượu trong tay đổ khắp người, chân cũng đau vài ngày mới hết lận ~"
Cô đang chờ người đàn ông này an ủi mình, nhưng không ngờ Thẩm Thanh Triết đẩy cô ra, nhíu mày: "Cậu ta ngáng chân cô làm gì?"
Hà Tư Mễ hơi sửng sốt: "Ngày đó cậu ta cũng ở đấy, đặc biệt âm hiểm tránh mặt sau tấm màn, nếu không phải lúc em đi ra ngoài đụng trúng cậu ta, em cũng không biết."
Lúc này Thẩm Thanh Triết mới biết cũng có người thứ tư ở đấy, quá mất mặt!
"Cho nên tại sao cậu ta lại ngáng chân cô?" Thẩm Thanh Triết thấy cô nói gần nói xa, tiếp tục hỏi, hắn không tin Vân Ngạn vô duyên vô cớ đi ngáng chân Hà Tư Mễ.
Mặt Hà Tư Mễ hơi thay đổi, tức giận cầm tay hắn lắc lắc: "Anh hỏi em cái này làm gì? Sao em biết được, cậu ta có bệnh mà!"
Thẩm Thanh Triết hít sâu, buông ly rượu xuống, lấy tây trang rồi đi ra ngoài.
"Thẩm tổng anh đi đâu vậy?" Tư Mễ luống cuống, vội vàng ngăn hắn lại.
Thẩm Thanh Triết một lời khó nói hết nhìn cô, rồi lại đẩy cô ra lần nữa.
"Thẩm tổng!" Tư Mễ vội vàng giữ chặt quần áo hắn: "Ngài... Ngài tức giận? Không phải ngài không thích Thẩm Sơ Hành với Vân Ngạn ư?"
Thẩm Thanh Triết mở to hai mắt, dùng sức tránh khỏi cô: "Tôi nói thế khi nào! Cô -"
Thẩm Thanh Triết chỉ tay vào mũi Hà Tư Mễ, vẻ mặt rối rắm, không ở lại thêm một khắc nào nữa, đi ra cửa.
Chỉ để lại Tư Mễ một mình trong phòng, nghĩ cả trăm lần cũng không ra.
Hẹn cô ra đây, xong lại chạy trước... Là vì cô nội hàm Vân Ngạn trong chương trình kia?
Chuyện gì đang xảy ra thế này!
Thẩm Thanh Triết vừa vào khách sạn là gọi ngay cho Thẩm Thanh Nhã: "Chị, chị ơi, tối đó Hà Tư Mễ nói với chị cái gì vậy?"
"Sao lại nhắc tới lần đó?" Thẩm Thanh Nhã nhướng mày: cô không nhắc tới, em trai của cô ngược lại tự mình đâm đầu vào họng súng?
"Cô ta nói..." Thẩm Thanh Triết hơi lúng túng, nhưng vẫn nói tiếp: "Aiz... Cô ta nói hôm đó Vân Ngạn ngáng chân làm cô ta ngã? Xảy ra chuyện gì vậy?"
Thẩm Thanh Nhã lập tức nói: "Em vậy mà còn cùng cô ta...!"
"Không không không! Không có! Chị ơi chị tin em!" Thẩm Thanh Triết vội giải thích, nhìn nhìn bốn phía, phát hiện có người nhìn hắn, lập tức khôi phục dáng vẻ uy nghiêm thường ngày, nhưng giọng điệu khi giải thích cũng rất cẩn thận: "Em thấy cái hot search kia, nên có hỏi cô ta một tí."
"... Hot search gì?"
Thấy Thẩm Thanh Nhã còn chưa xem, Thẩm Thanh Triết vội giải thích: "Không có chuyện gì cái này không quan trọng, chị coi như không nghe thấy là được..."
"Chị tự đi xem." Thẩm Thanh Nhã lạnh lùng nói: "Nhưng em cách xa Hà Tư Mễ ra chút, muốn khiến chị ghê tởm à? Em ra bên ngoài tìm phụ nữ thì thôi đi, em còn không thèm kiểm tra thân phận của người ta? Người nào tự dâng lên em cũng nhận?"
Vài ngày nay không thấy Thẩm Thanh Triết liên lạc với Hà Tư Mễ, cô không phải người chỉ vì chút việc liền gây chiến với người ta, muốn để chuyện này cứ vậy trôi qua, không ngờ Thẩm Thanh Triết chả có chút định lực nào.
"Cái... cái gì thân phận?"
Thẩm Thanh Nhã hít sâu một hơi, hận rèn sắt không thành thép: "Chắc cỡ 4 5 năm trước, cô ta là tình nhân của Vương Túc Sanh."
Thật ra cô ta bên cạnh Vương Túc Sanh không lâu lắm, hình như chưa đến hai năm Vương Túc Sanh đã giải ước với cô ta.
Thẩm Thanh Triết nghe được câu này, lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Tình nhân của Vương Túc Sanh rất bí ẩn, hắn cũng không muốn điều tra.
Hắn biết đây là vảy ngược của chị hắn. Chọc ai cũng không dám chọc chị, người khác không biết, nhưng trong lòng hắn rất rõ, từ nhỏ hắn đã nghe lời Thẩm Thanh Nhã, thật ra Thẩm Thanh Nhã còn mạnh mẽ hơn hắn, điều này không còn gì để bàn cãi, nếu không phải mấy năm nay Thẩm Thanh Nhã ở sau lưng chống đỡ cho hắn, sao hắn có thể phát triển đến vậy.
"Em sai rồi, em thật sự sai rồi, chị tha cho em lần này, tuyệt đối không có lần sau!"
Giải thích nửa ngày Thẩm Thanh Triết mới cúp điện thoại.
Tuy rằng Thẩm Thanh Nhã không nói rõ, nhưng ngẫm lại chuyện hồi tết năm đó giữa Thẩm Thanh Nhã và vợ của Vương Túc Sanh, hắn cũng có thể mơ hồ đoán được lúc đó Hà Tư Mễ đã nói gì.
Người phụ nữ này ồn quá.
Vẫn nên ít xuất hiện trước màn ảnh thì tốt hơn.
Trước khi Thẩm Sơ Hành đi họp về, Vân Ngạn đã đáp lại cái hot search này.
Thật ra cậu không cần để ý tới nó, chỉ cần chờ bộ phim kia được chiếu, mấy lời chửi rủa lung tung này tự nhiên sẽ tan thành mây khói.
Nhưng Hà Tư Mễ mà cố tình tạo ra chuyện này.
Ngay cả cậu cũng thấy nuốt không trôi, chắc hẳn Thẩm Sơ Hành và Thẩm Thanh Nhã cũng chả dễ chịu gì.
Đúng lúc hôm trước vì tò mò về quá khứ của Hà Tư Mễ, cậu có hỏi người đại diện không ít chuyện trong quá khứ của cô ta.
Hà Tư Mễ nói "Nếu vận may tốt, tôi chắc có thể lấy thêm một giải ảnh hậu nữa", thật ra là nhắc tới chuyện hai năm trước cô ta và một tiểu hoa tranh giải ảnh hậu, lúc đó cô ta cho rằng mình có thể đoạt giải, nhưng không ngờ cuối cùng giải thưởng lại rơi vào tay hậu bối.
Hiện tại cô ta cảm thấy bất bình với chuyện này, nhưng không nhắc tới lúc trước cô ta đạt được giải ảnh hậu của Kim Quế là do kim chủ động tay động chân.
Kỹ thuật diễn của cô ta rất bình thường, mấy năm nay một đường đi xuống, có thể thấy rõ cô ta đang nóng nảy, cô ta tự cảm thấy bản thân mình rất tốt, thấy bản thân chỉ thiếu người đứng sau tạo cơ hội thôi.
Rất nhanh Vân Ngạn đã đăng weibo:
"Nói kỹ thuật diễn của tôi khó xem, ngài cũng không tự nhìn lại bản thân, theo tôi thấy là không đạt tới tiêu chuẩn ảnh hậu đâu, đừng tiếc."
"Nói bản thân tự mình nỗ lực, không biết những thế thân đeo dây cáp thay ngài hay những diễn viên những tiền bối chờ ngài tới diễn cảnh đêm cảm thấy thế nào?"
Một hòn đá này của Vân Ngạn làm cả hồ dậy sóng.
Đầu tiên là những lời chửi rủa che trời lấp đất.
"Bản thân diễn như vậy còn có mặt mũi nói Hà Tư Mễ?"
"Người ta được giải ảnh hậu, còn mày là cái thá gì! Mày có tư cách gì mắng người ta!"
"Rác rưởi Vân Ngạn cút khỏi giới giải trí!!!"
Cùng lúc đó, cũng có vài acc buôn dưa không chê chuyện lớn đào lại chuyện cũ của Hà Tư Mễ, những bài này mới vừa đăng lên đã bị thủy quân đè xuống, nhưng vẫn để lại dấu vết.
Có người nói Hà Tư Mễ thường xuyên dùng thế thân, có người nói cô ta dùng quyền lực ở đoàn phim, có người nói giải ảnh hậu của cô ta là danh không xứng với thực.
Có người còn nhảy vào weibo của một diễn viên gạo cội chụp màn hình, nói Hà Tư Mễ bắt người ta ở đoàn phim chờ cô ta đến hai giờ đêm, kết quả cô ta lại say rượu, hiệu quả quay chụp rất tệ, lãng phí cả đêm.
Sau khi bài này được đăng lên, vị diễn viên gạo cội kia nhanh chóng lên tiếng: "Ký ức vẫn còn nguyên vẹn."
Tất cả mọi người tưng bừng như trẩy hội, weibo ngập tràn tiếng chửi mắng, một nửa đào lại bài xấu của Hà Tư Mễ, một nửa mắng Vân Ngạn không biết xấu hổ.
...
Sau khi Thẩm Sơ Hành bận rộn xong lập tức nhận được báo cáo của cấp dưới, lúc ăn cơm hắn hỏi Vân Ngạn về chuyện này.
"Em đăng bài làm gì?" Thẩm Sơ Hành sợ cậu khó chịu trong lòng, nói: "Anh kêu người đè xuống là được."
Vân Ngạn lắc đầu, cười nói: "Đăng bài miễn phí không tốn tiền mà, hai ngày sau bộ phim phát sóng rồi, chê trước khen sau, đạo diễn yêu chết em luôn ấy."
Thẩm Sơ Hành nhíu mày.
Vân Ngạn gắp một miếng khổ qua nhét vào miệng Thẩm Sơ Hành: "Bớt nóng bớt nóng!"
Mày Thẩm Sơ Hành nhăn chặt hơn, nhai khổ qua, một lời khó nói hết.
Vân Ngạn phì cười: Đây là lần đầu tiên cậu thấy Thẩm Sơ Hành tỏ vẻ mình không thích gì đó.
Thẩm sơ Hành bỗng hỏi cậu: "Buổi tối hôm tiệc mừng thọ của ông ngoại, em với Hà Tư Mễ xảy ra chuyện gì?"
Vân Ngạn lập tức nói gần nói xa: "Không xảy ra chuyện gì hết."
Thẩm Sơ Hành đặt đũa xuống: "Ngạn Ngạn."
Vân Ngạn không cười nữa.
Cậu đã đồng ý với mẹ Thẩm Sơ Hành sẽ không nói cho Thẩm Sơ Hành biết, cậu cũng không muốn nói.
Suy nghĩ nửa ngày cậu mới nói: "Không phải em với chị ta xảy ra chuyện gì, chỉ là lúc sau em có ngáng chân chị ta, chị ta ghi hận trong lòng thôi. Còn trước đó xảy ra chuyện gì..." Cậu lo lắng nhìn về phía Thẩm Sơ Hành, nhìn vào mắt hắn, hỏi: "Em không muốn anh biết... được không?"
Vân Ngạn biết bản thân đang đụng vào lôi của Thẩm Sơ Hành. Thẩm Sơ Hành ghét nhất chính là những thứ hắn "không biết".
Nhưng cậu vẫn muốn thử xem bọn họ có thể thành lập giới hạn tín nhiệm lẫn nhau không.
Chờ Thẩm Sơ Hành phản ứng, cậu có hơi hồi hộp.
Thẩm Sơ Hành nhìn vào mắt Vân Ngạn, sau một lúc lâu, mới nắm lấy tay cậu, gật đầu: "Ừ."
Vân Ngạn cười rộ lên, đến gần hôn lên khóe miệng hắn.
Hai ngày sau, "Mê Cục" được phát sóng trên Thanh Chanh.
Có rất nhiều người hóng hớt chạy tới xem, nhưng rất nhiều người trong đó không phải là chờ xem bộ phim mới, bọn họ là fans của Hà Tư Mễ cũng là anti của Vân Ngạn, bọn họ xoa tay chờ, chờ đến cảnh của Vân Ngạn, cắt những cảnh diễn gượng cứng bên trong thành một video hắc, khiến Vân Ngạn lạnh thấu!
Nhưng mà...
Xem một tập...
Xem xong hai tập...
Anti: ... mẹ tôi hỏi tôi xem phim mắc gì phải quỳ... TAT
Tối nay weibo im ắng.
Quần chúng không rõ chân tướng mờ mịt lên tiếng: "Ủa? Tối nay mấy người đòi bôi đen Vân Ngạn chạy đâu hết rồi?"
Anti im lặng không nói: Gì mà diễn không hay? Suốt ngày hắc hắc hắc, hắc cái gì mà hắc!
Chủ yếu là... kỹ thuật diễn này... khiến bọn họ rất khó xuống tay.....
Chương 59Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com